Trích đoạn: damotlanyeunhau
Biển, Em và Anh
Biển lắng đọng như nỗi buồn trong mắt
Biển bâng khuâng đưa đón từng hạt mưa
Biển ngày xưa một màu xanh Ngọc Bích
Biển bây giờ hiu hắt bóng một người
Và phố cũ nụ hoa Xuân đã nở
Và ngõ hồn vẫn chất ngất men say
Em bước chân giữa lăn tăn nhịp sóng
Em nhặt ốc kề tai ngóng tin xa
Em chợt thấy biển thay đôi màu áo
Em tha thiết trong sóng ái ân trào
Anh có nghe tâm tư con sóng vỗ
Anh hiểu không biển tình, lộng bao la
Anh thấu chăng mật tình yêu, biển sóng
Anh có mong, hoa tình lạc đại dương
aB @syd
Anh và Em, Biển Anh đứng đó, thu biển vào đôi mắt
Nhớ về Em, tình biển dưới cơn mưa
Từng ngọn sóng đổ xô về gầm thét
Ngàn năm rồi còn gọi mãi chưa thôi
Về Thư Quán cho tình xuân cánh mở
Cành anh đào đang trêu cợt gió đông
Mong nắng lên để đôi má thêm hồng
Tình tha thiết cho trào dâng biển ái
Em dấn bước, đừng lo chi, chớ ngại
Biển màu xanh ngọc bích mãi mặn mà
Tình yêu hòai như biển rộng bao la
Không biên giới đại dương dài bất tận
Mình đứng đó, nhìn nhau hòai, bao bận
Chạy bên nhau, đạp sóng, đuổi còng vui
Mình quen nhau ngày tháng đã lâu rồi
Đâu nở để thời gian vùi phai nhạt
Nguyên Đỗ