Suối Ngọt Trầm Hương
Trích đoạn: DongSuoiNgot
Nhớ Ơi Là Nhớ
Nhớ ai ai nhớ duyên trầu
Nhớ ai còn nhớ nồng sâu cau tròn
Qua sông qua núi trèo non
Nhớ rồi mới biết tình son trốc trầy
Nhớ ơi trầu thắm cau say
Nếu mà thiếu một mặt mày buồn hiu!
Năm canh ngồi nhớ hẳm hiu
Nhớ ơi là nhớ mỗi chiều mỗi khuya
Vợ chồng như cá lia thia
Quen hơi quen chậu mà chia sao đành
Dòm qua bên ấy thấy anh
Sao hôm sao tối sao đành..người ơi!
Hồng Quế
Sài Gòn Xa Khuất Mù Xa
Sài Gòn xa lắc xa lơ
Những mùa xuân cũ lặng lờ ngủ quên
Nắng mai tan hạt sương mềm
Em quên luôn chữ bắt đền ngây thơ
Sài Gòn hết đợi hết chờ
Em đi từ ấy hững hờ trần gian
Đường nào xứ lạ gian nan
Cũng quen chân bước cũng vàng mấy thu
Sài Gòn mẹ vẫn còn ru
Câu ca dao nhớ gửi từ phương xa
Từ đây nhớ mẹ chiều tà
Hương xưa đằm thắm hát ca vào đời
Chào Sài Gòn mãi tuyệt vời
Nằm trong tim nắng ru lời vọng âm
Gửi vào lòng đất thì thầm
Lời ru của mẹ còn ngâm thơ hoài
Chào em và chẳng còn ai
Trên con đường lạ chiều phai nắng rồi
Níu thời gian vẫn cứ trôi
Chào em tuổi mộng đã rời tay nhau
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2011 05:28:47 bởi DongSuoiNgot >
Thiên Sứ Ra Đi
Anh đừng trách khi trời bày thế sự
Nên đôi khi thiên sứ phải ra đi
Cõi phàm trần cõi mộng cũng chia ly
Khi sấm sét đánh lên đầu nổ lửa
Anh đừng buồn khi tôi không yêu nữa
Chỉ thế thôi con tim cạn sạch rồi
Ai lên ngôi thì cứ mặc lên ngôi
Tôi vẫn vậy bình an không chen lấn
Anh đừng buồn bài thơ tình lận đận
Chữ ngọt ngào mà lòng dạ xấu xa
Đêm ba mươi hốt muối gạo rải tà
Tống sạch sẽ trong tim người gian dối
Anh đừng buồn thiên sứ bay về trời
Lòng đã hết nói yêu càng trơ trẻn
Hồng Quế
Tình vào xuân
Rạng rỡ trời mây gió dạt dào,
Tim hồng rạo rực hát nghêu ngao.
Nhìn hoa đỏ thắm chờ ong vẫy,
Ngắm cỏ xanh tươi đợi bướm chào.
Giữa góc vườn ân ngày háo hức
Ngoài thềm động ái tối nôn nao...
Đường duyên khúc khuỷu đầy ngây ngất,
Nẻo phận vòng quanh khắc bóng đào! 08.01.11 ll
Nợ Tình
Xưa vay anh món nợ tình
HÌnh như vài kiếp tử sinh mấy lần
Vẫn còn vướng sợi bâng khuâng
Vẫn đêm thao thức tình trần ngổn ngang
Sáng ra mộng khúc lỡ làng
Vẫn như còn đợi bên đàng nắng trưa
Về nghe một chút hương thừa
Âm ba còn đọng gió mưa trổi sầu
Bao giờ trời đổ mưa ngâu
Lệ trôi qua đó gửi sầu thăm nhau
Đưa tay hứng lại ngọt ngào
Hẹn trăm năm nữa trăng sao còn chờ
Em nghe triệu giọt sương thơ
Ướt nhòa trang giấy giọt mơ rơi đầy!
Hồng Quế Ân tình Tiền duyên đã đặng sum vầy Ba sinh đáo hạn ta xây mộng lành Mơ thề ước nguyện ươm xanh Đơm hoa kết quả sẳn dành anh- em! Long lanh sương đọng giọt mềm Ngỡ ngàn nụ ái êm đềm ta trao Hằng đêm khấn , niệm...vì sao: Vôi trầu hòa quyện với cau thắm nồng. Vẳng nghe gió lượn muôn dòng Buồng tim trỗi sóng cõi lòng hân hoan Tình anh vạn thuở đã đang... Ru em đẫy giấc chẳng màng cháo, rau.. Ta về chuốc nét ca dao Tẩm hương ướp vị đượm màu ái ân. 08.01.11 LL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2011 20:42:38 bởi Lạc Loài >
Anh Hứa Bên Em
Anh hứa bên em suốt bốn mùa
Sao còn ướt đẩm giọt lệ mưa
Vòng tay oan trái vừa quấn chặt
Anh nhớ gì không mái nhà xưa
Anh hứa bên em gió đùa mây
Chở hết yêu thương chở mộng đầy
Chở mùa xa cách về thăm núi
Chở giọt xuân tình uống ngất ngây
Anh hứa bên em lá cùng hoa
Bất chấp mùa đông chẳng nhạt nhòa
Em trèo lên đỉnh tìm hoa nắng
Thả xuống trần gian nhịp tình ca
Anh hứa bên em dạo trời xuân
Về thăm mùa hạ đến trăm lần
Nồng nàn mây nắng tô môi đỏ
Anh hứa đừng quên mộng ái ân.
Hồng Quế Tình anh chốn xưa Lặn lội ngàn non hái mộng đào Bao mùa nắng hạ, gió hanh hao Tình trong, ý trắng, hương ngào ngạt Chắt lọc hồn trinh trỗi dạt dào. Tìm về chốn cũ hái trăng sao Tắm gió Trời Lam áp má đào Ủ mật men tình nơi Suối Ngọt Nồng nàn gối mộng thỏa niềm trao! Khát vọng nhiều niên ủ rũ sầu San hà cách trở đẫm dòng châu Tìm trong giấc điệp ôi gian khó Khắc khoải năm canh- mộng nhịp cầu! Mong ngày hạnh ngô dậy tình thơ Khỏa lấp phiền ưu hết dật dờ Bếp lửa hương nồng ta khơi mãi Vuông tròn hạnh phúc vẹn niềm mơ! 08.01.11 LL
Chờ...
Tôi lặng lẻ chờ ai đêm vắng
Mấy canh tàn- sâu lắng hồn trinh
Ôm sương lạnhniềm tin mãnh liệt
Ngợi khen thầm: Nhất tuyệt kiêu sa!
Đônggiá buốt lòng đà chợt ấm
Sức hồi sinh đã thấm tim hồng
Mây ngũ sắc bềnh bồng theo gió
Hồn lượn quanh đây đó tìm ai!
Vầng dương rạng men say trở giấc
Nét diễm kiều - cung bậc ngân vang
Lê chân bước vương mang kỉ niệm
Đợi ngày mai - tim lịm tình si!!!
29.12.10sd
Đợi
Bài thơ ấy chờ ai đợi ai
Ai có biết ai về lặng lẽ
Ôm tình si hân hoan niềm nở
Chữ với vần chìm ngợp đam mê
Đêm đông buốt bỗng lòng ấm lại
Bài thơ tình anh viết cho ai
Hăm chín tháng mười hai hôm ấy
Em ở đâu những chuỗi ngày dài
Em đợi ai bên đường băng giá
Chỉ gió về hát khúc sầu ca
Em đợi ai...ừ thôi không đợi
Một màn trời lấp ngập sương sa
Hồng Quế
Đợi
Bài thơ ấy chờ ai đợi ai
Ai có biết ai về lặng lẽ
Ôm tình si hân hoan niềm nở
Chữ với vần chìm ngợp đam mê
Đêm đông buốt bỗng lòng ấm lại
Bài thơ tình anh viết cho ai
Hăm chín tháng mười hai hôm ấy
Em ở đâu những chuỗi ngày dài
Em đợi ai bên đường băng giá
Chỉ gió về hát khúc sầu ca
Em đợi ai...ừ thôi không đợi
Một màn trời lấp ngập sương sa
Hồng Quế Nhớ Nhớ nhung ai cồn cào trong dạ? Nỗi niềm thương- đa tạ thời gian Cho ta hiểu rõ tim vàng Rung bao cung bậc mơ màng duyên xưa Trời giá buốt sao thưa tắt ánh Mối tơ lòng lấp lánh hồng tươi Dành nhau rạng rỡ môi cười Gió sầu cũng phải nẩy người vui lây. Người xưa ơi! Giờ đây có thấu? Chuyến đò ngang lắm dấu xước trầy? Ước mơ cặp bến sum vầy Phỉ nguyền non nước đong đầy trăng ngân. 09.01.11 LL
Nhớ Xin Hỏi Nhớ
Nhớ ngồi gần nhớ thì thào
Hỏi thăm nhớ ấy làm sao bây giờ
Gom mây góp gió làm thơ
Vần chờ vần nhớ ngu ngơ đêm ngày
Ừ thì nói đại gặp nhau
Biết đâu lại chẳng ngọt ngào thương yêu
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.01.2011 22:58:25 bởi DongSuoiNgot >
Mùa trái chín không có em Trăng lấp lánh, vườn cây hương tỏa ngát Tiếng em cười còn thấm mãi đài hoa Chim rộn rã ngày đêm hót ngân nga Mà dáng em mịt mờ nơi xa vắng Sương hay lệ ướp bờ môi mặn đắng? Kỉ niệm đầy sao trống vắng con tim? Sắc trang đài rực rỡ trước màng đêm Gợi da diết tình em từ thuở ấy! Những đêm đông cõi lòng như đốt cháy Rụi niềm tin thiêu cả ước mơ xanh Nỗi niềm riêng khắc khoải trái tim anh Lòng thổn thức năm canh đầy uất nghẹn Mùa trái chín sượng sùng lời ước hẹn Câu thơ buồn nhạt nét gửi về ai Cung trầm bổng lượn lờ theo gió bay... Chỉ tồn đọng đêm dài trong u tịch. sd
Mùa Em..Có lẽ...
Rồi có lẽ mùa em không trái chín
Chát chua hoài hương vị những mùa xuân
Là những nụ hoa chờ đón bâng khuâng
Vùng sương trắng phủ lên bờ hư ảo
Rồi có lẽ chỉ là mùi thơm thảo
Vụng dại còn ngồi góc đợi mùa đông
Xuân không về không đi qua ngang cửa
Thấp thoáng người vứt lại những hoàng hôn
Rồi có lẽ còn lại một linh hồn
Theo ngọn gió đi về vùng hoang dã
Hỏi tình yêu sóng sầu đau ghềnh đá
Vẫn ru hoài tiếg khóc của ngàn năm
Rồi có lẽ mùa em gọi thì thầm
Câu thơ nhạt cung trầm tơ phím lạc
Có khi nào mùa xuân là ngan ngát
Trái xuân mơ ngọn ngọt trĩu nặng cành
Hồng Quế
Nhớ Xin Hỏi Nhớ
Nhớ ngồi gần nhớ thì thào
Hỏi thăm nhớ ấy làm sao bây giờ
Gom mây góp gió làm thơ
Vần chờ vần nhớ ngu ngơ đêm ngày
Ừ thì nói đại gặp nhau
Biết đâu lại chẳng ngọt ngào thương yêu
Hồng Quế
Chim Lạc Đường Xuân
Con chim lẻ lạc đường quên ca hát
Mang nỗi niềm hoa giấy nhạt sắc hương
Những chiều về lang thang ở bên đường
Sợ ghé lại vấn vương nhiều kỷ niệm
Giờ còn lại chập chờn màu mây tím
Hát bâng quơ khúc nhạc lấm bụi trần
Lơ đãng trời là những áng phù vân
Mù tỏa khói mời mùa đông ở lại
Những đông dài băng sương vùng dấu ái
Biết chừng nào con én gặp lại xuân
Trở về nhà đứng trước cửa bâng khuâng
Sợ tàn tích những xác hoa dẩm nát
Chim về đâu cánh rừng già xơ xác
Khoét lổ tìm ẩn trú những lần đông
Nằm hang sâu chờ nắng chở mây hồng
Gom dấu ái ngủ trong lòng từ ấy
Hồng Quế
Đường Đi Lối Về
Đường đi dốc thấp dốc cao
Lỡ lên vắn sức lỡ nhào té đau
Người đời tô điểm đủ màu
Pha hương trộn chữ trăng sao treo cành
Mỏi mòn giấc mộng trăng thanh
Đêm ru nước mắt để dành trăm năm
Lời đầy cũng tựa như câm
Lặng ngồi nghe đất thì thầm với đêm
Gió ru từ cõi mây mềm
Thơ rơi vào cõi buồn tênh lâu rồi
Lối về có đám mưa trôi
Có rêu xanh bám mùa tôi lỡ làng
Hồng Quế
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
Kiểu: