trieuam
-
Số bài
:
566
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 17.12.2007
|
Đưa người ta đưa ...
-
11.11.2008 21:22:27
(tặng một người chị của tôi) Những người đến rồi đi trong ký ức Vệt màu loang trên khoảng trắng vô hình Ta gặp nhau giữa biển đời mông mênh Và vội vã theo dòng trôi xa mãi. Tôi ngồi đây muốn thời gian dừng lại Muốn nhận rõ từng khuôn mặt lạ quen Muốn gào lên những lời thật trong tim Và mong nhận một nụ cười thương mến. Ngày hôm nay cũng lại rồi tan biến Chị chào tôi vào khoảng trống vô tình Ở giữa dòng tôi chới với ngả nghiêng Lại chèo chống cho tới ngày quỵ ngã ... Đôi tay non sao lấp vùi biển cả Dáng em mềm sao dời đặng núi non Đã là duyên sao chẳng vẽ cho tròn Một lối đi toàn vẹn cùng nhau nhỉ ? Giữa dòng đời biết bao nhiêu suy nghĩ Những lựa chọn và toan tính thiệt hơn Người ra đi mang ngậm một mối hờn Người ở lại trong lòng đau khôn xiết. Hỡi thế nhân ngoài kia nào ai biết Cứ mải mê chạy theo tiếng kim tiền Chà đạp nhau hệt như một lũ điên Và quên mất chúng ta đều đang sống. Chị và tôi cũng một dòng máu nóng Những nhiệt huyết hun đúc tự tâm can Muốn gầy dựng một điều rất huy hoàng Hoặc tệ lắm cũng giúp đời chút ích. Nhỏ bé thôi mà cũng rồi thua thiệt Tiếng nghĩa nhân thua sắc lạnh bạc tiền Nên đành vậy, thả tay xuống buồn tênh Quay về với những tầm thường nhân thế. Câu thơ này tặng bạn tôi đấy nhé Tiễn đưa người về lối mới ngày mai Tôi quay lưng nén chặt tiếng thở dài Cuộc đời này, biết khi nào đứng lại ... Triều Âm Nov. 12th 2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2008 21:23:54 bởi trieuam >
Ta nắm tay nhau, hai chiếc mặt nạ Cũng chỉ là một nửa cuộc đời Không tiếng khóc, không nụ cười Tay lần giở những lớp đời, mãi lạ!
|
|