Xướng:
CỌ GIÁO
(CẠO GIÓ)
Âm thanh xé toạt cả không gian.
Nắm chặt hai tay xiết vội vàng.
Chiếc gối kê đầu ghì muốn rách
Tấm chăn phủ đệm kéo tung ngang
Lưng trần dầu gió bôi nồng thắm
Trán phủ khăn bông thấm lạnh băng.
Em sốt nằm dài anh "cọ giáo"
Tiếng rên xé toạt cả không gian
Trần Mạnh Hùng
Hoạ:
(Người lính họa thơ nếu có gì không đúng "luật" xin các Sư huynh thứ lỗi!
Dẫu cũng chỉ mới dừng lại với danh hiệu "người làm thơ con cóc",
cũng xin phép chép lại cả hai phần Xướng - Họa mang về "nhà" để làm kỷ niệm!)
"ĐẨM TRÁN MỒI HÔ"
(Trán đẫm mồ hôi)
Âm thanh bị xé toạc cả ra
Cạo gió mạnh tay rách hết a...
Trân mình, ngọ nguậy đầu trên gối
Cắn răng, nhúc nhích đệm dưới da
Xoa dầu cạo gió: như bôi ớt!
"Đẩm trán mồi hô": tựa giết gà!
Lần sau nếu sốt anh chẳng dám
Bởi có lượt hai: "tất cả"... ra!
Người lính
(Hình ảnh chỉ mang tính chất... minh hoạ)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2008 23:08:55 bởi Người lính >