GÃY GÁNH TƠ DUYÊN
Em về với bến yêu đương
Tôi về với chốn tương tư não lòng
Tình ta nay chỉ còn không
Mông lung nỗi nhớ xếp chồng nỗi đau
Phải chi mình chẳng quen nhau
Thì không có phút khổ đau thế này
Lời thơ in dấu còn đây
Câu từ yêu mến còn đầy tim anh
Thế mà phút chốc thật nhanh
Trở thành dĩ vãng mong manh qua rồi
Từ nay bạn với đơn côi
Từ này men đắng tìm tôi mỗi ngày
Sầu vương ý nhạc tình say
Ái ân ân ái đâu ngày mộng mơ
Lối về một bóng chơ vơ
Tình ta đứt đoạn duyên tơ giữa đàng
James Jee
CÒN GÌ KHÔNG ANH..?
Sao người nói thế người ơi
Em đây phải biết nói lời gì đây
Tơ duyên cầm đã chặt tay
Thì sao có thể buông..bay..mộng tình
Cho dù có cố phân minh
Thì tình cũng đã..xa nghìn trùng khơi
Xếp bao nỗi nhớ đầy vơi
Chồng lên đau đớn..một thời..yêu thương
Giờ này chỉ chút tàn hương
Em xin gom lại lót đường ngày sau
Một lần đã đến bên nhau
Ngàn đời là phút nói câu oán hờn
Xin anh một chút dỗi hờn
Thả trôi theo gió..để còn..nhớ nhau
Xin anh một chút mưa ngâu
Vỡ tan nước mắt đêm thâu lặng thầm
Xóa đi ngày tháng lỗi lầm
Quên đi dĩ vãng yêu thầm một tên
Em cười dù bước chênh vênh
Ngẩng cao đầu dù có lênh đênh giữa đời
MT*love