\
Nhớ Nhiều Lắm...
Nhớ nhiều lắm... biết làm sao đây nhỉ?
Những vì sao... làm sao tả nỗi niềm
Người đi rồi bao nỗi nhớ triền miên
Điện thọai mất, làm sao mình liên lạc
Anh nhớ lắm lòng vẫn không đổi khác
Nhớ âm thầm, nhớ âm ỉ người thương
Nhớ làm sao, hồn mãi mãi vấn vương
Giọng em nói, tiếng em cười rộn rã
Từ hụt hẫng, tơ lòng rung cảm lạ
Cung đàn tình đủ cung bậc giao duyên
Anh chi mơ một lúc được chung thuyền
Đi về bến tình yêu hạnh phúc mãi
Trái tim anh, có nhiều khi rất dại
Như đã từng thổn thức tại vì ai
Này người thương, anh cứ nhớ em hòai
Mỗi buổi sáng hằng ngày anh vẫn gọi
Nhớ em lắm, nhớ từng giờ, sáng tối
Gọi Hương Giang, người bé nhỏ thon thon
Gọi từng đêm, tình mộng ước vuông tròn
Người yêu nhỏ, tình yêu hương trầm ngát
Tên người thương dịu dàng như tiếng hát
Chiều Nam Giao, tối Vỹ Dạ, sông Hương
Này người thương, góc nhỏ của thiên đường
Yêu em lắm, người thương, Thôn Vỹ Dạ
Nguyên Đỗ