Suối Ngọt Trầm Hương
Trích đoạn: Tinhkhgbiengioi
Ta Về Đây... Em Không Ở Lại.
Ta về thăm quê hương xa tít
Thăm người em bé nhỏ của ngày xưa
Hôm này trời không có nắng đong đưa
Chỉ có những sương mờ quây lối cũ
Hạ chưa tàn nhưng gió thu đã ngự
Sông nước buồn lặng trong khói âm u
Bờ cát buồn tênh, sóng quên tình cũ
Chỉ còn ta ngó cảnh chợt buồn buồn
Ta về đây ngỡ tưởng em ở lại
Đợi ta về xây giấc mộng uyên ương
Chỉ còn đây cảnh cũ vắng người thương
Trong nuối tiếc, trái tim ta bật khóc
Còn đâu nữa tóc mây ôm má ngọc
Mắt dịu hiền từng soi đốt tim ngông
Bàn tay thon, bờ môi cánh bướm hồng
Lòng ta cháy bừng trong từng giấc mộng.
Về đây nhìn cảnh chết như mùa đông
Trong tim ta máu cứ chảy ngược dòng
Ta về đây, người xưa không ở lại.
Tìm được gì trong nắm bụi thời gian
Còn Đâu Nữa...
Còn đâu nữa thơ ngây bờ liễu rũ
Của những chiều chờ trăng ủ vào mây
Tựa bờ vai anh say đắm ngất ngây
Và cứ ngỡ mình vẫn chưa khôn lớn
Còn đâu nữa vùng nắng đêm mơn trớn
Hạ phai dần khi thu lẽn bàn chân
Sóng đổ lên dập lòng cát ngại ngần
Em ngồi rút co toàn thân rời rã
Người trở lại một ngày mưa tầm tã
Đau quê hương tình máu mủ thịt da
Tìm chốn cũ những kỷ niệm chiều tà
Em lặng chết nghe tình mùi tan vỡ
Ngàn năm nữa còn nghe hồn bỡ ngỡ
Đôi mắt anh xanh quá biển trùng dương
Biết làm sao em quên một thiên đường
Thuyền rời bến phập phồng tim lo sợ
Còn đâu nữa hồn nhiên đừng trăn trở
Cho máu con tim xuôi chảy mạch nồng
Người đã về đứng bên cạnh dòng sông
Tìm nước chảy níu thời gian khoảnh khắc
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2010 13:33:51 bởi DongSuoiNgot >
Trích đoạn: DongSuoiNgot
Còn Đâu Nữa...
Còn đâu nữa thơ ngây bờ liễu rũ
Của những chiều chờ trăng ủ vào mây
Tựa bờ vai anh say đắm ngất ngây
Và cứ ngỡ mình vẫn chưa khôn lớn
Còn đâu nữa vùng nắng đêm mơn trớn
Hạ phai dần khi thu lẽn bàn chân
Sóng đổ lên dập lòng cát ngại ngần
Em ngồi rút co toàn thân rời rã
Người trở lại một ngày mưa tầm tã
Đau quê hương tình máu mủ thịt da
Tìm chốn cũ những kỷ niệm chiều tà
Em lặng chết nghe tình mùi tan vỡ
Ngàn năm nữa còn nghe hồn bỡ ngỡ
Đôi mắt anh xanh quá biển trùng dương
Biết làm sao em quên một thiên đường
Thuyền rời bến phập phồng tim lo sợ
Còn đâu nữa hồn nhiên đừng trăn trở
Cho máu con tim xuôi chảy mạch nồng
Người đã về đứng bên cạnh dòng sông
Tìm nước chảy níu thời gian khoảnh khắc
Hồng Quế
Còn Lại Đây
Còn lại đây, một chuỗi ngày nhàm chán
Nắng thu vàng không rọi xuống bình minh
Buồn gì hơn, câu chuyện của chúng mình
Sầu hơn lúc Ngưu Lang chờ Chức Nữ
Ta ngồi đây rối vò niềm tâm sự
Trăng đêm nay, ai lấy nửa đi rồi
Để sương khuya về lạnh giá bờ môi
Nghe tiếc nuối ghé thăm đời quạnh quẽ
Còn lại đây, một căn phòng đơn lẻ
Bốn bức tường câm lặng những nồi niềm
Cánh cửa nào đã khóa chặt con tim
Ôi ngao ngán thay, khi đêm cô độc
Còn lại đây trên hai tay gầy guộc
Một cuộc tình ngắn ngủi hơn mùa xuân
Cánh bướm đa tình bay không hết mùa hè
Đã gục ngã dưới gốc hoa thạch thảo
Còn lại đây, một thiên đường hư ảo
Tan biến dần theo giọt nắng mùa thu r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2010 07:48:44 bởi Huyền Băng >
Mai mới họa thơ của anh TKBG nghe anh.
Tim Nát
Đêm lang thang qua từng miền phố chợ
Bước lạc loài tìm kỷ niệm trong tim
Có ai không nghe được tiếng nỗi niềm
Tim tôi khóc khi anh cùng người khác
Đêm dài ơi trăng của tôi vụn nát
Từ lúc nào mưa thấm mặn trên môi
Còn đêm nay và còn bao đêm nữa
Vỡ linh hồn theo từng hạt mưa rơi
Những giọt buồn nghe đêm sầu tê tái
Đường tôi về gai gốc ngọn gió đông
Những hạt mưa rét buốt xé cõi lòng
Trời đày đọa làm bão giông chi hỡi!
Còn lại tôi bên lề đường ngu dại
Cạm bẫy đầy chân không biết đi đâu
Tình cho mật ngọt, đời cho bể dâu
Tôi uống sạch vẫn chưa bao giờ đủ
Tôi ngồi xuống với đêm tàn ủ rũ
Gió tạt hồn về cõi ấy hoang sơ
Siết con tim toàn thân đã dại khờ
Đêm kiệt sức nghe tim mình dẫy chết.
Hồng Quế r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2010 07:46:33 bởi Huyền Băng >
Mịt Mù Sóng Gió
Trăng đẹp nhất một ngày rồi trăng khuyết
Tình đẹp một lần tha thiết cũng vậy thôi
Trăng khuyết rồi trăng trở lại trên ngôi
Con tim chết biết bao giờ sống lại?
Thuyền xa bến có một lần gặp bão
Anh xa em sóng vỗ đã ngàn năm
Cuốn bờ xa biển gào thét ì ầm
Tim có vỡ ra trăm ngàn mảnh vụn?
Có một lần em chôn trăng tuyệt vọng
Trần gian buồn mây gió giận không bay
Không còn đêm và cũng chẳng có ngày
Là em biết khi mịt mù sóng gió
Hồng Quế Giông Bão Thường Tình Gập ghềnh đèo dốc đường trần Bước chân sao lại tần ngần vậy em? Nhìn nhau chỉ thấy bóng đêm Hỏi còn đâu nữa niềm tin trong đời. Muốn cây nảy lộc đâm chồi Mình phải sớm tối là người bón chăm. Bắt sâu nhổ cỏ tưới thăm Ngóng trông ngày tháng như tằm giăng tơ. Không vì lá úa mà lo Tỉa cành xới gốc trái cho ngọt lành. Bão giông ngày tháng thường tình Hết mưa sẽ lại bình minh sáng ngời. Trung Dũng
Giông Bão Thường Tình Gập ghềnh đèo dốc đường trần Bước chân sao lại tần ngần vậy em? Nhìn nhau chỉ thấy bóng đêm Hỏi còn đâu nữa niềm tin trong đời. Muốn cây nảy lộc đâm chồi Mình phải sớm tối là người bón chăm. Bắt sâu nhổ cỏ tưới thăm Ngóng trông ngày tháng như tằm giăng tơ. Không vì lá úa mà lo Tỉa cành xới gốc trái cho ngọt lành. Bão giông ngày tháng thường tình Hết mưa sẽ lại bình minh sáng ngời. Trung Dũng
Niềm Vui Có Anh
Vén mây buổi sáng dòm trời
Thấy anh về với những lời ban mai
Niềm vui đón nắng chào ngày
Tung chăn cởi mộng em thay áo hồng
Cỏ xanh mềm gót chân không
Rôn con tim những nụ hồng nở hoa
Nghe lời anh dặn đậm đà
Cây lành trái ngọt vườn cà vườn rau
Nâng niu chăm sóc ngọt ngào
Bão giông mấy bận đã nào hư hao
Anh là anh Dũng thanh tao
Ngọt bùi chia sẻ đủ màu cũng anh
Hồng Quế
Còn Lại Đây
Còn lại đây, một chuỗi ngày nhàm chán
Nắng thu vàng không rọi xuống bình minh
Buồn gì hơn, câu chuyện của chúng mình
Sầu hơn lúc Ngưu Lang chờ Chức Nữ
Ta ngồi đây rối vò niềm tâm sự
Trăng đêm nay, ai lấy nửa đi rồi
Để sương khuya về lạnh giá bờ môi
Nghe tiếc nuối ghé thăm đời quạnh quẽ
Còn lại đây, một căn phòng đơn lẻ
Bốn bức tường câm lặng những nồi niềm
Cánh cửa nào đã khóa chặt con tim
Ôi ngao ngán thay, khi đêm cô độc
Còn lại đây trên hai tay gầy guộc
Một cuộc tình ngắn ngủi hơn mùa xuân
Cánh bướm đa tình bay không hết mùa hè
Đã gục ngã dưới gốc hoa thạch thảo
Còn lại đây, một thiên đường hư ảo
Tan biến dần theo giọt nắng mùa thu
Dù Đã Biết
Dù biết tình không qua nổi mùa xuân
Ngày chết lặng và đêm chìm đáy vực
Vẫn nghe như trái tim mình náo nức
Tiếng thì thầm ai đó rót vào tai
Dù biết tình không thề hẹn tháng ngày
Trăng trở lại trăng đi từ muôn thuở
Ta mất nhau trong những lần bỡ ngỡ
Ai nhớ ai quên ai nợ mất còn
Dù biết yêu anh chờ đợi mỏi mòn
Mùa hờn dổi dài hơn ngày tận thế
Những phút vui trong đời sao ngắn ngủi
Những ngày buồn hồn lạc cõi u mê
Cố níu đời nhau trên những lối về
Mà hụng hẫng làm rách toang tà áo
Ở trong nhau kỷ niệm là mộng ảo
Cúi đầu nghe tan tát gió thu sầu
Hồng Quế
Niềm Vui Có Anh
Vén mây buổi sáng dòm trời
Thấy anh về với những lời ban mai
Niềm vui đón nắng chào ngày
Tung chăn cởi mộng em thay áo hồng
Cỏ xanh mềm gót chân không
Rôn con tim những nụ hồng nở hoa
Nghe lời anh dặn đậm đà
Cây lành trái ngọt vườn cà vườn rau
Nâng niu chăm sóc ngọt ngào
Bão giông mấy bận đã nào hư hao
Anh là anh Dũng thanh tao
Ngọt bùi chia sẻ đủ màu cũng anh
Hồng Quế Chia Sẻ Em đưa anh tận mây xanh Mênh mông trời đất tròng trành sóng say. Rượu chưa uống đã nồng cay Men chưa ngấm đã ngất ngây tâm hồn. Hèn gì anh thấy bồn chồn Nôn nao trong dạ nhịp dồn con tim. Tiếng dương cầm vẳng trong đêm Trăng thu nghiêng bóng bên thềm bình yên. Ngọt ngào nhớ lúc hờn ghen Êm đềm nhớ lúc bóng đen che mờ... Để lòng tin át chữ ngờ Tình yêu thuyền bến bao giờ lìa tan. Trung Dũng
Chia Sẻ Em đưa anh tận mây xanh Mênh mông trời đất tròng trành sóng say. Rượu chưa uống đã nồng cay Men chưa ngấm đã ngất ngây tâm hồn. Hèn gì anh thấy bồn chồn Nôn nao trong dạ nhịp dồn con tim. Tiếng dương cầm vẳng trong đêm Trăng thu nghiêng bóng bên thềm bình yên. Ngọt ngào nhớ lúc hờn ghen Êm đềm nhớ lúc bóng đen che mờ... Để lòng tin át chữ ngờ Tình yêu thuyền bến bao giờ lìa tan. Trung Dũng Mây Lang Thang
Hình như thu sắp ngả vàng
Sáng nay nghe gió gọi đàng ngoài hiên
Hình như giọt nắng vừa nghiêng
Dồn chân muốn bước lên triền thăm mây
Hình như thoáng chút hao gầy
Chút như tê dại chút ngây ngu rồi!
Mong manh như áng mây trôi
Tìm ai chia sẻ đơn côi thu sầu
Chiều nay hạ sẽ về đâu?
Tròng trành sóng nhớ biển sầu miên man
Hình như mây mãi lang thang
Đông tây nam bắc ngỡ ngàng ngày lên
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.08.2010 17:29:16 bởi DongSuoiNgot >
Anh Là Thi Sĩ
Anh là thi sĩ vá thơ sầu
Tình hồng anh đã bỏ nơi đâu?
Hay là thi sĩ vay điều mất
Điều còn đem cất ở khoảng sâu
Anh là thi sĩ mộng mơ gì?
Dệt tình bằng hai chữ biệt ly
Tô màu ảo vọng xanh hương khói
Mơ gì anh hỡi những diệu kỳ...
Anh là thi sĩ yêu mộng vỡ
Si tình hay bởi khoái làm thơ?
Níu trăng níu áo sầu thương tiếc
Đầu môi chót lưỡi ghép đợi chờ...
Anh là thi sĩ được mất gì?
Được xác mất hồn đã được chi?
Thôi anh cứ mất như lòng ước
Vần chữ còn hoài khi chia ly...
Tình chỉ đẹp khi tình dang dở
Đời đau thương khi chẳng còn mơ
Ừ anh thi sĩ vui mùa khóc
Chữ đợi trăm năm khắc vết chờ...
Hồng Quế
Nỗi niềm Vì ai ngã bóng nghiêng hình Cho tim loạn nhịp cho tình lặng câm? Trách ai, ai trách âm thầm Để thương để nhớ xa tầm vói tay? Lặng nhìn bóng đổ chiều nay Nao nao tấc dạ giãi bày nên chăng? Cớ sao mờ nhạt ánh trăng Chị Hằng khuất dạng mây giăng tư bề? Còn đâu bể hẹn non thề Trơ trơ ghềnh đá bên lề thác sâu? Nỗi niềm ai tỏ từ đâu Tạo nên con sóng bạc đầu nổi trôi! Lặng yên tiếng vọng xa xôi Ngàn năm tha thiết để rồi mờ phai. sd
Lén Nghe Lục Bát Xứ Đoài
Về nghe lục bát xứ đoài
Bao năm xa ấy có hoài trông nhau
phố phường hội lễ ồn ào
Cụ già con nít xôn xao giữa trời
Ta nghe lục bát chơi vơi
Tím vàng xanh đỏ tuyệt vời khách thơ
Đau thương hạnh phúc vẫn mơ
Mặc đời mặc chợ tình cờ qua vai
Về nghe đàn trống thở dài
Con trăng rớt giọt phôi phai xuống trần
Bờ thương sóng vỗ phân vân
Thuyền trôi hờ hững bến xuân đâu rồi...!
Về nghe lục bát múa môi
Vành môi trăng lạnh tím đồi gió thơ
Đưa nhau về cõi bụi mờ
Người vui lễ hội người chờ bóng mây
Hồng Quế Lần đầu tiên bước vào vườn thơ của bạn nên mình chỉ lén đọc thơ và rón rlén vài bước nhỏ với mấy vần thơ đạm bạc. Mong bạn không khiển trách...Chúc vui.
Mây Lang Thang
Hình như thu sắp ngả vàng
Sáng nay nghe gió gọi đàng ngoài hiên
Hình như giọt nắng vừa nghiêng
Dồn chân muốn bước lên triền thăm mây
Hình như thoáng chút hao gầy
Chút như tê dại chút ngây ngu rồi!
Mong manh như áng mây trôi
Tìm ai chia sẻ đơn côi thu sầu
Chiều nay hạ sẽ về đâu?
Tròng trành sóng nhớ biển sầu miên man
Hình như mây mãi lang thang
Đông tây nam bắc ngỡ ngàng ngày lên
Hồng Quế
Hai Chữ Hình Như Hình như chẳng biết về đâu Ngã ba đường có nhịp cầu sang sông. Nhà anh ở cuối xóm đông Em hình như thế trông mong nỗi gì. Thu về rồi hạ qua đi Dư âm chút nắng chia ly ngậm ngùi. Chiều tàn chiếc lá vàng rơi Em hình như thiếu vắng lời làm tin. Trung thu rằm ánh trăng lên Em hình như lại chót quên nhau rồi. Còn đâu hứng thú ngắm trời Sao thưa lẫn với mây trôi xa mờ. Hình như: chẳng có bao giờ Là câu khẳng định bến bờ tương lai. Mong sao anh được hiểu sai Nếu hình như tựa bờ vai ấm lòng. Trung Dũng
Sài Gòn Không Có Hẹn Hò
Sài Gòn không hẹn mà sao vắng
Đâu có gặp nhau chẳng thệ nguyền
Vẫn như rưng rức từng nỗi nhớ
Từng góc phương trời đau niềm riêng
Sài Gòn vẫn lạ như ngày ấy
Mường tượng bóng người ở quanh đây
Chưa từng kỷ niệm mà nghe nhớ
Nhớ dạo quanh đời trên áng mây
Lang thang mây trắng em sương khói
Mới hay từ lúc chợt lẻ loi
Bỗng nhau xa cách đời đôi ngã
Bỗng nhau mất hút góc chân trời
Trả lại Sài Gòn dấu chân quen
Chiều mưa ướt nhớ những êm đềm
Mình tôi ngồi xuống bên góc phố
Một mình hồn ngủ với đêm đen
Hương Quế
Trở Về
Về phố nắng nghe mưa tầm tã ướt
Quán hẹn hò những chiếc ghế buồn thiu
Sài Gòn ơi em còn đó đăm chiêu
Tìm hương nắng loanh quanh vùng sương khói
Thu ra đi bỏ mình em một cõi
Lá mùa yêu vàng đỏ rụng chân đồi
Rời Sài Gòn còn lại chiếc bóng côi
Ngày im phắt bên dòng đời nước chảy
Chỉ mình em những con đường xa ngái
Biết về đâu mưa đổ bước thăng trầm
Soi bóng mình vào đêm tối lặng câm
Đọc rồi viết thì thầm câu vụn vỡ
Bên góc phố tìm thân quen bỡ ngỡ
Người đi ngang chưa từng nhận ra nhau
Xếp trọn gói hành trang dồn trí não
Em còn em đi giữa mộng xa vời
Hương Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2010 21:43:52 bởi DongSuoiNgot >
Giọt Mùa Thu của em
Gửi anh vài giọt tháng mười
Thu em ở lại mỉm cười mình em
Mà nghe thu vẫn êm đềm
Giọt đi phù phiếm giọt mềm nằm nghe
Lá về ru khúc u mê
Cội xưa ở lại em về thô sơ
Thu em ngồi xuống hững hờ
Khép trăm ngõ vắng làm ngơ mây hồng
Gửi cho nhau một hư không
Cho thơ anh ướt tang bồng gió mưa
Đi ngang xóm cũ người xưa
Tiếc thương như đã mặc vừa áo quan
Gửi cho em chút bẽ bàng
Vác đôi chữ ái vai mang gánh gòng
Thu em nằm ở trong lòng
Giọt buồn giọt tủi giọt nồng cũng em
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 18:10:30 bởi DongSuoiNgot >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: