" yêu"
TỪ NGÀY ANH NÓI..YÊU EM
Từ ngày anh nói tiếng yêu
Tim đang bình lặng bỗng suy nghĩ nhiều
Ước mơ đủ biết bao điều
Rồi mơ rồi mộng, thả diều...tình yêu..
Diều yêu cứ thế tiêu diêu
Qua miền cực lạc về miền vãng sanh
Diều yêu qua bến thơ anh
Buông anh sợi chỉ...anh nhanh nắm giùm...
Để bao giông tố bão bùng
Không mang diều đến vùng trời khổ đau
Anh ơi hãy nắm cho mau
Diều yêu mệt mỏi bắt đầu... rơi đây..!!!
Mau anh hãy buộc sợi dây
Diều rơi anh biết bến đợi diều yêu
Để cho diều khỏi tiêu điều..
Để cho tình khỏi..hắt hiu.. hỡi người..!!
TỪ NGÀY TA YÊU NHAU Từ ngày anh nói tiếng yêu Sao nghe quá đỗi nhiều điều thiết tha Tiếc rằng mình còn thật xa Không sao gặp được bài ca còn buồn Gặp em thì bỗng suối nguồn Văn thơ cứ chảy luôn tuồn vì ai Hứa thề non nước không phai Tình ta vẫn vậy mãi là yêu nhau Trước sau xin vẹn trước sau Lửa tình khơi dậy không bao giờ tàn Nhớ nhung nhung nhớ mênh mang Tình ta ngày tháng nên trang thơ tình Viết hoài chuyện của chúng mình Thành đôi giai ngẫu tam sinh thề nguyền Phong trần xứng với thuyền quyên Dù cho đời sống truân chuyên đổi dời
..........
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2013 23:14:59 bởi minhthanh_love >
...............
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2013 23:15:25 bởi minhthanh_love >
..........
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2013 23:21:02 bởi minhthanh_love >
..........
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2013 23:21:25 bởi minhthanh_love >
.........
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2013 23:21:54 bởi minhthanh_love >
EM NHỚ ANH
Nhớ anh không nói nên lời
Nhớ anh không biết bây giờ ra sao
Nhớ anh chỉ ngó trời cao
Lòng ao ước..đến ngày nao..cùng chàng..
Noel lại sắp đến gần
Mà sao trong dạ..bần thần thế nao
Nhớ người..em nhớ biết bao
Ước gì người ở nơi nao quay về
Mùa đông sẽ hết não nề
Tay trong tay..cùng nguyện thề..dưới sao
Chúa ơi chúa ở trên cao
Làm sao Chúa bảo chàng..mau quay về..!!!
Em chờ anh..đến mệt mề..
Mùa đông lạnh quá..hãy về bên em..
Yêu anh..nỗi nhớ..không tên..
Noel..buồn lắm..tình thêm lạnh lùng..
GỞI VỀ EM Gửi đến em người miền Trung xa lắc Nắm bàn tay thật chặt để nhớ về Nhớ về em năm tháng vẫn đam mê Dù còn đó nhiêu khê chưa vượt hết Anh cứ tưởng tình trong anh đã chết Con tim anh mệt mỏi với thời gian Khi gặp em anh có chút hoang mang Nhưng cuồng nhiệt viết nên trang tình mới Anh nơi đây mùa đông đang nóng đợi Giáng sinh về vời vợi giữa đêm thâu Đêm Noel anh chắp tay nguyện cầu Sang năm mới vui vầy câu duyên nợ Em xa lắm! Vẫn nhớ anh đấy chớ Anh thẫn thờ nhìn bóng dáng xa xôi Tuyết mùa đông trông sao thấy bồi hồi Ở nơi đó em tôi! Ai sưởi ấm?
EM SẼ BÊN ANH
Em sẽ ở bên anh
Dù ngày mai có ra sao chăng nữa
Tình ta như ngọn lửa
Sưởi ấm những đêm đông
Sẽ chẳng còn dòng sông băng lạnh giá
Tuyết phủ tình ta tan chảy thành sông
Sông yêu thương dâng tràn bao cơn sóng
Cơn sóng tình êm ả của đời ta
Bóng tối buồn bã rồi cũng sẽ trôi qua
Nhường lại ánh ban mai dịu ấm
Trái tim ta đó lại được hâm nóng
Để muôn đời hơi ấm mãi còn vương
Ta cùng đi qua hết các nẻo đường
Tình ta đó như thiên trường địa cửu..
GIỮ MÃI TRONG TIM Hay thật hay cho lời em nói đó! Câu thiên trường địa cửu có không em? Để anh nghe anh nhớ anh rất thèm Được bên em yêu nhau và mãi mãi Anh yêu em, điều không cần bàn cãi Vẫn xa vời ngang trái mối tình ta Yêu nhau mà sao hai đứa vẫn xa Hẹn như thế tình ta còn hay mất? Anh vội vã đem tình anh đi cất Cất trong tim cất tận đáy lòng mình Mong một ngày em đến sẽ đẹp xinh Anh chất ngất trong men tình say đắm Ta vẽ mãi cho mối tình càng thắm Nắm chặt tay ta bước đến cuối đường Con đường tình bao nhiêu lối vấn vương Anh yêu mãi đêm trường còn thao thức
SẼ MÃI BÊN NHAU
Vậy thì cứ một lời hẹn ước
Khi cánh mai vàng rơi rụng trước sân
Em sẽ đến bên anh.. không chút phân vân
Hoa trải lối cho bước chân em..tìm đến
Tết này..em sẽ thắp tất cả những ngọn nến
Đếm từng thời từng khắc..nến bừng lên
Tên anh đó lung linh giữa ánh sao đêm
Hình anh đó..mỉm cười..chào..thương mến
Tết..buồn chút..vì thuyền chưa cập bến
Đợi nghen người..đã thấp thoáng..nẻo xa
Chỉ còn đợi...mai rụng..sứ..ra hoa
Ngày em đến...chẳng còn..đọa đày nữa..!!!
Sài gòn chẳng còn đêm mong nhớ
Quy Nhơn hòa nhập..Sài Gòn..bỗng..mộng thơ
Nàng thơ đã theo ai..vì nỗi nhớ
Nàng thơ..đến nhờ..chốn phồn hoa..!!!
ANH ĐỢI EM VỀ Ừ anh hứa và anh còn đợi mãi Dáng em về trong ánh nắng ban mai Sài Gòn kia khoe sắc những tháng ngày Tay em nắm cùng anh ta dạo phố Đường vẫn thênh thang và lắm chỗ Ta dìu nhau qua phố cổ đường đời Dù mai sau này vẫn có mưa rơi Anh che chắn cho em đời yêu dấu Xin một lần cuộc tình yêu anh dẫu Có trái ngang, có hiểu thấu lòng này Tim còn yêu và còn mãi đắm say Em có biết tháng ngày dài anh đợi Về đây nhé em yêu tình tay với Tìm được nhau chờ đợi đã bao ngày Yêu nhau đi quên hết những đắng cay Ta dìu bước đắm say vào giấc mộng
BÊN NHAU TÌNH ƠI..!!
Hồn ta đã quấn lấy nhau
Tình ta cũng đã trao nhau mất rồi
Ra vô hết đứng rồi ngồi
Chờ cho mai rụng..em rời..Quy Nhơn..
Sài Gòn còn gió từng cơn
Ngày em đặt bước..dịu hơn..rất nhiều
Chúng ta chờ đón mỗi chiều
Anh đưa em nhé..thả diều..ước mơ
Ôn lại ngày tháng mộng thơ
Ôn lại ngày tháng..vẫn vơ..thất tình
Ôn lại câu chuyện chúng mình
Ôn lại giây phút..ngọt tình..anh em.
Hứa với em chẳng ơ thờ
Hứa với em chẳng bao giờ dối gian
Đến với em chẳng than van
Đến với em..với muôn ngàn..dấu yêu..!!!
ANH HỨA Anh hứa chẳng thể ơ hờ Chẳng khi nào thế, vì chờ đợi nhau Tình anh còn đó chưa trao Đợi em về đấy cho nhau trang vàng Anh hứa chẳng thể dối gian Vì anh yêu đó nên mang thơ tình Mong rằng tình mãi đẹp xinh Đời luôn phẳng lối gia đình bình an Anh hứa chẳng thể than van Dù bao khó nhọc gian nan đợi chờ Cùng em thuyền sẽ cập bờ Quên ngày đơn lẻ đợi chờ bao nhiêu Anh hứa giữ mãi tình yêu Cuộc tình vun vén bao chiều online Từ này chỉ một chẳng hai Đôi ta vun đáp đắm say tình này
YÊU NHAU..NHƯNG...
Ta yêu nhau nhiều người ơi
Nhưng mà sao cứ..nghẹn lời làm sao
Muốn trao câu nói nhớ anh
Mà sao mở miệng không thành..đành thôi
Thế là khoảng cách nhân đôi
Đành thôi viết tạm đôi câu thơ tình
Gửi cho ai đó bóng hình
Gửi cho ai đó..lời mình..nhớ nhung
Nhớ anh đầu óc lung tung
Buồn vui bất chợt..chân dung rủ sầu
Chiều buồn ra đứng giữa cầu
Nhìn mây nhìn nước..nhìn màu..xám đen
Chân trời đó..bóng dáng quen
Nơi anh đang đợi..gót sen em về
Xuân về..em đến bên thềm
Hoa mai nở rộ nụ cười môi em
Đón mừng xuân mới bên em
Thế là xuân mới..vui thêm tình mình!!!
YÊU NHAU... THÌ... Yêu nhau nhưng lại quá xa Nhớ nhau nhìn ngắm chiều tà nhớ thêm Nhớ em anh nhớ từng đêm Nhớ em anh nhớ bên thềm họa thơ Mong người ra ngẩn vào ngơ Bài thơ dang dở tình chờ bao lâu Em về chăng? Xóa tình sầu Em về có phải qua cầu cùng anh? Ừ thì xuân đến trong xanh Anh đây vẫn đợi mong manh nổi buồn Nhớ em như suối trên nguồn Chảy hoài không dứt đêm tuôn tháng ngày Mong sao mọi thứ đổi thay Không còn xa cách trong tay người tình Đẹp sao chuyện của chúng mình Yêu thơ yêu cả người tình trong thơ
CÒN ANH THÌ SAO..?
Em vắng bóng anh yêu em lạnh lắm
Noel này mình em bước lạnh căm
Giữa đêm Chúa Giáng Sinh em suy ngẫm
Ánh lửa nào đang sưởi ấm cùng anh..?
Em biết chứ tình mình chưa nồng thắm
Chưa đậm đà như mật thắm bướm ong
Em hiểu rằng mình âm thầm trong ngóng
Một cuộc tình thêu dệt lúc ngông ngông
Nghĩ thế thôi nhưng cũng phải cầu mong
Tình là thật dù bão giông sóng dữ
Dù tình yêu thương qua từng câu chữ
Xin gìn giữ người ơi nhớ đừng quên
Đừng quên em dù ta không yêu nữa
Đừng quên tình dù tình đó mộng du
Em sẽ giữ tình mình đến thiên thu
Và em chúc cho người luôn hạnh phúc
YÊU MÃI EM THÔI Anh sưởi ấm bằng lòng tin chờ đợi Ấm áp lòng vời vợi giữa thâu đêm Tình anh ngày một ngày chỉ có thêm Yêu không dứt êm đềm qua ngày tháng Noel về anh mơ tình lãng mạn Tay nắm giáo đường mang những đức tin Anh nguyện cầu giữa Thiên Chúa anh xin Cho tình mình vẫn trinh nguyên mãi mãi Dù chưa thắm nhưng tình sẽ không phai Không héo úa dù trải dài theo lối Anh dò dẫm trong khoảng trời đen tối Tìm lối đi về phía trái tim em Em ơi em tình yêu đã cũ mèm Anh vẫn ghi khắc tên em "huyền diệu" Dù đau đớn ngàn đời anh vẫn chịu Vì yêu em yêu mãi chỉ một người
EM CŨNG VẬY
Em cũng thế có khác gì anh hỡi
Suốt đêm thâu mòn mõi ngóng trông ai
Đếm từng khắc cho trời đến ngày mai
Rồi mai nữa hai đứa mình gặp lại
Tình ta đó tuy vẫn còn ngang trái
Và cõi lòng hai đứa mãi không phai
Dù đang sống trong cõi trần ai đầy sợ hãi
Anh yêu hỡi em đây chẳng ngần ngại
Nói cùng người câu luyến ái thiên thu
Em xinh tươi trong tiếng gió nhẹ ru
Cùng em nhé, bao hận thù tan biến
Cuối đường tình còn bao điều chưa biết
Anh hãy cùng em..đừng nuối tiếc..ngày xưa
Ta đứng đó trời..sẽ đổ cơn mưa
Cầu vòng bảy sắc..bắt cầu đưa ta đến
Một bờ bến chỉ tồn tại ngọn nến
Ngọn nến tình ,ngọn nến mến thương nhau.
CHỜ NGƯỜI Từng ngày từng phút từng giây Mong cho qua hết thắm đầy yêu thương Canh khuya thao thức đêm trường Còn yêu còn nhớ còn thương người tình Hoàng hôn cho đến bình minh Bóng ai vẫn nhớ đẹp xinh tuyệt vời Nặng nợ hẹn ước đầy vơi Tình xuân về đến dây khơi suối nguồn Tình ta như nước trào tuôn Không còn sầu nhớ nỗi buồn phù du Không cần đợi đến mùa thu Không còn những lúc mộng du vì người Nhìn em má thắm môi cười Tay trong tay nắm tình người nên đôi Trầu cay thêm một miếng vôi Tình ta mãi mãi bồi hồi con tim
DỆT MỘNG
Giấc mộng anh vẽ cho em
Em đem em dệt áo mềm..Phụng Long
Để ngày em bước sang sông
Anh đưa em đến Bến Rồng triều Khang
Trên ta cung nữ hai hàng
Anh Long em Phụng họ hàng..Tiên nhân
Khúc nhạc Hồng lả lướt chân
Cùng nhau dìu bước lâng lâng..giữa trời
Hào quang ánh sáng chói ngời
Trần gian cụng chúc..cõi người..ngộ thay..!!
Làm người cũng có cái hay
Yêu thương tan hợp, hên may,đủ điều..
Và em chỉ ước một điều
Cho em tỉnh mộng..với người em yêu
Bên nhau sớm sớm chiều chiều
Cho nhau hơi thở...hết rồi...cô đơn..
ANH VÌ EM... Anh vì em dệ mộng yêu thương Cho đêm trường nhung nhung nhớ nhớ Cho bàn tay tìm đến môi... hơi thở Còn đây... Anh vì em vun đắp mộng sum vầy Cho đôi lứa phù đầy niềm hạnh phúc Dù dòng đời có lúc... Đục trong... Anh vì em nâng niu kiếp má hồng Cho ngày tháng không còn là mơ ước Em bên anh tà áo dài tha thướt... Dáng ai... Anh vì em xây mộng đẹp tương lai Cho chúng mình ngày ngày trong hoan lạc Tình yêu ấy sẽ không là vôi bạc... Xa nhau...
THÌ HỨA...
Thì hứa ừ thì anh cứ hứa
Em cũng gật đầu..như rứa..là xong
Còn ngày mai..chuyện gì cũng sẽ xong
Việc gì đến..em cũng không ngăn được
Trên đời này..tình yêu..là quý dược
Giúp con tim bệnh tật bước lùi xa
Rồi em cũng sẽ hóa thây ma
Tình yêu đó theo em xa nhân thế
Có bao giờ anh nghi ngờ..mình..gở..
Có bao giờ..anh..than thở..mình..điên
Có bao giờ..anh..quyến luyến..chữ duyên
Tình yêu đó..anh được quyền sở hữu...
Và anh đó vẫn mãi là ông chủ
Chủ tim người và là chủ tim em
Và em đứng từ xa để nhìn xem
Anh yếu quý..hay là anh từ bỏ
Tình yêu em nhẹ nhàng như lá cỏ
Rất mong manh nhưng son đỏ như môi
Tình yêu em chẳng bạc trắng như vôi
Giành trao hết cho người rồi người hỡi...!!!
MỘT LẦN THÔI Một lần thôi anh đến bên em Là một lần anh thèm nghe giọng nói Người em gái quê xa vàng nắng chói Quy Nhơn... Là một lần anh sẽ nhớ em hơn Dù xa cách giận hờn nhau ngày tháng Em có biết có bao giờ than vãn Người yêu... Tình chúng ta cứ mơ ước dệt thêu Mộng hiện thật là một điều chưa đến Thuyền của anh còn đâu chưa cập bến Bình minh... Rồi hy vọng một ngày nao thắm tình Cho thỏa chí mộng bình sinh em hỡi Cho khao khát sau bao ngày chờ đợi Tình ta...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: