CHO ANH MÙA HẠ
Ôi buồn sao ta buồn chi lạ
Ve gọi hè rỉ rả cả đêm thâu
Nước mưa rơi rơi mãi ở trên đầu
Nghe tí tách sao nhạt nhàu nỗi nhớ
Nhớ tình ơi nhớ trong từng hơi thở
Nỗi nghi ngờ trăn trở càng thêm sâu
Cứ nghĩ suy phập phồng mãi một câu
Còn hay hết..ôi lắc đầu không hiểu
Dạo sân trường dáng em thơ yểu điệu
Nhặt phượng hồng gửi bao điều ước mơ
Bỗng ta muốn trở về lúc trẻ thơ
Ngây thơ lắm chẳng bao giờ biết giận
Chuyện tình yêu sao luôn là oán hận
Nên em biết mình , ôm phận lẻ loi
Để khỏi nghe những lời nói tả tơi
Tội em lắm , lặng lẽ rời là tốt nhất
Chưa bao giờ em hỏi mình được mất
Đã yêu rồi thì chấp nhận trái ngang
Chỉ cầu anh một cuộc sống huy hoàng
Cùng người ấy được vẹn tròn hạnh phúc
Buồn thì nói chút rồi ngồi thít thút
Cả đời này em chỉ gục trước anh thôi
Nhưng em vẫn cười vì em biết yêu rồi
Bình an nhé anh một đời yên ả !
Giữa chúng ta chẳng nợ nần chi cả
Chẳng qua là những êm ả nồng say
Sao tự dưng khoé mắt lại cay cay
Ôi mình khóc..sao lại thế này..đừng khóc!
Ôi đừng khóc và cũng đừng trách móc
Anh ấy đang còn trằn trọc chữ nợ duyên
Đừng bao giờ mang đến những ưu phiền
Vì anh phải có khung trời riêng để sống
Mùa thi dứt trường học nay trống rỗng
Chẳng học trò náo động như mọi khi
Ngày ngày nhìn tụi nhóc ngồi bắn bi
Giờ chỉ mỗi giám thị ngồi ủ rủ.
Buồn dạo phố tình cờ qua lối cũ
Bỗng giật mình quay đầu lủi thủi bỏ đi
Sợ làm sao nghe anh hỏi "chuyện gì"
Rồi bật khóc..bước đi...tức tưởi
Đã bao lâu rồi em xin một lần gửi
Tất cả chân tình để sưởi ấm cho anh
Cố vương lên vì một ngày trong xanh
Em sẽ mãi bên đời anh cầu nguyện
MT*love