Anh Nguyên
-
Số bài
:
1747
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 21.10.2008
|
RE: HOÀNG HẠC LÂU
-
01.12.2008 07:29:46
HOÀNG HẠC LÂU 黃 鶴 樓 昔 人 已 乘 黃 鶴 去, 此 地 空 餘 黃 鶴 樓。 黃 鶴 一 去 不 復 返, 白 雲 千 載 空 悠 悠。 晴 川 歷 歷 漢 陽 樹, 芳 草 萋 萋 鸚 鵡 洲。 日 暮 鄕 關 何 處 是? 煙 波 江 上 使 人 愁。 崔 顥 Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ, Thử địa không dư hoàng hạc lâu. Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản, Bạch vân thiên tải không du du. Tình xuyên lịch lịch hán dương thụ, Phương thảo thê thê anh vũ châu. Nhật mộ hương quan hà xứ thị, Yên ba giang thượng sử nhân sầu. Thôi-Hiệu Dịch: Lầu Hoàng-Hạc Hạc vàng ai cưỡi đi đâu. Mà đây Hoàng-Hạc riêng lầu còn trơ. Hạc vàng đi mất từ xưa, Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay. Hán-Dương sông tạnh cây bày, Bãi xa Anh-Vũ xanh đầy cỏ non. Quê hương khuất bóng hoàng hôn, Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai. Tản-Đà Người xưa cưỡi hạc đã lên mây, Lầu hạc còn suông với chốn này. Một vắng hạc vàng xa lánh hẳn, Nghìn năm mây bạc vẩn vơ bay. Vàng gieo bến Hán, ngàn cây hửng, Xanh ngút châu Anh lớp cỏ dày. Trời tối quê nhà đâu tá nhỉ? Đầy sông khói sóng gợi niềm tây. Ngô-Tất-Tố Người cưỡi hạc vàng xưa đã khuất, Để lầu Hoàng Hạc chốn này trơ. Hạc vàng một biệt không ngày lại, Mây trắng ngàn năm vẫn lững lờ. Sông tạnh Hán Dương cây bát ngát, Bãi hoang Anh Vũ cỏ tiêu sơ. Bóng chiều đã ngả đâu làng cũ, Khói sóng sông dầy khách ngẩn ngơ. Đỗ-Bằng-Đoàn & Bùi-Khánh-Đản Người đi cỡi hạc từ xưa, Đất này Hoàng Hạc còn lưa một lầu. Hạc vàng đi mất đã lâu, Ngàn năm mây trắng một màu mênh mông. Hán Dương cây bóng dòng sông, Bãi kia Anh Vũ cỏ trông xanh rì. Chiều hôm lai láng lòng quê, Khói bay sóng vỗ ủ ê nỗi sầu. Trần-Trọng-Kim Người xưa cưỡi hạc bay đi mất, Riêng lầu Hoàng Hạc vẫn còn đây. Hạc đã một đi không trở lại, Man mác muôn đời mây trắng bay. Hán-Dương sông tạnh, cây in thắm; Anh-Vũ bờ thơm, cỏ biếc đầy. Chiều tối quê nhà đâu chẳng thấy, Trên sông khói sóng gợi buồn ai. Trần-Trọng-San Xưa hạc vàng bay vút bóng người, Nay Lầu Hoàng Hạc chút thơm rơi. Vàng tung cánh hạc đi đi mãi, Trắng một màu mây vạn vạn đời. Cây bến ánh dương còn nắng chiếu, Cỏ bờ Anh Vũ chẳng ai chơi. Gần xa chiều xuống đâu quê quán? Đừng dục cơn sầu nữa sóng ơi! Vũ-Hoàng-Chương Ai cùng Hoàng Hạc vút xa rồi, Hoàng Hạc Lâu còn tiếng hạc thôi! Chớp nhoáng cánh vàng đi mãi mãi, Lững lờ mây trắng lượn đời đời. Hán Dương giòng lặng soi cây mát, Anh Vũ bờ thơm lớp cỏ tươi. Chiều đổ, hướng nhòa, quê khuất bóng, Sông hun khói sóng mạch sầu khơi! Y-Vân-Tử Nguyễn-Trung-Ấn Hạc vàng người cưỡi bay xa, Dấu xưa để lại một tòa Hạc Lâu. Hạc đi không trở lại đâu, Chỉ còn mây trắng ngàn thâu lững lờ. Hán Dương sông lặng cây đưa, Cỏ thơm Anh Vũ trên bờ xanh tươi. Chiều hôm quê khuất bên trời, Khói mờ sông nước làm ai chạnh buồn. Đào-Hữu-Dương Người xưa cưỡi hạc vàng đi mất, Trơ lầu Hoàng hạc chốn này thôi. Hạc vàng một đi không trở lại, Mây trắng ngàn năm man mác trôi. Sông tạnh Hán Dương cây tăm tắp, Cỏ thơm Anh Vũ bãi bời bời. Chiều xuống, quê hương xưa đâu tá? Sóng dỡn sương buông não dạ người! Kiều-Văn Người xưa cưỡi hạc đi đâu, Nơi đây, Hoàng Hạc để lầu đứng trơ. Hạc vàng trở lại bao giờ, Nghìn năm, mây trắng hững hờ còn bay. Hán-Dương sông bóng hàng cây, Bãi châu Anh-Vũ xanh đầy cỏ thơm. Quê xa sao đến, chiều hôm, Trên sông khói, sóng, khiến buồn người ta!.. Anh-Nguyên
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2022 06:21:25 bởi Anh Nguyên >
|