MẸ VÀ QUÊ HƯƠNG
Mẹ Nghèo Trên Sông
Chiều xuống bên sông vắng đã lâu
Xa xa thấp thóang ngọn đèn dầu
Ai đó còn ngồi khâu vá áo
Mẹ nghèo tần tảo tuổi hoa răm
Lênh đênh trên mặt nước bao năm
Một chiếc xuồng con với mái dầm
Hàng rong mẹ đã qua trăm ngã
Một mình mẹ vá áo cho ai
Sương gió bao ngày áo sờn vai
Đôi mắt quầng thâm dạ khó bày
Nỗi lòng chôn kín còn vươn lại
Giọt nước mắt buồn trong sương mai
Một kiếp lạc lòai không có ai
Tấm thân dầu dãi sống qua ngày
Chiều xuống còn nghe lòng tê tái
Neo xuồng mẹ lại đốt đèn lên.
gmk
QUÊ MẸ TIỀN GIANG
Tiền Giang mùa này nắng nóng
Chiều trời đi, lại đổ cơn dông
Trông xa xa xanh ngát cánh đồng
Cò bay lả mênh mông sóng lúa
Tiền Giang mùa này như thảm lụa
Lúa vàng ươm, cây trái say mơ
Những khu vườn xanh ngát nên thơ
Quằng trái chín xôn xao về buổi chợ
Những dòng sông khúc khuỷu đôi bờ
Xuồng ai đó chở đầy mơ ngày mới
Trông xa xa những cánh diều phất phới
Bầy trẻ nô đùa vang tiếng vọng nơi nơi
Chiều Tiền Giang thương lắm những chiều ơi
Mây bảng lảng buông lơi chân trời tím
Giữa mênh mông thấp thóang những đàn chim
Dang vội cánh tìm về nơi nương náo
Đêm quê hương ru mình trong tiếng sáo
Giọng ai ngâm nghe nứt nở nghẹn ngào
Rặng trâm bầu đom đóm biến thành sao
Âm hợp khúc côn trùng lên nhạc dạo
Đêm quê hương thương nhớ lúc phương nao
Bài tâm sự gửi trao về đất mẹ
Tiềng Giang ơi tên người luôn gọi khẽ
Mẹ là quê, quê mẹ chính là đây
gmk
Lời Ru Mẹ
Ầu ơ con ngủ cho ngoan
Để mẹ đi gặt lúa vàng về xây
Gom cho hạnh phúc no đầy
Mai con khôn lớn được ngày yên vui
Lời ai như tiếng mẹ tôi
Bao nhiêu năm tháng xa rồi còn đâu
Cuộc đời sao quá thương đau
Ầu ơ mẹ hãy rót vào tim con
Tìm đâu lại trái tim non
Tìm đâu giấc ngủ hãy còn thơm tho
Tìm đâu điệu hát câu hò
Tìm lời ru mẹ, cánh cò trong thơ
Ôi đời như một giấc mơ
Thời gian trôi mãi có chờ đợi ai
Đêm nằm lo sợ ngày mai
Tìm lời ru mẹ vỗ say giấc nồng
gmk
CHỐN BÌNH YÊN
Tôi sống lại quê hương đầy ký ức
Lẫn vui buồn trong tiềm thức tuổi thơ
Thuở hồn nhiên chờ tắm những cơn mưa
Đôi chân nhỏ dẫm bừa lên bùn đất
Những sớm mai khi bình minh thức giấc
Lũ bạn bè cứ tất bật tìm nhau
Ôi bây giờ thương biết làm sao
Trò đuổi bắt rượt nhau trong sân vắng
Nhớ có lần rượt nhau trên bãi cỏ
Tôi lở tay làm nhỏ đứt chiếc nơ
Nhỏ khóc ròng tôi vẻ mặt ơ thờ
Mẹ tôi đánh đến giờ còn ghi nhớ
Những trưa nào mẹ cứ hòai mắng quở
Chẳng ngủ trưa sợ bỏ lỡ trò hay
Lại gọi nhau tắm mát dưới sông dài
Sông xanh biếc men dài theo xóm nhỏ
Thời gian qua nhưng tuổi thơ còn đó
Phút bồi hồi con tim nhỏ xuyến xao
Quê hương ơi thương biết làm sao
Từng lối nhỏ, bờ ao rốc rạ
Thương giọt nắng xuyên qua từng kẽ lá
Giọt mưa ngâu rỉ rả bên hiên
Con đường nhỏ bóng chiều nghiêng nghiêng đổ
Đợi mẹ về trên cổ đẫm mồ hôi
Nhánh sông dài năm tháng nước vẫn trôi
Mang mạch sống vun bồi từng tấc đất
Tôi bước về đắm mình trong ngây ngất
Hương vị ngọt ngào cuộc sống rất bình yên
Thả hồn ra rủ sạch ưu phiền
Lòng thanh thản như con thuyền xuôi mái
Và quanh tôi bao nhiêu vườn cây trái
Cánh đồng vàng chờ gặt hái bội thu
Tôi về đây từ bóng tối âm u
Bao năm tháng lao tù trong tâm trí
Quê hương ơi lòng vị tha vốn dĩ
Cho ta về an nghỉ tháng ngày sau
Rồi mai khi ánh nắng lên mau
Ta không thấy bao nỗi buồn áo não
Ngước mắt nhìn cảnh vật đẹp biết bao
Niềm hạnh phúc nơi nào ta mới thấy
Dòng sông xanh uốn quanh vườn cay trái
Tiếng mái chèo khua nước lao xao
Vầng tranh thanh đôi trai gái hẹn nhau
Nguồn sống dậy vươn màu từ bóng tối
Quay về đi những ai đang lạc lối
Bước ra đi nơi bóng tối âm u
Xóa tan mau bao quá khứ hận thù
Quê hương đó là tiếng ru muôn thở
gmk
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: