Suối Ngọt Trầm Hương
Còn Lại Mình Em
Em vẫn đó lục nhàu trong ngăn tủ
Giọt tim yêu và lệ đã ngập nhòa
Tự tìm câu an ủi bước chân qua
Nhìn lẻ phải ngốc đầu lên đi tiếp
Em vẫn đó tự biết mình thua thiệt
Lỗi vì đâu xin nhẹ bớt bâng khuâng
Chỉ tại em và tại cả số phần
Thì trả hết cho những lần định mệnh
Em vẫn đó xuôi con đò không bến
Còn lênh đênh nghe sóng vỗ vào lòng
Cứ như lời tâm sự của dòng sông
Điều cân nhắc hãy để lòng xuôi chảy
Nếu mai này mình không còn gặp lại
Kỷ niệm còn nắn nót khúc tình say
Em vẫn đó quanh co bên dòng nhớ
Chép thành thơ ghi chuyện tháng năm dài
Hương Quế
Duyên Phận
Tình mình đã đủ lắm gian truân
Cho nhau chi nữa cát bụi trần
Đường em đi những lần gai gốc
Đường anh về vấp sợi phân vân
Cho nhau đã đủ ngày duyên phận
Lủi thủi đi về bến phù vân
Gió chở mây ngang về bến cuối
Che khuất trăng rằm che lối thăm
Em về yên phận có như không
Im ru mưa nắng đã theo dòng
Bể dâu mấy cuộc rồi qua hết
Để lại mình em cuộn tơ lòng
Hương Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2012 23:30:03 bởi DongSuoiNgot >
Nhớ- quên!
Thời gian lướt mấy dặm đàng
Người xưa ơi hỡi hỏi nàng nhớ quên!? Hỏi anh có nhớ đề tên
Khắc vào cội nhớ bồng bềnh nét xưa!? Tim yêu thổn thức chiều trưa Chạm in kỉ niệm gió lùa nhớ quên!!!
Đường em đi nắng buồn tênh
Rải vàng dĩ vãng cố quên vẫn còn...
Suy tư trên những lối mòn
Tình xưa nghĩa cũ đọng tồn khôn phai!
07.05.12
SD- HQ
Hạ Chưa Đi
Hạ về gọi bạn
Chưa lần nào xa
Đi ngang hạ hỏi chiều tà
Chàng ơi! vội quá chờ em theo cùng
Hương Quế
Cám ơn anh yêu hồi sáng này ghé nhà người yêu an ủi. Mong thơ anh yêu sẽ ấm hơn tí nhe!
Hạ vẫy ve sầu
Hạ đủ kiên trung
Vẫy Phượng đỏ hồng
Ve lồng cánh gió ngân vang
Sầu lên ánh mắt chứa chan sóng tình!
07.05.12
Muốn ấm bao nhiêu độ cũng có chỉ sợ em oán thôi!
Tan mây xám trùng phùng nắng gió
Vỡ cơn mưa hạ đỏ về thăm
Tình anh ghé bến thì thầm
Đầu sông sông cuối đợi rằm đêm nay
Hương Quế Tan vỡ tình đầu
Tan dạ hội gió lay chợt tỉnh
Vỡ cung sầu thanh tịnh còn chăng?
Tình ai điểm tựa mơ màng
Đầu ghềnh cuối bãi lòng càng sắt son!!! 07.05.12
Hạ Còn Đây
Hạ hát trên mây thắp nắng tà
Còn thơm phím nhạc mềm lòng ta
Đây mùa lữ khách gieo nhung nhớ
Chàng đã về thăm ướp sắc hoa!!!
Hương Quế Hạ đong duyên ái Hạ níu tình ai giữa ánh tà
Đong đầy mắt biếc ủ mi ta?
Duyên lành mở lối dâng miền nhớ
Ái mộ vườn tình bởi nhụy hoa! 07.05.12
Hạ Hồng Hương Mơ
Hạ về thấp thoáng gần xa
Hồng trang sử mới thi ca đậm đà
Hương về ở mãi trong ta
Mơ hôn tình chữ lụa là trăng hoa...
Hương Quế
Hạ níu mùa thương À- A!
Hạ say sưa giữa chiều tà Níu cành mơ thắm phả ra ngọc ngà Mùa chan chứa rộn hồn ta Thương nguồn nhớ cội âu là tinh hoa 07.05.12
Anh hoàng tử của lòng!
Em mơ đêm dạ hội
Cởi lớp nghèo nàng Tấm
Dù chỉ một đêm thôi!!!
Hương Quế
Mùa dạ hội
Nàng Tấm mãi lên ngôi
Ngự lâu đài tình ái
Đêm đêm cùng trẩy hội
Ven lòng hết chơi vơi!!!
07.05.12
Tay anh ướt giọt châu còn đọng lại
Thổn thức nào trói chặt trái tim đau
Mai về đó tình pha lê trong suốt
Bỏ lại em bao thương nhớ ngọt ngào!!!
Hương Quế
Rừng cấm
Anh sẽ về sưởi ấm mảnh tình chung
Hòa nhịp thở ung dung mình sánh bước
Rót hồn em hóa mây trắng chập chùng
Trên thung lũng ta bắt cầu mộng ước!
07.05.12
Cám ơn anh SD đã họa thơ. Sẽ viết với anh sau nha. Em Đã Đi
Hồn thả theo dòng cuối bến sông
Ra đi theo nước chảy trôi dòng
Trăm năm biết có khi dừng lại
Hay đã nguồn xa tận giọt lòng
Em đã đi rồi mang nhớ thương
Để lại tim yêu những vô thường
Có không không có như đời đã
Một chiều nắng nhạt sắc phai hương
Em đã buông xuôi chỉ thế thôi
Thả vào mây trắng chuyện đã rồi
Vẫn lòng như cũ tim đọng giọt
Vẫn về đâu đó những xa xôi
Em cố bước lên con đường đi
Hì hục dốc cao níu xuân thì
Xuân như vừa rã trên vai áo
Hoàng hôn chìm xuống chẳng còn chi
Hãy nguyện giùm em chiều sương mềm
Gió đừng thổi rét gió ru êm
Cho em say giấc đừng quên nhớ
ngọt ngào như thuở học làm thơ
Hương Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2012 23:22:37 bởi DongSuoiNgot >
Yêu Người Như Biển Hoài Xanh
Em về phơi áo mây hồng
Bướm ong ngơ ngẩn mùa rong chơi về
Mở vòng tay gió hả hê
Đón em nhụy mật hôn mê tình trần
Em về phơi áo mùa xuân
Hôn mây ẵm gió tình cần có nhau
Anh thơ em mộng xuân đào
Lên non tắm suối ngọt ngào tắm mơ
Em về cởi áo đề thơ
Tặng anh hơi hướm còn chờ nhau thăm
Lên mây vén mộng trăng rằm
Chữ thơm chữ ngọt thì thầm chữ yêu
Em về mây gió nâng niu
Sóng ru tình biển rong rêu dỗ dành
Yêu người như biển hoài xanh
Anh yêu em đã mộng lành ngàn năm
Hương Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2012 21:20:04 bởi DongSuoiNgot >
Trăng Về Mùa Hẹn Hò
Trăng ưởn mình vươn vai lùa ngọn gió
Phố chập chờn mờ ảo... phố đồng tình...
Người về hôn trăng trên đỉnh nhớ lung linh
Phả môi nóng hực vàng thơm mộng tưởng
Người trở lại ôm trăng mùa hy vọng
Lã lơi tình còn đọng giọt hương xưa
Mơ nhắm mắt tìm môi bờ khao khát
Mơ ru em trên mười ngón tay vừa
Tình trở lại như ngàn năm đã hẹn
Chẳng bao giờ quên chẳng bao giờ quên
Trăng thức tròn đêm đắm say ngây ngất
Gió hiểu vì sao gió cũng bồng bềnh
Em trở lại làm trăng cho anh vẽ
Môi thơ màu vàng hực giữa lòng đêm
Như môi em ngọt ngào lời khe khẽ
Thơ ở trong thơ vùi lồng ngực mềm
Hương Quế
Hãy Xích Lại Gần Em
Anh xích lại gần em cho anh hạt nắng
Ấm môi thơm anh ướp ngọt nụ cười
Gần hơn chút nữa mình thở cùng hơi
Hãy ngồi xuống khi đất trời nghiêng ngã
Anh nằm xuống khi vần thơ mệt lã
Lưng cỏ mềm mênh mông nắng và thơ
Dạy cho em khao khát mùa đợi chờ
Trưa buông thỏng vào cõi mơ tình ái
Em nghiêng hạ cho nắng xanh mùa lá
Mật gói tình hoa thơm nhụy mặn mà
Anh hứng nắng khoe màu xanh của lá
Tắm mát hạ nồng bắng muôn khúc tình ca
Anh xích lại gần em cho anh huyễn mộng
Một thuở nào si dại vẫn còn mê
Đã bao giờ mình cho lời hẹn thề
Mà hì hục tìm nhau trao hạt nắng
Hương Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2012 04:48:39 bởi DongSuoiNgot >
Anh Là Thơ... Anh Là Tất Cả
Anh là thơ là máu tim em
Luân lưu chảy triệu giọt tình mềm
Anh là quê hương cha tình đất
Là ngọt ngào hoa trái đặt tên
Anh là thơ là thầy là bạn
Là đứa con từ thuở thành người
Nuôi em lớn thương yêu bồi đắp
Là nụ cười là gió về khơi
Anh là thơ ca dao lục bát
Dạy em nồng tình mẹ thênh thang
Anh là sóng vỗ bờ ru mãi
Ru hồn em ngập bóng trăng vàng
Anh là thơ là vần chữ ngọt
Khe khẽ lời trên bờ môi ngoan
Dạy cho em dịu dàng thùy mị
Khoe với đời em tôi đoan trang
Anh là thơ làm em đau nhói
Là lúc đời người mất quê hương
Muốn cùng anh chia niềm tha thiết
Để biết rằng em mãi còn thương
Anh là thơ anh là tất cả
Là dòng sông ngọn núi tình ca
Là quê hương lòng em ngự trị
Anh thật gần dù ở nơi xa
Anh là thơ là trái tim yêu
Là hạt nắng mùa đông những chiều
Hong em ấm bao mùa sương tuyết
Lượm chữ vần em mãi nâng niu
Hương Quế
Hứa Về Thăm Mẹ
Biết mẹ trông con mỗi một ngày
Chiều về héo hắt rớt lên vai
Chờ mai chờ mốt chờ thu hạ
Xuân Đông qua hết nhuộm u hoài
Thương mẹ một đời sống vì con
Cực khổ hy sinh tấm lòng son
Môt đời mẹ đã quên thân thế
Kiên tâm nhẫn nhục đá không mòn
Miễn sao con lớn lòng mẹ vui
Cho tim cho máu cho ngọt bùi
Mẹ cho tất cả tình nuôi nấng
Lớn lên con xa mẹ ngậm ngùi
Mẹ ơi dù con ở đâu xa
Vẫn mang theo mẹ tình đậm đà
Trong tim trong óc từng giây phút
Nhớ mẹ bao lời ru thiết tha
Đêm nay trăng sáng vàng song cửa
Là biết con về bên màng thưa
Gửi lời thăm mẹ tràn thương nhớ
Hôn mẹ là khi ngọn gió lùa
Con hứa sẽ về thăm mẹ yêu
Lời trăng lời gió cũng nâng niu
Chúng còn làm chứng cho con đó
Mẹ cười con vui biết bao nhiêu
Huơng Quế
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: