Suối Ngọt Trầm Hương
Mai Ta Về Mai ta về chắc biển không dậy sóng Sẽ thuận buồn chắc cũng chẳng ngược dòng Mai ta về trời chắc có nắng nồng Rừng sẽ mừng ta về bền dòng suối Cây trổ lá đơm bông mừng ngày mới Lối ta về hoa cỏ chắc xôn xao Ngày ta đi khóm trúc đứng nghẹn ngào Khi trở lại chắc rì rào chào đón Ta sẽ hẹn em đến dòng suối nhỏ Sẽ tự tình trong suốt cả mùa thu Nếu không may trời có đổ sương mù Ta sẽ nắm tay em không sợ lạc. Mai ta về không biết em còn đó Hay xa rồi bỏ mặc mối tình xa Mai Lỡ Anh Về
Mai lỡ anh về em không còn đó
Trời đất im ru bốn phía tạ từ
Ơn mưa móc cuộc đời xin còn giữ
Trọn ở trong lòng như thuở ban sơ
Sẽ những đêm em gửi lời trong gió
Mang vần thơ hội ngộ những đêm rằm
Hồn em đó vẫn hoài thuở mười lăm
Mơ kết mộng chưa tàn qua thế kỷ
Kỷ niệm ấy trong tim chân thiện mỹ
Dù cuộc đời không phải như giấc mơ
Tinh khiết lòng em bằng những vần thơ
Một nửa ở và nửa kia trao lại
Anh giữ nhé những ngày xưa thân ái
Tội tình gì mang hết xuống mộ sâu
Một mình em đi tìm mộng ban đầu
Xanh như nắng nhẹ nhàng như gió thoảng
Mai lỡ anh về nghe đời ngao ngán
Vầng trăng quê bên dòng suối nước trong
Trăng tắm suối ngọt dòng tình quê mẹ
Gội rửa con tim nung giọt máu hồng
Xin đừng đi làm lữ thứ long đong
Đời thi sĩ chỉ cần mài bút mực
Suối vẫn bình yên ngàn năm còn thức
Chảy dòng thơ róc rách tạ ơn đời
Mai lỡ anh về đồi vắng tuyết rơi
Xin để lại bài thơ tình khúc muộn...
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.08.2010 16:13:18 bởi DongSuoiNgot >
Trích đoạn: DongSuoiNgot
Mai Lỡ Anh Về
Mai lỡ anh về em không còn đó
Trời đất im ru bốn phía tạ từ
Ơn mưa móc cuộc đời xin còn giữ
Trọn ở trong lòng như thuở ban sơ
Sẽ những đêm em gửi lời trong gió
Mang vần thơ hội ngộ những đêm rằm
Hồn em đó vẫn hoài thuở mười lăm
Mơ kết mộng chưa tàn qua thế kỷ
Kỷ niệm ấy trong tim chân thiện mỹ
Dù cuộc đời không phải như giấc mơ
Tinh khiết lòng em bằng những vần thơ
Một nửa ở và nửa kia trao lại
Anh giữ nhé những ngày xưa thân ái
Tội tình gì mang hết xuống mộ sâu
Một mình em đi tìm mộng ban đầu
Xanh như nắng nhẹ nhàng như gió thoảng
Mai lỡ anh về nghe đời ngao ngán
Vầng trăng quê bên dòng suối nước trong
Trăng tắm suối ngọt dòng tình quê mẹ
Gội rửa con tim nung giọt máu hồng
Xin đừng đi làm lữ thứ long đong
Đời thi sĩ chỉ cần mài bút mực
Suối vẫn bình yên ngàn năm còn thức
Chảy dòng thơ róc rách tạ ơn đời
Mai lỡ anh về đồi vắng tuyết rơi
Xin để lại bài thơ tình khúc muộn...
Hồng Quế
Ta Đã Về Đây
Ta đã về đây, em không đứng đợi
Ta đã buồn, đã khóc hết mùa đông
Dòng suối kia, vẫn những nước xanh trong
Sao ta vẫn mãi đục lòng thương nhớ
Ta về đây thả buồn bên dòng suối
Trong ưu tư ta chỉ muốn thét gào
“hạnh phúc đâu, hạnh phúc ở nơi nào”
Sao người bỏ ta đi không lời từ giã
Ta về đây trời trong xanh biêng biếc
Nhưng hồn ta ảm đạm một nỗi buồn
Em đi rồi ta tắt nắng hoàng hôn.
Chờ đêm đến, chờ trăng lên tâm sự
Hỡi vũ trụ vời triệu ngàn tinh tú
Hãy lắng nghe, nguyện ước tự đáy lòng
Ta với nàng không cùng chung lối mộng
Cũng xin nàng về trong mọi giấc mơ.
Ta từ đây mượn vần thơ
Thả trên dòng suối ước mơ hão huyền r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2010 07:55:11 bởi Huyền Băng >
Em về mật ngọt lại rót đầy
Cho đời tràn ngập giọt men say
Mời anh cạn chén hương tình ngọt
Một chút ấm nồng chút cay cay
Hồng Quế Hương nồng vị ái đã vơi đầy Tỉnh lặng tâm tư thảy tỉnh, say Hạnh ngộ duyên tơ đà trắc trở Khơi chi, chuốt đắng mắt mi cay! sd
Tâm Sự Tôi không giỏi viết những vần thơ đẹp Trong đáy lòng đã tự biết từ lâu. Thế nên hè cũng bất chợt mưa ngâu Biển nổi sóng những con tàu nghiêng ngả. Rất cố gắng nhưng số rồi vất vả Gặt hái về chỉ vấp ngã buồn đau. Sân ga chiều tiếng gió nhẹ xôn xao Ngồi đợi mãi nhưng không tàu về bến. Bao trống vắng dẫu cõi lòng lưu luyến Đến khi nào được đưa tiễn xót xa? Để trời hồng lại rực rỡ sắc hoa Con tim hát bản tình ca gặp gỡ... Trung Dũng r
Trông Về
Những con tàu lênh đênh không bờ bến
Xơ xác đời trên cánh gió hoang mang
Vẫn ngóng tin anh từ cõi hoang tàn
Nghe mưa đổ thuyền buồm tơi tả rũ
Thơ anh mãi trong lòng em từng giấc ngủ
Lúc bình yên khi xâu xé tình đau
Lòng của anh như hoa thắm xuân đào
Không bao giờ... không bao giờ chết đâu anh!
Biển ngậm ngùi đau thương con sóng dữ
Khát khao thuyền về bến đón thu mơ
Từ phía xa trông về thành phố cũ
Vẳng tình ca dư âm vọng...đợi chờ...
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2010 07:58:13 bởi Huyền Băng >
Hương nồng vị ái đã vơi đầy Tỉnh lặng tâm tư thảy tỉnh, say Hạnh ngộ duyên tơ đà trắc trở Khơi chi, chuốt đắng mắt mi cay! sd Tình ở trong tim ủ mộng đầy
Dẫu đời là những giọt men cay
Xin cho mộng nở mùa ân ái
Dù chỉ là thơ mãi còn say
Hồng Quế
Trồng Về
Những con tàu lênh đênh không bờ bến
Xơ xác đời trên cánh gió hoang mang
Vẫn ngóng tin anh từ cõi hoang tàn
Nghe mưa đổ thuyền buồm tơi tả rũ
Thơ anh mãi trong lòng em từng giấc ngủ
Lúc bình yên khi xâu xé tình đau
Lòng của anh như hoa thắm xuân đào
Không bao giờ... không bao giờ chết đâu anh!
Biển ngậm ngùi đau thương con sóng dữ
Khát khao thuyền về bến đón thu mơ
Từ phía xa trông về thành phố cũ
Vẳng tình ca dư âm vọng...đợi chờ...
Hồng Quế Vượt Qua Sóng Gió Con tim hát bản tình ca gặp gỡ Ánh nắng hồng rực rỡ buổi ban mai. Ngắm em cười xao xuyến mãi hồn ai Đẹp như cánh hoa nhài trong trắng. Thuyền về bến biết bao lần mưa nắng Đường gập gềnh nhuộm cay đắng nhấp nhô. Trong đáy lòng ôm ấp những giấc mơ Em gửi gắm vào vần thơ hờn trách. Trăng trung thu chỉ đêm rằm đẹp nhất Dẫu mờ đi bởi che khuất màu mây Nhưng làm sao che được mối tình say Đã thử thách qua tháng ngày sóng gió. Trung Dũng
Trễ một chút họa thơ của anh nghe Dũng, Cám ơn tin nhắn.
Cười
Có hôm chữ nghĩa trốn ta đi
Theo gió cuốn mang đi chân trời lạ
Đêm lơ láo ta về nghe gió khóc
Lời nhạt nhòa lem luốt bản tình ca
Có những hôm ta thôi chờ tiếng vọng
Muốn đi xa
chạy trốn hết mọi người
Muốn ngồi một mình cho đươc mãi thảnh thơi
Cười khăng khắc
thay vào câu khóc ngất
Rồi những đêm
và ngàn đêm sau nữa
Không còn mơ trên thế giới
hão huyền
Chỉ còn ta giấu nhẹm
muộn phiền
Như điên tỉnh cởi gong xiềng đập phá
Chạy chân không..
nghiền lên lòng sỏi đá
Rướm máu hồng
tìm nếm chút đớn đau
Mùi thịt da bẩn thỉu càu nhàu
Là những lúc
ta biết mình vẫn sống
Ta vẫn ngồi yên cười vào khoảng trống..
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.08.2010 15:05:29 bởi DongSuoiNgot >
Về thu Trời thu điểm nét sắc lung linh Gợi lại trong ta một dáng hình... Lấp lánh, vờn quanh vùng kỉ niệm Ru lòng da diết thuở đôi mình...!!! sd
Trích đoạn: Tinhkhgbiengioi
Ta Đã Về Đây
Ta đã về đây, em không đứng đợi
Ta đã buồn, đã khóc hết mùa đông
Dòng suối kia, vẫn những nước xanh trong
Sao ta vẫn mãi đục lòng thương nhớ
Ta về đây thả buồn bên dòng suối
Trong ưu tư ta chỉ muốn thét gào
“hạnh phúc đâu, hạnh phúc ở nơi nào”
Sao người bỏ ta đi không lời từ giã
Ta về đây trời trong xanh biêng biếc
Nhưng hồn ta ảm đạm một nỗi buồn
Em đi rồi ta tắt nắng hoàng hôn.
Chờ đêm đến, chờ trăng lên tâm sự
Hỡi vũ trụ vời triệu ngàn tinh tú
Hãy lấng nghe, nguyện ước tự đáy lòng
Ta với nàng không cùng chung lối mộng
Cũng xin nàng về trong mọi giấc mơ.
Ta từ đây mượn vần thơ
Thả trên dòng suối ước mơ hão huyền
Người Đã Về
Người đã về tiễn ta một lần cuối
Khi đêm vừa rơi xuống đáy vực sâu
Suối quên nguồn nằm lặng dưới mạch sầu
Nên không biết mình còn hay đã mất
Người đã về tiễn ta rửa đời thù hận
Cầu nguyện giùm ta quên hết chuyện ân tình
Quên Chân thật và quên luôn những điều gian dối
Xin cho hồn ta siêu thoát nhẹ nhàng
Người đã về tiễn ta trên bước đường phiêu lãng
Cuộc hành trình có lẽ mãi ngàn năm
Một chuyến đi biết có khi nào trở lại
Nhớ về nhau là những khoảng xa xăm
Người đã về tiễn ta vĩnh biệt trăm năm
Chỉ còn lại thương đau siết dòng trăn trở
Có điều gì dường như trong hơi thở
Nghẹn nứt con tim không nói thành lời
Ta về nhặt nhạnh mưa rơi
Thả trôi một liếp luân hồi nhớ quên.
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2010 02:56:19 bởi DongSuoiNgot >
Người Đã Về
Người đã về tiễn ta một lần cuối
Khi đêm vừa rơi xuống đáy vực sâu
Suối quên nguồn nằm lặng dưới mạch sầu
Nên không biết mình còn hay đã mất
Người đã về tiễn ta rửa đời thù hận
Cầu nguyện giùm ta quên hết chuyện ân tình
Quên Chân thật và quên luôn những điều gian dối
Xin cho hồn ta siêu thoát nhẹ nhàng
Người đã về tiễn ta trên bước đường phiêu lãng
Cuộc hành trình có lẽ mãi ngàn năm
Một chuyến đi biết có khi nào trở lại
Nhớ về nhau là những khoảng xa xăm
Người đã về tiễn ta vĩnh biệt trăm năm
Chỉ còn lại thương đau siết dòng trăn trở
Có điều gì dường như trong hơi thở
Nghẹn nứt con tim không nói thành lời
Ta về nhặt nhạnh mưa rơi
Thả trôi một liếp luân hồi nhớ quên.
Hồng Quế
Đổi Chác
Ta biết ta đã hoài công vô ích
Đem linh hồn trao đổi một tình yêu
Đem phút si mê đổi tháng ngày buồn
Rồi vò võ nhìn bốn bức tường câm lặng
Để giờ đây linh hồn ta đi vắng
Mỏi mòn trông một khúc nhạc ân tình
Đổi Chác
Ta biết ta đã hoài công vô ích
Đem linh hồn trao đổi một tình yêu
Đem phút si mê đổi tháng ngày buồn
Rồi vò võ nhìn bốn bức tường câm lặng
Để giờ đây linh hồn ta đi vắng
Mỏi mòn trông một khúc nhạc ân tình
Mực Thơ
Ta bắt gặp linh hồn anh thi sĩ
Buộc sợi dây cuồng trói chặt trái tim yêu
Đem những ân tình đổi dòng thơ oan trái
Thơ ta đó nguồn máu tim vừa chảy
Tặng anh làm mực viết những thương đau
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.08.2010 20:36:05 bởi DongSuoiNgot >
Người Ở Lại
Hạ ra đi ve sầu trăn trở
Em theo về khép lại mộng mơ
Trăng ngồi đợi tàn đêm rụng xuống
Thu không vàng... chỉ có bài thơ
Hương con gái cất trong lòng ngực
Thơ ngây buồn nước mắt rưng rưng
Ừ... anh về quê hương xa tít
Để lại đây cát bụi mịt mùng
Để lại đây con đường hoang vắng
Góc yêu xưa lẵng lặng một người
Hạ đi chưa sao trời không nắng?
Thu hững hờ không lá thu rơi
Chìm tất cả không gian ngừng đọng
Một mình em trôi hút hư vô
Còn lời nào tiễn đưa không hỡi
Cúi đầu nghe đắng trái tim khô.
Hồng Quế
Trích đoạn: DongSuoiNgot
Người Ở Lại
Hạ ra đi ve sầu trăn trở
Em theo về khép lại mộng mơ
Trăng ngồi đợi tàn đêm rụng xuống
Thu không vàng... chỉ có bài thơ
Hương con gái cất trong lòng ngực
Thơ ngây buồn nước mắt rưng rưng
Ừ... anh về quê hương xa tít
Để lại đây cát bụi mịt mùng
Để lại đây con đường hoang vắng
Góc yêu xưa lẵng lặng một người
Hạ đi chưa sao trời không nắng?
Thu hững hờ không lá thu rơi
Chìm tất cả không gian ngừng đọng
Một mình em trôi hút hư vô
Còn lời nào tiễn đưa không hỡi
Cúi đầu nghe đắng trái tim khô.
Hồng Quế
Ta Về Đây... Em Không Ở Lại.
Ta về thăm quê hương xa tít
Thăm người em bé nhỏ của ngày xưa
Hôm này trời không có nắng đong đưa
Chỉ có những sương mờ quây lối cũ
Hạ chưa tàn nhưng gió thu đã ngự
Sông nước buồn lặng trong khói âm u
Bờ cát buồn tênh, sóng quên tình cũ
Chỉ còn ta ngó cảnh chợt buồn buồn
Ta về đây ngỡ tưởng em ở lại
Đợi ta về xây giấc mộng uyên ương
Chỉ còn đây cảnh cũ vắng người thương
Trong nuối tiếc, trái tim ta bật khóc
Còn đâu nữa tóc mây ôm má ngọc
Mắt dịu hiền từng soi đốt tim ngông
Bàn tay thon, bờ môi cánh bướm hồng
Lòng ta cháy bừng trong từng giấc mộng.
Về đây nhìn cảnh chết như mùa đông
Trong tim ta máu cứ chảy ngược dòng
Ta về đây, người xưa không ở lại.
Tìm được gì trong nắm bụi thời gian
Trích đoạn: Tinhkhgbiengioi
Nhớ Em Ngày Cuối Hạ
Hỡi người con gái chốn xa xôi
Theo giấc mộng đêm ta nhắn thôi
Ngoài hiên hè sắp tàn rồi đó
Nhớ giữ cho ta cánh phượng hồng
Vẫn còn lưu lại đầu mùa hạ
Một cánh bướm vàng trông rất xuân
Ép trong nhật ký đời xa xứ
Muốn gởi tới em đã mấy lần
Chẳng biết em còn hong tóc mây
Tóc còn ôm trọn đôi vai gầy
Sợi nào trói chặt tim ta đó
Để đến bây giờ vẫn ngất ngây
Trong quãng đời qua có những đêm
Nhìn trăng rơi rụng ở bên thềm
Ta trút buồn thương trong nhật ký
Vài vần thơ vụng nhớ về em
Hạt Nắng Trong Tim
Người ơi mây hạ còn lưu luyến
Ở lại cùng em bờ vai nghiêng
Lòa xòa trên tóc vàng rưng rức
Vài giọt nắng thôi... rót nỗi niềm
Vài giọt nắng thôi hạ cũng đi
Em về gom nắng khóc biệt ly
Phương hồng khô ép vào trang vỡ
Giữ lại đây vài giọt xuân thì
Chẳng biết mai này còn nhớ nhau
Tóc gió xôn xao hạt nắng màu
Sợi nhớ sợi thương khơi chiều hạ
Hay là xa quá mộng xanh xao
Mang theo hạt nắng những mùa xa
Ép vào nhật ký tuổi ngọc ngà
Giữ trong tim mãi đừng xa cách
Như ở trong nhau tình mặn mà
Hồng Quế r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2010 09:08:46 bởi Huyền Băng >
Vượt Qua Sóng Gió Con tim hát bản tình ca gặp gỡ Ánh nắng hồng rực rỡ buổi ban mai. Ngắm em cười xao xuyến mãi hồn ai Đẹp như cánh hoa nhài trong trắng. Thuyền về bến biết bao lần mưa nắng Đường gập gềnh nhuộm cay đắng nhấp nhô. Trong đáy lòng ôm ấp những giấc mơ Em gửi gắm vào vần thơ hờn trách. Trăng trung thu chỉ đêm rằm đẹp nhất Dẫu mờ đi bởi che khuất màu mây Nhưng làm sao che được mối tình say Đã thử thách qua tháng ngày sóng gió. Trung Dũng Mịt Mù Sóng Gió
Trăng đẹp nhất một ngày rồi trăng khuyết
Tình đẹp một lần tha thiết cũng vậy thôi
Trăng khuyết rồi trăng trở lại trên ngôi
Con tim chết biết bao giờ sống lại?
Thuyền xa bến có một lần gặp bão
Anh xa em sóng vỗ đã ngàn năm
Cuốn bờ xa biển gào thét ì ầm
Tim có vỡ ra trăm ngàn mảnh vụn?
Có một lần em chôn trăng tuyệt vọng
Trần gian buồn mây gió giận không bay
Không còn đêm và cũng chẳng có ngày
Là em biết khi mịt mù sóng gió
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2010 06:34:26 bởi DongSuoiNgot >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: