Thơ Tường Khanh...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2008 07:33:57 bởi Tường Khanh >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2008 07:35:34 bởi Tường Khanh >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2008 07:37:03 bởi Tường Khanh >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2008 07:38:16 bởi Tường Khanh >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2008 08:20:20 bởi Tường Khanh >
Trích đoạn: Tường Khanh
ĐƯỜNG EM ĐI
Anh hởi từ đường đời đôi ngã
Kiếp độc hành buồn tủi riêng em
Cúi mặt bước lòng nghe trỉu nặng
Đơn côi nào sánh với đơn côi
Thì thôi anh đã biệt nhau rồi
Đường vạn lối có khi nào gặp lại
Chỉ một lần thôi xin anh hãy
Vì tình xưa tay bắt mặt mừng
Dấu trong lòng cảm xúc rưng rưng
Cứ mặc nhiên xem như số phận
Hãy để trôi đi những gì còn lấn cấn
Cho lòng thêm được phút bình yên
Đường em đi dù hoa cỏ mọi miền
Chân dù dẫm trên hoa thêm cỏ lạ
Thế cũng không có nghĩa là tất cả
Khi bước đường đời em đã vắng anh
Nhật Quỳnh
__________________________________
Đời thêm nhạt vì...son môi không còn thắm
Tình đã phai vì...mắt biếc chẳng còn xanh
Tóc rủ màu sương nên...đời không bến đợi
Hồn phải...bơ vơ trên vạn nẻo hành trình...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2008 11:48:33 bởi Quỳnh Muội >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: