Suối Ngọt Trầm Hương
Thay đổi trang: << < 106107108 > >> | Trang 108 của 112 trang, bài viết từ 1606 đến 1620 trên tổng số 1667 bài trong đề mục
DongSuoiNgot 06.01.2013 14:37:41 (permalink)
0


Cái Gì?... Cái Này!

Ôi thôi cái nết cải lương
Em lên vọng cổ thiên đường phất phơ
Tóc đen tóc trắng cài mơ
Phùn xoè lấp lánh vẽ bờ mi xanh

Ôi thôi cái nét long lanh
Khoe duyên méo xẹo vá lành bể dâu
Ví dầu cầu ván em đâu?
Cầu tre lắc lẻo bạc đầu ru thương

Ô hay lắm cái phi thường
Đường mơ sỏi đá câu thương vẽ vời
Qua cầu nhặt lá thu rơi
Bên sông ngơ ngác lệ rơi hồi nào?

Cưng cưng cái vẻ ngọt ngào
Thương thương ôm gối chiêm bao mơ màng
Ngắm trời toàn mộng mây hoang
Ngắm đất đau cỏ bẽ bàng mùa đông

Tội anh cái lúc long đong
Em tôi thờ thẫn có không một đời
Mưa hồng mưa trắng mồ côi
Nắng thương nắng nhớ lên ngôi mà chờ!

Hương Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2013 14:38:54 bởi DongSuoiNgot >
DongSuoiNgot 06.01.2013 16:20:14 (permalink)
0


Cứ Vui...!!

Còn cuộc vui này ừ em cứ vui
Uống cho cạn men đời say lúy túy
Cứ hát trời xanh mênh mông ủy mị
Hoa tuyết hồng vàng tím nở trong mơ

Còn cuộc vui này ừ anh cứ say
Mở cửa hồn xuân lao chao say đắm
Cứ tung hê cho đời quên khổ cực
Thả giấc mơ lên ru khúc nguyệt cầm

Còn cuộc vui này một kiếp thi nhân
Tuông con chữ xin lòng đừng khép nép
Mai về không vẫn còn đây từng nét
Ghi đời nhau mây gió cõi thiên đàng

Mai người hỡi trong những phút giây hoang
Tiềm thức nói lời ngoan cùng cây cỏ
Chữ ngụp xuống cúi đầu nghe ngọn gió
Miệt mài đi miệt mài viết chuyện đời...

Còn cuộc vui này cho mãi về sau
Mang hành lý trên đôi vai tiền kiếp
Rượu thấm môi lý trí ngồi thiêm thiếp
Mai rồi mai...ta bỏ lại muôn loài!

Hương Quế


DongSuoiNgot 07.01.2013 00:36:55 (permalink)
0


Tất cả Là Thơ

Tất cả là thơ anh đừng sợ
Ấm lạnh muôn đời ta vẫn đây
Chọn kiếp thi nhân dù đã lỡ
Có không không có chữ cũng đầy!

Tất cả là thơ anh đừng nhớ
Lạnh thời đã lạnh chỉ còn mơ
Dù sao cũng lạnh đâu còn ấm
Cái thuở bên nhau đã bụi mờ

Tất cả là thơ anh cứ viết
Đắng cay chua chát lẫn ưu phiền
Thi nhân yêu gió mây trời lạnh
Thì có khi nào ấm giấc tiên

Tất cả là thơ chưa nhạt phai
Chỉ em lạnh buốt đếm Đông dài
Viết cho anh mãi dòng vô nghĩa
Từ cõi vắng này góc trần ai

Hương Quế
DongSuoiNgot 13.01.2013 03:04:36 (permalink)
0


Chừng Ấy Đủ Rồi

Tự hứa với lòng nơi đây lần cuối
Mãi về sau im lặng chết mang theo
Tôi và anh chia nhau tận cùng khoảng vắng
Xin trả nhau tình nghĩa đã phai rồi

Những lỗi lầm xin anh hãy cất
Nuối được gì giây phút rồi thôi
Hãy xem như không trời không đất
Chẳng còn ai trong sạch ở trên đời

Những ngày xưa tôi đâu còn quyến luyến
Sống hôm nay vì chưa trọn phận người
Chán ngập đầu tình ong nghĩa kiến
Chúng nó cắn nhau lên án tử hình

Tự hứa với lòng tôi xem rất nhẹ
Bụi bậm cuộc đời cũng chừng ấy không hơn.

Hương Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2013 03:19:34 bởi DongSuoiNgot >
DongSuoiNgot 13.01.2013 03:05:50 (permalink)
0


Đêm Trằn Trọc

Đêm lật ngược những trang đời đóng bụi
Chia lặng im bằng nhịp thở của tim
Đâu phải lần này lần thứ nhất
Đếm biết bao lần xuôi ngược đã về đâu

Người để lại tôi những viên sỏi gối đầu
Đêm dựng đứng thấy mặt trời đau đáu
Nuốt sạch vầng trăng treo hồn lơ lửng
Đêm trắng nhòa.. tim đập với bâng khuâng!

Đêm dai dẳng không tha ngày hốc búa
Tiếng đóng đinh cây thập giá nặng nề
Đêm anh có nghe lời diêm dúa
Của trần gian bao kẻ dối lừa

Ừ là đêm của tôi nổi lửa
Không phải lửa tình mà thù cháy lửa thiêng
Đêm của mưa không dập nổi muộn phiền
Đêm thôi nhé tàn đi cho ngày sáng

Tôi thức dậy thắp hồn lên tìm lại
Chút tâm linh còn vất vưởng trong mây
Mặt trời bừng lên soi từng khuôn mặt
Rõ nét nhân gian tránh hết vũng lầy

Hương Quế
DongSuoiNgot 13.01.2013 03:15:14 (permalink)
0


Hãy Viết Cho Đời Đúng Nghĩa Khổ Đau!

Ừ phải rồi anh giãi thích thật hay
Từ vũng lầy người ta yêu như thần tiên hóa phép
Từ tối đen bỗng sáng lên từng nét
Từ gió giông bão tố rực lửa hồng

Từ những vết thương chảy ra giọt tình còn nóng
Như mù lòa cũng thấy được nắng mai
Ừ phải rồi chữ nghĩa cũng tài
Đen như trắng không có vết nào là cát bụi

Ừ phải rồi giữa con người làm sao không tàn rụi
Khi họ biết bán mua tranh giá cả kiếm lời
Tôi dại khờ làm sao nghĩ tới
Trên thế gian cũng có lúc chữ nghĩa biết thật thà!

Ừ phải rồi tôi đã từng dệt mộng tình ca
Khúc yêu thương rã cánh sầu tội nghiệp
Tôi đã chán lời than van ly biệt
Mặc cho đời mặc cho thiên hạ chen chân

Anh hãy cứ đi đừng bao giờ ngoảnh lại
Trách gì nhau thương ghét đứng kề bên
Tôi tránh hết không còn sức để kiếm tiền
Thơ ngồi xuống nghỉ chân nơi góc xó

Ừ phải rồi đường trần là bể khổ
Cho thêm nhiều để đúng nghĩa đắng cay
Cho tôi ý viết bài thơ buồn cuồng điên man dại
Cho tình người chôn xuống đáy vực sâu

Ử phải rồi nụ cười ngạo nghễ hát bể dâu
Bọn đàn ông như anh ngẩng đầu lên vỗ ngực
Hát đi anh mùi chán chường đã nứt
Ở trong tôi muôn ngõ tối ùa về

Ừ phải rồi tình thơ chữ nghĩa của đam mê
Anh cứ viết chữ cao sang rồi hèn hạ
Chữ nào cũng vậy..câu nào cũng giống nhau na ná
Lẫn thẫn đi lên rồi đi xuống nhục hình

Anh cứ vẽ tuyệt vời cái tuồng đời sân khấu
Đâu có gì lạ lẫm trên thế gian
Chữ tình hôm qua chạm áo gấm huy hoàng
Cái trò rẻ mạt lưu manh ca lãng tử

Uổn làm sao bài thơ tình bất tử
Chảy máu tim tôi làm mực vẽ tình đời
Hãy viết đi trăm ngàn câu thơ mới
Tình yêu à! trăm bạc đủ tiền mua

Thơ của tôi không tranh giá hơn thua
Càng hơn nữa con tim thì vô giá
Chúc cho anh sắt son vàng đá
Giàu văn chương giàu tiền của nhà lầu.

Hương Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.01.2013 03:58:30 bởi DongSuoiNgot >
DongSuoiNgot 16.01.2013 00:53:03 (permalink)
0


Trả Lại Cho Nhau

Đừng người nhé hãy để mơ yên ngủ
Đánh thức làm chi cạm bẩy cuộc đời
Xin tôi ơi nằm im nghe tĩnh lặng
Vĩnh viễn chào những con sóng ra khơi

Xin cho tôi ở lại với đất trời
Nghe tim thở nhân gian màu xám ngắt
Tôi không tin người đời biết thành thật
Vần thơ tình phù phiếm để làm vui

Trả lại tôi những hôm ấy tuyệt vời
Màu ảo ảnh xóa mờ vào cát bụi
Trả lại người câu hẹn hò bên suối
Cũ lắm rồi lời cay đắng cho nhau

Tôi hốt về rác rến của năm nào
Chôn từng mảnh xuống mồ miền ký ức
Đừng người hỡi xa rồi ngày hạnh phúc
Trả cho nhau xóa nợ nghiệt oan tình!

Hương Quế
DongSuoiNgot 16.01.2013 01:30:23 (permalink)
0


Mưa Trên Xứ Lạ

Hết rồi quê cũ chờ mong
Mẹ cha mất hết nước nguồn trôi xa
Hết rồi kỷ niệm ngọc ngà
Tìm trong tay trắng đường xa đường gần

Hết rồi thắp nắng ngoài sân
Mưa trên xứ xạ bâng khuâng ai cùng?
Hết rồi lời hứa thủy chung
Mưa buồn chi hỡi mưa rừng triền miên

Hết rồi trăng khóc mình ên
Tóc xanh đã muộn bồng bềnh đã mây
Hết rồi tuổi mộng thơ ngây
Sương rơi khoé mắt giọt gầy tuổi mưa

Hết rồi đi sớm về trưa
Xin em ở lại gió mưa một mình
Hết rồi mắt biếc lung linh
Mẹ cha đâu biết con mình rủi may

Hương Quế




DongSuoiNgot 17.01.2013 05:11:47 (permalink)
0


Dạt Dào Phù Du

Người đi về cõi hư không
Lan trong khói bụi ngập lòng... âm u
Ta đi về cõi thiên thu
Không sương trắng phủ cũng mù đường đi
Ai không về cõi chia ly
Một lần đã đến rồi đi vậy mà!

Hẳn gì nơi đó lệ sa
Như là cõi tạm mái nhà dột mưa
Hẳn gì nơi đó sớm trưa
Buồn thương hệ lụy gió lùa bão giông
Ai đi về nhắn mấy dòng
Cho người ở lại thong dong đợi chờ

Một ngày cuối nẻo đường mơ
Sắc không không sắc thờ ơ cuộc đời
Một ngày gió cuốn chơi vơi
Đi về bên ấy đã rời khổ đau
Một ngày thôi hết lao đao
Không không nhẹ nhỏm dạt dào phù du

Hương Quế
DongSuoiNgot 17.01.2013 06:03:53 (permalink)
0


Giọt Lệ Mùa Xuân

Có một mùa xuân đã mây mù
Chảy vào tĩnh lặng khúc thiên thu
Chen chân giọt nhớ trăm nghìn triệu
Nhoi nhúc tìm nhau bóng chân như

Có những mùa xuân đi thật xa
Bỏ lại chiều nay giọt lệ nhòa
Giọt chảy trong tim chừng như vỡ
Giọt ở quanh đời thương xót xa!

Người có về thăm xuân thuở xưa
Hay là bên ấy trời còn mưa
Phố mùa năm cũ cành hoa rã
Xứ lạ còn Đông gió trái mùa

Người nhớ gì không mỗi độ xuân
Thiết tha ở lại dặn trăm lần
Ráng quên đi nhé mà vẫn nhớ
Kỷ niệm về đây in gót chân

Hương Quế
DongSuoiNgot 19.01.2013 21:26:07 (permalink)
0


Khúc Sầu Trên Rừng Mưa

Em về nghe suối hát tương tư
Thương nhớ vì ai đêm thức ru
Ray rức cung đàn thương nhỏ lệ
Rừng sầu trăng khuất ướt mưa mù

Người về hỏi bóng _mây đi đâu ?
Tiếng đàn buồn quá giăng mưa ngâu
Ai trong nhân thế tình đen trắng
Ai nỡ đành quên mộng ban đầu !

Rừng sầu khóc lá giữa đêm Đông
Mưa trên non mưa ở trong lòng
Màu xanh mụt rã dòng tình tự
Mây đã lang thang gửi tiếng lòng

Em về nghe gió chạnh lòng thương
Bi ai thu khúc bỏ thiên đường
Phiếm chùng tơ lạc Đông buốt giá
Ai sẽ cùng ai nối tơ vương!

Hương Quế
DongSuoiNgot 25.01.2013 06:35:06 (permalink)
0


Nhớ Thơ...!

Hôm tiễn nhau trời mưa hoài không dứt
Anh đi về bên ấy nắng vui không
Khung trời nhớ bao nhiêu đám mây hồng?
Anh có níu đuôi mây giùm em, gửi..

Anh có bỏ chút hồng lời an ủi
Vào bài thơ chiều trên núi mây bay
Nhớ bay lên cao vút ở bên này
Em chụp lấy ươm môi màu của chữ

Thơ rồi đó! bao nhiêu là ngôn ngữ
Thơ chập chờn áo gió che mùa đông
Thơ chưa đủ ấm thơ chưa đủ nồng
Anh đâu biết... vì vắng bàn tay ấy!

Thơ rồi đó! thơ đâu cần che đậy
Mà phố xa phố núi cõi mịt mù
Em nhốt hết gió chiều ru giấc ngủ
Mường tượng thơ nên chưa ngủ.. vì đâu?

Hương Quế

DongSuoiNgot 29.01.2013 04:43:51 (permalink)
0


Mai Anh Đi

Mai anh đi về bên trời xa ấy
Bỏ lại sau lưng ngọn gió trở trời
Mai trời mưa như ông trời cũng hiểu
Trăng buồn hiu cụm mây xám nhắn lời

Mai anh đi chẳng còn gì để lại
Vách biết buồn chờ in bóng cô đơn
Một mình em hứng từng cơn mưa đổ
Gió qua thềm gió rít những tủi hờn

Mai anh đi mùa xuân em đi mất
Những bình minh sương khói che mặt trời
Em thức dậy một mình cà phê nhớ
Nắng lặng thinh dường như đã quên đời

Mai anh đi chắc gì anh còn nhớ
Mái nhà xưa lẫn khuất sau hàng mây
Mưa ròng rã tưới vào đời khổ cực
Anh đi rồi mang hết tuổi thơ ngây!

Hương Quế
DongSuoiNgot 29.01.2013 06:08:51 (permalink)
0


Thôi Đành Quên!

Có điều gì dường như nhắc nhở
Con đường xưa mưa gió bùn lầy
Người đi qua một lần vẫn nhớ
Em đi qua đánh mất thơ ngây

Có điều gì dường như đã biết
Những niềm tin theo gió bay đi
Giữ cho nhau những gì tha thiết
Dù mai này đời có chia ly

Có điều gì dường như trăn trở
Thôi em về khép cửa tương tư
Mai mất nhau tìm trong hơi thở
Em về thôi day dứt thơ ru

Có điều gì dường như khắc vết
Thương đau thương chiếm ngự linh hồn
Tình xa tình thuyền tình rời bến
Thôi quên nhau quên hết dỗi hờn!

Hương Quế


















<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.02.2013 18:33:25 bởi diên vỹ >
DongSuoiNgot 30.01.2013 07:16:20 (permalink)
0


Ngược Lối Về

Em thấy anh ngồi chạm nỗi buồn
Gieo hạt mầm côi mọc nhánh thương
Từ thuở xa nhau buồn viễn xứ
Bên trời vọng tưởng hứng khói sương

Vẳng tiếng thơ về trên bến sông
Thu đã ra đi nước xa dòng
Níu ngáy tháng ấy mùa xa quá
Muốn trở về đây như ước mong!

Làm sao người hỡi sóng bờ xa
Chơi vơi gió cuốn khúc tình ca
Xa nhau như đã ngàn năm ấy
Lê thê chân bước kẻ không nhà

Làm sao về ngược miền dĩ vãng
Nhớ quên còn đó gửi mây hoang
Đã như cát bụi thời gian phủ
Đã như giăng kín sợi bẽ bàng!

Hương Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.01.2013 07:20:27 bởi DongSuoiNgot >
Thay đổi trang: << < 106107108 > >> | Trang 108 của 112 trang, bài viết từ 1606 đến 1620 trên tổng số 1667 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9