Suối Ngọt Trầm Hương
Chúng Mình Hai Đứa
Xa nhau từ ấy nhớ về ai
Kỷ niệm đường xưa khắc gót hài
Em ở nơi này chờ giọt nắng
Người về chốn ấy đợi sương mai
Lòng thôi sầu muộn đêm thu ngắn
Hồn tỏa niềm vui gió thả dài
Nắn nót bài thơ vần ghép chữ
Chia nhau hạnh phúc chúng mình hai
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2011 00:34:05 bởi DongSuoiNgot >
Tình Vương
Tình ai ray rức mộng về thưa
Tình đã ra đi giọt lệ thừa
Tình nhớ về đâu ngày tháng ấy
Tình thương ở lại những mùa xưa
Tình sầu nước mắt hoài chưa đủ
Tình chết làn môi mấy thuở vừa
Tình cho hạnh phúc rồi đau đớn
Tình vương cay đắng những đêm mưa
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2011 00:33:45 bởi DongSuoiNgot >
Tím lòng Ta
Rảo bước châu tràn điểm giọt thưa
Yêu nhau một kiếp vẫn chưa thừa
Làm sao đong đếm ân tình cũ
Như đã tràn trề luyến ái xưa
Sâu thẳm tiếng lòng còn nợ mãi
Cạn cùng Tất dạ đủ sao vừa
Đâu vì xa cách mà chia biệt
Dẫu tím hồn đau lát đát mưa!
Dẫu tím hồn đau lát đát mưa
Về nhau thương nhớ mấy cho vừa
Chiều rơi mây tím trông nơi ấy
Đêm rớt sương hồng chớm cõi xưa
Ru khúc vọng sầu tim trống thiếu
Ngân dòng hệ lụy mắt cay thừa
Ngọt ngào tha thiết giờ thôi đã
Tiễn biệt người đi mộng mị thưa
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2011 02:52:45 bởi DongSuoiNgot >
Họa bài " Chúng mình hai đứa"- tg Hồng Quế
Duyên đôi lứa Thương nàng lạc bước cõi trần ai Chẳng quản sương khuya rã đế hài Dõi bạn chân trời nhòa vóc liễu Mong tình góc bể nhạt thân mai Khôn bày chỉ nợ cầu năm rộng Khéo vẽ tơ duyên mộng tháng dài Định mệnh trêu chi tầm nửa kiếp Chiều tà Nguyệt lão cảm song hai. *** Họa bài " Tình vương"- tg Hồng Quế
Mộng lỡ Mộng tàn tiếng nhạc nhỏ dần thưa Mộng vỡ sầu đau tích giọt thừa Mộng đến tình thanh vang khúc mới Mộng về ái ngọt vọng lời xưa Mộng mơ nhấc bỏng không chùng lại Mộng ước bay xa chẳng dản vừa Mộng lỡ từ đây buồn vạn kỉ Mộng vùi đáy huyệt mặc sương mưa. *** Họa bài" Tím hồn ta" - tg Hồng Quế
Giọt sầu thương " Tiễn biệt người đi mộng mị thưa" Còn thương luyến tiếc buổi giao thừa Làm sao cưỡng bức dòng hương cũ Phó mặc tuôn tràn mạch nhớ xưa Cách trở ngôn nguôi từ dạo ấy Chia li thổn thức ngỡ như vừa... Sầu đau trĩu nặng lòng vương vấn Rối nhịp tim hồng giữa trận mưa Rối nhịp tim hồng giữa trận mưa Tình si một thuở cũng xem thừa Chôn sâu nỗi đợi buông mơ cũ Lấp kỉ niềm chờ vứt mộng xưa Nguyện ước bên lòng dường chẳng thiếu Cầu mong tận dạ tưởng không thừa Thời gian hạnh ngộ vui khôn tả Nếu hỏi:" quay về" ta sẽ thưa... 16.05.11 Anh Ngông này! Lâu quá em không về làm thơ với anh, mà anh có biết tại sao vậy hong nà?
Đố anh nói trúng thì em sẽ họa hết thơ đường của anh. anh chịu hôn ?
*** Dạo trước em không có cảm hứng, say mê thơ TNBC đường luật nên ngại họa đúng không nào? Có đúng em cũng đâu dám nhận vì như thế sẽ phải họa hết. Mến chúc em sức khỏe và hạnh phúc. *** Sao em xóa hết rùi??? Bị kì đà cản mũi à!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2011 19:50:08 bởi Kẻ Ngông >
Tình Vương Hạt Nắng
Một cõi tình vương hạt nắng hồng
Anh về từ nước của dòng sông
Khúc trầm hương ngọt ru trong vắt
Long lanh nắng mới hạ thay dòng
Em về đầu ngõ rộn tình ca
Thơm như ngày ấy lời thiết tha
Nắm tay thơ hát tan chiều vắng
Vần hẹn vần hò anh với ta
Mình về ru lại lời mẹ hiền
Ca dao đầm ấm chuyện thần tiên
Suối em róc rách nguồn khe khẽ
Xóa hết trần gian những ưu phiền
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.05.2011 03:00:20 bởi DongSuoiNgot >
Cõi Buồn
Cõi buồn ở lại mình tôi
Phố vui nhộn nhịp nụ cười tha nhân
Mấy khi đời chữ ngại ngần
Vinh hoa phú quí ân cần tìm thăm
Cõi tôi mây gió thì thầm
Tìm câu thương nhớ xa xăm một thời
Tìm vần thơ ẩn nụ cười
Đã như lắng đọng đầy vơi nỗi niềm
Tìm trong mộng giấc cô miên
Giọt hương chìm xuống sâu miền tịch liêu
Thật hư gió cuốn mây chiều
Không hư không thật cũng liều vậy thôi
Tìm mưa nắng gọi luân hồi
Có không không có đêm ngồi cùng ta
Con thuyền nước chảy trôi xa
Biết về đâu chiếc bóng tà nhỏ thêm
Hồng Quế
http://up.anhso.net Chốn Cũ Về Thăm
Ta lại về thăm chốn ấy xưa
Chỉ thấy hoàng hôn vẳng chuông chùa
Hàng cau ngơ ngác nghiêng nghiêng bóng
Lẻ bạn đường xa gió đung đưa.
Ta cứ hỏi mình tại vì đâu
Nơi cũ giờ đây lạc bóng nhau
Đò xa bến vắng sông lặng sóng
Buồm thắm buồn không đẩy con tàu.
Thế mới được hay đời thật khó
Có dễ gì tìm nghĩa tri âm
Cửa sổ tâm hồn dù rộng mở
Cũng chỉ còn trăng hát thì thầm.
Trung Dũng
Mưa Vô Tình
Em về tìm lại vết chân xưa
Bùn sình lầy lội những trận mưa
Khó lắm anh ơi đường trơn trợt
Mấy lần té quỵ nói sao vừa
Vẫn như thương tiếc bởi vì đâu
Bôn ba trăm cõi còn nhớ nhau
Quên nhau không đặng tìm trở lại
Trông ngóng về đây bóng con tàu
Em gọi trăng về kéo mây qua
Mong manh ghép lại ánh trăng ngà
Mưa vẫn vô tình làm khó dễ
Bên thềm em ướt giọt châu sa
Hồng Quế
Chuyện Tình Xưa
Em còn sống bên kia vòng trái đất
Biết có bao giờ gặp gỡ lại chăng
Biết có bao giờ cùng ngồi dưới ánh trăng
Nghe thơ hát chuyện tình mùa thu ấy
Biết có bao giờ tìm lại chuỗi thơ ngây
Màu cát bụi lấp lên vai mờ mịt
Chỉ có vầng trăng in hồng cổ tích
Chuyện tình xưa mây khói tỏa mù sương
Làm sao anh khi cay đắng tình trường
Đã nghiền nát trái tim lời yêu cũ
Em bây giờ mang tâm hồn lữ thứ
Đâu còn mơ đầm ấm một mái nhà
Làm thế nào tẩm bút ngọt bài ca
Anh phổ nhạc chuyện tình mưa huyền bí
Đi một khoảng rồi tìm ra chân lý
Phù phiếm chi hư ảo chuyện mơ hồ
Hồng Quế
Ngậm Ngùi Viết Truyện Tình Buồn
Anh hãy đừng là kẻ sĩ mềm lòng
Đừng ủy mị xin ai lời tình ái
Không có bùa yêu tẩm hương trầm ngải
Giọt máu tình rỉ ướt một mùa thu
Còn lại đây ngày ấy giọt thơ ru
Dòng chung thủy bỗng nghẹn lời bút mực
Ngậm ngùi pha kỷ niệm xưa hạnh phúc
Ngậm ngùi đau mưa bão một thiên đàng
Còn lại đây sương trắng những chiều hoang
Rừng lá chết dưới góc thu tàn úa
Em trả lại ngôi cao tình nữ chúa
Anh về đi bên gác phượng lầu hoàng
Còn lại đây mùa đông chít khăn tang
Rừng tuyết lạnh ngập đầu trong hang kín
Còn lại đây ngôn từ đành câm nín
Chữ yêu thương ngần ngại viết không thành
Em trách mình sao không là thần thánh
Biến thế giới hồng tẩm ngọt đầu môi
Biến ngọt ngào cho tình ái lên ngôi
Biến tàn tật trở về đầy sức sống
Em trách mình sao trái tim vẫn trống
Tình yêu nào không hâm nóng bàn tay
Để cho anh kéo lại những tháng ngày
Xa chốn cũ săn mồi hương vị mới
Em trách mình không còn trông còn đợi
Chỉ bâng quơ hờ hợt bỏ quên đời
Không còn thương không còn nhớ chơi vơi
Như một thuở tuyệt vời hương nắng hạ
Mình dối nhau trăm lần nên xa lạ
Nghĩa phai màu ý nhạt nát tình thơ
Tiếc làm sao em quên mất chữ ngờ
Nên không viết cho thơ đừng lạc vận
Em cũng là người đâu cần lận đận
Không đâm đầu vào ngõ tối đâu anh
Đường vào đời có lối nắng trời xanh
Dòng khổ lụy xin đừng gieo đất sống
Tình đến tình đi không hạt nào mầm mống
Trồng làm chi cây trái cũng tội tình
Ừ...anh đi về hoa lệ phồn vinh
Em ở lại chôn tình buồn nửa kiếp.
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.05.2011 21:43:35 bởi DongSuoiNgot >
Về Thăm Anh
Đến thăm anh chúa nhật ngày nắng hồng
Em vui lắm thấy nhà anh tươm tất
Có bạn thơ có lá hoa thơm ngất
Bức màn trăng thi tứ gió mây hiền
Xin chia anh một chút niềm hãnh diện
Anh người anh hòa nhã chắt chiu tình
Đem niềm vui tưới mát vườn hoa xinh
Người người ngắm thanh bình thơ thi họa
Gửi lại anh phượng hồng đơm xanh lá
Gửi lại anh kỷ niệm ngập trong lòng
Có khi nào mình quên được hay không
Em vẫn nhớ hương nồng say vạt áo
Trở về thăm anh đời xoay con tạo
Vẫn nghĩ rằng mình đâu nở quên mau
Những ngày xưa đầm ấm tuổi học trò
Nương náu mãi trong tim màu phượng đỏ
Hồng Quế
Có Những Bài Thơ...
Nếu em biết có bài thơ đừng viết
Gói suy tư chờ một trận mưa về
Chờ gió mát thổi tan mây màu xám
Viết ra rồi tội chữ nghĩa... nhiêu khê !
Có những bài thơ đau cây bút dại
Nếu viết ra lời ngược ý sai vần
Thôi cứ để cho mình tôi ngậm nhấm
Chỉ mình thôi đừng ai nữa sẻ chia
Có những bài thơ bỏ lửng về khuya
Nếu em đọc là trái tai gai mắt
Thì cứ để cho lòng tôi buộc chặt
Siết cơn đau chờ quay quắt đêm tàn
Tôi đã đi qua tận cùng năm tháng
Đạp chông gai bật máu cắn môi mình
Ôm vần thơ quỳ xuống niệm dòng kinh
Mà nhoi nhói nghe tim mình rỉ máu
Có những bài thơ thà mình không viết
Chờ nắng bốc hơi chờ nước qua cầu
Chờ Mẹ về ru lại khúc nương dâu
Vòng tay ấm xoa đầu thôi khổ lụy
Hồng Quế
R
Hững Hờ
Em quên mùa hạ vào đời
Hững hờ xuân cũ hững hờ thu sang
Không đi không ở không màng
Không hồng tím trắng không vàng phấn hương
Ai quên mùa cũ bến thương
Vắng tanh chợ sớm chiều sương lối về
Đâu rồi tình thuở si mê
Ngậm sương cọng cỏ trăng thề ngủ quên
Người quên mây lụa gió mềm
Ta quên suối ngọt bồng bềnh ru mơ
Vẫn như chưa biết chưa ngờ
Giở ra mưa ướt bài thơ tình hồng
Ai về tìm lại dòng sông
Nước trôi hờ hững để lòng trôi theo
Bờ thương bến nhớ cheo leo
Người ngồi bến đợi eo sèo gió mưa
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2011 00:26:25 bởi DongSuoiNgot >
Chiều Nay Về Phố
Về phố chiều nay lẳng lặng buồn
Ghé nhà thăm chị tình hoài hương
Vắng nhau một khoảng dòng sông nhớ
Mà chạnh lòng đau nước cuối nguồn
Hương nhớ hôm nào dòng mực tím
Biết rằng còn đó ở trong tim
Về ngang nghe tiếng lòng thổn thức
Thơ ấu giờ đây biết đâu tìm
Em đi thơ thẩn giữa bài thơ
Tìm cành hoa nắng đã như chờ
Hạ đâu không thấy cành hoa nhớ
Hương của ngày xưa dáng mộng mơ
Về thăm chốn cũ gió mây sầu
Lặng hồn sông núi cuộc bể dâu
Chiều nay buồn thấm mưa ướt áo
Giọt lòng tim tím biết về đâu?
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2011 05:07:35 bởi DongSuoiNgot >
Chia Tay Từ Năm Ấy
Hạ về chan nỗi niềm
Ve sầu ru cô miên
Bạn bè đi đâu mất
Trường xưa con dốc nghiêng
Tìm đâu những ngày thơ
Tìm đâu nữa mộng mơ
Tìm đâu mùa thương cũ
Ngập khung trời thờ ơ
Chia tay những lần vui
Chia tay lệ bùi ngùi
Phượng sầu rơi rã cánh
Màu máu đỏ ngậm ngùi!
Trên sân từng mảnh vỡ
Rụng hồn trưa trơ vơ
Anh đi làm lữ thứ
Thôi đừng đợi đừng chờ
Em đi từ năm ấy
Tuổi tóc buồn theo mây
Em đi không về nữa
Là biết xuân đã gầy
Chỉ còn dòng hoài niệm
Ở lại trong trái tim
Mang theo từ cái thuở
Tóc mây chải nỗi niềm
Hồng Quế
Lâu Lắm Rồi...
Lâu lắm rồi em không về chốn cũ
Bước nghẹn ngào lời thân ái chùng chân
Muốn qua đó dù thương nhớ mấy lần
Nghe tim vỡ ngại ngần đau kỷ niệm
Lâu lắm rồi những chiều hoàng hôn tím
Lòng tím bầm như lá rụng sầu thu
Đón bâng quơ đi vào cõi sương mù
Tự ru khúc mưa thu chìm nỗi nhớ
Lâu lắm rồi vẫn nghe lòng bỡ ngỡ
Chuyện nhân gian mưa nắng đã nhọc nhằn
Ngồi một mình làm bạn với trăng thanh
Đêm kề bóng tâm tình cùng với gió
Lâu lắm rồi cứ như mình là cỏ
Ngậm sương chiều ôm lòng đất bơ vơ
Lâu lắm rồi như quên đợi hết chờ
Mùa đã tận trái tình quên cây trụi
Lâu lắm rồi một mình đi lủi thủi
Dạo vườn thơ chữ rụng dưới chân đồi
Tự hỏi mình sao không tìm ra lối ?
Thơ tội tình vần ngu muội quên đời
Lâu lắm rồi không một làn gió mới
Ru con tim nằm ngủ dưới cơn mưa
Lâu lắm rồi không nhắc nữa chuyện xưa
Mà quanh quẩn buồn vừa như ghé lại
Hồng Quế
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: