Suối Ngọt Trầm Hương
KIẾP LANG BẠT
Đời gian khó bó tình trỗi sóng
Ta bao lần dõi bóng trăng sao
Lang thang đồi thấp, non cao,
Bạt ngàn rừng thẳm xước cào xác thân.
Kiếp đen đủi đôi chân rạn nứt
Giang sóng gầm căng đứt thuyền neo
Hồ thu lá rụng nương theo
Dệt màu vàng ố... chất keo đâu còn
Gấm ngọc ngà tan mòn năm tháng
Thêu nghĩa tình phát tán hư vô
Hoa xinh nay đã ơ thờ
Dựng chòi gió thốc đợi chờ gì đây?
Nghiệp gãy đổ ngất ngây chìm lắng
Đồ tác tan mặn đắng bờ môi
Muôn thu lạc bước xa xôi
Vạn niên chẳng kết tình tôi với nàng.
Vì đâu hỡi dặm đàng đơn lẻ
Sao trớ trêu gieo kẻ nhân từ
Cười đời hay khóc ta ư?
Ý tình xao nhãng đành ru tâm hồn!
Tưởng bình lặng ôn tồn điểm bước
Gió giông lên con nước giăng đầy
Xô ta thể xác hao gầy
Sóng soài, bức bách, trật trầy nợ duyên
Cuốn cát bụi lấp miền ý thức
Nhạt tâm linh mọi lúc mọi nơi
Niềm tin khập khễnh chơi vơi
Mơ, mơ... tỉnh ,tỉnh... hỡi ơi u buồn!!!
KIẾP NHÂN SINH
Đời vẫn thế như ngàn con sóng
Ta đuối dòng buông thỏng đôi khi
Lang thang lặp ngụp biệt ly
Bạt hồn sương khói thiên di tìm về
Kiếp lầm than lê thê chân bước
Giang ngược dòng con nước siết đau
Hồ trăng lạnh ngắt xanh xao
Dệt trăm lối mộng rạt rào gió mưa
Gấm hoa giờ đi trưa về sáng
Thêu chỉ hồng mà đắng tâm tư
Hoa tàn rã cánh nát nhừ
Dựng trong kí ức hồ như chập chờn
Nghiệp đã đành trải cơn giông bão
Đồ hư danh vai áo phong sương
Muôn lần tích tụ niềm vương
Vạn lần tay vói bên đường trần ai
Vì đâu những tháng ngày mây khói
Sao trăng còn le lói buồn vui
Cười thay dâu bể lấp vùi
Ý tình chôn xuống chưa nguôi cuộc trần
Tưởng hình thương bóng ngày xuân
Gió bay qua cửa phân vân lối mòn
Xô trăm ngã rẽ nước non
Sóng tan bọt sóng tình còn vương mang
Cuốn trôi hết huy hoàng ngày cũ
Nhạt ân đời thác lũ tràn lên
Niềm đau mưa nắng bấp bênh
Mơ như tỉnh mộng lênh đênh...gọi buồn !
Hồng Quế
KIẾP GIANG HỒ
Đời phiêu bạt anh hào lãng tử
Ta tiêu diêu tồn trử tín, trung…
Lang thang góc bể ung dung
Bạt lều trời dựng dùng chung muôn loài
Kiếp trần thế u hoài mộng mị
Giang Đà kia chẳng thuyền to
Hồ Gươm tìm vết- cơ đồ
Dệt ngàn sắc thái đợi chờ mộng say
Gấm nhung lụa chẳng nài yêu thích
Thêu văn hoa bài xích không hay
Hoa nhân, hoa nghĩa vui mừng
Dựng trên nền tảng đông xuân bao mùa
Nghiệp đã chọn sớm trưa thực hiện
Đồ đơn sơ chẳng diện chúng sinh
Muôn đời sống trọn nghĩa tình
Vạn niên tâm tịnh tự tin chính mình
Vì đâu thế? Ta nhìn thấu đáo
Sao ngàn trùng ẩn náo- tìm ra
Cười đời cất cánh bay xa
Ý trào tâm khảm để mà ngẩng cao
Tưởng hoài niệm chẳng nao tấc dạ
Sóng ba đào nào lạ hay quen
Xô hồn du ngọan… mặc khen…
Gió nồng ta sưởi…. bon chen mệt nhoài
Cuốn nhật kí u hoài còn đọng
Nhạt màu son… tình mộng dỡ dang
Niềm riêng một cõi vương mang
Mơ làm lãng tử dặm đàng chu du.
-SD-
YÊU EM NHIỀU Gió tư bề SuỐi róc rách Mưa lách tách Mang trầm hương Tình muôn thuở Dẩu cách trở Trọn lòng yêu! Dạ đăm chiêu Rời dương thế Ta nghĩ kế Vào Thiên Nhai Thỏa lòng say Mộng hoài mộng Tình ngân vọng Hòa địa thiên Chẳng cử kiêng Yêu bất diệt Không ly biệt Tách đôi mình. Ôi! Chơn tình Lòng cao cả Anh rộn rã Yêu em nhiều! -sd- NHƯ TUỔI MỘNG Hai đứa mình
Hai linh hồn
Nhưng là một
Dẫu xa nhau
Tình đậm màu
Dẫu phương trời
Lòng không rời
Nên sống chết
Vẫn gọi tên
Còn đợi chờ
Ghép tình thơ
Ngàn năm nữa
Hâm ngọn lửa
Dù tàn thu
Lạnh sương mù
Dù Đông tuyết
Xuân biền biệt
Thời gian đi
Tình lâm ly
Như tuổi mộng
Hồn bay bổng
Tìm về nhau
Tươi sắc màu !
Hồng Quế
CƯỜI RA NƯỚC MẮT
Ta cười đây đất trời dường nghiêng ngữa
Gió mây ngàn lần lửa rút lên cao
Trả không gian vì sao dáng tự hào
Hay chết lặng suối trào lay láng?
Đời khắc nghiệt âm u che vầng sáng
Tình đắng cay như áng tuyến sương mờ
Nghĩa phôi phai lập lờ đến bất ngờ
Ân bay vút bởi nhờ bao mưu kế(!)
Ta cười đây nhưng chuyện gì thay thế?
Cười quên thôi vẫn bế tắt lối ra
Cười ngặt nghẻo nhìn xa chối bao la
Một đốm sáng tim ta đang rực cháy.
Ôi sóng lòng ! Dường như đang nóng chảy
Gió đông về - kinh hãi đã đóng băng
Ta cười nữa hàm răng như mọc tăng
Cười ra nước mắt cười lăn đáy mồ!!! -SD-
ĐỜI VẪN THẾ
Đời vẫn thế... anh ơi đời vẫn thế...
Chẳng như lòng ta vuông tấc tính toan
Ôm vũ trụ ngỡ chừng ôm tất cả
Một sớm mai là sương khói điêu tàn !
Đời khắc nghiệt có khi không ánh sáng
Khi lòng ta trầm xuống khoảng thật sâu
Chỉ mình ta thất vọng với u sầu
Ngỡ tất cả bay xa tầm tay với
Có những lúc ta cười đầy chua chát
Lòng dặn lòng đừng khóc có gì đâu
Cái nhún vai cho nhẹ bớt dãi dầu
Hạt nước mắt rơi vào lòng sâu kín !
Có khi nào anh khóc như trẻ nít
Nấc lên đi cho uất nghẹn tan tành
Đừng che giấu bằng nụ cười trong sạch
Mà xót xa ngậm nhấm nuốt thương đau !
Hồng Quế
NGỦ ĐI EM Ngủ đi nhé! Ngoan đi nào! Nhắm mắt vào! Anh ru giấc! Đời tất bật Chớ âu lo Đói hay no... Có anh liệu. Chút nũng nịu Anh nuông chìu... Ngủ nhiều nhiều Đẫy giấc nhé! -sd-
CÕI BÌNH YÊN
Dựa vào anh
Bờ môi ngoan
Đôi mi nhắm
Lòng nhẹ nhàng
Không còn sầu
Không còn lo
Lời anh ru
Với dặn dò...
Em đã ngủ
Giấc nồng say
Cõi bình yên
Trong vòng tay
Vòng tay anh!
Hồng Quế
CÕI BÌNH YÊN
Dựa vào anh
Bờ môi ngoan
Đôi mi nhắm
Lòng nhẹ nhàng
Không còn sầu
Không còn lo
Lời anh ru
Với dặn dò...
Em đã ngủ
Giấc nồng say
Cõi bình yên
Trong vòng tay
Vòng tay anh!
Hồng Quế " Vòng tay anh" Vui thiên canh Lòng rộ rã Giữa thiên thanh. Đời thiếu nhau Lệ tuôn trào Bờ môi đắng Lắng thì thào... Bên sông Tương Ta yêu thương Hòa tâm sự Tự vấn vương... Nép bờ vai Đắm mê say Tình nồng ấm Thắm đời nay!!! -sd-
NHƯ TUỔI MỘNG
Hai đứa mình
Hai linh hồn
Nhưng là một
Dẫu xa nhau
Tình đậm màu
Dẫu phương trời
Lòng không rời
Nên sống chết
Vẫn gọi tên
Còn đợi chờ
Ghép tình thơ
Ngàn năm nữa
Hâm ngọn lửa
Dù tàn thu
Lạnh sương mù
Dù Đông tuyết
Xuân biền biệt
Thời gian đi
Tình lâm ly
Như tuổi mộng
Hồn bay bổng
Tìm về nhau
Tươi sắc màu !
Hồng Quế TÌNH NHƯ MƠ Tình như mơ Đời như mộng Bao khát vọng Rộ tư bề...! Hạnh phúc về Tràn mắt biếc Tuôn mải miết Ngập hồn nhau Giữa trời cao Ta bày tỏ Lời nho nhỏ: Yêu vạn đời! Trăng rạng ngời Làm nhân chứng Gió tung hứng Quyện tâm hồn Anh ôn tồn: Yêu em mãi. -sd-
YÊU HẬN SẦU Yêu lắm- lòng đau- hận bể sầu! Yêu nhiều- dạ xót- hận thiên sầu! Yêu duyên lẻ nợ hận tê tái Yêu phận đơn tình hận khổ sầ!. Yêu sắc phai màu hận tủi tủi Yêu hương nhạt vị hận ưu sầu! Yêu đời hoa úa hận ai đấy Yêu lắm- lòng đau- hận bể sầu!
Tạ Ơn Thầy
Vượt núi băng rừng em về đây
Mang hoa về biếu tạ ơn thầy
Công lao chăm sóc đàn trẻ nhỏ
Vun bồi non nước nhọc đấp xây
Nhớ ơn anh mãi cuộc đời này
Vần thơ vần mộng để em say
Nâng niu từng chữ từng chữ một
Mường tượng thầy yêu hạnh phúc đầy
Hồng Quế
YÊU HẬN SẦU Yêu lắm- lòng đau- hận bể sầu! Yêu nhiều- dạ xót- hận thiên sầu! Yêu duyên lẻ nợ hận tê tái Yêu phận đơn tình hận khổ sầ!. Yêu sắc phai màu hận tủi tủi Yêu hương nhạt vị hận ưu sầu! Yêu đời hoa úa hận ai đấy Yêu lắm- lòng đau- hận bể sầu! THƯƠNG GHÉT SẦU
Thương quá nhiều khi ghét bởi sầu
Thương mà đở lệ ghét vì sầu
Thương anh hờn giận ghét tim nhói
Thương lắm ngọt ngào ghét đắng sầu
Thương mãi nên lòng ghét nhức buốt
Thương hoài bởi dạ ghét đa sầu
Thương em anh nhé ghét đôi chút
Thương đã ngấm sâu ghét để sầu! Thầy ơi ! hỏng học thơ này nữa đâu nha, HQ về trễ mà còn kịp chúc thầy cũng còn may mắn ghê đi, không thì thế nào cũng lấy mo bó đít rùi!
Bên Góc Tàn Thu
Ngồi xuống bên người thương cô quạnh
Để ngậm ngùi rơi chiếc lá thu
Đông đến làm chi trời lạnh buốt
Nức nở sầu rơi mấy điệu ru
Ngồi xuống bên người chia cô quạnh
Tiễn giọt thời gian mưa ướt thu
Trường xưa yêu dấu còn đâu nữa
Người đi áo trắng thoáng mây mù
Ngồi xuống bên người đau cô quạnh
Gom từng kỷ niệm chôn góc thu
Lịm hồn sương trắng màu bàng bạc
Tiếc những thâm tình đếm ngây ngu
Ngồi xuống bên người hôn cô quạnh
Xoa mềm đau nhức một tàn thu
Chở ngày khổ hạnh chôn trong tuyết
Nơi vùng.. Bắc cực... đong tình thu
Hồng Quế
Tạ Ơn Thầy
Vượt núi băng rừng em về đây
Mang hoa về biếu tạ ơn thầy
Công lao chăm sóc đàn trẻ nhỏ
Vun bồi non nước nhọc đắp xây
Nhớ ơn anh mãi cuộc đời này
Vần thơ vần mộng để em say
Nâng niu từng chữ từng chữ một
Mường tượng thầy yêu hạnh phúc đầy
Hồng Quế
Yêu thay trò nhỏ chẳng quên thầy
Vượt vạn đường xa đến sum vầy
Tình thắm thân thương hồng rạng rỡ
Chung dòng hương toả ngát tầng mây.
Cảm kích tình em hết kiếp nầy
Nhờ vần thơ dệt sắc tơ dầy
Ru hồn ngây ngất say ý tưởng
Anh quyện vì em kết mộng đầy!
-HTS-
YÊU HẬN SẦU Yêu lắm- lòng đau- hận bể sầu! Yêu nhiều- dạ xót- hận thiên sầu! Yêu duyên lẻ nợ hận tê tái Yêu phận đơn tình hận khổ sầ!. Yêu sắc phai màu hận tủi tủi Yêu hương nhạt vị hận ưu sầu! Yêu đời hoa úa hận ai đấy Yêu lắm- lòng đau- hận bể sầu! -KN-
THƯƠNG GHÉT SẦU
Thương quá nhiều khi ghét bởi sầu
Thương mà đổ lệ ghét vì sầu
Thương anh hờn giận ghét tim nhói
Thương lắm ngọt ngào ghét đắng sầu
Thương mãi nên lòng ghét nhức buốt
Thương hoài bởi dạ ghét đa sầu
Thương em anh nhé ghét đôi chút
Thương đã ngấm sâu ghét để sầu! -HQ-
SẦU GIẬN THƯƠNG Sầu đọng thiên thu giận giận thương Sầu vương ánh mắt giận mà thương Sầu đương dâng trỗi giận buồn nhớ Sầu rộ nên dòng giận tủi thương Sầu lấp niềm vui giận luyến nhớ Sầu chôn hạnh phúc giận yêu thương Sầu đong chất ngất giận muôn kiếp Sầu mãi ngàn sau giận hận thương!
KHƠI NGUỒN ĐẦU XUÂN Người đi khuất nẻo mịt mù xa Lắng đọng trong ta nỗi diết da Tồn trử lâu ngày sinh khí độc Cuối thu cỏ mọc lấp điều qua. Khơi nguồn xuân mới nở nhụy hoa Khai sinh hạnh phúc mối tình ta Vẹt đi quá khứ vùi dỉ vãng Cho lòng thanh thản vút bay xa. Bao mùa thu cũ đủ diết da Người đã đi xa âu cũng là Trọn tình trọn nghĩa tròn son sắt Cũng nên nắm bắt …kẻo chiều tà. Ngắm trăng thưởng nguyệt đón chim ca Vén sắc vun hương rộ nét hoa Hòa gió du dương cùng bể cả Trời thu rủ bỏ hát ngân nga. -LL-
Bên Góc Tàn Thu
Ngồi xuống bên người thương cô quạnh
Để ngậm ngùi rơi chiếc lá thu
Đông đến làm chi trời lạnh buốt
Nức nở sầu rơi mấy điệu ru
Ngồi xuống bên người chia cô quạnh
Tiễn giọt thời gian mưa ướt thu
Trường xưa yêu dấu còn đâu nữa
Người đi áo trắng thoáng mây mù
Ngồi xuống bên người đau cô quạnh
Gom từng kỷ niệm chôn góc thu
Lịm hồn sương trắng màu bàng bạc
Tiếc những thâm tình đếm ngây ngu
Ngồi xuống bên người hôn cô quạnh
Xoa mềm đau nhức một tàn thu
Chở ngày khổ hạnh chôn trong tuyết
Nơi vùng.. Bắc cực... đong tình thu
Hồng Quế KHƠI MẦM XUÂN MỚI Khơi mầm xuân mới dệt thêu mơ Quét giọt sương rơi đẫm mắt mờ Xích lai bên nhau hong bếp lửa Sưởi lòng ấm, áp đẹp tình thơ. Khơi mần xuân mới hát ngân nga Rót nụ hoa xinh thật đậm đà Đắm đuối tình si muôn điệp khúc Rộn ràng vạn phút vút thăng hoa Khơi mầm xuân mới tới tương lai Chôn chặc chiều thu chẳng mảy may Đón nhận vòng tay ai rộng mở Thả hồn bay lượn dưới ban mai Khơi mầm xuân mới nhớ nha em Vứt bỏ vàng thu vứt nỗi niềm Anh sẽ cùng em thêu mộng ái Đan thành tấm thảm ấm êm êm…! -SD-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2009 15:32:52 bởi SĨ ĐOAN >
SUY TƯ Buồn trông mây phủ núi đồi Chân trời mờ mịt...bồi hồi, luyến lưu Thuở xưa em cất lời ru... Bây chừ...lặng lẻ...suy tư một đời! -SD-
Xưa ngây thơ quá trời ơi!
Làm sao em biết mộng rời vòng tay
Tình buồn mây phủ mưa bay
Bây chừ...anh hỡi! tình phai chưa người ?!
Hồng Quế
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: