Với Người Hay Hứa
Anh biết rằng em hứa vậy thôi
Thời gian nước chảy bèo cũng trôi
Đời người ai chẳng vài lần hứa
Chỉ tiếc quên ngay lời rụng rơi.
Bằng chứng: Hàng me đứng lặng im
Gió mùa ngừng thổi vắng tiếng chim
Dấu chân ngày ấy mờ trên phố
Hình bóng người thương lẫn vào đêm.
Khi nghe mật ngọt vội nhịp tim
Đắm say ánh mắt hồng má em
Đinh ninh ấm áp mùa đông giá
Gần gũi mà sao mỏi cánh chim.
Vẫn biết người ta hẹn lại lên
Lâu dần không gặp thì ai tin
Thề non hẹn biển làm chua xót
Tan nát lòng buồn mãi dâng thêm.
Trung Dũng
Người Ta Hứa
Người ta hay hứa rồi cứ quên
Bèo nước anh ơi phận chông chênh
Áo trắng mùa xưa ngày xa ấy
Xa rồi cái thuở biết kêu tên
Phượng đã bao năm rã cánh hồng
Hàng me gió lặng ở trên không
Người ta hứa mãi mà không đến
Có phải tình xưa hết ấm nồng
Anh về bên ấy những ngày Đông
Nhúm lên bếp lửa cháy than hồng
Trải lòng tâm sự ngày xưa đó
Dĩ vãng buồn xưa ngút hư không
Anh về bên ấy xuân cũng sang
Mở lòng thả gió chuyện mơ hoang
Ai đi qua cũng lần chua xót
Chia sẻ cùng anh chữ bẽ bàng
Hồng Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.07.2011 11:39:21 bởi DongSuoiNgot >