CÓ LẼ NHỮNG CƠN MƯA CÒN ĐẾN THĂM _________________________________
Đến thăm nhau để vui với nhau
Thêm một lần nữa
Nhìn nắng úa trên đầu
Ngắm đám mây xám từ nhau
Có điều gì không em ?
Có điều gì không ổn lắm
Có chút gì bỗng lặng yên
Nơi cơn mưa vừa rời chỗ từ em
Sao lặng thinh - không nói ?
Mắt nhìn nhau bằng những dấu chấm hỏi
Hay là để cơn mưa nói dùm nhau
Mưa nói điều ngọt - lịm
Mưa có thể rất biết điều
Khi người ta biết yêu nhau
Mưa nói mưa đã đến thăm từ miền phố núi
Mưa nói mưa thích đẫm cho ướt những người đang yêu
Những người yêu ấy là anh,là em
Ngồi yên,nhìn nhau trong buổi chiều
Chiều rơi nhanh - chiều thấp xuống
Chiều buông vài ngọn ánh sáng
Để anh nhìn thấy khoé mắt em
Hình như có long lanh vài hạt lệ
Sao em khóc - em ?
Em buồn vì buổi chiều nay đang khóc ?
Chiều nhõng nhẽo như thế - Kệ chiều !
Đưa bàn tay cho anh nắm - em
Đưa nụ hôn lúc nào cũng mềm của em
Đừng nhìn màn mưa như thế nữa
Mưa lúc nào mà chẳng mưa rơi
Miễn là trong trái tim anh vẫn có đủ chỗ làm khô ráo em
Đưa bàn tay nhỏ của em
Mở toang những cánh cửa ướt mưa trong tim em
Để anh nồng nàn yêu em
Giữa buổi chiều mưa và mưa rơi sẽ hết một buổi chiều.......
đăng sơn.fr
_____________________________________________
..Để trả lời một Mùi Hương Quế. Hương Quế đã viết :
" Mưa thật nhiều và nhiều hơn thế nữa
Mình xích lại gần nhau kể mãi những câu chuyện ngày xưa..."
Rồi viết ở một đoạn khác nữa :
" Mưa rất cần như những bài thơ của anh cần được thở, cần được kể lể, cần được gần gủi với người và với chính mình. Khi trời mưa là dịp để mình đóng cửa nhà lại để được ngồi bên nhau tâm sự. Mưa là lúc làm cho tình người xích lại gần nhau hơn trong những cái bình thường. Em mong những hạt mưa như thế sẽ không bao giờ dứt trong thơ anh, trong lòng anh, trong tình anh....và cả trong em nữa... "
Vậy sao ? Những ngày nắng bên này đã xen kẻ theo những ngày mưa của mùa hạ. Cứ thế,cứ thế...
Sáng nay,trời nổi giông vào khoảng 4.30 sáng.Rồi mưa - mưa.
Những con đường đã ngập nước .Những góc vườn đã sũng nước.Những góc hoa hồng rủ cánh nhìn nhau bỡ ngỡ,chúng ngỡ là mùa thu đang kéo đến.Anh đã đi ngang những cái quán nước có cửa kính nhìn ra đường.Không thể ghé vào ngồi vì phải đi làm.Và chợt nhiên ao ước được ngồi thong thả trong góc quán ,ngắm mưa..Biết đâu chừng lại làm được thêm vài bài thơ mưa ?
Một góc kể chuyện là như thế.Cám ơn bài thơ mới của Hương Quế.Bài thơ đã ngọt ngào như một dòng suối.Và cái tên em đã nhắc anh như thế. Cũng không quên cám ơn những gì HQ đã viết ở chủ đề Thư Từ Nơi Xa.
Hẹn gặp lại nhau trên những dòng chữ để thấy đời vẫn còn một vị hương quế ngọt ngào.
Tình thân.
Nđs.