Suối Ngọt Trầm Hương
Trích đoạn: DongSuoiNgot
Cơn Mưa Bất Chợt
Chợt mưa rơi xuống hiên nhà
Chợt nghe gió thoảng thiết tha khóm hồng
Mưa rơi hè bớt oi nồng
Rung rinh lá biếc chờ mong mưa hoài.
Trung Dũng
Chợt Về Kỷ Niệm
Chợt về man mác cỏ xanh
Bình minh gọi nắng trên cành thu mưa
Chợt về kỷ niệm mùa xưa
Hè đi tháng chín nắng thưa tựu trường
Hương Quế
Chợt như thấp thoáng cuối đường
Bóng em lẫn với màn sương mờ dần
Chợt nghe tha thiết cung đàn
Như là xao xuyến tiếng nàng hoà theo.
Trung Dũng
Duyên Thầm
Nhà anh ngõ trước cửa sau
Người reo người tụng ca hò mừng vui
Chỉ em ngồi đó bùi ngùi
Dường như xa lạ ai lời hỏi han
Mấy lần ngang cửa bên đàng
Mấy lần ái ngại chiều hoang em về
Đường đời dài mãi lê thê
Thôi em cứ bước bên lề mà đi
Im ru suối mộng biệt ly
Trăng về xứ lạ nhu mì vần thơ
Gửi anh còn đó giấc mơ
Bên ni bến nớ chưa mờ tháng năm
Gửi anh chút nhớ về thăm
Trách nhau tội lắm duyên thầm thì duyên
Sông còn đợi bóng con thuyền
Em còn trở lại viếng miền quê xưa
Hương Quế
Lưu Luyến Đôi Bờ
Cửa nhà rộng mở ngày đêm
Chỉ còn thiếu mỗi bóng em ra vào.
Con chim khách đón cổng chào
Chờ trong mưa nắng đã bao lâu rồi.
Chiều chiều ngóng cuối chân trời
Hoàng hôn nắng tắt sau đồi mờ sương.
Lam chiều khói toả vấn vương
Lối mòn vẫn đấy người thương xa vời.
Thì thầm trong gió từng lời
Nghe như tiếng gọi em ơi nồng nàn.
Ruộng khô hạn đợi suối ngàn
Héo khô cây lá chờ nàng mưa rơi.
Anh miền ngược, em miền xuôi
Sân ga nhung nhớ là nơi hẹn hò.
Vững tay chèo với con đò
Tìm về em bến đôi bờ ghé sang
Thôi đừng nhé mãi dở giang
Cho anh cứ phải lang thang tìm đò.
Trung Dũng
TIÊN BỒNG THƠ NGÂY
(Thương tặng em Hồng Quế)
Em ơi...
Ngoan ngoan em ngủ thiên thần
Gió thu hầu quạt mộng xuân non hồng
Gối tay trắng ấm chân không
Trăng chui vào áo tiên bồng ngây thơ
Ngoan ngoan em ngủ anh mơ
Bồng thơm cõng ngọt vô bờ chung thân
Ngoan ngoan em ngủ thiên thần
Em ơi...
MD.09/23/11
LuânTâm
Còn Mơ Tiên Bồng
Ngủ rồi thức dậy làm thơ
Ngủ rồi thức dậy còn mơ tiên bồng
Trăng đi nhường gót mây hồng
Đưa anh vào giấc mộng lòng say mơ
Một rừng hương quế còn chờ
Nấu canh điên điển bằng thơ ngọt ngào
Mai anh thức dậy ca dao
Em còn ru nữa trăng sao sắp hàng
Thu về ngàn giấc mơ hoang
Thơm thương thơm nhớ thơm vàng nắng mai
Hương Quế
Ngủ một giấc ngon lành thức dậy lại nghe anh ru thơ tiên bồng nữa...Trước khi đi làm em viết gấp mấy câu để lại... Lát nữa anh thức dậy đọc cho vui. Cám ơn anh quan tâm. Thương!
@ hoa tím xưa và HonDuTu cho HQ chút thời gian mới viết thơ đường được nhe. Bây giờ phải lo đi rôi! Chúc thi sĩ vui thơ.
TB: à..HTX ui! Pattaya ở bên Thái Lan. HQ có ghé ngang đó một lần hình như đã rất nhiều năm rồi. Bây giờ có lẽ còn phong phú hơn hồi xưa. Nếu có dịp thế nào cũng ghé thăm lại!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2011 15:25:42 bởi DongSuoiNgot >
THU MƯA BONG BÓNG CÂU THƠ
(Thương tặng em Hồng Quế)
Em ơi...
Thu mưa bong bóng câu thơ
Cuối tuần quẳng gánh lo mơ mộng cười
Cỏ non xanh biết hoa khôi
Em nằm nghiêng núi anh ngồi suối reo
Sông mây mê lộ chống chèo
Bể tình kinh kệ ao bèo rong chơi
Rửa chân phủi bụi bốc hơi
Nguồn đào hoa bướm đỉnh trời se tơ
Thu mưa bong bóng câu thơ
Em ơi...
MD.09/23/11
LuânTâm
TB: Em Hồng Quế đa tài hoa thơ ngây ơi ! Anh xin có chút quà mọn đáp lễ tạ ơn em nữa...nữa nè...Em ơi !
Anh xin thân thương mến yêu thương kính chúc em cùng quý quyến Have A Very...Very Good Weekend em nha ! Thư bất tận ngôn nha ! Hiền muội muội ơi...Anh LT.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2011 04:33:35 bởi LuânTâm >
Anh Luân Tâm ơi! sẽ họa thơ anh tiếp tục nhe! Chúc anh chúa nhật tươi hồng...
__________________________________________________________________________
Cảm Thơ Hồn Du Tử
Ghé đọc thơ anh chẳng thấy khờ
Dựng đường binh pháp đẹp như mơ
Sông tương nước chảy về tâm sự
Bờ núi mây ngàn kết truyện thơ
Sơn dã rừng xanh dường khép nép
Quê hương non biển cũng thẫn thờ
Một đời phấn đấu gìn biên giới
Ngũ hổ hàng ngang ngó ngẫn ngơ!
Hương Quế
HQ ghé thăm HonDuTu đọc thơ thì không thấy khờ ở chỗ nào hết. Xin đừng quá khiêm nhường nha bạn hiền! Cám ơn bạn đã ghé nhà kẻ dốt HQ đã không chê mà còn họa thơ để lại. Thật hân hạnh cho tui quá! Cám ơn nhìu nhìu nha...!
Vầng Trăng Nào Cổ Tích...?
Em đã lớn nên chẳng còn mơ cổ tích
Chỉ vầng trăng xao xuyến vần thơ
Tìm ở đâu những hạt dẻ bất ngờ ?
Để cho nàng công chúa lọ lem còn chờ còn đợi!
Em đã lớn nên không còn tin lời cổ tích
Những truyện tình mấy thuở đẹp đâu anh
Thế giới thi ca không đẹp bởi nắng xanh
Mà ray rứt mưa ngâu buồn da diết
Tình chỉ đẹp khi thơ buồn dang dở
Cổ tích hôm nào khờ dại nữa mà chi !?
Những giấc mơ rồi mai sẽ từ ly
Dòng hư ảo cuốn đi ngàn kỷ niệm
Em chợt biết những vần thơ người gieo buồn giọt tím
Rụng vỡ tim gan nắm níu mây ngàn
Vần thơ ấy mang vạn niên của vầng trăng cổ tích
Khi thơ khóc sục sùi... khi tình đã sang ngang !
Em chợt biết hãy là mơ niềm hư vọng
Chữ ân tình nhạt thếch tựa mây bay
Tựa mùa thu cây lá khổ lưu đày
Cho cổ tích ghi thêm những mùa trăng thương tiếc
Hương Quế
Ghé đọc thơ của Mưa hồn nhiên quá! thấy tiếc cho HQ ghê đi ạ! nên xin ké mấy dòng cảm xúc bên những vầng trăng cổ tích.
Thật Vẫn Còn Hơn
Những khi ngồi đó buồn thiu
Mà nghe rất thật trăm điều cùng nhau
Thì thầm chữ nghĩa xanh xao
Còn hơn huyền ảo tô màu viền mi
Những khi muốn bỏ mà đi
Khơi dòng chữ nhớ diệu kỳ trong tim
Thà rằng mộng đứng im lìm
Thà rằng khát đói mưa chìm nắng đau!
Yêu làm chi thoáng qua mau
Hư không như đã chiêm bao chán chường
Thà rằng vẽ mộng văn chương
Mà nghe chân chính còn thương thương mình
Hương Quế
Trích đoạn: Trần Trung Dũng
Dăm Chữ Quên Sầu
Em làm cơn mưa nhỏ
Lung linh những nụ hồng
Anh xin làm cơn gió
Hát ru tình mênh mông.
Em ơi còn nhớ không?
Tháng ngày dài gặp gỡ
Êm đềm như dòng sông
Chảy về nơi bến nhớ.
Vậy mà em lại nỡ
Bao hò hẹn quên về
Phải chăng còn giang dở
Những buộc ràng thôn quê.
Em không buồn chia ly?
Em không sầu xa cách?
Để kẻ ở người đi
Rồi sinh ra hờn trách.
Trăng lên rồi trăng khuất
Hoa nở xong úa tàn
Riêng con ong tìm mật
Vẫn hàng ngày lang thang.
Dẫu biết rằng thời gian
Một đi không trở lại
Còn anh chờ tri âm
Mong hoài, mong đợi mãi.
Đừng làm anh sợ hãi
Sóng gió vững tay chèo
Gặp nhau người từng trải
Giận hờn sẽ vơi theo.
Trung Dũng
Làm Sao Quên Sầu ?
Đã bao giờ anh vắng
Những cơn mưa sầu thương
Tình thơ nào cay đắng
Xin còn ru mộng thường
Đã bao giờ anh quên
Chuyện tình thơ nỗi buồn
Dòng chữ nào chông chênh
Đưa mưa chảy về nguồn
Những ngày xưa thân ái
Khi nắng hồng chưa phai
và ngàn năm còn đó
Chờ người in dấu giày
Những khi buồn chia ly
Biết vì đâu anh hỡi
Em tìm đâu chân lý ?
Gỡ tội anh tuyệt vời...
Em về gió mong manh
Chờ mây miền viễn xứ
Như chưa lần xa cách
Mà sao vội tương tư
Hương Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2011 17:24:07 bởi DongSuoiNgot >
Lưu Luyến Đôi Bờ
Cửa nhà rộng mở ngày đêm
Chỉ còn thiếu mỗi bóng em ra vào.
Con chim khách đón cổng chào
Chờ trong mưa nắng đã bao lâu rồi.
Chiều chiều ngóng cuối chân trời
Hoàng hôn nắng tắt sau đồi mờ sương.
Lam chiều khói toả vấn vương
Lối mòn vẫn đấy người thương xa vời.
Thì thầm trong gió từng lời
Nghe như tiếng gọi em ơi nồng nàn.
Ruộng khô hạn đợi suối ngàn
Héo khô cây lá chờ nàng mưa rơi.
Anh miền ngược, em miền xuôi
Sân ga nhung nhớ là nơi hẹn hò.
Vững tay chèo với con đò
Tìm về em bến đôi bờ ghé sang
Thôi đừng nhé mãi dở giang
Cho anh cứ phải lang thang tìm đò.
Trung Dũng Còn Anh Còn Thơ
Còn vầng trăng mộng lưu đày
Còn em về mãi cho ngày nắng hanh
Gió về đùa ngọn cỏ xanh
Còn mùa thu nữa mộng lành còn mơ
Còn anh Trung Dũng làm thơ
Vây quanh con nít ngẩn ngơ truyện tình
Nó trêu nó ghẹo bọn mình
Ôi chuyện người lớn đau tình khổ yêu
Còn thăm nhau những buổi chiều
Gió mưa cũng mặc nâng niu thu vàng
Còn em mấy giấc mơ hoang
Chợt say chợt tĩnh bẽ bàng thu mưa
Còn anh dìu bước đón đưa
Sông thương em ghé tình xưa cặp bờ
Hương Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.09.2011 00:50:47 bởi DongSuoiNgot >
Còn Anh Còn Thơ
Còn vầng trăng mộng lưu đày
Còn em về mãi cho ngày nắng hanh
Gió về đùa ngọn cỏ xanh
Còn mùa thu nữa mộng lành còn mơ
Còn anh Trung Dũng làm thơ
Vây quanh con nít ngẩn ngơ truyện tình
Nó trêu nó ghẹo bọn mình
Ôi chuyện người lớn đau tình khổ yêu
Còn thăm nhau những buổi chiều
Gió mưa cũng mặc nâng niu thu vàng
Còn em mấy giấc mơ hoang
Chợt say chợt tĩnh bẽ bàng thu mưa
Còn anh dìu bước đón đưa
Sông thương em ghé tình xưa cặp bờ
Hương Quế
Nâng Niu Gìn Giữ
Tuổi thơ như búp trên cành
Nâng niu gìn giữ màu xanh cho đời
Quây quần rộn rã tiếng cười
Trăm hoa đua nở rạng ngời sắc xuân.
Còn em lâu mới về thăm
Để cho anh nỗi bâng khuâng từng chiều.
Cũng may còn các cháu yêu
Hàng ngay chia sẻ những điều ngây thơ.
Bằng không anh phải bơ vơ
Mỗi hoàng hôn xuống vẩn vơ một mình.
Có không em phút vô tình?
Ngả nghiêng con sóng thình lình bão giông...
Dù gì anh vẫn hoài mong
Xuân về luôn có đoá hồng trao nhau.
Trung Dũng
Làm Sao Quên Sầu ?
Đã bao giờ anh vắng
Những cơn mưa sầu thương
Tình thơ nào cay đắng
Xin còn ru mộng thường
Đã bao giờ anh quên
Chuyện tình thơ nỗi buồn
Dòng chữ nào chông chênh
Đưa mưa chảy về nguồn
Những ngày xưa thân ái
Khi nắng hồng chưa phai
và ngàn năm còn đó
Chờ người in dấu giày
Những khi buồn chia ly
Biết vì đâu anh hỡi
Em tìm đâu chân lý ?
Gỡ tội anh tuyệt vời...
Em về gió mong manh
Chờ mây miền viễn xứ
Như chưa lần xa cách
Mà sao vội tương tư
Hương Quế
Về Cùng Anh Nhé
Em luôn đến thăm anh
Dù trời mưa hay nắng
Dù thiếu ánh trăng rằm
Thì mình đâu trống vắng.
Mỏi mòn theo năm tháng
Nơi phố cũ mong chờ
Tiếng còi tàu văng vẳng
Sân ga chiều bơ vơ.
Giá như đừng làm thơ
Mình có đâu quen biết
Để giờ đây thẫn thờ
Từng chiều như ly biệt.
Bao nhiêu lời tha thiết
Bao say đắm ngọt ngào
Không nói nhiều cũng biết
Đẹp như là chiêm bao.
Tiếng gió đùa xôn xao
Lá vàng rơi khe khẽ
Tự hỏi lòng vì sao
Mà em lâu về thế.
Ngập buồn trong lặng lẽ
Nên mới khó quên sầu
Về cùng anh em nhé
Xem tìm sầu nơi đâu.
Trung Dũng
TRỒNG HẠNH PHÚC Có nghe chăng hỡi gió Lời tự tình của mây Giấc mộng giữa ban ngày Ta biến không thành có Ta về cùng nỗi nhớ Mang theo ánh trăng tan Đi về vườn địa đàng Ươm mầm cây sầu nhớ ! Chờ mùa thu lá đổ Cây sầu nhớ ra hoa Những bông hoa mặn mà Ướp mầm tình hai đứa Cộng thêm nhỏ Mưa nữa Thành ba kẻ mơ hoang Đi tìm cổng thiên đàng Trao nhau niềm hạnh phúc. Chào chị Hương Quế và chú Trần Trung Dũng Cám ơn hai tiền bối đã ghé thăm nhà Mưa Đừng cười bài thơ ngô nghê nhé -phong cách cổ tích đấy. Chúc hai vị khoẻ -vui -họa thơ lai rai cho đời kéo dài.
Trích đoạn: DongSuoiNgot
Thật Vẫn Còn Hơn
Những khi ngồi đó buồn thiu
Mà nghe rất thật trăm điều cùng nhau
Thì thầm chữ nghĩa xanh xao
Còn hơn huyền ảo tô màu viền mi
Những khi muốn bỏ mà đi
Khơi dòng chữ nhớ diệu kỳ trong tim
Thà rằng mộng đứng im lìm
Thà rằng khát đói mưa chìm nắng đau!
Yêu làm chi thoáng qua mau
Hư không như đã chiêm bao chán chường
Thà rằng vẽ mộng văn chương
Mà nghe chân chính còn thương thương mình
Hương Quế
Dẫu Là Tình Ảo
Ảo mà dăm chữ cùng vui
Ít nhiều một chút ngậm ngùi về sau.
Hoài mong ngày tháng dài lâu
Có nơi để bắc nhịp cầu ghé thăm.
Dù là Ô thước cung trăng
Hay Ngân hà những xa xăm cuối trời.
Nhân thêm lên một nụ cười
Giữa rừng hoa thắm người người giống nhau
Ngẩn ngơ tròn khuyết trăng sao
Biết rằng mơ mộng cũng bao nhiêu tình.
Trung Dũng
Mùa Thu Biệt Ly
Anh có nghe rừng thơm hương nhớ
Gió rì rào kể chuyện mùa thu
"Lá xa cành thương cây nhớ cội
Người xa người rã giọt tương tư" (*)
Em dường nghe gió kề tai nói
Chuyện dòng sông người tiễn người đi
Làm sao biết thuyền đi xa mãi
Đà giang ơi khuất dấu biệt ly
Rừng đã khóc từng cơn gió hú
Trăng ra đi trốn ở sau mây
Thơ ngồi xuống bên hang vách đá
Khắc vào tim ghi vết xướt trầy
Mưa rừng ơi mưa sầu tí tách
Mưa từ đâu rơi xuống lòng tôi
Từng hạt nhớ ướt tim tơi tã
Những thu xưa còn đẹp tuyệt vời
Hương Quế
Lưu Luyến Đôi Bờ
Cửa nhà rộng mở ngày đêm
Chỉ còn thiếu mỗi bóng em ra vào.
Con chim khách đón cổng chào
Chờ trong mưa nắng đã bao lâu rồi.
Chiều chiều ngóng cuối chân trời
Hoàng hôn nắng tắt sau đồi mờ sương.
Lam chiều khói toả vấn vương
Lối mòn vẫn đấy người thương xa vời.
Thì thầm trong gió từng lời
Nghe như tiếng gọi em ơi nồng nàn.
Ruộng khô hạn đợi suối ngàn
Héo khô cây lá chờ nàng mưa rơi.
Anh miền ngược, em miền xuôi
Sân ga nhung nhớ là nơi hẹn hò.
Vững tay chèo với con đò
Tìm về em bến đôi bờ ghé sang
Thôi đừng nhé mãi dở giang
Cho anh cứ phải lang thang tìm đò.
Trung Dũng Lưu Luyến Đôi Bờ !?
Trời ơi thơ ngập cái nhà
Sao anh còn trách tình ca không về
Tìm vần thơ chữ đam mê
Nó đi đâu mất đề huề được hôn?
Cho anh tâm tịnh lắng hồn
Đắn đo sớm tối lom khom tán tình
Cho anh nấu sử sôi kinh
Bỏ bùa làm phép mà rình trăng hoa
Cho anh quên cửa mất nhà
Vào chùa gõ mõ thương ca tặng đời
Hương Quế
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: