Khoe mắt bỗng dưng cay từ "Như vẫn còn đây" và cho đến "xin lỗi anh" tôi vẫn rưng rưng khóc . Mấy mươi năm kỷ niệm mênh mông? hay vì tôi tình cảm quá?? mà xúc động bởi dòng sông kỷ niệm. Kỷ niệm phải chăng luôn êm đềm mộng mỵ - là chiếc gối vô hình cho ta tựa mỗi khi muốn tìm về một thời dĩ vãng. Vậy thì tại sao kỷ niệm lại luôn gây nhiều nỗi niềm & có đôi khi làm khựng bước chân đang muốn tiến đến ngày mai . . .??
Anh có sẽ ...
ghi cho em những kỷ niệm đẹp
Đễ mai này
nhìn lại lòng ấm vui
Dòng đời ơi!
có khi nao ngừng trôi
Ngay khoảnh khắc
tôi với người - mơ ước
Xin kỷ niệm
một quãng đường rợp mát
Cho tôi ngồi
chải suối tóc ngổn ngang
Nâng yêu thương
mượt óng dưới tóc buồn
Trôi về anh
và dòng sông kỷ niệm <<== written by aB DÒNG SÔNG KỶ NIỆM
St: Trúc Hồ
Casy: Lâm Thuý Vân Nhớ một ngày
Ta cùng nắm tay
Trên đường dài đầy hàng lá me xanh
Nhớ một ngày
Ta biết yêu,
Và ngày ta đã yêu, giờ này ôi đâu còn
Chỉ còn lại dĩ vãng xưa nhẹ nhàng
Vết mây bay, người tình ơi có nhớ ?
Tình như lá mùa thu
Bay khắp trời chiều, tình yêu đến
Và mang bao nỗi buồn phiền.
Kỷ niệm đó người ơi xin nhớ ngàn đời
Này anh hỡi, rằng em chỉ yêu mãi anh thôi
Chỉ còn lại dĩ vãng xưa nhẹ nhàng
Vết mây bay, người tình ơi có nhớ
Giòng sông cũ ngày xưa em có đợi chờ
Mùa mưa đến, ngồi đây em hát một mình
Kỷ niệm đó người ơi xin nhớ ngàn đời
Này anh hỡi, rằng em chỉ yêu mãi anh thôi !