Suối Ngọt Trầm Hương
Về Với Thu Vàng
Xin cho ta về
Làm mùa thu phối
Tìm lại cội nguồn
Khi tuyết đông rơi
Xin cho ta về
Làm thân chiếc lá
Lá người lá ta
Rơi xuống dòng đời
Ơi này thu ơi
Chờ nhau bay lên
Chờ gió bồng bềnh
Chao nghiêng hồn lá
Lá tìm cánh lá
Về ủ rừng mơ
Lá thương lá nhớ
Về với thu vàng
Hồng Quế
Trăng Khuya Vẫn Đợi Trăng khuya vằng vặc trên đầu Sao em lại phải tìm đâu cho buồn. Ánh trăng tha thiết ngập hồn Em tìm đâu để trăng luồn trong mây. Thủy triều lên xuống vơi đầy Dòng sông hò hẹn có ngày nào quên. Tại vì em chẳng ngước lên Âm thầm trăng vẫn ở bên mỉm cười. Chị Hằng cũng đã có lời Yêu trăng , trăng sẽ suốt đời cùng em. Trung Dũng Trăng Em
Trăng em ảo tường ngọt mềm
Cô đơn thức trắng bên thềm nghe đêm
Vần thơ hủ hỉ cùng em
Sương khuya bậu bạn gió êm quên đời
Trăm năm có lẽ vậy thôi
Cho quên về nhớ cho rồi vẫn chưa
Không còn trăng của mùa xưa
Chiêm bao lẫn trốn vào mưa mất rồi
Mộng theo nước lủ tình trôi
Vào sông ra biển chơi vơi một mình
Hồng Quế
Trăng Em
Trăng em ảo tường ngọt mềm
Cô đơn thức trắng bên thềm nghe đêm
Vần thơ hủ hỉ cùng em
Sương khuya bậu bạn gió êm quên đời
Trăm năm có lẽ vậy thôi
Cho quên về nhớ cho rồi vẫn chưa
Không còn trăng của mùa xưa
Chiêm bao lẫn trốn vào mưa mất rồi
Mộng theo nước lủ tình trôi
Vào sông ra biển chơi vơi một mình
Hồng Quế
Trăng Là Mãi Mãi
Em ơi anh đã biết rồi
Ánh trăng là của loài người thế gian.
Vượt đèo lội suối băng ngàn
Trung thu vẫn ánh trăng vàng thế thôi.
Kỷ niệm ngày ấy xa xôi
Luôn còn lắng đọng trong tôi đến giờ.
Người buồn trăng cũng hững hờ
Người vui mong ngóng đón chờ trăng lên.
Cầu mong thế giới bình yên
Hai miền nam bắc nối liền núi sông.
Với em toại nguyện trong lòng
Còn anh rộng mở cánh đồng phù sa.
Mênh mông trời đất bao la
Dù gì trăng mãi mãi là của em.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.07.2010 14:05:03 bởi Trần Trung Dũng >
Những Hoàng Hôn...
Vẫn còn đó những hoàng hôn còn lại
Giọt yêu thương tìm hâm nóng con tim
Vẫn còn đó dù thời gian trôi mãi
Chút phôi phai mà lòng vẫn đi tìm
Chút giận hờn còn đó chỉ mình em
Vì em biết thế nào mưa cũng ướt
Những bưổi chiều không đan tay trìu mến
Người xa người lặng lẽ giấu ngàn thương
Những hoàng hôn chợt đi rồi chợt đến
Ngập ngừng nghe trời nắng gọi trời mưa
Mỗi trận mưa rửa lòng em một chút
Mà bình minh còn những đám mây thừa
Nếu anh biết mùa thu lưa thưa nắng
Tàn thu rồi Đông sẽ lạnh ước mơ
Những buồi chiều nuốt vào tim cay đắng
Lòng buông xuôi không còn đếm đợi chờ
Chiều xếp lại những mảnh đời vụn vỡ
Ngồi cô đơn bến bếp lửa thẫn thờ
Em đóng cửa nhốt trăng ngoài hiên lạnh
Mưa trong lòng nhức nhối lắm người ơi!
Hồng Quế
Trăng Là Mãi Mãi Em ơi anh đã biết rồi Ánh trăng là của loài người thế gian. Vượt đèo lội suối băng ngàn Trung thu vẫn ánh trăng vàng thế thôi. Kỷ niệm ngày ấy xa xôi Luôn còn lắng đọng trong tôi đến giờ. Người buồn trăng cũng hững hờ Người vui mong ngóng đón chờ trăng lên. Cầu mong thế giới bình yên Hai miền nam bắc nối liền núi sông. Với em toại nguyện trong lòng Còn anh rộng mở cánh đồng phù sa. Mênh mông trời đất bao la Dù gì trăng mãi mãi là của em. Trung Dũng Trăng Gọi Mùa Thương
Mỗi lần trăng đứng bên thềm
Là em gọi bạn lòng mềm hơn thơ
Biết mình vẫn cứ đợi chờ
Mùa trăng năm cũ ước mơ vẫn đầy
Thời gian trôi tuổi thơ ngây
Vẫn còn kỷ niệm nghe gầy nhớ thương
Từ anh lữ thứ gió sương
Xuôi nam ngược bắc bụi đường trần ai
Dặn lòng mình chớ đừng phai
Như sông như núi thiên nhai trùng trùng
Dặn lòng mình vẫn thủy chung
Gót thơ tìm gót tao phùng quê hương
mênh mông trời rộng tơ vương
Ừ thì còn đó hoài thương trăm ngàn...
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2010 00:56:07 bởi DongSuoiNgot >
Về Thăm Nhau
Mình về ngõ cụt thăm đời nhau
Tàn tạ ngu ngơ mấy câu chào
Bâng quơ giọt nắng qua khe cữa
Vàng hoe sợi tóc chạnh lòng đau
Mình về xơ xác gói hành trang
Mở ra thì đã lấm bụi vàng
Thân sơ thất sở hồn đi mất
Tôi quên kí ức những rộn ràng
Hai linh hồn vỡ đã về đâu
Trăng non lơ lững ở trên đầu
Tìm không thấy bóng hương trăng mộng
Từ ở kiếp nào đã bể dâu
Hồng Quế
Nghẹn Lời
Muốn nói mà sao vẫn nghẹn lời
Tình nào như đã sóng ngàn khơi
Bọt bèo sóng vỡ trên bờ cát
Muôn giọt tình xưa nát rã rời
Muốn nhận tình anh tim đớn đau
Buồn nghe thân phận khóc nghẹn ngào
Thoáng anh đôi mắt màu tan vỡ
Khác hẳn hôm nào mình đã trao
Muốn tặng cho nhau chữ ngọt ngào
Vần thơ tình ái mộng trăng sao
Mà nghe nước mắt tràn môi mặn
Mà nghe chua xót đã phai màu
Muốn nói yêu anh từ muôn thuở
Sao đành xóa hết những giấc mơ
Không anh đường vắng đêm thui thủi
Mình em rảo bước dưới sương mờ
Hồng Quế
Anh Có Biết
Anh có biết chiều rơi nhanh giọt nắng
Mộng cũng về cuối nẻo vắng hoàng hôn
Nhòa bóng đêm em đi lòng cay đắng
Đếm bước chân theo nhịp rã linh hồn
Anh có biết tình nhau là muôn kiếp
Vết khắc nào đã ghi lại tim sâu
Những chiều ấy là cơn đau nối tiếp
Khi xa nhau đời hai lối dãi dầu
Anh có biết chiều đi là em khóc
Biết xa rồi nhận lấy những đau thương
Mai em đi vào cát bụi gió sương
Chìm khuất bóng vào đêm im khoảng trống
Là những chiều thiên thu hồn bất động
Chôn hương xưa bên góc nhớ tủi hờn
Hồng Quế
Về Nơi Đó
Về nơi đó
em hong thơm màu nắng
Những góc xưa nằm bỡ ngỡ dưới tàng cây
Đêm mơ thấy dòng sông vàng
trăng chìm đáy nước
Trăng im ru
nằm ngủ quên đời
Là lúc em nghe máu tim đã cạn
Cố hát lên màu tím
những giấc mơ
Cố hát lên màu hồng
tia lửa cháy
Gọi tên người níu tàn tích bài thơ
Về nơi đó thơ nuôi tình em sống
Vượt phong ba
vượt bão tố muôn trùng
Em còn đây kí ức
chưa quên
Mà vẫn sợ mông lung
đêm ngủ vội
Hồng Quế
Trăng Gọi Mùa Thương
Mỗi lần trăng đứng bên thềm
Là em gọi bạn lòng mềm hơn thơ
Biết mình vẫn cứ đợi chờ
Mùa trăng năm cũ ước mơ vẫn đầy
Thời gian trôi tuổi thơ ngây
Vẫn còn kỷ niệm nghe gầy nhớ thương
Từ anh lữ thứ gió sương
Xuôi nam ngược bắc bụi đường trần ai
Dặn lòng mình chớ đừng phai
Như sông như núi thiên nhai trùng trùng
Dặn lòng mình vẫn thủy chung
Gót thơ tìm gót tao phùng quê hương
mênh mông trời rộng tơ vương
Ừ thì còn đó hoài thương trăm ngàn...
Hồng Quế Cùng Đón Ngày Mai Em ơi nhung nhớ vô vàn Ánh trăng là cả muôn ngàn ý thơ. Bình minh mong sớm đến trưa Chiều về nôn nóng đợi chờ từng giây. Ngẩn ngơ ngóng gió nhìn mây Hoàng hôn nhanh xuống đêm nay trăng vàng. Đường quê sánh bước với nàng Hoa trăng lấp lánh trên làn tóc mai. Tay trong tay tựa bờ vai Mình cùng nhau đón ngày mai đang về. Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2010 14:36:13 bởi Trần Trung Dũng >
Những Con Đường...
Những con đường mòn chân vất vả
Những tháng ngày nhìn lại đã xa
Ta vẫn đó bước chùng lưu luyến
Hay thời gian rồi sẽ xóa nhòa?
Ta đi mãi trong từng mệt mỏi
Vui thoáng qua giây phút rồi thôi
Mang tất cả làm hành trang nhớ
Ta còn đi cho rã chân đời...
Những con đường gian nan gai gốc
Tự dối lòng cho bớt long đong
Kết vần thơ thêu hoa dệt mộng
Đêm cúi đầu vào vách hư không
Cùng tôi đi ghé bờ nhật nguyệt
Để nghe mình say mộng thần tiên
Chút giả dối vài cơn hạnh phúc
An ủi mình quên hết lụy phiền
Cùng tôi đi vào chân trời lạ
Dĩ vãng về dù ở rất xa
Tưởng đi rồi quay lưng tất cả
Lòng vẫn buồn thương tiếc xót xa!
Hồng Quế
Đôi Khi
Trên những con đường in bóng nhau
Đôi khi mưa ướt lạnh trăng sao
Cô đơn bóng lẻ đêm ngồi đợi
Đếm tiếng canh tàn nghe thoáng đau!
Hồng Quế
Hát Đi người
Dồn đi người cho nứt con tim
Lời thương nhớ câu thơ nồng cháy
Cho men sầu nở tròn kỷ niệm
Cho ngục tù hóa cõi thiên thai
Hát đi người bài ca gian dối
Khúc tình xuân ói một trời thơ
Cho tột đỉnh rơi vào vực tối
Cho oan khiên đốt lửa đợi chờ
Ru đi người cho mơ nằm ngủ
Cho chiêm bao ở lại thiên thu
Cho bất động im trong lòng đất
Trăng là trăng về cõi sương mù
Xin đi người khát khao trăn trở
Dọn mùa xuân dâng hiến ngàn hoa
Trao nụ cười uống dòng nước mắt
Một trần gian thương tiếc phôi pha
vẽ đi người trăng của lầm than
Tình đón gió làm thân phiêu lãng
Những ngày sau và ngày sau nữa
Còn lại đây sương khói mơ màng
Hồng Quế
Đôi Khi
Trên những con đường in bóng nhau
Đôi khi mưa ướt lạnh trăng sao
Cô đơn bóng lẻ đêm ngồi đợi
Đếm tiếng canh tàn nghe thoáng đau!
Hồng Quế Đúng Thế Đời là thế luôn có từ dang dở Bước chân đi đâu dễ bỏ quay về Thật đẹp lắm những bông hồng rạng rỡ Chỉ ngắm nhìn rồi tiếc nuối quay đi. Trung Dũng
Cùng Đón Ngày Mai Em ơi nhung nhớ vô vàn Ánh trăng là cả muôn ngàn ý thơ. Bình minh mong sớm đến trưa Chiều về nôn nóng đợi chờ từng giây. Ngẩn ngơ ngóng gió nhìn mây Hoàng hôn nhanh xuống đêm nay trăng vàng. Đường quê sánh bước với nàng Hoa trăng lấp lánh trên làn tóc mai. Tay trong tay tựa bờ vai Mình cùng nhau đón ngày mai đang về. Trung Dũng
Mai Có Còn Thương
Đêm qua mưa giấu trăng thề
Ngồi sau hiên cửa hôn mê nỗi buồn
Sáng nay lòng vẫn còn buồn
Hẹn hò hôm trước mưa tuôn mất rồi!
Lau rồi nước mắt còn rơi
Chờ mai nắng có về tươi phố phường?
Sánh vai nhau những con đường
Như mình hẹn ước còn thương thương hoài
Đêm qua một chút hương phai
Trời mưa nhỏ lệ nhớ ai... vậy kà!?
Hồng Quế
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: