Suối Ngọt Trầm Hương
Tình Đau
Bụi trần ngày ấy gian truân
Gió mưa giông bão bao lần bến xưa
Tình đời gió đẩy gió đưa
Cuốn theo chiều gió làm mưa xuống đời
Tình là biển sóng ngàn khơi
Tình là dang dở mắt rơi lệ nhòa
Chia vần thơ nhỏ xa hoa
Chữ đau phù phiếm chữ nhòa trong mưa
Tình là khóc vết năm xưa
Tình là một kiếp dưới mưa chờ người!
Hồng Quế
Tình mộng
Tình sầu khóc kiếp chơi vơi
Xót thương cánh bướm buông lơi tự tình.
Yêu hoa hé nhụy lung linh
Đắm làn sương trắng nhúng mình đung đưa...
Mong sao, trăng rạng tứ mùa
Gió mây hòa quyện , lưa thưa nắng vàng.
Cất lên cung bậc ngân vang
Thắc đan tình mộng có nàng có ta.
24.11.10
Nhập Mộng
Xin dìu mộng lên ngôi tình ái
Đêm tàn canh em mãi gần bên
Bút thơ gò nét viết tên
Vầng trăng bảo ngọc tim mềm hơn sương
Trăng kề vai mùa thương ấp ủ
Gió đông dài mây phủ đường đi
Nụ hồng hâm nóng vần thi
Em ngồi đợi mộng mắt mi ảo huyền
Đưa nhau về triền miên nhập mộng
Môi tìm môi giọt nóng hương đời
Đưa hồn về cõi chơi vơi
Cho nhau ở lại suốt đời người ơi!
Hồng Quế
Trang mơ
Hôn gió nhẹ mộng đời vấn bước
Lướt trùng khơi mơ ước đơm hoa
Yêu em trọn dạ thiết tha
Từ trong huyết mạch đậm đà tình chung.
Đời khúc khuỷu tín, trung vẹn giữ
Bước chông chênh tồn trử duyên mơ
Mượn vần trăng khuyết ươm tơ
Trung tuần gặt hái nên thơ ái tình.
Sóng lấp lánh chỡ hình bóng cũ
Bến rêu phong ũ rũ bên lòng
Dõi theo cánh nhạn...mênh mông
Đưa hồn dĩ vãng ấp dòng hương quê.
24.11.10
Trở lại trường xưa Ta trở lại mái trường xưa cũ Bên hàng cây lá rũ chiều tà Vẳng nghe thánh thót xa xa Ví chuông đồng trổi ngân nga mây ngàn. Con đường cũ cát vàng còn đó Lũy tre xanh lồng đóa hoa rừng Bồi hồi chân bước ngập ngừng Xuyến xao kỉ niệm nở bừng- ấu thơ! Rồi lặng lẻ… như chờ như đợi Cánh phượng hồng khơi gợi hè sang… Giật mình tiếng trống trường tan Đưa ta trở lại- bởi đang thăm Thầy. Qua năm tháng hao gầy thể xác Tóc điểm sương … màu mắt khi xưa Nụ hồng rạng rỡ sớm trưa… Trao con ấm áp thuở vừa về thăm. Đời sóng gió thăng trầm dâu bể Thuyền vững tin bất kể ngày đêm Rèn trò cất bước nhẹ êm Bay cao đỉnh núi hướng tìm cảnh quang. Tình thầy rộng vương mang tâm khảm Ân thầy sâu con cảm yêu vì Trọn đời dạ khắc tâm ghi Theo gương đức hạnh con đi vào đời. 18.11.10
Kẻ Ngông Nhớ Ơn Công Đức
Về thăm thầy thu rơi trước ngõ
Chạnh lòng đau ngọn gió heo may
Trông thầy dáng chút hao gầy
Xót xa tim tím chiều mây lặng lờ
Trao nụ cười tuổi thơ ngày ấy
Lòng còn thơm trang giấy học trò
Nghĩa tình còn đó thơm tho
Bao năm xa cách truyện trò hàn huyên
Thương dáng thầy còn nguyên giãng bụt
Dạy trăm điều từ lúc còn thơ
Vẫn bên hiên cũ lờ mờ
Thanh cao vầng trán bến bờ nghĩa nhân
Bao lời hay ân cần ý đẹp
Giữ trong tim thẳng nếp tươi hồng
Dù mai trời đất hư không
Thầy qua mấy bể dang vòng tay yêu
Suốt một đời nâng niu đèn sách
Rèn cho con ngõ ngách tương lai
Đi qua mấy đoạn trần ai
Anh minh soi sáng cho ngày nắng lên
Nguyện ơn thầy mông mênh ghi nhớ
Trong tim này hoa nở hồng ân
Dẫu xa lòng vẫn thật gần
Nhớ ơn công đức vấn an con về
Hồng Quế
Mây Gió Nghịch Đường
Gió rằng: "mây hãy giận trời!"
Mây hiền chầm chậm chưa rời chiêm bao
Gió rằng: "Ta thổi qua rào"
Thổi tung mái lá sóng gào biển xanh
Ghé chân ngắm biển chòng chành
Thổi toang tóc rồi mây đành giận thôi
Gió này hãy cứ nổi trôi
Mây về chân núi tắm đồi trầm hương
Một mình một cõi thiên đường
Ê a thơ hát chiều vương sợi tình
Gió này gió thổi về kinh
Mây ta lơ lửng tự tình với ta
Ngồi nghe thanh thản chiều tà
ngồi nghe Đông khúc ngân nga gió ngàn
Gió ơi gió thổi thu tàn
Không mây gió thổi bờ hoang tiêu đìu!
Hồng Quế
Mộng ái Ơi mộng ái, nên thơ ai dệt Nét tình chung ví vệt sao sa! Ngẩn ngơ giọt nắng chiều tà Bâng khuâng sương đọng là đà lá rơi. Hoa sắc thắm rạng ngời trước gió Bướm, ong vờn gai cỏ hờn ghen Nghiệt thay mưa gió bon chen Sóng thu long lánh chừng quen chực trào. Mơ trôi nổi khó vào bến đỗ Mộng bồng bềnh kém trổ duyên xinh Cầu duyên nhạt sắc lung linh Còn đâu bắt nhịp tơ tình trúc – mai! 18.11.10
Kẻ Ngông
MỘng Tình
Mộng tình ai dệt thềm mơ
Để cho trăng rụng xuống bờ sông thương
Đêm chìm lặn ngụp vấn vương
Ngày lên xứ mộng con đường bụi bay
Mịt mù không thấy tình ai
Mộng đi lay lắc bóng dài hạt mưa
Em về ngủ trọ thềm xưa
Nhắm con mắt để lưa thưa ảo huyền
Biển xanh dõi mắt con thuyền
Chỉ thuyền yêu biển mộng điên đảo tình
Biển gào sóng thét hải kinh
Chỉ thuyền hiểu biển mộng tình chơi vơi...
Hồng Quế
Mộng Tình
Mộng tình ai dệt thềm mơ
Để cho trăng rụng xuống bờ sông thương
Đêm chìm lặn ngụp vấn vương
Ngày lên xứ mộng con đường bụi bay
Mịt mù không thấy tình ai
Mộng đi lay lắc bóng dài hạt mưa
Em về ngủ trọ thềm xưa
Nhắm con mắt để lưa thưa ảo huyền
Biển xanh dõi mắt con thuyền
Chỉ thuyền yêu biển mộng điên đảo tình
Biển gào sóng thét hải kinh
Chỉ thuyền hiểu biển mộng tình chơi vơi...
Hồng Quế Thuyền tình Con thuyền tình ái nhọc nhằn Cả đời chuyên chở giữa lằn sóng xô Mưa tuôn xoáy lỡ bến bờ Cuồng phong nghiêng, ngã màu cờ đỏ son. Hoàng hôn cố lướt bon bon Mịt mờ vô định nước non mây trời Thả neo giữa chốn chơi vơi Định thần thương xót- tả tơi cánh bườm. Bồi hồi khoảnh khắc tơ ươm Sắc màu óng ánh hương thơm ngọt, nồng... Bâng khuâng, chan chứa...tim hồng Gánh đời mang nặng- chặc lòng chở đi.
Là Em
Em chỉ là loài cỏ dại
Bên lề thổn thức tàn thu
Mặc cho dòng đời cát bụi
Xanh xao từ lúc sương mù
Em chỉ là đêm u tối
Là sương nhả khói mùa đông
Là rừng âm u hoang dã
Là vầng trăng nát cuồng ngông
Em con búp bê bằng nhựa
Cho đời vui thú thảy quăng
Đem ra mặc quần mặc áo
Đem vào xối nước trùm khăn
Búp bê không có linh hồn
Góc chiều ngồi trong một xó
Áo quần te tua manh mún
Mắt mày lem luốt co ro
Búp bê không hề biết lạnh
Cỏ dại không biết long lanh
Đêm tạ ơn đời bạc thếch
Em và em chút an lành
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2010 06:13:16 bởi DongSuoiNgot >
Trăng đi khuất dưới chân đồi
Buồn tôi ở lại vẫn ngồi với tôi
Sáng trưng con mắt đứng ngồi
Trắng đêm thấp thỏm chưa rời mắt mây
Thơ tôi viết chẳng thành câu
Bôn ba là chỉ vớt sầu lên vai
Gánh lên một giọt nắng mai
Cho đời oằn gánh cho ngày nặng thêm
Thơ tôi hết ngọt hết mềm
Chắc là vị đắng chông chênh biển lòng
Ngập đời sương gió long đong
Tôi đi qua biển hư không một mình
Ừ...Anh Đi
Chẳng gì đâu anh đi bình yên nhé
Tôi quen rồi như từ buổi ban sơ
Hãy bình tâm đừng ái ngại bâng quơ
Sau bóng nắng im lìm tôi ở lại
Chẳng gì đâu anh đừng buồn ngang trái
Một tháng rồi hai tháng sẽ quên mau
Từ thuở ấy tôi đã quen mưa nắng
Xin chút tình giữ lại thuở mình trao
Chẳng gì đâu tôi im lặng mà đau
Anh tự tiện bình an con đường mới
Thà xa nhau biết đôi lần anh nhớ
Thơ vì tôi ghép chữ bản tình ca
Tôi mãi tôi không nhung gấm lụa là
Lòng cạn kiệt không xa hoa phù phiếm
Trái tim tôi không làm nên sự nghiệp
Thì chắc gì giữ được mộng tình si
Ừ... anh đi tôi không biết nói gì
Tim nhoi nhói đêm chia ly lần cuối
Vẫn như xưa không một lần đưa tiễn
Lặng lẽ tôi về đêm đã tàn canh
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2010 11:31:26 bởi DongSuoiNgot >
Binh minh gợi
Nắng mưa lá cũng từ đâu
Mang sầu chất ngất bắt cầu hởi em
Sương khuya ấp ủ màn đêm
Trăng soi bóng đợi dạ thèm có ai
Nỗi niềm khắc khoải miệt mài
Lồng trong nỗi nhớ trãi dài biển đông
Duyên ai lẻ bóng kia sông
Gieo sầu chiếc lá ta trông ngóng nhìn
Rừng thu vẫn có Bình minh
Đông tàn tuyết lạnh giọt tình chợt mang
Gởi mây hờ hửng lang thang
Vội vàng nhắn gởi cùng nàng khát khao
Mộng ai tao ngộ thuở nào
Trăm năm bỡ ngỡ đón chào nắng vương
Rừng sương liễu rũ ven đường
Cùng hoa đua nở soi đường bướm theo
Cá Mặn
Một Thoáng Buồn đi
Mời anh theo nắng trong veo
Con đường khúc khuỷu qua đèo cho quen
Theo em nắng gió bồng bềnh
Tan sương buổi sáng đi quên nhọc nhằn
Nắng bình minh tỏa trên ngàn
Đồi hoa cỏ dại mơ màng lối đi
Dẫu đời có lúc biệt ly
Thu mang niềm nhớ sợ gì quên nhau
Dẫu mùa đông đổi sắc màu
Thoáng buồn một chút chẳng sao đâu mà
Dạo cùng rừng núi bao la
Điệp trùng trùng điệp vui ta với mình
Cõi nào cũng có Bình minh
Sau đêm trời sáng mây xinh hơn lòng
Đời nào cũng lúc long đong
Nghe anh một thoáng đã lòng nở hoa
Hồng Quế Xin thân chào bạn CM, vì trang thơ HQ bị dồn thơ nhiều quá nên trả lời anh châm..Xin lỗi anh nhá!
Rất vui khi anh ghé thăm và làm thơ an ủi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2010 02:12:49 bởi DongSuoiNgot >
Nỗi sầu em có bán?
Anh xin góp tiền mua
Một mai trời hạn hán
Đổi buồn thành trời mưa.
Đã qua rồi mùa thu
Lá vàng không rụng nữa
Đông về cành lưa thưa
Cây bàng thêm lá đỏ.
Sầu làm chi cho khổ
Lệ ướt hoen mi dài
Giành cho anh một nửa
Để tình xưa đừng phai.
Xuân về thắm nhành mai
Áo hồng em dạo phố
Có bước chân cùng ai
Đừng quên lần gặp gỡ.
Sầu có khi vì nhớ
Cũng có khi vì yêu
Giận hờn làm nức nở
Nghiêng cả áng mây chiều.
Tích lũy làm gì nhiều
Ra giá đi em nhé
Nếu rẻ anh mua nhiều
Tương lai sau càng khỏe.
Đời càng thêm tươi trẻ
Rạng rỡ muôn nụ cười
Vui buồn cùng chia sẻ
Bán sầu đi em ơi.
Trung Dũng
r Sầu Chép Thành Thơ
Sầu em ngày đã mục
Bán chắc không ai mua
Nắng cháy khô màu bụi
Chờ hoài mấy hạt mưa
Giọt thu đi ngang cửa
Để lại sầu chơi vơi
Giao mùa đông cất hộ
Sầu nằm nghe mưa rơi
Ngỡ sầu trôi theo mưa
Trôi xa những mùa xưa
Sầu con nguyên khe đá
Đêm ở lại chào mùa
Chờ một mùa xuân nữa
Sầu có nở ra hoa
Sầu nằm trong nhụy phấn
Sầu làm mật tinh hoa
Giọt sầu em đậm đà
Từ tim sâu thương nhớ
Từ mạch máu ngồi chờ
Theo mực chảy thành thơ
Mua hộ em bài thơ
Nghe giọt sầu nức nở
Nghe tim anh có đập?
Giọt sầu em đòi mơ...
Hồng Quế
TIẾNG RU HỜI
Vẳng đưa tiếng hát lời ru
Xé vàngmây tím chiều thu nhuộm sầu
Nỉ non dế gọi canh đầu
Nao nao tấc dạ đêm thâu não nùng.
Ai khơi cho mối tơ chùng
Rung lên cơn sóng nấc cùng niềm thương
Đăm chiêu nửa giấc tình trường
Châu tràn giọt đắng nghê thường ai ơi!
Cung ru níu giữ bên đời
Réo ngân tâm khảm uống lời thệ xưa.
Trời còn khi nắng khi mưa
Tim lòng son ấn khắc vừa tình chung.
Gởi ai tia nắng cuối cùng
Mùa yêu đang rộ- lạnh lùng gió đông! 24.11.10
HungPhu Tìm Lời Ru Gió
Tìm trong sợi gió chiều đông
Tìm trong giọt nắng để lòng lại đây
Mà nghe thương nhớ về đầy
Mà nghe khắc khoải cũng ngây ngây hồn
Tìm trong lời gió ngụ ngôn
Ru thương nhớ rót bồn chồn trong tim
Gió ơi gió có về tìm
Có thương có nhớ con chim ngủ vùi
Suốt mùa đông nữa thức chưa
Chim ơi chim ngủ cho mùa qua mau
Chờ trời thả giọt nắng màu
Gió mơn man thở khát khao xuân về
Hồng Quế
Bâng Khuâng Khát khao lời nói tiếng cười Vườn hoa mộng ái nhuộm tươi sắc hồng Bâng khuâng sóng cuộn giữa dòng Thuyền xa vô định bến lồng trời mây Cầu duyên một thuở ngất ngây Hương yêu tồn đọng men cay tựu nồng. Trách ai thay đổi tơ lòng Rời xa lối cũ gió đông tràn về. Gió Ơi là Gió
Trách ai ai trách bây giờ
Ừ thôi..trách gió hững hờ chao nghiêng
Một vườn hoa lá muộn phiền
Trăm bờ cát trắng đảo điên sóng tình
Gió ơi! dừng bước rung rinh
Cho thuyền cặp bến tỏ tình với mây
Hôm qua trăng đã buồn gầy
Trăng ngồi chờ gió chở mây hồng về
Vàng thơm những nụ hôn mê
Gió ơi là gió trăng thề ngổn ngang
Làm sao hôn ánh trăng vàng
Cho hoa đừng thẹn mơ hoang ngập vườn
Gió tình ca khúc ngàn phương
Mơn mơn làn gió con đường em qua
Gió mang thương khúc chiều tà
Cho ai ở lại hòa ca.. ngọt ngào
Hồng Quế
Trích đoạn: NguyenThanhH
Kỷ Niệm.
Kỷ niệm như dòng khói thuốc xanh
Loanh quanh về lại mấy đêm liền
Nghe mùa đông cũ gào cơn lạnh
Da diết lòng đau mấy nỗi niềm
Ngày đó nàng còn tóc xỏa vai
Mộng tôi tràn lấp cả tương lai
Đời trôi êm ả như dòng suối
Như bướm vàng say ngủ giữa ngày
Áo trắng còn mang nét học đường
Thơ ngây tràn ngập lối yêu thương
Lòng tôi hoa nở đầy hương sắc
Ươm cả nụ yêu trước cổng trường
Tôi thấy nàng trong mỗi giấc mơ
Vẫn ngày hai buỗi đón cùng đưa
Nàng yêu tôi lắm, tôi si dại
Chỉ vắng một đêm đã thẫn thờ
Mấy chục mùa đông nửa mảnh tình
Theo tôi rong ruổi kiếp lênh đênh
Vòng tay dĩ vãng buồn thương nhớ
Xô nửa mảnh kia xuống thác ghềnh
Người Tìm Kỷ Niệm
Tôi cũng là người đi nhặt về kỷ niệm
Những ngày xưa quay quắt ở trong tim
Cái lạnh mùa đông lạnh thấu nỗi niềm
Ngày lẩn quẩn đêm triền miên nhức nhối
Ngày xưa đó chân đi chưa biết mỏi
Trái tình xanh yêu ấp ủ ngọt bùi
Dòng đời trôi tình già nua cằn cội
Chiều sắp tàn mà rừng núi ngủ chưa yên
Tôi tìm mãi những kỷ niệm bên lưng triền
Sườn núi cũ in vết chân người cũ
Mà với tôi còn mới mãi những mùa thu
Màu lá đỏ như máu tim mình đỏ
Ngày xưa đó tình thơm mùi hoa cỏ
Kỷ niệm còn xanh ngát dưới hàng thông
Ngôi nhà đá bên kia cuối dòng sông
Trao tất cả ân tình nào đẹp nhất
Những kỷ niệm làm hồn mình say ngất
Bao năm rồi chưa quên được đâu anh
Ánh mắt nào thơ dại long lanh
Chan chứa mộng vàng hanh vào tia nắng
Kỷ niệm bây giờ nằm trong tim đăng đắng
Mỗi lần nghe thu vắng khúc mơ vàng
Biết chiều nay lá rụng hết đông sang
Ôi...kỷ niệm bàng hoàng Thương giá buốt
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2010 02:44:52 bởi DongSuoiNgot >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: