tập 29 : Chữ nợ chữ duyên
Mãi chìm trong suy nghĩ , Hoàng không hay sao đã giăng kín trời. Tiếng chuông điện thoại đã khiến anh giật mình tỉnh giấc. Anh bắt máy và nhận ra số điện thoại của Băng nhưng lại không phải là giọng của Băng , mà là của một cô gái khác :
- Xin lỗi , em thấy số anh trong điện thoại này, nên gọi điện báo cho anh biết, là chị chủ nhân của điện thoại này bất ngờ xỉu ngoài biển, được em đưa đến nằm ở phòng cấp cứu. Bênh viện Tỉnh đó anh.
Nghe xong Hoàng tỉnh hẳn, chỉ vội vả cảm ơn rồi tắt máy, dắt xe tuôn cái ào ra khỏi hẻm chạy thẳng đến bệnh viện.Đến nơi thấy Băng đang nằm im thiêm thiếp trên chiếc giường trắng toát, mặt mày xanh xao ,môi tái nhợt, khô rốc. Anh ngồi nắm lấy bàn tay của Băng áp vào má mình như truyền sang cho cô hơi ấm . Khoảng mười giờ Bác sĩ vào : Người nhà nhân Nhã Như Băng có đây không?
Hoàng vội vàng :- Dạ có , thưa Bác sĩ.
Nữ Bác sĩ nhìn anh thoáng chựng lại ,hỏi tiếp :
- Anh là gì của bệnh nhân?
Hoàng ngập ngừng một chút rồi nói :
- Tôi....là người yêu cô ấy.
- Vậy người nhà cô ấy chưa đến à?
- Có lẽ sẽ đến sau chị à.
- Vậy anh đi ra làm thủ tục cho cô ấy đi.
Hoàng lẽo đẽo theo sau cô y tá đi làm thủ tục , một lát sau anh quay trở lại giường. Nắm lấy bàn tay lạnh buốt của Băng , anh hôn nhẹ và hỏi :
- Em yêu , em cảm thấy thế nào rồi?
Băng nhìn anh rồi lắc đầu :
- Chẳng sao cả , anh về đi. Em muốn yên tĩnh.
Hoàng lo lắng :
- Sao lại đuổi anh về , anh không yên tâm.
Băng lạnh lùng :
- Anh không muốn em hết bệnh à? Em muốn yên , có được không? Nếu anh còn ngồi ở đây , thì em sẽ chẳng nói với anh lời nào nữa.
Hoàng sợ Băng giận nên ngập ngừng :
- Ờ..anh sẽ về khi người nhà em xuống, được không em?
Băng gật đầu rồi lặng lẽ nhắm mắt lại , chua xót, nghèn nghẹn,khoé mắt chỉ chực tuôn trào nhưng cô đã cố dằn lòng.Cô khẽ thì thầm " xin lỗi anh , em không thể tiếp tục, duyên mình đã tận. "
Cuối cùng hai cô em của Băng cũng đến với cô , Hoàng ra đi mà không biết tối hôm nay là ngày cuối cùng anh nhìn thấy Băng , Lần cuối cùng để anh quan tâm , chăm sóc Băng. Hoàng nhìn cô , âu yếm nói :
- Mai anh sẽ ghé thăm em. Em nghỉ sớm nha em yêu.
Băng muốn Hoàng đi sớm nên anh nói gì Băng cũng gật. Hai cô em nguýt :
- Hai , tình vừa thôi chứ , chứ bà làm gì mà xỉu..phát ghê vậy? Mới ở nhà ngoại có sao đâu?
Băng gạt phăng :
- Kệ chị , hai đứa hỏi chi nhiều. Chắc chị không sao , chỉ hơi mệt. Em nói Bác sĩ cho chị về nhà nằm đi.
Hai nhỏ nhăn mặt lắc đầu :
- Bà đùa hả hai? Về nhà có gì thì sao? Thôi nằm đó đi, bà đòi về tui méc má cho coi.
- Méc gì cưng? Chị hai có gì mà cưng méc ? Hai nhóc này ngộ nhỉ?
- Một tay mà bà tính che cả trời hả? Ông hồi nãy là ai? hihihi...khai liền hong tui méc.
- Chả là ai cả , đứa nào thích , chị giới thiệu.
-Ặc ặc..hai ơi , bà ác hơn quỷ á. Người yêu của hai mà hai còn như vậy thì Hai đúng là đá rồi.
- Ai nói người yêu. Thôi hổng bàn chuyện này nữa. Mau nói bác sĩ và chở chị về nhanh, làm nhanh chị dẫn đi shop.
Mới nghe "Shop" hai cô nàng lập tức "thi hành án" ngay , miễn bàn luận. Băng thấy mấy con em của mình thiệt dễ dụ , mới nói đi shop thì răm rắp nghe theo.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2009 22:57:50 bởi minhthanh_love >