MƯA ĐÊM
Mưa rơi như đếm nỗi đời
Đêm đen nhuộm tối khoảng trời của trăng
Buồn vương tiếng gió não lòng
Câu thơ khắc khoải nằm trong nỗi niềm.
Mưa rơi giọt nhỏ triền miên
Ngày Ngâu chưa tới vội phiền làm chi
Giọt thu nhỏ bé tí ti
Mà rơi nước ngập bước đi đọa đày.
Đang mơ giấc ngủ nồng say
Gió lùa khe cửa mưa bay lạnh phòng
Buồn thêm nỗi nhớ đầy đong
Góp mưa ,lệ nhỏ chung dòng tâm tư.
MINH TUẤN
Anh Minh Tuấn kính mến!
Đã khá lâu rồi NL chỉ đọc mà chưa có thơ tặng anh.
Có lẽ do ảnh hưởng của cơn bão số bốn nên đêm qua trời cứ mưa rả rích.
"Đêm mưa" ở quê nhà, gặp "Mưa đêm" trên trang thơ của anh
nghĩ cũng hay hay. NL xin mạn phép gởi tặng anh "Tiếng mưa" đêm qua, anh nhé!
Chúc anh mạnh khỏe, hạnh phúc, luôn có nhiều thơ và thơ luôn hay!
Trân trọng!
Người lính
ĐÊM MƯA
Mưa rơi hay tiếng sụt sùi
Ai làm ai khóc cho vơi nỗi buồn
Ai làm cho lệ ai tuôn
Tiếng mưa như trút nhẹ hơn nỗi lòng...
Đêm khuya trống trải căn phòng
Mưa càng nặng hạt càng hồng con tim
Hãy làm ướt lạnh cánh chim
Sà vào khoảng vắng im lìm, mưa ơi...!
Đêm khuya nghe tiếng mưa rơi
Càng nghe càng ngấm vị đời tái tê
Sáng ra mát sạch lối về
Trời quang, mây tạnh, bốn bề líu lo...
Người lính - 14.7.2009