Suối Ngọt Trầm Hương
Nhân ngày Quốc tế Phụ Nữ-
Mến chúc Hồng Quế sức khoẻ, thành công và hạnh phúc
Dạo khúc không lời
Phôi pha mộng ước ban đầu
Duyên xưa lạc bến nhịp cầu phân hai
Ngẩn ngơ mây gió vờn bay
Sương sa lá đỗ tháng ngày buồn tênh
Lặng nhìn vách núi chênh vênh
Đèo cao vực thẳm nhớ- quên một người
Mong ai rạng rỡ nụ cười
Riêng ta dạo khúc không lời tỉnh say!!!
08/03/12
sd
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2012 11:54:22 bởi SĨ ĐOAN >
Trích đoạn: DongSuoiNgot
Về Nghe Tiếng Thơ
Thế rồi như bụi cát mờ
Thời gian qua ngõ không chờ đợi ai
Áo hồng năm cũ đã phai
Em đi để lại cho ai nỗi buồn
Mang theo câu nói lời thương
Mang theo trong giấc chuyện lòng năm xưa
Còn nghe trong gió thổi lùa
Thơ anh ru những đêm khuya trăng về
Còn nghe trong tiếng tỉ tê
Hình như thơ đã vụng về người ơi!
Hương Quế
Cám ơn hoa mồng 8-3 của anh Trung Dũng. Vụng Về Hình như thơ chợt vụng về Đi hoài không hết sơn khê dặm trường. Làm cho mãi cứ tình vương Bâng khuâng lẻ bóng trên đường hoàng hôn. Nhạt nhòa mưa ướt cô đơn Mới nghe thấm đẫm dỗi hờn buồn tênh. Trung Dũng 8-3-2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2012 13:58:23 bởi Trần Trung Dũng >
Anh Đừng Hỏi Em Đừng bao giờ anh hỏi Vì sao và vì sao Mưa chảy mòn trên đá Huống gì xuân phai màu Huống gì tình bất chợt Như nắng rồi như mưa Cho sầu dâng chất ngất Tàn thu gió đổi mùa Anh hỏi chi lòng đau Làm sao em biết được Lòng người hay thay đổi Tình là khúc đoạn trường Anh ơi anh đừng hỏi Trái tim không có lời Tình nào vui bất chợt Tình nào đã ra khơi... Hương Quế
Hoà dòng bể ái
Tình này chơi vơi
Về nơi vô định
Khôn vịn trường đời
Cuốn rơi vực thẳm.
Ngán ngẫm nhân tình
Tim mình đau buốt
Trên suốt đường dài
Tháng ngày cô lẻ.
Khe khẽ gió ru
Khắc lưu kỉ niệm
Ngọt lịm tâm hồn
Dập dồn sóng vỗ.
Chẳng hổ thời yêu
Sớm chiều khao khát
Tiếng hát non sông
Hoà dòng bể ái.
13.03.12
Xoáy Mòn Thời Gian
Tưởng đâu thơ bắt nhịp cầu
Anh xe duyên mới xây lầu nguyệt thơ
Mòn thương mỏi nhớ đợi chờ
Xuân thu qua ngõ thờ ơ trăng vàng
Tình người lữ thứ hoang mang
Phong ba bão tố gió ngàn bay lên
Cuốn vào dâu bể chông chênh
Nên em về kín che bồng bềnh mây
Đã đành đi mất thơ ngây
Đã đành thu rụng lá đầy niềm đau
Đã đành như gió thoáng mau
Đã đành lỗi hẹn nhạt màu thời gian
Hương Quế
Ngủ yên miền kí ức
Ngủ yên miền kí ức
Cho dịu lắng tâm hồn
Xếp trang tình ái cũ
Nhịp tim khỏi dập dồn!
Thời gian sẽ nguôi ngoai
Tìm đến chân trời lạ
Ta trọn lòng đa tạ
Thuở thời một không hai.
Dạ say bao ý tưởng
Sao âm hưởng còn vang?
Lòng đầy những hoang mang
Bước chân tìm dĩ vãng.
13.03.12
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Lẻ bóng
Tình xưa ví thảm lụa là
Nồng say giấc điệp mơ hoa ngọt ngào.
Tình xưa óng ả trăng sao
Hạt sương lấp lánh đính vào mắt nai.
Tình xưa hương vị đong đầy
Lọc qua lăng kính trỗi ngay sắc hồng
Tình xưa lạc bến thay dòng
Con tim thổn thức hỏi lòng sân si???
10.03.12
Hình Như
Hình như gió cuốn mây bay
Tình giờ cát bụi phôi phai nhạt màu
Phải chăng mộng lạc trăng sao
Cánh chim bạt gió đêm thao thức chờ
Hình như em đã thôi mơ
Tóc xanh mắt biếc hẹn hò về đâu
Hình như tình đã biết sầu
Xuân hồng một thoáng trời ngâu ngậm ngùi!
Hương Quế
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Dạt dào…!
Sạc sào tiếng chổi tinh mơ
Lập lòe ánh lửa soi hờ bướcchân
Bồng bềnh mây quyện xa gần
Lung linh sương đọng tẩm thân mẹ già
Bình minh trở giấc hoan ca
Líu lo chim hót, hương hoa ngọt ngào
Thầm thì chiếc lá nghiêng chao
Nhẹ nhàng bay lượn đáp vào bờ vai
Bâng khuâng cánh gió vờn bay
Tần ngần hôn ngọn tóc mai mẹ hiền
Bồi hồi ngắm dáng trung kiên
Long lanh mắt biếc – nàng tiên giữa trần!
10.03.12
Dạt Dào Tình Mẹ
Dạt dào tình mẹ nông sâu
Như chim buổi sáng như màu nắng xanh
Như mùa xuân mãi long lanh
Trong tim anh đó giọt lành yêu thương
Dạt dào ngày nắng đêm sương
Mẹ là hoa nở thơm hương dịu hiền
Ướp tình bát ngát thần tiên
Trao anh trời mộng bồng bềnh lụa tơ
Dạt dào mây nắng cõi mơ
Cho anh kết chữ tặng thơ mẹ hiền
Dạt dào sóng vỗ bờ nghiêng
Cho anh ru mẹ nàng tiên hồng trần
Hương Quế
Người Đi
Người đi một nửa hồn để lại
Nửa hồn lặng chết góc tim đau
Những hoàng hôn nữa tìm đâu nữa
Còn lại trong nhau nửa kiếp sầu
Hương Quế
Trích đoạn: SĨ ĐOAN
Vọng lời mẹ ru
Kẻo cà…
tiếng võng đung đưa
Lời ru của Mẹ xa xưa
vọng về
Bờ tre khóm trúc sông quê
Theo chân xuôi ngượi
Nhiêu khê sóng đời
Bao năm dâu bể chuyển dời
Câu thơ ngày ấy
đầy vơi
nỗi niềm
Những chiều cánh gió nhẹ êm
Khung trời kỉ niệm
bay tìm tuổi thơ
Miên man chìm giấc mộng mơ
Vùi vòng tay Mẹ
ấm bờ sông thương
Kẻo cà…
tấc dạ vấn vương
Long lanh ngọc lệ canh trường…
Mẹ ơi!!!
28.02.12
Mẹ Ngồi Đếm Tuổi Mùa Thu
Mẹ ngồi đếm tuổi bâng quơ
Ru mây hát gió đã khờ trăm năm
Chờ tình đón ngõ về thăm
Chải suông tóc nhớ chờ rằm sáng trăng
Trông con từ thuở cách ngăn
Vá Xuân thêu mộng giờ giăng mây mù
Mẹ ngồi đếm tuổi mùa thu
Mà nghe Đông kết sương mù khói bay
Mẹ ngồi đếm giọt lệ cay
ươm nồng chữ nhớ ướp say chữ tình
Đếm lòng từ thuở nguyên trinh
Chữ nào chữ nấy vẫn mình như xưa
Hương Quế
Còn Lại vần Thơ
Người đi cát bụi thăng trầm
Ta đi hốt gió ướp trầm hương thơ
Tình bây giờ tình bơ vơ
Vần thơ hôm ấy dặn dò hư không
Đã đành qua chốn bụi hồng
Biển trời dâu bể nghiệt dòng trầm luân
Cũng xin gửi chút ân cần
Cũng xin còn nhớ để dành trong tim
Mai về nơi ấy cánh chim
Cội nguồn ghé lại thăm miền thương yêu
Lỡ mai qua hết những chiều
Tình xưa còn chút nâng niu chữ vần
Hương Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2012 22:22:57 bởi DongSuoiNgot >
Dạt Dào Tình Mẹ
Dạt dào tình mẹ nông sâu
Như chim buổi sáng như màu nắng xanh
Như mùa xuân mãi long lanh
Trong tim anh đó giọt lành yêu thương
Dạt dào ngày nắng đêm sương
Mẹ là hoa nở thơm hương dịu hiền
Ướp tình bát ngát thần tiên
Trao anh trời mộng bồng bềnh lụa tơ
Dạt dào mây nắng cõi mơ
Cho anh kết chữ tặng thơ mẹ hiền
Dạt dào sóng vỗ bờ nghiêng
Cho anh ru mẹ nàng tiên hồng trần
Hương Quế
Dạt dào tình Mẹ
Thanh xuân vóc Mẹ tơ đào
Hương loang nhè nhẹ phả vào ngàn mây
Nồng nàn gió thoảng ngất ngây
Thẹn thùng cung nguyệt ẩn ngày đông sang
Trung trinh vẹn giữ tim vàng
Bao mùa lửa loạn dạ càng sắt son
Bơi sóng bể lướt đồi non
Nêu cao khí tiết chẳng mòn bước chân
Chu tròn hai họ thâm ân
Gìn câu hiếu thảo vẹn vần khôn ngoan
Tình nồng vun vén đời con
Trao khung trời mộng- mãi còn trông theo.
14.03.12
Mẹ Ngồi Đếm Tuổi Mùa Thu
Mẹ ngồi đếm tuổi bâng quơ
Ru mây hát gió đã khờ trăm năm
Chờ tình đón ngõ về thăm
Chải suông tóc nhớ chờ rằm sáng trăng
Trông con từ thuở cách ngăn
Vá Xuân thêu mộng giờ giăng mây mù
Mẹ ngồi đếm tuổi mùa thu
Mà nghe Đông kết sương mù khói bay
Mẹ ngồi đếm giọt lệ cay
ươm nồng chữ nhớ ướp say chữ tình
Đếm lòng từ thuở nguyên trinh
Chữ nào chữ nấy vẫn mình như xưa
Hương Quế
Chân Quê
Cả đời chân nhuốm nước phèn
Bờ mương con suối lắm phen ngụp trồi
Đa đoan tất tả đứng ngồi
Trao con nhân nghĩa giữa trời ngẩng cao.
Trưa oi nồng dáng xanh xao
Ru con đẫy giấc lẩn vào đồng xa
Gánh phong trần vác phong ba
Hiếu tình vẹn giữ sắc hoa nhạt màu
Trải bao sấm chớp mưa gào
Con thơ ngày ấy tạc vào sử xanh
Ân tình tỏa rạng trời thanh
Tim con chạm khắc dáng hình Mẹ yêu!
14.03.12
Hình Như
Hình như gió cuốn mây bay
Tình giờ cát bụi phôi phai nhạt màu
Phải chăng mộng lạc trăng sao
Cánh chim bạt gió đêm thao thức chờ
Hình như em đã thôi mơ
Tóc xanh mắt biếc hẹn hò về đâu
Hình như tình đã biết sầu
Xuân hồng một thoáng trời ngâu ngậm ngùi!
Hương Quế
Nhịp tim
Hình như chân bước thụt lùi
Tầm về dĩ vãng cay- bùi thuở yêu!
Sao Hôm dẫn lối bao chiều
Vườn xưa bến cũ- phiêu diêu ngọt ngào!
Hình như nửa giấc chiêm bao
Ước thề chạm trổ lẻ nào phôi phai?!
Hình như cơn sóng trượt dài
Duỗi theo bắt nhịp tim ai dập dồn?!
15.03.12
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.03.2012 22:04:31 bởi SĨ ĐOAN >
Lục bát thuận nghịch
Thuận:
Ai sầu nắng nhạt tà dương
Chiều lam say tỉnh khói sương quê làng
Yêu thương lễ nghĩa lòng mang
Tình duyên hiu hắt bạc vàng về ai?
Nghịch:
Dương tà nhạt nắng sầu ai
Làng quê sương khói tỉnh say lam chiều
Mang lòng nghĩa lễ thương yêu
Ai về vàng bạc hắt hiu duyên tình?
23.02.12
Chân Quê
Cả đời chân nhuốm nước phèn
Bờ mương con suối lắm phen ngụp trồi
Đa đoan tất tả đứng ngồi
Trao con nhân nghĩa giữa trời ngẩng cao.
Trưa oi nồng dáng xanh xao
Ru con đẫy giấc lẩn vào đồng xa
Gánh phong trần vác phong ba
Hiếu tình vẹn giữ sắc hoa nhạt màu
Trải bao sấm chớp mưa gào
Con thơ ngày ấy tạc vào sử xanh
Ân tình tỏa rạng trời thanh
Tim con chạm khắc dáng hình Mẹ yêu!
14.03.12 Cho Con
Người thành kẻ thị bon chen
Xếp màu áo bạc mẹ nghèo phấn son
Cả đời lội núi trèo non
Cả đời hiu quạnh mỏi mòn chờ trông
Tìm trong ru khúc hạt lòng
Câu ca dao hát phố đông xa vời
Gấm nhung là của người đời
Tình thương là của đơn sơ mẹ già
Ru hoài từ phía trời xa
Gom màu vọng tưởng đã nhòa thời gian
Cho con khăn áo lên đường
Ngựa xe áo mảo phố phường phồn hoa
Hương Quế
Dạt dào tình Mẹ
Thanh xuân vóc Mẹ tơ đào
Hương loang nhè nhẹ phả vào ngàn mây
Nồng nàn gió thoảng ngất ngây
Thẹn thùng cung nguyệt ẩn ngày đông sang
Trung trinh vẹn giữ tim vàng
Bao mùa lửa loạn dạ càng sắt son
Bơi sóng bể lướt đồi non
Nêu cao khí tiết chẳng mòn bước chân
Chu tròn hai họ thâm ân
Gìn câu hiếu thảo vẹn vần khôn ngoan
Tình nồng vun vén đời con
Trao khung trời mộng- mãi còn trông theo.
14.03.12 Nâng Niu Tình Mẹ
Thương anh hiếu đạo vẹn toàn
Chứa chan tình mẹ ngọt lành hương thơm
Nồng nàn mây hạ phả hồn
Ươm xanh trời mộng gió vờn lòng xuân
Thương anh đủ điệu xa gần
Ghép thương chép nhớ bình an năm dài
Gắng công bền vững chí trai
Bước lên danh vọng nắng mai mẹ cười
Thương anh ướp mộng xuân tươi
Mang về cho mẹ một đời thương yêu
Thương anh từng sớm từng chiều
Gieo vần an ủi nâng niu mẹ già
Hương Quế
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: