Mãi Mãi Có Anh Trong Đời
Nếu lỡ một ngày mình xa nhau rạng nứt
Kỷ niệm buồn thoi thóp ở trong tim
Mòn mỏi cạn kiệt thôi hết về tìm
Em ngồi đó đọc dòng thơ anh viết
Dù không viết cho em lời tha thiết
Trìu mến xưa phai theo những tháng ngày
Thơ anh đó cứ làm em say mãi
Ngồi đọc thơ mà nước mắt rưng rưng
Nếu anh biết đã trăm lần như thế
Thì ở đi đâu thay đổi lòng người
Nếu một ngày em đi không về nữa
Mong anh đời đẹp mãi nụ cười tươi
Thơ của anh ru tràn lòng thế giới
Dù ở đâu vẫn thấy bóng hình anh
Dù nơi nao em cũng đón mộng lành
Trong thầm lặng kỷ niệm hồng ngây ngất
Hương Quế Niềm Vui Gặp Lại Anh thầm nghĩ thế nào em cũng đến Cuối tuần rồi những xao xuyến chợt dâng Đã bẩy ngày chờ đợi nỗi bâng khuâng Niềm thương nhớ nói ngàn lần không hết. Anh mong muốn dù phương trời cách biệt Cũng đừng quên những tha thiết cho nhau Cuộc tình mình trải bao cuộc bể dâu Bao thử thách mà trước sau vẫn đẹp. Cùng vui nhé muôn vần thơ viết tiếp Vai kề vai mơ giấc điệp mùa trăng Trao ngọt ngào màu tím cánh bằng lăng Và em đến lòng lâng lâng gặp gỡ. Trung Dũng
Niềm Vui Gặp Lại Anh thầm nghĩ thế nào em cũng đến Cuối tuần rồi những xao xuyến chợt dâng Đã bẩy ngày chờ đợi nỗi bâng khuâng Niềm thương nhớ nói ngàn lần không hết. Anh mong muốn dù phương trời cách biệt Cũng đừng quên những tha thiết cho nhau Cuộc tình mình trải bao cuộc bể dâu Bao thử thách mà trước sau vẫn đẹp. Cùng vui nhé muôn vần thơ viết tiếp Vai kề vai mơ giấc điệp mùa trăng Trao ngọt ngào màu tím cánh bằng lăng Và em đến lòng lâng lâng gặp gỡ. Trung Dũng Niềm Đau Hụt Hẫng
Có những vần thơ chờ nhau bỡ ngỡ
Bảy ngày đi bảy ngày nữa dại khờ
Có những nỗi buồn dường như anh biết
Và những niềm vui đâu thể nào ngờ
Có những hụt hẫng như là đói khát
Bóng người về từ xa thẳm đại dương
Ôm vào lòng vần thơ của người thương
Phút ngắn ngủi làm hành trình đi tiếp
Thì anh nhé cho dù là một kiếp
Thơ còn về nung ấm ngực tim si
Thơ hoang mang bên đường vắng biệt ly
Tìm hình bóng người đi chưa trở lại
Hương Quế
Tình Vẫn Ngàn Năm
Có những mối tình ngàn năm ở lại
Những mối tình gian dối cũng qua nhanh
Có mối tình thơ tri âm bất diệt
Em vì anh học viết học làm thơ
Thuở ban đầu lưu luyến có ai ngờ
Là nghị lực nuôi thơ em còn sống
Là đam mê trong vùng ngực nóng
Là muôn đời hồ dễ mấy ai quên
Là yêu anh nên viết mãi cái tên
Trên giấy hoa trên lụa là nhung gấm
Đâu hạnh phúc nào trăm năm tươi thắm
Chỉ đơn sơ em chiu chắt giọt lòng
Là nghĩa tình là giọt nắng mùa đông
Là khóc cười là gian nan đau khổ
Để có những lúc trầm ngâm rạng vỡ
Chợt hiểu ra tình khắc vết thâm sâu
Là những lúc mình em với canh thâu
Nhoè bút mực hoang mang bài thơ trắng
Cố nuốt vào tim yêu thương cay đắng
Viết thành thơ gửi gió nhắn mây ngàn
Hương Quế
Mai Anh Xa Em
Mai anh có về mai anh còn nhớ
Có một người đợi ngõ những chiều đông
Phố nơi xa có còn trong hơi thở
Bài hát tình buồn mưa nắng đi rong
Mai anh đi đâu phương trời xứ lạ
Quên một người từ cái thuở ấu thơ
Mai đời cho anh thênh thang trăm ngã
Vẫn mình em một ngã lối đi về
Mai anh xa em vầng trăng lặng chết
Nửa hồn đi theo mây khói mìt mù
Em gửi vào thơ bao điều tâm sự
Hốt lá rừng chôn xuống cội tàn thu
Hương Quế
Niềm Đau Hụt Hẫng
Có những vần thơ chờ nhau bỡ ngỡ
Bảy ngày đi bảy ngày nữa dại khờ
Có những nỗi buồn dường như anh biết
Và những niềm vui đâu thể nào ngờ
Có những hụt hẫng như là đói khát
Bóng người về từ xa thẳm đại dương
Ôm vào lòng vần thơ của người thương
Phút ngắn ngủi làm hành trình đi tiếp
Thì anh nhé cho dù là một kiếp
Thơ còn về nung ấm ngực tim si
Thơ hoang mang bên đường vắng biệt ly
Tìm hình bóng người đi chưa trở lại
Hương Quế Xao Xuyến Đò Xưa Anh biết lắm mình đôi bờ cách biệt Tiếng gọi đò tha thiết cuối hoàng hôn Áng mây chiều ve vuốt lá đồi thông Lại lẻ bóng anh đợi trông em đến. Từng con sóng hát ru lòng xao xuyến Cánh buồm hồng cũng trìu mến chờ em Đừng nản lòng xin nhé giữ niềm tin Rồi mai mốt hoa tím sim lại nở. Và ngày ấy nơi bến đò sông cũ Anh đợi nàng hẹn gặp gỡ đừng quên. Trung Dũng
_
_________
Anh ghé thăm Ngọt.
Mang cho Ngọt vài giọt mưa ở chỗ anh ( Mưa giống như vầy ! / / / / / .........
Vui nhé - Ngọt.
đăng sơn.fr
..
Kết tơ hồng
Trời chiều sắp nổi cơn giông
Em che tấm bạt kẻo lồng tim đau!
Anh đi tìm giọt máu đào
Vô tình thất lạc trước ao đầu làng.
Sầu dâng duyên số bẽ bàng
Tơ hồng gắn kết sinh đàn con thơ
Cho ai hết giận hết chờ
Cho anh nâng bổng giấc mơ cuộc đời!
Tình Thơ
Canh khuya tri kỷ bút tìm đan
Tha thiết tim yêu giữa núi ngàn
Liễu rũ bờ trăng vàng khỏa nét
Lặng lờ bến gió tím khoe lan
Đêm còn ở lại hòa dòng nhạc
Ngày hết chưa đi tiếp khúc đàn
Đừng nữa chia tay đường cách biệt
Mai về bên ấy lẻ trần gian
Hương Quế
Mộng đỗ
Mộng đỗ khôn nài ý tưởng đan
Trầm tư gió núi lẫn mưa ngàn
Tình nồng buổi nọ vừa tan biến
Nghĩa thắm đêm này mới triệt lan
Mệt mỏi lòng người che khuất bến
Thân thương cánh nhạn lạc xa đàn
Phương nao kí gởi trời mơ ước
Khỏi thẹn sông hồ há điểu gian!
03.06.12
Lạc Loài
Tình Tri Kỷ
Tôi anh từ thuở chữ tìm đan
Đêm tối sương khuya gió lạnh ngàn
Thức với vầng trăng ru giấc điệp
Dậy cùng dòng suối hát cành lan
Mười năm thấm thía ân tình khúc
Muôn thuở đầm đìa hạnh phúc đàn
Tri kỷ trong tim hồng mạch máu
Đã là khó gặp cõi trần gian
Hương Quế
Mối tơ hồng
Mơ đời diễm phúc mộng hồn đan
Thắt chặt hồng duyên vượt bể ngàn
Bọc thảm dương ngời pha ý điệp
Bao nền nguyệt rạng điểm tâm lan
Trăm năm nợ thắm bên vườn nhạc
Một kiếp tình xanh giữa suối đàn
Ước trải đơn sơ nào thỏa đạt???
Canh tàn lủi thủi chái ba gian!!!
03.06.12
Tình Thân Thiết
Bàn tay năm ngón tìm nhau đan
Mười ngón tình thâm siết chặt ngàn
Ý hợp lòng trao bên lối trúc
Tâm đồng dạ nở mấy mùa lan
Vần thơ mộng mị vang cung phím
Điệu nhạc du dương khảy nốt đàn
Từ ấy phương trời chia nỗi nhớ
Xa nhau đừng nhé lắm gian nan
Hương Quế
Đoạn tình
Khung tình rạn nứt giữa thời đan
Gãy cánh cung thơ khó vượt ngàn
Vạn nẻo đường dài xa khóm trúc
Muôn mùa nắng ấm khuất vườn lan
Người yêu xóm nhỏ nâng nghề hát
Kẻ thích đồi cao dứt nghiệp đàn
Phận đã an bài chia tứ xứ
Thôi đành bái biệt kẻo thành gian.
04.06.12
Lạc Loài
Mơ tàn
Bao giờ nhặt lại chiếc giày đan
Ngọc cẩn nhung tơ rớt núi ngàn
Khói trắng giăng ngang mờ cánh điệp
Nụ hồng mắc dọc rạng nhành lan
Vòi rồng uốn lượn phun làn nước
Vuốt cọp vồ bay gọi lớp đàn
Vật vã duyên đời cầu tĩnh lặng
Mơ thời vụn nát bởi ai gian!?
10.06.12
Lạc Loài
Mộng rã
Từ đây mộng rã những lần đan
Biết có còn không nắng tím ngàn
Gió rú sầu đau ru giấc điệp
Sương rung héo hắt khúc tình Lan
Long đong lạnh lẽo buồn câu hát
Lận đận hoang mang khóc tiếng đàn
Vội vã thu đi trên ngọn núi
Đông về ở lại cõi trần gian
Hương Quế
Thờ ơ
Xuân nồng hạ nóng mặc xen đan
Phóng bút bay xuyên điểm nụ ngàn
Ghép chữ khi mờ hình cánh điệp
Gieo dòng lúc tỏ dáng nhành lan
Tình xưa gió cuốn rời thân cội
Nghĩa mới mưa sa lạc dấu đàn
Mệt mỏi ăn mòn tâm trí sáng
Cam đành nín lặng đếm thời gian.
20.06.12
Lạc Loài
Tình chung
Dồi mài phẩm giá vẹn niềm đan
Trọn giữ tình chung dẫu nắng ngàn
Đức hạnh nâng cao nồng huệ cúc
Nhân từ trải rộng thắm sen lan
Khơi nguồn hạnh phúc hòa cung nhạc
Đáp bến bình yên khải phím đàn
Ngắm ánh trăng tà đong kỉ niệm
Ơi lòng chẳng thẹn kiếp dương gian!
30.06.12
Lạc Loài
Ráng Lên Đừng Nản
Rối nùi cái cuộn chỉ len đan
Tháo gỡ hai hôm gió lạnh ngàn
Áo ấm vào đông thêu sắc cúc
Khăn choàng quấn lạnh vẽ màu lan
Tưởng đâu còn kịp đêm ca hội
Nào ngỡ chưa xong dạ khóc đàn
Kiên nhẩn mà nghe buồn đứt ruột
Ráng thêm lần nữa hỏng ăn gian! hehe!
Hương Quế
Tôi- Bạn
Đôi bồ chữ nghĩa hợp vào đan
Tẩm rượu hồn say ngược dốc ngàn
Lững thững đầu non trông rặng trúc
Ơ hờ đáy vực dõi bồn lan
Khơi dòng kí ức yêu thương cội
Thắt mối tình chung quý trọng đàn
Nửa gánh sông đời âu trĩu nặng
Bao giờ cạn tỏ thoát nghi gian?!
09.07.12
Lạc Loài
Bạn - Tôi
Cong lưng vác chữ nắng hồng đan
khói trắng từ đâu cõi dặm ngàn
Nghi ngút đầu ghềnh mây cuộn tỏa
Vòng quanh lưng núi gió tràn lan
Cuốn thơ chạy rút ru dòng nhạc
Quẩy vận lăn nhào đánh trống đàn
Hai đứa lăng xăng đời sớm tối
Vui buồn qua hết cõi trần gian
Hương Quế
Nhớ Quê
Mưa vừa nắng nhẹ gió hong đan
Nấm mối ung dung nở bạt ngàn
Tấp nập đầu thôn người khuấy đổ
Tưng bừng cuối ngõ bánh bay lan
Trên nền đất thịt cha khơi bếp
Giữa mái nhà tranh mẹ khải đàn
Cuộc sống thanh nhàn hòa cảnh vật
Hơn là tất bật níu thời gian!
08.07.12
Lạc Loài
Thương Cha
Thương cha nặng nhọc khối tình đan
Như đã ngàn năm sử ghi ngàn
Nhà, nước hai vai kiên dạ kín
Quê hương mấy cõi sắt son lan
Tình người tha thiết ru dòng nhạc
Nghĩa cả lâm ly khải khúc đàn
Nuôi lớn con thơ dòng chữ tín
Học đời chận chính chớ lòng gian
Hương Quế
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2012 00:08:38 bởi DongSuoiNgot >