Trích đoạn: DongSuoiNgot
Bóng Thu Tàn
Lá rơi chẳng biết về đâu
Đường mưa lối nắng cũng sầu như nhau
Bóng vừa tiễn bóng qua mau
Chạm mùa đông đã lạnh càu con tim
Lá rơi theo những nỗi niềm
Cội xưa biết có về tìm cây xưa
Hay là trời đỗ cơn mưa
Cuốn miền kí ức đã vừa trăm năm
Rừng thương núi nhớ thì thầm
Thu quay lưng bước xa xăm vọng ngàn
Mây hồng mây trắng lang thang
Lơn tơn mây tím về hoang tím chiều
Cúi đầu một cõi đìu hiu
Góc xưa cội nhớ buồn thiu thỉu về
Một rừng sương trắng u mê
Bóng thu vừa rã bên lề vực sâu!
Hồng Quế
Binh minh gợi
Nắng mưa lá cũng từ đâu
Mang sầu chất ngất bắt cầu hởi em
Sương khuya ấp ủ màn đêm
Trăng soi bóng đợi dạ thèm có ai
Nỗi niềm khắc khoải miệt mài
Lồng trong nỗi nhớ trãi dài biển đông
Duyên ai lẻ bóng kia sông
Gieo sầu chiếc lá ta trông ngóng nhìn
Rừng thu vẫn có Bình minh
Đông tàn tuyết lạnh giọt tình chợt mang
Gởi mây hờ hửng lang thang
Vội vàng nhắn gởi cùng nàng khát khao
Mộng ai tao ngộ thuở nào
Trăm năm bỡ ngỡ đón chào nắng vương
Rừng sương liễu rũ ven đường
Cùng hoa đua nở soi đường bướm theo
Cá Mặn