Sầu Đông Đọng
Sầu đông đọng đóng thành băng lạnh giá
Tảng băng hà Bắc cực núi non cao
Người lặng yên không nói nỡ lòng nào
Chiếc điện thọai giận hờn chi đã khóa
Vì tình yêu trái tim mình đày đọa
Cửa ái tình khóa chặt, thấm cô liêu
Trong tình yêu những ngang trái thật nhiều
Ai kiên nhẫn một ngày về tới bến
Có những đêm thức tàn theo ngọn nến
Nến tắt rồi lửa mến chẳng tàn theo
Thiếu vắng em đời sống thật eo sèo
Những ý nghĩa nguồn vui như đã cạn
Có những khi giữa ban ngày chán nản
Muốn ngủ vùi theo giá lạnh mùa đông
Đợi sang xuân hoa cỏ lạ thơm nồng
Gấu anh dậy giữa mùa hoa tươi nở
Nguyên Đỗ
Tia Nắng Mùa Đông
Có tia nắng chen mây về mặt đất
Cho sầu đông tan chảy khối băng sương
Như đâu đây dư âm của người thương
Em băng núi băng rừng lao theo gió
Em đã về cùng hương thơm mùi cỏ
nguồn tình yêu như suối chảy vào thơ
Đêm loạn lạc bóng anh dưới sương mờ
Ai đã khóa người mơ về trong mộng
Xin anh nhé hãy thả hồn bay bổng
Tia nắng vàng sưởi tim ấm mùa đông
Em đã về chải suông đời ngang trái
Đây vần thơ dòng suối ngọt tình hồng
Quên anh nhé những tháng ngày sầu đọng
Cùng thơ em và nắng dạo trần gian
Mang cho anh niềm vui của nắng vàng
Tay năm ngón đan tay tìm hơi ấm
Hồng Quế