Suối Ngọt Trầm Hương
Gửi Hồn
Thơ người lưu luyến bước duyên
Mộng cài lên tóc gió hiền hôn môi
Lời tình ai thả vần trôi
Ai gieo hạt nhớ bên đồi xuân mơ
Để cho người nhớ kẻ chờ
Thơ tình giăng mắc ngu ngơ gửi hồn
Hồng Quế Trao tâm Đã bao đêm dạ bồn chồn Ngập ngừng chân bước dập đồn mắt đưa Chờ em nhỏ dõi sao thưa Bên dòng cạnh bến gió lùa sương vây Tô môi vẽ má hây hây Mơ trao ước đón phủ đầy sắc mơ. 04.11.11
Tình Về
Tình ơi ngông thiệt là ngông
Ngược xuôi xuôi ngược để lòng gió bay
Bướm về hút nhụy hoa mai
Sao đành im ỉm để ngày vắng hoe
Chừng nào bướm đậu cành me
Cạnh bên dòng suối rừng khoe thu vàng
Hương Quế Hỏi … Trăng lung linh trải dặm đàng Gió miên man hỏi tim nàng mở chưa? Bướm tung tăng lượn chiều trưa Bên chậu cúc tính đã vừa đôi năm Lòng khe khẽ ý thì thầm Hỏi người năm ấy đêm rằm nhớ quên? 04.11.11 Gửi một bài thơ tùy hứng vì không biết làm thơ thuân nghịch đọc như thơ của anh. Xin lỗi anh bạn nha. Cám ơn em đã trở về. Em vẫn khỏe? Viết thế nào anh cũng đón nhận miễn sao em vui và hạnh phúc là tốt rồi.
Buồn Hơn...
Anh hảy gửi về em thương nhớ
Trọn kiếp này và những kiếp sau
Xưa em đâu biết đời đôi ngã
Mà lỡ trao anh tự kiếp nào...
Người đợi người về đã biệt tăm
Không có đường nào để về thăm
Gửi anh em gửi trời kỷ niệm
Triệu vần thơ nuôi mộng trăng rằm
Buồn hơn Chức Nữ chờ ô thướt
Buồn hơn tháng bảy đợi Ngưu Lang
Chim không về nữa cầu không bắt
Gửi những yêu thương với lỡ làng
Hương Quế Cam đành Cam đành phận số em ơi! Ân gìn nghĩa gửi ước đời bên nhau Sông thương bến ái son màu Tô tình vẽ mộng mà nào sánh duyên! Từ đây cách biệt đôi miền Xem như kỉ niệm gắn liền cõi mơ Kiếp sau nếu có xe chờ Đan lồng tình hiếu giữa bờ thủy chung! Chuyến thuyền xưa lạc muôn trùng Chạm in tâm khảm theo từng bước chân Buồn thay hai chữ thâm ân Cuốn hồn ngơ ngẩn giết dần đời ta. 05.11.11
Một Lần Khách Ghé
Một lần làm khách sơ giao
Trăm năm ở lại mà trao nỗi niềm
Em về cởi bỏ kiếp tiên
Họa may trần tục để ghiền thơ anh
Một ngày gió hát trăng thanh
Ngàn năm em đợi về rằm tắm mơ
Hương Quế Say…! Lời ai tình tự nên thơ Hay là tiếng gió vỗ bờ thương đau? Ta nghe hương vị ngọt ngào Lay hồn níu gót thì thào bên tai…! Hỡi nàng tiên! Hãy đến ngay Bên dòng suối ngọt ta say mộng tình!!! 05.11.11
Biển Nhớ
Nửa vầng trăng khuyết khát khao
Ghép thương vào nhớ thì thào biển đêm
Nghìn con sóng vỗ ru êm
Phải chăng anh hát ngọt mềm xót xa
Nửa vầng trăng khuyết bóng ngà
Nửa đi nửa ở nửa ta nửa mình
Nẻo về một bóng lặng thinh
Mà nghe biển nhớ thuyền tình muôn phương!
Hương Quế Sông chờ Sông chờ bến dõi người thương Thuyền đi sóng vỗ đêm trường nỉ non Sao xanh trở lại lối mòn Ngẩn ngơ xác lá dạ còn trông theo Lững lờ con nước cánh bèo Bồng bềnh trôi nổi gieo neo sóng ngàn Nhớ thương rỉ máu tim vàng Trăm năm như thể mơ màng gió trăng 05.11.11
Trao Nhau Vần Thơ
Em đã về rồi em lại đi
Cho nhau một thuở đã cho gì
Tìm trong tim mãi câu mình hứa
Tình đẹp muôn đời khúc biệt ly
Còn không một lần nữa cho nhau
Hay chỉ bài thơ của hôm nào
Gom về nuối tiếc thơ kể lể
Dặn dò quên nhé phút ngọt ngào
Biết có về không tay trong tay
Mời nhau chén rượu của nồng say
Hay là muôn thuở chim tìm tổ
Lạc bạn tình ơi kiếp đọa đày
Hương Quế Còn chi để đợi Tình đã hết còn chi mong với đợi Buổi tương phùng nghe mặn đắng bờ môi Lòng trống vắng đêm dài luôn nghĩ ngợi Phút nồng say nay đã dạt xa rồi. Đời cách trở tim côi hoài thổn thức Kỉ niệm xưa theo những bước đăng trình Xin giã biệt nhúng mình trong uất ức Để mai nầy giữ mãi một hồn trinh. Duyên đã định ta nhìn giây phút cuối Ấn thật sâu hình ảnh tuyệt trong đời Chân bước vội dìm nhanh lời đắm đuối Lệ tuôn tràn dạ tiếc nuối người ơi!!! 05.11.11
Đừng Buồn Em Ơi
Đừng buồn nhé lá thư tình anh viết
Từ thuở nào luôn tha thiết ngàn hoa
Dẫu thời gian có nắng tắt, mưa sa
Anh cũng hát lời tình ca em tặng.
Ân nghĩa ấy trong đáy lòng thầm lặng
Dù chỉ là thế giới phẳng hẹn nhau
Ước mong rồi sẽ chắp cánh hải âu
Mình gửi gắm muôn sắc màu nhung nhớ.
Thu chợt đến, rồi thu đi gặp gỡ
Những vui buồn, những bỡ ngỡ đầu tiên
Những giận hờn, ghen với ánh sao đêm
Thì em biết chỉ càng thêm ấm áp.
Biển có lúc còn trào dâng bão táp
Cơn sóng lòng đâu dễ nát bờ kia
Lời hẹn thề không lẽ dễ chia ly
Anh ngọn sóng vẫn thầm thì bờ cát.
Dù vẫn biết đôi vần thơ chợt khác
Cũng như là một câu hát mà thôi
Trời vẫn xanh gió vẫn khúc đưa nôi
Anh cũng thế không thay lời đổi khác.
Trung Dũng Nồng Nàn Sưởi Ấm Con Tim
Em không buồn anh ơi không buồn nữa
Biết rằng anh đưa đón vẫn như xưa
Bài tình ca ngọt ngào ngân cung phím
Thương còn thương anh biết mấy cho vừa
Gửi cho anh nắng mùa đông ủ ấm
Vẽ bàn tay dấu ái vuốt lời thơ
Biết rằng anh vẫn còn đó đợi chờ
Ghép tay bút ân tình này muôn thuở
Nếu mùa đông có làm anh bỡ ngỡ
Tẩm vào thơ giọt hương nhớ nồng nàn
Gửi về anh tia nắng phủ hồng hoang
Bằng ngọn lửa của tim em bừng cháy
Biển đang hát những bài ca tình ái
Sóng thì thầm ru cát đã ngàn năm
Cũng như em còn mãi bóng trăng rằm
Chờ trao trọn vần thơ từ giọt máu
Nhớ anh nhé tình hoài thơm hương thảo
Dù đôi khi cuộc sống với nhọc nhằn
Đêm em ngồi kể lể dưới ánh trăng
Là hạnh phúc như mình thăm nhau đó.
Hương Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2011 07:58:26 bởi DongSuoiNgot >
Một Giấc Mơ Dài
Tiếc gì một giấc mơ xanh
Em mang về tặng cho anh làm quà
Em về dạo phố ngắm hoa
Xanh thơm kỷ niệm chiều tà có nhau
Vàng hồng tím đỏ lao xao
Em tô em vẽ đủ màu hương thơ
Cành thu trĩu nhánh ngồi chờ
Hong con tim nắng ngây thơ tình về
Sá gì một cõi nhiêu khê
Đôi lần rướm máu chân quê đá mềm
Sá gì mưa nắng chông chênh
Thức khuya dậy sớm bồng bềnh nắng mai
Tặng anh một giấc mơ dài
Môi ngoan má thắm còn say mộng tình
Thôi em không tiếc lòng trinh
Tặng thơ tặng bóng tặng hình thủy chung
Hương Quế
Nồng Nàn Sưởi Ấm Con Tim
Em không buồn anh ơi không buồn nữa
Biết rằng anh đưa đón vẫn như xưa
Bài tình ca ngọt ngào ngân cung phím
Thương còn thương anh biết mấy cho vừa
Gửi cho anh nắng mùa đông ủ ấm
Vẽ bàn tay dấu ái vuốt lời thơ
Biết rằng anh vẫn còn đó đợi chờ
Ghép tay bút ân tình này muôn thuở
Nếu mùa đông có làm anh bỡ ngỡ
Tẩm vào thơ giọt hương nhớ nồng nàn
Gửi về anh tia nắng phủ hồng hoang
Bằng ngọn lửa của tim em bừng cháy
Biển đang hát những bài ca tình ái
Sóng thì thầm ru cát đã ngàn năm
Cũng như em còn mãi bóng trăng rằm
Chờ trao trọn vần thơ từ giọt máu
Nhớ anh nhé tình hoài thơm hương thảo
Dù đôi khi cuộc sống với nhọc nhằn
Đêm em ngồi kể lể dưới ánh trăng
Là hạnh phúc như mình thăm nhau đó.
Hương Quế
Thắp Lửa
Anh vẫn biết và lòng dâng nỗi nhớ
Nôn nao chiều từ những thuở đầu tiên.
Gió rì rào con sóng hát triền miên
Bờ cát trắng vui đón thuyền về bến.
Từng câu chữ em thắm trao trìu mến
Ánh trăng buồn càng lưu luyến vì xa.
Có khi nào quên những khúc tình ca
Em giành tặng anh ngâm nga mỗi tối.
Đường vạn dặm bước chân dù có mỏi
Chốn phong trần anh vẫn gọi em ơi
Dẫu biết rằng mình chia cách đôi nơi
Mỗi xuân đến cánh chim trời hẹn ước.
Anh mong lắm nhưng không hề nói trước
Đến một mai khi đất nước hoà vui
Em sẽ về lúc ấy hết xa xôi
Mang ấm áp với nụ cười rạng rỡ.
Tình nam bắc từ đây không giang dở
Ánh trăng rằm cũng sáng tỏ nhiều hơn.
Sánh vai nhau nghĩ lại nỗi cô đơn
Cùng quên hết những dỗi hờn năm tháng.
Vùng quê ấy giờ ngập tràn ánh sáng
Cảnh buồn xưa vào dĩ vãng lùi xa
Bướm ong vờn tha thiết với muôn hoa
Căn gác vắng giờ hai ta thắp lửa.
Trung Dũng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2011 13:42:04 bởi Trần Trung Dũng >
Thắp Lửa
Anh vẫn biết và lòng dâng nỗi nhớ
Nôn nao chiều từ những thuở đầu tiên.
Gió rì rào con sóng hát triền miên
Bờ cát trắng vui đón thuyền về bến.
Từng câu chữ em thắm trao trìu mến
Ánh trăng buồn càng lưu luyến vì xa.
Có khi nào quên những khúc tình ca
Em giành tặng anh ngâm nga mỗi tối.
Đường vạn dặm bước chân dù có mỏi
Chốn phong trần anh vẫn gọi em ơi
Dẫu biết rằng mình chia cách đôi nơi
Mỗi xuân đến cánh chim trời hẹn ước.
Anh mong lắm nhưng không hề nói trước
Đến một mai khi đất nước hoà vui
Em sẽ về lúc ấy hết xa xôi
Mang ấm áp với nụ cười rạng rỡ.
Tình nam bắc từ đây không giang dở
Ánh trăng rằm cũng sáng tỏ nhiều hơn.
Sánh vai nhau nghĩ lại nỗi cô đơn
Cùng quên hết những dỗi hờn năm tháng.
Vùng quê ấy giờ ngập tràn ánh sáng
Cảnh buồn xưa vào dĩ vãng lùi xa
Bướm ong vờn tha thiết với muôn hoa
Căn gác vắng giờ hai ta thắp lửa.
Trung Dũng Lửa Nhớ
Anh thắp cho em ngọn lửa thơ sáng rực
Đi vào đời bằng hy vọng tương lai
Như dòng sông còn chảy miệt mài
Về cuối ngõ tình quê bên bếp lửa
Triệu vần thơ cho nhau thơm mùi sữa
Em lẫn lộn hoài nên chưa biết lớn khôn
Để có lần nghe dạ cứ buồn nôn
Soi gương thấy mảnh vụn buồn khắc nét
Xuân đi qua hạ cũng qua biền biệt
Chờ mùa thu thu vỡ ở trên tay
Vẫn còn mơ cái thuở dáng trang đài
Em nhúm lửa cho dài câu thơ ái
Đã mấy lần như trở về thực tại
Anh ở đâu từ dãy phố phù du
Em ở đâu mà khao khát khúc tình ru
Cho hai đứa rượt nhau vòng lửa nhớ
Hương Quế
Thi Sĩ Và Thơ
Em thường biết hể mỗi người thi sĩ
Chỉ có thơ cùng vần điệu du dương
Thơ là hồn lẫn xác yêu đương
Là biển cả là đại dương chờ ngọn sóng
Thơ cuồn cuộn từ trái tim giọt nóng
Là mạch máu nguồn nuôi sống khúc si mê
Thơ là đường đi tìm được lối về
Là nhức nhối đam mê bùa trầm ngải
Thơ là những cuộc tình hờ xa ngái
Mà mùa đông có lẽ đã thật gần
Đâu biết rằng người thi sĩ phân vân
Thơ vẫn đói ân tình khi tim mình khao khát
Có thật không anh khi mưa đêm lác đác
Lòng chạnh buồn tình lạc ở nơi nao
Cũng như em thương bất chợt hôm nào
Dại khờ mãi nên mơ làm thi sĩ
Hương Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2011 06:27:54 bởi DongSuoiNgot >
Ngu Ngơ
Người ta níu chữ tìm duyên
Còn em thả mộng bồng bềnh gió mây
Người ta danh vọng rải đầy
Em còn mơ tưởng thơ ngây hôm nào
Như đời chưa biết thương đau
Chôn mùa xuân nhốt bên rào chờ mưa
Chợ chiều xơ xác lưa thưa
Cũng mây cũng gió chở mưa vào lòng
Ngu ngơ thả mấy nụ hồng
Tô môi đỏ mộng cho nồng mùi thơ
Vẽ hương cho đậm tuổi khờ
Đón bình minh những thờ ơ phương trời
Hương Quế
Ngộ
Ngộ ra thích thú chuyện bên lề
Ngộ quả ly kỳ giục tỉnh mê…!
Ngộ tới Văn đàn say một thế
Ngộ lên Thư quán thủ đôi bề
Ngộ thời chiết chữ nên câu ế
Ngộ lúc gieo vần phải vận ê
Ngộ lắm người ơi hương vị khế
Ngộ sao vẫn muốn đón ai về.
13.11.11 Tái Ngộ
Hỏi anh tình đã ngộ duyên chưa?
Cặm cụi đi đâu lúc chuyển mưa
Ngộ đã mươi lần còn chưa cũ
Ngộ còn mấy lượt mới là xưa
Ngộ ơi tơ kén hoài không đủ
Ngộ nhận tầm xuân riết cũng thừa
Ngộ độc nằm rên thơ vắng vận
Ngộ à chữ nghĩa nó đòng đưa!
Hương Quế
Viết xong đọc lại mấy lần thấy cũng còn ngộ hihi....Thấy anh giấu thơ đâu mất hết, không ngờ trong tích tắt anh tuôn ra một lượt nhiều quá nên HQ ngồi hả họng dòm trân trân cái màn hình hết một ngày trời, lần này chắc phải kêu gọi đồng minh về tiếp sức mới kịp đó nhe anh SĐ.
Còn chi để đợi
Tình đã hết còn chi mong với đợi
Buổi tương phùng nghe mặn đắng bờ môi
Lòng trống vắng đêm dài luôn nghĩ ngợi
Phút nồng say nay đã dạt xa rồi.
Đời cách trở tim côi hoài thổn thức
Kỉ niệm xưa theo những bước đăng trình
Xin giã biệt nhúng mình trong uất ức
Để mai nầy giữ mãi một hồn trinh.
Duyên đã định ta nhìn giây phút cuối
Ấn thật sâu hình ảnh tuyệt trong đời
Chân bước vội dìm nhanh lời đắm đuối
Lệ tuôn tràn dạ tiếc nuối người ơi!!!
05.11.11
Em Còn Đợi
Em còn đợi trăng lên đỉnh núi
Gửi cho người anh thuở quen nhau
Nghìn kỷ niệm bao năm khắn khít
Nghìn giấc mơ trao vội ngọt ngào
Em còn đó ngày đêm trông ngóng
Lời dặn dò đầm ấm hôm xưa
Dấu yêu ơi làm sao quên được
Quẩn quanh đây len lẻn gió lùa
Xin đừng trách trời cho không vẹn
Không phải tại mình lỗi chi đâu
Dù có xa nhau tình dủ lỡ
Tình vẫn đầy trong cõi bể dâu
Hương Quế
Mơ tàn
Đời dâu bể tơ vương phiền não
Tình chứa chan điên đảo tâm tư
Ta về nối khúc cung ru
Ngẩn ngơ bến mộng lá thu sạc sào
Vần thơ ố nhuộm màu sương đọng
Nét bút mờ khát vọng xuân sang
Vói tay hái ánh trăng vàng
Trăng chìm đáy nước mơ màng dáng ai!
Đêm giá buốt bờ vai thấm đẫm
Giọt châu tràn ngán ngẫm tình chung
Giăng thương thả nhớ trùng trùng
Chìm sâu đáy vực bơi cùng nắng mưa....
04.11.11 Mượn Rượu Giải Bày
Rót cho anh tình xưa đầy cốc
Chén men cay mắt ngọc đáy sầu
Cạn dòng dư lệ đêm thâu
Thêm chung này nữa chắc sầu sẽ phai
Có gì đâu mình say đừng tỉnh
Quên trần gian che kín buồn đau
Cười lên đêm nắng đủ màu
Vói tay em hái ngàn sao rụng đầy
Xin giây phút ngất ngây cùng gió
Xin nồng nàn về gõ cửa tim
Mượn men say ngõ về tìm
Để em trút cạn nỗi niềm hôm qua...
Hương Quế
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: