Suối Ngọt Trầm Hương
Thay đổi trang: << < 676869 > >> | Trang 67 của 112 trang, bài viết từ 991 đến 1005 trên tổng số 1667 bài trong đề mục
DongSuoiNgot 24.08.2011 06:19:52 (permalink)
0


Trích đoạn: dang son

...

Hương Quế nè.


Tôi ghé thăm trang thơ nhà em..Chữ nhiều thấy mà sợ luôn.

Chúc em vui,ngoan và sẽ đừng gọi tôi bằng " Chú " .Tôi sợ !

Tình thân.




đăng sơn.fr

Chú đã từng nói : "Có chắc gì chữ " Chú " hoặc chữ " Anh " làm cho người ta xa hoặc gần nhau hơn ?"
Ấy thế mà sao giờ chú sợ HQ gọi bằng chú vậy huh ?
Chú dangson này! thật ra chú và anh rất khác đó nha chú, vì khi cháu gọi chú mà chú làm thơ tình thì đó chỉ là thơ thôi chứ sự thật tình còn bị trở ngại vì cái chức vị của chú đó. Một người lớn cấp thì phải có đức tình lớn mới được chứ chú!

Hong lẽ chú hong biết HQ gọi "Chú" để làm tuồng chút cho vui đó mà! mà nhất là gọi chú để được nghe mình bé bỏng, để tha hồ nhõng nhẽo đòi kẹo nè chú ơi! Chú cho HQ xin thêm nhiều viên "kẹo mưa" nữa nha...!

Hương Quế
dang son 25.08.2011 01:40:16 (permalink)
0





CÓ LẼ NHỮNG CƠN MƯA CÒN ĐẾN THĂM



_________________________________



Đến thăm nhau để vui với nhau
Thêm một lần nữa
Nhìn nắng úa trên đầu
Ngắm đám mây xám từ nhau

Có điều gì không em ?
Có điều gì không ổn lắm
Có chút gì bỗng lặng yên
Nơi cơn mưa vừa rời chỗ từ em

Sao lặng thinh - không nói ?
Mắt nhìn nhau bằng những dấu chấm hỏi

Hay là để cơn mưa nói dùm nhau
Mưa nói điều ngọt - lịm
Mưa có thể rất biết điều
Khi người ta biết yêu nhau

Mưa nói mưa đã đến thăm từ miền phố núi
Mưa nói mưa thích đẫm cho ướt những người đang yêu
Những người yêu ấy là anh,là em
Ngồi yên,nhìn nhau trong buổi chiều

Chiều rơi nhanh - chiều thấp xuống
Chiều buông vài ngọn ánh sáng
Để anh nhìn thấy khoé mắt em
Hình như có long lanh vài hạt lệ
Sao em khóc - em ?
Em buồn vì buổi chiều nay đang khóc ?
Chiều nhõng nhẽo như thế - Kệ chiều !

Đưa bàn tay cho anh nắm - em
Đưa nụ hôn lúc nào cũng mềm của em
Đừng nhìn màn mưa như thế nữa
Mưa lúc nào mà chẳng mưa rơi
Miễn là trong trái tim anh vẫn có đủ chỗ làm khô ráo em

Đưa bàn tay nhỏ của em
Mở toang những cánh cửa ướt mưa trong tim em
Để anh nồng nàn yêu em
Giữa buổi chiều mưa và mưa rơi sẽ hết một buổi chiều.......




đăng sơn.fr







_____________________________________________






..Để trả lời một Mùi Hương Quế.


Hương Quế đã viết :

" Mưa thật nhiều và nhiều hơn thế nữa
Mình xích lại gần nhau kể mãi những câu chuyện ngày xưa..."

Rồi viết ở một đoạn khác nữa :

" Mưa rất cần như những bài thơ của anh cần được thở, cần được kể lể, cần được gần gủi với người và với chính mình. Khi trời mưa là dịp để mình đóng cửa nhà lại để được ngồi bên nhau tâm sự. Mưa là lúc làm cho tình người xích lại gần nhau hơn trong những cái bình thường. Em mong những hạt mưa như thế sẽ không bao giờ dứt trong thơ anh, trong lòng anh, trong tình anh....và cả trong em nữa... "



Vậy sao ? Những ngày nắng bên này đã xen kẻ theo những ngày mưa của mùa hạ. Cứ thế,cứ thế...

Sáng nay,trời nổi giông vào khoảng 4.30 sáng.Rồi mưa - mưa.
Những con đường đã ngập nước .Những góc vườn đã sũng nước.Những góc hoa hồng rủ cánh nhìn nhau bỡ ngỡ,chúng ngỡ là mùa thu đang kéo đến.Anh đã đi ngang những cái quán nước có cửa kính nhìn ra đường.Không thể ghé vào ngồi vì phải đi làm.Và chợt nhiên ao ước được ngồi thong thả trong góc quán ,ngắm mưa..Biết đâu chừng lại làm được thêm vài bài thơ mưa ?

Một góc kể chuyện là như thế.Cám ơn bài thơ mới của Hương Quế.Bài thơ đã ngọt ngào như một dòng suối.Và cái tên em đã nhắc anh như thế. Cũng không quên cám ơn những gì HQ đã viết ở chủ đề Thư Từ Nơi Xa.

Hẹn gặp lại nhau trên những dòng chữ để thấy đời vẫn còn một vị hương quế ngọt ngào.


Tình thân.


Nđs.
DongSuoiNgot 25.08.2011 05:11:29 (permalink)
0

Xen Lẫn Vui Buồn

Ở đời vẫn thế mà em
Buồn vui lẫn lộn đan xen bất ngờ.
Có ai vui mãi bao giờ
Cũng không ai chỉ thẫn thờ buồn đau
Như mình đấy có lạ đâu
Vui cười, buồn khóc mối sầu chia hai.
Để rồi cứ đến sớm mai
Sáng anh, chiều chú gọi hoài ngộ ghê
Nửa chân muốn bước trên đê
Nửa quay về lại luỹ tre đầu làng.
Rồi đây thu lá úa vàng
Anh anh, chú chú, chàng nàng thấy hay.

Trung Dũng


Nhường Anh Làm Lớn

Anh Dũng nè!

Cở này thư quán toàn cháu con
Mọc lên như nấm tuổi bông gòn
Em thấy tụi mình như nắng tắt
Nhường anh cái chức để em non

Kiu anh bằng chú khoái làm sao
Nếu được xưng cháu càng ngọt ngào
Cho em nũng nịu đòi ăn kẹo
Cho em đòi cõng đếm trăng sao

Kiu anh bằng chú mới là mê
Nửa lên nửa xuống nửa đi về
Cho anh chìu mãi không kịp thở
Cho anh vác gạo hẹn ước thề

Biết chẳng bao giờ anh thấy em
Làm sao anh biết tuổi trăng mềm
Non non mười bốn trăng vừa nhú
Tặng anh chữ chú mộng còn êm

Hương Quế
DongSuoiNgot 25.08.2011 05:13:53 (permalink)
0

Nhói Đau

Nắng ấm đùa vui trước sân nhà
Nồng nàn hương sắc của muôn hoa
Chim ca ríu rít trên cành biếc
Chỉ tiếc ngập buồn nỗi lòng ta.

Bánh xe lịch sử chẳng ngừng quay
Não nùng rượu uống ngất ngư say
Mong cho quên hết đời đen bạc
Thuyền trưởng vô tình đâu có hay.

Hình như yêu dấu cũng bán mua
Giá cả sao đây để cho vừa
Lơ mơ không khéo là ăn đạp
Cái phận kiến ong chỉ chào thua.

Thật buồn, buồn trĩu bởi vì đâu
Mà mãi không qua kiếp ngựa trâu
Chia sẻ cùng ai, ai chịu hiểu
Còn lại niềm tin nhức nhối đau.

Trung Dũng


Thôi Anh Đừng Buồn

Thăm anh trước cửa mây buồn hiu
Gió chở nắng đi đứt dây diều
Có phải vậy không anh đau nhói ?
Hay là ế ẩm buổi chợ chiều

Thôi đừng buồn nữa cứ mà say
Đời thường thay đổi với tháng ngày
Trăm ngàn thế sự đen rồi trắng
Lạc quan chấp nhận mới là hay

Câu thơ ngày cũ vẫn còn đây
Đừng anh xin chớ có hao gầy
Cuộc sống bán mua khi chật hẹp
Tiếc gì chiếc nhẫn để dạ trầy

Anh đừng buồn nữa bởi vì đâu
Kiếp làm thi sĩ đã ngựa trâu
Tàn đêm im lắng ngồi cô lẻ
Mệt mỏi thâm quầng đôi mắt sâu

Hương Quế
DongSuoiNgot 26.08.2011 00:43:59 (permalink)
0


Trích đoạn: dang son

CÓ LẼ NHỮNG CƠN MƯA CÒN ĐẾN THĂM



_________________________________



Đến thăm nhau để vui với nhau
Thêm một lần nữa
Nhìn nắng úa trên đầu
Ngắm đám mây xám từ nhau

Có điều gì không em ?
Có điều gì không ổn lắm
Có chút gì bỗng lặng yên
Nơi cơn mưa vừa rời chỗ từ em

Sao lặng thinh - không nói ?
Mắt nhìn nhau bằng những dấu chấm hỏi

Hay là để cơn mưa nói dùm nhau
Mưa nói điều ngọt - lịm
Mưa có thể rất biết điều
Khi người ta biết yêu nhau

Mưa nói mưa đã đến thăm từ miền phố núi
Mưa nói mưa thích đẫm cho ướt những người đang yêu
Những người yêu ấy là anh,là em
Ngồi yên,nhìn nhau trong buổi chiều

Chiều rơi nhanh - chiều thấp xuống
Chiều buông vài ngọn ánh sáng
Để anh nhìn thấy khoé mắt em
Hình như có long lanh vài hạt lệ
Sao em khóc - em ?
Em buồn vì buổi chiều nay đang khóc ?
Chiều nhõng nhẽo như thế - Kệ chiều !

Đưa bàn tay cho anh nắm - em
Đưa nụ hôn lúc nào cũng mềm của em
Đừng nhìn màn mưa như thế nữa
Mưa lúc nào mà chẳng mưa rơi
Miễn là trong trái tim anh vẫn có đủ chỗ làm khô ráo em

Đưa bàn tay nhỏ của em
Mở toang những cánh cửa ướt mưa trong tim em
Để anh nồng nàn yêu em
Giữa buổi chiều mưa và mưa rơi sẽ hết một buổi chiều.......




đăng sơn.fr







_____________________________________________






..Để trả lời một Mùi Hương Quế.


Hương Quế đã viết :

" Mưa thật nhiều và nhiều hơn thế nữa
Mình xích lại gần nhau kể mãi những câu chuyện ngày xưa..."

Rồi viết ở một đoạn khác nữa :

" Mưa rất cần như những bài thơ của anh cần được thở, cần được kể lể, cần được gần gủi với người và với chính mình. Khi trời mưa là dịp để mình đóng cửa nhà lại để được ngồi bên nhau tâm sự. Mưa là lúc làm cho tình người xích lại gần nhau hơn trong những cái bình thường. Em mong những hạt mưa như thế sẽ không bao giờ dứt trong thơ anh, trong lòng anh, trong tình anh....và cả trong em nữa... "



Vậy sao ? Những ngày nắng bên này đã xen kẻ theo những ngày mưa của mùa hạ. Cứ thế,cứ thế...

Sáng nay,trời nổi giông vào khoảng 4.30 sáng.Rồi mưa - mưa.
Những con đường đã ngập nước .Những góc vườn đã sũng nước.Những góc hoa hồng rủ cánh nhìn nhau bỡ ngỡ,chúng ngỡ là mùa thu đang kéo đến.Anh đã đi ngang những cái quán nước có cửa kính nhìn ra đường.Không thể ghé vào ngồi vì phải đi làm.Và chợt nhiên ao ước được ngồi thong thả trong góc quán ,ngắm mưa..Biết đâu chừng lại làm được thêm vài bài thơ mưa ?

Một góc kể chuyện là như thế.Cám ơn bài thơ mới của Hương Quế.Bài thơ đã ngọt ngào như một dòng suối.Và cái tên em đã nhắc anh như thế. Cũng không quên cám ơn những gì HQ đã viết ở chủ đề Thư Từ Nơi Xa.

Hẹn gặp lại nhau trên những dòng chữ để thấy đời vẫn còn một vị hương quế ngọt ngào.


Tình thân.

h
Nđs.

Anh dangson,

Thỉnh thoảng Quế cũng chạy vào mục viết truyện để đọc những truyện ngắn của anh. Bình thường Quế chỉ lẩn quẩn ở mấy trang thơ thôi chứ không có đi lang lang dạo net dù Quế đã ở đây làm thơ cũng khá lâu. Có những lúc cạn nguồn viết thì mới bắt đầu tìm đọc lung tung, nhưng thật ra càng đọc thì càng rối, cũng như có một người bạn thân hay nói với Quế nếu mình đọc nhiều quá thì làm bộ óc sẽ loãng ra mà mất đi cái nguồn cảm xúc đầu tiên của mình khi bắt đầu khơi lên nguồn viết cho một ngày.

Thấy anh mang bài viết cho Quế về trang "Thư Từ Nơi Xa" của anh nên Quế nghỉ là anh muốn Quế trả lời ở đó, nên dù đã đăng bên trang thơ Quế cũng đã mang về đó cho anh. Chỉ mong mỗi khi anh vào đó viết sẽ phảng phất được cái mùi trầm thơm của quế mà không quên em bao giờ, để biết anh có thêm một độc giã rất trung thành.

Và biết anh cũng rất vui vì có cô nhỏ ở phố núi, uống nước mưa đổ về suối cả cuộc đời nhưng không có lấy nick Phố Núi. Nhỏ đó cũng nhỏ lắm nhưng thích gọi anh dangson bằng anh thay vì cái tiếng chú cho anh già hơn một chút, cho em còn được nhí nhảnh mà lẻo đẻo chạy theo sau lưng chú nắm áo đòi "kẹo mưa".

Mưa vẫn về mỗi chiều đấy chứ anh, mưa xen kẻ buổi sáng nắng và buổi chiều mưa nên mùa hạ bây giờ thật mát, cây cỏ và rừng lá rất xanh, hoa vẫn tươi và nồng nàn những mùi hương choáng ngập sân nhà. Mỗi một làn gió là mỗi một hạnh phúc kéo nhau về tỏa vào không gian đầy ấp. Những cơn mưa có đôi khi lướt qua rất nhanh nhưng cũng đủ làm mát dịu cái hừng hực của nắng hạ.

Hình như em có chút xíu khác anh dangson, có lẽ vì là người sống ở vùng đồi núi nên Quế rất thèm nắng và cũng rất khao khát mưa. Hai hiện tượng của đất trời không thể nào thiếu được.

Có những buổi chiều mưa thật buồn anh ạ! sương mù thật thấp, cái màu u u làm cho người ta có thể khóc được nếu là một người xa nhà, xa quê, xa thân thiết họ hàng... Nhất là những người sống một mình như Quế chẳng hạn. Nhưng mưa lại rất cần cho đời sống của núi, những dòng suối khao khát hứng mưa cho ta sự sống. Nên dù ngoại cảnh có buồn sao đi nữa Quế cũng cần mưa như cần hơi thở cho trái tim mình. Mà nếu mưa như những bài thơ của anh thì dù cho mưa bao nhiêu đi nữa Quế cũng xin tạ ơn trời, mà nhất là tạ ơn anh dangson với những hạt mưa biết kể chuyện hai bàn tay được tâm sự với nhau bằng những ngón tay đang thì thầm. Cái hạnh phúc là mình được nhớ và có những điều để nhớ.

Như thế đó...nên mỗi khi Quế chờ một cơn mưa là mỗi lần nhớ về anh với những hạt mưa của anh. Và cũng như thế đó Quế ước gì có một lần anh có dịp đến tận cái xứ núi này, một lần thôi cũng đủ anh ạ! một lần được nhìn thấy ngày nắng nơi phố núi có một sức hút hấp dẫn kỳ diệu đến dường nào. Và nếu anh đến nơi đây vào những ngày đầu xuân, có lẽ anh sẽ muốn cho thời gian ngưng đọng để được hít vào buồng phổi anh những luồng không khí thật mới từ những mùi thơm của vô số những loài hoa. Anh sẽ chạy bộ trên con đường mòn dưới những hàng thông buổi sáng và buổi chiều, anh sẽ ngừng lại bên một vách núi để uống nước của dòng suối ngọt mang về từ mưa. Lúc ấy Quế tình nguyện làm con bé Ngọt châm cà phê buổi sáng cho anh khi anh ngồi xuống bàn để viết những điều cần viết. Lúc ấy anh sẽ khăng khăng giải thích cho bé hiểu "vì sao ta phải cần viết" ?

Cám ơn anh dangson đến thăm Quế với cơn mưa chiều thật đầm ấm.

DongSuoiNgot 26.08.2011 01:38:11 (permalink)
0


Cơn Mưa Chiều

Anh hẹn em chiều nay về thăm phố
Đúng vào một buổi chiều mưa
Em hứa với anh mà hình như có chút gì không ổn
Anh hứa đừng quên dù mưa thật nhiều

Nếu anh biết em trông mưa hoài đừng tạnh
Em không về mà khắn khít bên anh
Nhìn đôi mắt ấy long lanh
Mắt anh nói hơn những lời bày tỏ

Anh đã đến mang theo cơn mưa nhỏ
Mình chẳng nói gì với nhau
Em ngồi im lặng ngọt ngào
Để thật im bàn tay nghe bàn tay anh nói
Anh siết chặt tay em hơn hồi nảy
Chợt vì đâu em lạnh cóng bàn tay ?

Anh không hỏi mà nghe đầy cái siết
Mưa nói giùm em thương quá buổi chiều
Buổi chiều của hai kẻ cô đơn
Buổi chiều của mưa buồn trên xứ lạ
Những buổi chiều rong rêu tượng đá
Đứng chờ nhau từ tiền kiếp hay tự thưở nào ?

Có những cơn mưa buổi chiều thật ngọt
Anh nhìn em trìu mến
Em nhìn anh âu lo
Cái nhìn của những người yêu nhau sợ xa nhau
Vì có lẽ bỗng chốc mưa sẽ tạnh
Anh về nhà em về núi đành sao ?

Anh mang theo nhé những cơn mưa lần nữa
Một chấm niềm tin ở lại trong em
Có những hạt mưa trên ngón tay mềm
Trên dòng tóc chờ người yêu ủ kín
Có những hạt mưa lặng thinh
Chờ anh nói mình bên nhau như đã....

Hương Quế
Trần Trung Dũng 26.08.2011 10:47:48 (permalink)
0
Thôi Anh Đừng Buồn

Thăm anh trước cửa mây buồn hiu
Gió chở nắng đi đứt dây diều
Có phải vậy không anh đau nhói ?
Hay là ế ẩm buổi chợ chiều

Thôi đừng buồn nữa cứ mà say
Đời thường thay đổi với tháng ngày
Trăm ngàn thế sự đen rồi trắng
Lạc quan chấp nhận mới là hay

Câu thơ ngày cũ vẫn còn đây
Đừng anh xin chớ có hao gầy
Cuộc sống bán mua khi chật hẹp
Tiếc gì chiếc nhẫn để dạ trầy

Anh đừng buồn nữa bởi vì đâu
Kiếp làm thi sĩ đã ngựa trâu
Tàn đêm im lắng ngồi cô lẻ
Mệt mỏi thâm quầng đôi mắt sâu

Hương Quế



<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2011 16:22:05 bởi Trần Trung Dũng >
Trần Trung Dũng 26.08.2011 14:11:34 (permalink)
0
Nhường Anh Làm Lớn

Anh Dũng nè!

Cở này thư quán toàn cháu con
Mọc lên như nấm tuổi bông gòn
Em thấy tụi mình như nắng tắt
Nhường anh cái chức để em non

Kiu anh bằng chú khoái làm sao
Nếu được xưng cháu càng ngọt ngào
Cho em nũng nịu đòi ăn kẹo
Cho em đòi cõng đếm trăng sao

Kiu anh bằng chú mới là mê
Nửa lên nửa xuống nửa đi về
Cho anh chìu mãi không kịp thở
Cho anh vác gạo hẹn ước thề

Biết chẳng bao giờ anh thấy em
Làm sao anh biết tuổi trăng mềm
Non non mười bốn trăng vừa nhú
Tặng anh chữ chú mộng còn êm

Hương Quế


Xa Mà Gần

Anh biết lắm em vẫn cùng chia sẻ
Chút vui buồn, chút lặng lẽ hoàng hôn.
Dẫu không nhiều như thế vẫn còn hơn
Những hẹn ước cứ mỏi mòn năm tháng.

Anh biết lắm người ta về dĩ vãng
Để cho nhau một khoảng lặng mờ xa
Lý do gì im ắng chẳng nói ra
Tình bằng hữu cứ như là giận dỗi.

Trời mưa nắng thì người sao tránh lỗi
Lời thăm nhau biết tìm hỏi nơi đâu
Giọt mưa chiều tý tách cõi thẳm sâu
Trời vào tối sẫm một màu buồn trĩu.

Anh biết lắm đời thường không thể thiếu
Những tâm tình mình trao đổi bằng thơ
Đại dương xanh chẳng thể gặp bao giờ
Lại đọng mãi những ngẩn ngơ mong đợi.

Rồi thao thức đêm chiêm bao thầm gọi
Ở nơi đâu em hãy nói một câu
Một lời vui cũng gửi gắm cho nhau
Chút ấm áp của buổi đầu gặp mặt.

Anh biết lắm em xa mà không cách.

Trung Dũng
Huynhthomy 27.08.2011 12:16:00 (permalink)
0

ANH & EM.

Ngày xưa nhớ, có nhà văn Chu -Tử!
Viết kể chuyện tình, tựa một chữ thôi.
Ai cũng biết, Yêu là từ tha thiết nhất.
Lôi kéo dẫn đường, ánh sáng hải đăng.

Trùng dương bao la, hướng qua đêm tối.
Có thể trời trong xanh,
Khi buồn nhớ, bồi hồi.
Cuộc đời, giạt xô như cơn sóng rổi.
Anh và Em, hai vần chữ thân yêu.

Chốn mà con tim, thầm lặng gọi!
Hãy cám ơn người thoạt tiên, đặt ra chữ.
Chữ Việt Nam, ôi thắm thiết, tỏ nghĩa tình!
Lời gì cho, cứ nhận mà trau chuốt.
Dành thỏa lòng, an ủi lúc bên nhau.

Chỉ ngại, kề mình cô đơn, trống trải!
Muốn tìm mùa xuân,
mùa xuân chẳng cho về.
Làm cánh én, chao trời, mây ảm đạm.
Làm gió đông buồn, xa xứ tha hương.

Biết đời là phù vân, sao chẳng cho, nhận yêu thương?!
. . .

nguyênhoang
2011
SĨ ĐOAN 27.08.2011 19:08:13 (permalink)
0

Ướp Men Thơ

Ướp thơ pha nhạt vần buồn
Người đi mấy thuở còn vương lại lòng

Ướp sầu thả ngọn thu phong
Dẫu xa thơ cũng nhuộm hồng thời gian

Ướp mơ từng gót địa đàng
Về say men chữ miên man chiều vàng

Ướp mây màu mộng lang thang
Gửi trăm thương nhớ bàng hoàng tỉnh say

Ướp tình mặn ngọt đêm ngày
Men thơ đã dậy sương mai tan dần

Hương Quế


Men tình
 
Men tình ai xẻ chia phân?
Mảnh thương mảnh nhớ dành phần riêng ta
 
Men tình rong ruỗi phương xa
Mang bao hương vị đậm đà quê hương
 
Men tình yêu- đượm vấn vương
Nhả tơ kén mật đêm trường tầm ai!
 
Men tình liên khúc nồng say
Trăm năm đâu dễ phôi phai tấc lòng!
 
Men tình kí gửi bóng hồng
Chỡ theo năm tháng chờ mong ước thề!!!
22.08.11
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2011 19:09:14 bởi SĨ ĐOAN >
SĨ ĐOAN 27.08.2011 19:15:26 (permalink)
0
Tắm nắng

Bình minh trở giấc vội lên đàng
Đón vị xuân nồng mới bước sang
Giữa ngọn đồi xanh tươi nấm trắng
Bên mương nước bạc thắm hoa vàng.

Thênh thang hạt nắng rải bên đàng
Mở cửa mùa xuân đã ghé sang
Lá biếc rừng thông reo điệp khúc
Ngoài sân thảm cỏ cúc thơm vàng


Hồn dâng điệu sáo khơi lời vọng
Dạ trỗi cung cầm gợi tiếng vang
Ngọn gió vi vu lùa cánh mỏng
Lung linh nhụy nở níu mơ màng


Tắm gió

Hoàng hôn lặng lẽ níu chân chàng
Ghế đá sườn đồi tọa ngổn ngang
Bất nhẫn chân đưa về chỗ bạn
Vô tâm mắt chạm đến nơi nàng
 
Người về với gió thoáng như chàng
Dáo dát tìm quanh lối bước ngang
Ngơ ngáo hồn đâu trời tím ngắt
Thì ra loạn nhịp trái tim nàng


Ơi tình! Sợi thắm ai xe thắt?
Hỡi mộng! Tơ hồng khách buộc đan!
Khát vọng con tim từ vạn kiếp
Nôn nao phận nợ ước mơ vàng.


Tắm trăng

Vô tình lạc bước chốn thôn trang
Thiếu nữ nhà ai tắm nguyệt vàng
Tóc tỏa hương trầm hồn víu bám
Thân trùm vị quế ý vương mang
17.08.11

Trăng tròn mười sáu mộng khang trang
Hé nụ hồng mơ ngát nhụy vàng
Liễu rũ bờ xuân say mộng mị
Ai người ghé lại để lòng mang


Vườn xinh đợi gió cầu xe thắt
Núi mộng trông mây ước buộc ràng
Điểm bước tim hồng nâng phím nhạc
Canh trường trỗi dậy khúc ca vang.
23.08.11

SĨ ĐOAN- Hương Quế

SĨ ĐOAN 27.08.2011 19:17:28 (permalink)
0
Kẻ Ngông Tình Ái

Còng lưng nhặt những ngày xưa thân ái
Lom khom chiều về mãi ở nơi đâu
Ru mộng ngủ với sầu tầm hình bóng
Cõi mông lung đời cõng những vết thương
Nuôi vần thơ cho vấn vương khôn lớn
Khát vầng trăng bất chợt những cơn mưa
Đêm tầm tả lệ thừa ru sóng vỗ
Biển ngàn năm tương ngộ những rong rêu!

Hương Quế

 
Lạc loài chốn ảo
 
Ta lạc loài ôm trớ trêu số phận
Cản phong ba mở lận đận kiếp người
Cười ngạo nghễ mặc chớp ngời sấm sét
Lật đáy sông nạo vét mạch đá ngầm
Đong bể cả săn tầm con thủy quái
Bay núi cao chẳng ngoáy chốn hồng trần
Vứt vần thơ tan dần trong bụng mọt
Dạo thiên thai tắm rửa bọt sóng thần.
23.08.11
 
SĨ ĐOAN 27.08.2011 19:19:06 (permalink)
0
Giọt Nồng Của Tim

Heo may về cửa cài then
Thu em đóng cửa nhớ quên một mình
Chờ lên vạt nắng bình minh
Sơn ca gió hát rừng tình xôn xao
Chờ buồn thả cánh bay mau
Cuối trời thương nhớ trăng sao về cùng
Cùng leo lên đỉnh thủy chung
Cùng mơ hạnh phúc miền thung lũng hồng
Cùng về sưởi ấm chiều đông
Hâm niềm tin những giọt nồng của tim
Cùng âu yếm những nỗi niềm
Lên non xuống núi lưng triền nở hoa

Hương Quế

 
Sợi tím hoàng hôn
 
Tím hoàng hôn, dậy hoan ca
Mơ ân ái, mộng bay xa muôn trùng
Sông lặng lẽ, sóng chập chùng
Thuyền lơ lững, gió thủy chung dạt dào!
Tình em đó- nỗi tự hào
Dạ anh đây- rót mật vào tim yêu!
Lòng ngây ngất, vệt nắng chiều
Vươn khát vọng gửi vạn điều lung linh
Say mê tỉnh - một dáng hình
Hồn bay bổng, cuốn ân tình trăm năm.

Nhặt tơ giăng- ánh nguyệt rằm
Đan thảm mộng đêm hở hăm tìm về
23.08.11
 
 
SĨ ĐOAN 27.08.2011 19:20:39 (permalink)
0


Tìm Trong Thơ

Tìm trong thơ những ngổn ngang
Câu duyên gói cất vào trang sử tình

Tìm trong lắng đọng lời kinh
Trăm năm vẫn vậy bóng hình chưa phai

Tìm trong hiu quạnh tháng ngày
Vẫn anh trưa tối chiều say chữ vần

Tìm trong thơ giọt ân cần
Hương môi chín mọng còn thầm dệt mơ

Tìm trong mỗi chữ câu thơ
Ngọt bùi cay đắng còn chờ sẻ chia.

Hương Quế
 
 
Tìm trong mơ
 
Tìm nhau đợi giữa canh khuya
Hương loang mật trỗi đây- kia giao tình
 
Tìm nhau mỗi bước hành trình
Nợ duyên ước định niềm tin đong đầy.
 
Tìm nhau hạnh phúc vui vầy
Trăm năm mấy khắc ngất ngây mộng lành!
 
Tìm nhau bay tận sao xanh
Giữa khung trời rộng kết thành lứa đôi.
 
Tìm nhau phá rẫy non đồi
Xây lầu thư viện đứng, ngồi xướng thơ.
23.08.11
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2011 19:47:58 bởi SĨ ĐOAN >
SĨ ĐOAN 27.08.2011 19:22:05 (permalink)
0


Yêu Những Vần Thơ

Ta yêu người chuốc bút thơ
Vẽ say chữ nhớ vẽ tràn chữ thương
Cho mưa thấm ướt vô thường
Đợi nắng muôn hướng về hong chiều vàng
Vần yêu nắn nót hoang mang
Xốn xang năm tháng vẫn về tìm nhau
Ta yêu người ướp vần sầu
Trái ngang giai ngẫu tương tư đợi chờ

Hương Quế


Định viết theo cái lối mới của bài thơ anh, nhưng viết chưa được, hẹn lần sau đi nha.

Say trong hoang tưởng
 
Ta yêu chỉ thắm xe tơ
Mật ướp vần thơ, tẩm vị tâm hồn!
 
Ta yêu vận nét sắt son
Nhuộm ánh trăng tròn soi dáng lứa đôi.
 
Ta yêu câu chữ xa xôi...
Chan chứa em- tôi nở bút đơm tình.
 
Ta yêu bất biết thân hình
Lớn, trẻ hơn mình vẫn thả vần yêu!!!
23.08.11
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2011 19:42:25 bởi SĨ ĐOAN >
Thay đổi trang: << < 676869 > >> | Trang 67 của 112 trang, bài viết từ 991 đến 1005 trên tổng số 1667 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9