Ba mươi hai mái đầu Lớp của chúng tôi
non một nửa tóc đã nhiều sợi bạc
vậy mà vẫn kịch, đàn, múa, hát...
gọi người nhỏ tuổi hơn trên bục giảng là Thầy!
Từ khắp mọi miền đất nước về đây
để hòan thiện chương trình đại học
lớp chúng tôi đã vượt bao khó nhọc
vì hầu như ai cũng có gia đình...
Ba mươi hai người chỉ có mỗi anh Linh
học mỹ thuật nên "cô đơn nhất lớp"
chỉ có một mình làm sao mà họp
mời anh vào nhóm sân khấu cho vui!
Anh Hải "râu" thì tuổi đã lớn rồi
vài năm nữa đã bước sang hàng "ngũ"
hãy giúp cho anh một câu thần chú
"bảnh nhất làng" mà cứ... một mình ên!
Có một người tên Nhớ cứ hay... quên
lại còn tham "nhiều chức danh nhất xóm"
mua vé số Thủ đô ngày nào cũng... móm
mong trúng to để Pacific về nhà!
Lớp chúng tôi có được bốn bông hoa
ba trong bốn đã về với chủ
thương cho Thu, Huyền đêm ngày... lam lũ
cháu nhỏ ở nhà sớm chịu cảnh "mồ côi"!
Còn em Hòa bụng bự quá đi thôi
sắp đến ngày sanh vẫn leo lầu theo học...
hoa khôi Hiếu thì lớp luôn trêu chọc
"lá" thì nhiều nhưng "bánh" chẳng thấy đâu...
Anh Nguyễn Thành không một chút âu sầu
miệng "cười tươi" ngay cả trong giấc ngủ
Vương với Giang cũng ngày đêm niệm chú
mong ước có người về sửa túi, nâng khăn...
Thấm thóat mà đã hết thời gian
mười tám tháng học làm nhà quản lý
mười tám tháng trở thành tri kỷ
chia tay rồi còn gặp lại nhau không...!
Anh Cao "còi", Bình "Bí" với "đen" Đông
Diệu "hai cục"... không còn chung dàn nhạc
Sơn "run", Đình "Đo" cũng không thể khác
vẫy tay chào hẹn anh "Điếm" ngày sau...
"Nhiều nhất vùng" nên cũng khá xôn xao
nhóm thanh nhạc xướng lên bài "Tạm biệt"
Ngọc, Bằng, Hậu, Tuyến, Trung quyết liệt
hát to hơn Xuân Hiểu với Sơn "hồng"
Anh Bạch "khàn", Thương, Tập chẳng ngồi không
cùng Hùng, Bộ, Thành, Ninh, Minh tập kịch
ba mươi hai người sẽ về đến đích
sẽ xa trường đi khắp nẻo quê hương...
Qúy làm sao những bài học ở trường
tiếp sức mạnh cho bao người đi tới...
cảm ơn trường mở tương lai phơi phới!
cảm ơn cô, thầy đã gởi gắm niềm tin!
Lớp chúng tôi đi tin ở chính mình
không hỗ thẹn là sinh viên khóa "nhất"
theo dòng thời gian người còn, người mất
MƯỜI HAI THÁNG CHÍN về lớp vẫn BA MƯƠI HAI...!