gui cho ngươi yeu tương lai
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
nh0c 02.12.2008 13:07:15 (permalink)
gửi người yêu tương lai của em
em rất thích mưa nên cho dù anh có ghét mưa vì nó bẩn đi chăng nữa thì anh vẫn phải đạp xe chở em đi trên khắp các con đương đấy nhé
em rất thik gió cho nên anh có ghét gió vì nó làm rối tóc em thì anh vẵn phải nắm tay đi dạo cùng em trong những chiều lông gió đấy
em rất thik gấu bông do vậy nên dù anh có ghét chúng vì chúng rất trẻ con thì anh vẫn phải ôm cả đống gấu bông khi đi shopping hay đi chơi với em đó
em thik mùa xuân và mùa thu nên cho dù anh ko thik chúng thì vẫn phải nghe em ca cẩm về chúng
va` có 1 điều rằng em sẽ mãi yêu anh mà thôi..điều này thì chắc anh ko ghét chứ anh ^____^

#1
    Bụi Tím 02.12.2008 13:12:13 (permalink)
    Véo cằm nhÓc gia nhập vntq hén....
    Chúc nhóc vui mỗi khi onl...
    Nhưng nhóc ơi...nhóc viết thư tình...thì nhóc nên để chung trong 01 topic nhóc thôi...nhóc mở nhiều topic wá nhóc hổng săn sóc được nhà nhóc á...
    Dưới mỗi bài có chữ TRẢ LỜI nhóc bấm vô đó là nhóc tiếp tục viết thư tình tiếp hén..
    Vui !
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2008 13:14:09 bởi Bụi Tím >
    #2
      nh0c 03.12.2008 12:39:37 (permalink)
      kum on ban da~ chi? toi
      #3
        nh0c 16.12.2008 21:08:10 (permalink)
        Có lẽ anh hai gạo ghét cay ghét đắng "cánh đồng bất tận" nên mới đưa ra những lời như thế! Thật ra trước khi để bất cứ 1 tác phẩm văn học nào đến tay người đọc thì các nhà xuất bản, các cấp có thẩm quyền phải tìm hiểu nội dung, xem xét nó thật kĩ rồi mới quyết định. Chứ để mọi chuyện đã xảy ra rồi mới giải quyết như Tuổi Trẻ đã đưa tin thì có khác nào " chắp vá" lỗi lầm trước ý kiến của dư luận?
        Em đã được đọc 1 phần của "cánh đồng bất tận" trên Tuổi Trẻ, và theo em thì em ko thích nó. Nhưng với 1 tờ báo uy tín như Tuổi Trẻ mà còn dành hẳn trang giữa trong nhiều kì để giới thiệu tác phẩm với bạn đọc cả nước, người ta đọc xong mà còn đổ xô đi mua và đã tạo nên cơn best-sell thì quả là vấn đề mà NNT đề cập là cái mới trong văn học VN. ( Nhưng cái mới ấy hiện giờ ko được chấp nhận)
        Sex là 1 vấn đề cực kì nhạy cảm, dễ gây phản ứng ngược khi đưa nó vào văn chương. Người VN lại theo truyền thống Á Đông vì vậy NNT đã rất can đảm khi đưa nó vào tác phẩm của mình. Nếu cô sợ nó sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp văn chương đang phát triển của mình( cô từng đoạt giải I cuộc thi " sáng tác văn học tuổi 20") thì ko vì lí do gì lại sáng tác "cánh đồng bất tận". Em nghĩ NNT muốn tạo ra cái gì đó mới mẻ hơn trong những tác phẩm của cô.
        _________________
        Nồng nàn mà ý nhị, e ấp để rạng ngời...
        #4
          nh0c 16.12.2008 21:11:10 (permalink)
          Em có biết rằng anh nhớ em nhiều lắm không? Anh ăn không ngon nhưng ngủ như điên, anh đi giầy quên đi tất, ăn sáng quên đánh răng, anh dùng xăng vo gạo, anh khờ khạo cũng chỉ vì yêu em đó.

          Khổ thân anh khi chúng bạn toàn là những đứa không có nhà phải ở trong biệt thự, không có xe đạp mà phải ngồi lăn cuđơ, không có tiền mà phải xài card.

          Anh thì cái gì cũng có chỉ không có mỗi tiền. Anh xin tình nguyện dâng hiến cho em tấm thân trong trắng như tờ giấy than của anh cho em. Tấm thân của anh tuy đang mang trong người hai dòng máu nhưng vẫn còn là hàng xài được một số thứ. Anh chỉ muốn những gì của em là của anh và những gì của anh là của riêng, của nhầm là của chung.

          Em có biết rằng anh yêu em từ khi anh thấy em lon ton như con chó con cùng mấy đứa bạn cùng là lũ quỷ cái đánh 1 thằng bạn nhỏ xíu. Anh sẽ làm tất cả để cho em vui. Ranh ngôn có câu : "Không có việc gì khó, chỉ sợ tiền không nhiều, đào cống và lấp bể, cố làm cũng thành không".

          Em đừng buồn vì những lời bạn anh nói nhé, nó nói em :" Nhìn xa cứ tưởng con người, nhìn gần mới biết đười ươi xổng chuồng". Anh đau lắm nhưng không sao, bôi cao sẽ khỏi, không khỏi ăn tỏi sẽ hết, không hết cho chết là vừa.

          Về nhà anh không nuốt trôi cơm cố gắng lắm mới chỉ có 6 bát phở. Một lần và mãi mãi anh muốn nói với em rằng anh yêu em như que kem mút dở, như dưa bở với đường, như lọ tương ngâm cà pháo, như con báo với cánh rừng, như muối vừng với lạc, như lão Hạc với con chó vàng ...

          Thôi mệt quá rồi anh đành phanh bút ở đây. Chào em và yêu em nhiều, chúc em gặp nhiều ác mộng, anh sẽ hiện ra để cùng em chạy trốn.

          Hôn em như cún con hôn mèo con!
          #5
            nh0c 16.12.2008 21:13:15 (permalink)




            Tình yêu như thể rút thăm.
            Rút trúng thì sướng, rút nhầm thì đau
            Tình yêu như thể đi câu
            Anh nào chai mặt ngồi lâu mới tài.
            Tình yêu như thể quan tài,
            Mới lanh quanh ở bên ngoài đã run
            Tình yêu như thể dây chun


            Lúc co lúc giãn lúc còn đứt ngay.
            Tình yêu như thể ông say
            Lúc nào cũng tưởng đang bay trên trời
            Tình yêu như thể điểm mười
            Có học cho hết cả đời vẫn mong.
            Tình yêu như thể đuôi công
            Trông thì đẹp đấy nhưng không ra gì
            Tình yêu như thể bánh mỳ
            Tây ta đều thích bởi vì nó ngon!
            Tình yêu như thể thỏi son
            Sinh ra vốn chỉ để mòn cái môi
            Tình yêu như thể cái đuôi
            Nó theo nó đuổi suốt đời không tha.






            Gửi người con gái anh yêu!
            #6
              nh0c 16.12.2008 21:15:38 (permalink)

              Những bức thư tình hay nhất


              Thành phố Mặt Trời - Ngày buồn, tháng nhớ, năm cô đơn, thế kỷ sầu...

              Em thương mến!

              Hôm nay trời thật đẹp, mây đen kéo đến mây trắng bay đi. Anh ngồi co cẳng viết cho em yêu của mình bức thư tình hay nhất thế kỉ 22. Đầu thư, anh chúc em nhiều calo để em mạnh khoẻ.
              Em à! Chỉ mới gặp em thôi mà anh ngỡ như đã quen nhau từ kiếp trước. Xa em vài giây thôi mà ngỡ đã bao năm. Em ơi ,ánh mắt em làm cả miền Nam chìm trong băng giá. Em cất tiếng cười làm cả miền Bắc ngủ quên còn khi những giọt lệ em rơi làm 7 tỉnh miền Trung chìm trong lũ lụt... Ôi thôi! Quái vật!.... Em à, em đến với anh trong ngày đông băng giá. Em sưởi ấm con tim anh tựa lò vi sóng nướng con mực khô. Mỗi khi anh khát, em là vại bia hơi dịu đi cái khát khủng khiếp của mùa hè.... Ôi em tôi là vô địch...
              Thôi, thư đã dài dù chỉ là một chút trái tim anh. Em thấy không? Nếu em yêu anh thì anh nguyện dâng trái tim mình đem nấu cháo cho em bồi bổ. Hàng Vn chất lượng cao đó em...
              Yêu em nhiều...
              ____________________________________________________








              Gửi người con gái anh yêu!



              Hà nội một ngày buồn như con chuồn chuồn, tháng chán như con cá rán, năm đen như con mèo hen.

              Em yêu dấu, người em như cái đấu, tóc em xù như lông gấu, tuy em hơi cá sấu nhưng anh vẫn yêu em nung nấu. Ðêm nay ngồi sửa xe mãi mà chẳng được,ngủ thì chẳng xong, nhìn trăng cao tít mít, anh quyết ngồi cong đít viết thư cho em, không gian bốn bề im ắng chỉ có tiếng ếch kêu và âm thanh như tiếng đàn violon du dương nhẹ nhàng của đàn muỗi đang vây quanh anh.
















              Em có biết rằng anh nhớ em nhiều lắm không? Anh ăn không ngon nhưng ngủ như điên, anh đi giầy quên đi tất, ăn sáng quên đánh răng, anh dùng xăng vo gạo, anh khờ khạo cũng chỉ vì yêu em đó.

              Khổ thân anh khi chúng bạn toàn là những đứa không có nhà phải ở trong biệt thự, không có xe đạp mà phải ngồi lăn cuđơ, không có tiền mà phải xài card.

              Anh thì cái gì cũng có chỉ không có mỗi tiền. Anh xin tình nguyện dâng hiến cho em tấm thân trong trắng như tờ giấy than của anh cho em. Tấm thân của anh tuy đang mang trong người hai dòng máu nhưng vẫn còn là hàng xài được một số thứ. Anh chỉ muốn những gì của em là của anh và những gì của anh là của riêng, của nhầm là của chung. Em có biết rằng anh yêu em từ khi anh thấy em lon ton như con chó con cùng mấy đứa bạn cùng là lũ quỷ cái đánh 1 thằng bạn nhỏ xíu. Anh sẽ làm tất cả để cho em vui. Ranh ngôn có câu : "Không có việc gì khó, chỉ sợ tiền không nhiều, đào cống và lấp bể, cố làm cũng thành không".




              Em đừng buồn vì những lời bạn anh nói nhé, nó nói em :"Nhìn xa cứ tưởng con người, nhìn gần mới biết đười ươi xổng chuồng". Anh đau lắm nhưng không sao, bôi cao sẽ khỏi, không khỏi ăn tỏi sẽ hết, không hết cho chết là vừa.

              Về nhà anh không nuốt trôi cơm cố gắng lắm mới chỉ có 6 bát phở. Một lần và mãi mãi anh muốn nói với em rằng anh yêu em như que kem mút dở, như dưa bở với đường, như lọ tương ngâm cà pháo, như con báo với cánh rừng, như muối vừng với lạc, như lão Hạc với con chó vàng ...

              Thôi mệt quá rồi anh đành phanh bút ở đây. Chào em và yêu em nhiều, chúc em gặp nhiều ác mộng, anh sẽ hiện ra để cùng em chạy trốn.


              Hôn em như cún con hôn mèo con !
              #7
                nh0c 16.12.2008 21:18:17 (permalink)
                Bức thứ nhất nha

                Anh!
                Như đã từ lâu em thờ ở với thế giới xung quanh mình! Cứ " giả vờ" quên lãng. Chẳng biết bao tối thứ 7 đã qua, tưởng chừng sự cô đơn bị thời gian gặm mòn gần hết?

                Như chú sâu lần đầu tiên bị lôi ra khỏi tổ kén của mình, bạn bè cuồng nhiệt kéo em lang thang khắp phố phường, ngơ ngác giật mình " Hà Nội về đêm đẹp quá" !

                Quanh quẩn một hồi, vô tình làm sao chúng em lại đến nơi chúng mình thường dến, nhưng sáng hơn, xa hơn một chút nơi chúng mình thường ngồi, có ai đấy đã ngồI vào nơi ấy!

                Lơ đãng ngắm nhìn dòng người qua trước mắt, cườI to hơn đám bạn ồn ao đang vui vẻ quanh mìnhvà chợt hờn ghen khi ánh mắt chạm vào góc xa nơi chúng mình đã từng ngồi đấy! “ Tại sao bạn khóc”- Em chợt giật mình cũng tự hỏi vì sao mình khóc? Không! Tại mình quá hạnh phúc, quá vui vì sự vui vẻ của các bạn và cũng có lẽ tại cơn gió vô tâm làm bụi cay lòng mắt!

                Chà! Mùi hoa sữa! Có đứa lại nghêu ngao: “ Em ơi, Hà Nội phố…” sao em có thể quên? Em giận lây cả mùi hương của môt thời em say đắm! Tại sao anh yêu để trọn đời em không nguôi nhớ? Và cả trờI sao sao vô tình sáng thế? Còn đâu vì sao nồng nàn một thủa em yêu? Chẳng còn ai hỏi em vì sao nào em thích! Đáy hồ kia chỉ rơi lại một vì sao cô đơn. TrờI sao hạnh phúc yêu thương đã theo anh về phương trời xa ấy! Vô tình thế gió ơi, lay động mặt hồ để trời sao cũng nhạt nhoà trong nước!

                Ghì chặt đoá hoa, tay nhói buốt, mặn môi- cũng giống thế thôi, màu đỏ xưa một thời anh thích! Em chẳng cố tình đâu vò nát cánh hoa ai đã yêu mến tặng em! Nào nỡ trách anh khi anh đã vô tình như thế!… Khuya quá rồi, trời se lạnh, thèm được bỏ tay vào túi ai để lang thang suốt đêm mà chẳng gió nào làm run được con tim hạnh phúc.

                Nhưng mọi ngườI vẫn đùa vui, em vẫn lục lọI trời sao, gió vẫn vô tâm để hoa sữa vẫn thơm.. và mùa đông sắp đến!
                ca mau, ngày… tháng….

                Ai thế kia? Lẽ nào em lại đang mơ hay em bị hoa mắt mất rồi. Không, không thể nào vì em đang đứng đây kia mà, đứng bên góc đường này, nhưng tất cả những gì em vừa nhìn thấy đã làm em choáng váng. Em đứng chết sững, mắt mở trân trân chẳng thốt được lời nào. Chẳng nhẽ đấy lại là anh? Em tự biện minh cho anh, tự lừa dối chính mình. Phản bác lại những gì vừa xảy ra như một sự an ủi cuối cùng cho tình yêu của em. Nhưng em biết rằng mình đã nhầm, tất cả như hằn sâu vào trí nhớ của em, kỷ niệm ngọt ngào ngày xưa không còn đủ để cho em bám víu vào. Giờ chỉ còn lại em trong nỗi chua xót đắng cay. Phải, anh đấy, anh đang cùng ai đó… Em làm sao nhầm được khi hình bóng anh vẫn ngạo nghễ trong trái tim em, khi trong từng giấc ngủ em vẫn mơ về anh. Em nhắm mắt lại, cố gắng xoá đi tất cả, nhưng… vô ích, một cái gì đấy trong em vừa vỡ vụn.

                Em lặng đi, mắt ráo hoảnh, nỗi đau quá lớn đã chẹn cứng dòng nước mắt của em, trái tim em như bị ai bóp nát. Em những muốn buông xuôi tất cả, mặc cho những gì đã và đang xảy ra, nhưng chút niềm kiêu hãnh trong em còn sót đã ngăn cản em. Em lảo đảo, quay cuồng tưởng như đất đang sụt lở dưới chân mình, lý trí giờ đây cũng không còn thuộc về em nữa. Từng bước chân nặng nhọc lê trên con đường mang đầy kỉ niệm, con đường ngày xưa anh đã nói yêu em, con đường có mùi dạ hương thơm ngát lẫn vào tóc em, con đường ngập tràn ánh trăng khuya và con đường của niềm đau khổ.
                Anh, sao lại thế? Tiếng yêu còn chưa dứt kia mà, nụ hôn của anh còn ấm trên môi em, bàn tay anh run rẩy nắm bàn tay em khi gió trở mùa… tất cả như đang còn đây, ngọt ngào say đắm mà sao anh vội quay đi. Em còn biết làm gì bây giờ khi nơi nào cũng đọng lại hơi ấm của anh và nơi nào cũng đầy ắp những kỉ niệm của một thời đam mê. Em còn biết đi dâu để trốn những kỷ niệm nay đã trở thành chua xót. Tại sao lại như thế hả anh?

                Anh có còn nhớ không, ngày xưa yêu em, anh rất yêu màu tím, anh rất thích mái tóc dài thơm mùi dạ hương… Còn bây giờ, chẳng lẽ anh đã thay đổi nhanh chóng vậy sao? Mới hôm nào màu tím, tóc dài, sao giờ đây, màu đỏ, tóc ngắn. Hãy nói đi anh, hãy nói những gì phủ nhận điều đó đi anh. Hãy nói rằng điều đó là không có thực, là em chỉ mơ hay nhầm lẫn. Em cầu mong nghe từ nơi anh một lời nói ngọt ngào, cho dù đó chỉ là một lời nói dối. Em cố bám víu vào niềm tin mong manh giả dối, cố níu kéo lại những gì đã mất, thế mà ngay cả ước muốn nhỏ nhoi cuối cùng này em cũng chẳng có được nữa rồi.
                Ngày xưa mình yêu nhau, anh từng bảo em là vầng trăng của anh, vầng trăng không bao giờ nguyệt thực, như tình yêu anh dành cho em mãi mãi tròn đầy như trăng mười sáu. Vậy mà giờ đây… Ôi vầng trăng em đang nguyệt thực bởi một mặt trời chói lọi nào đó hay tình yêu của anh dành cho em nguyệt thực. Điều này anh hiểu hơn ai hết, phải không anh?

                Đã đến lúc em phải đi đây, bởi ngoài kia trăng đang lên cao, trăng mười sáu tròn vành vạnh sao em thấy méo mó đến khủng khiếp. Ánh trăng dìu dịu ngày nào sao giờ đây em cảm thấy nhức nhối, chói chang. Em phải đi đây, mặc dù chẳng biết đi đâu để trốn ánh trăng mà bây giờ không còn của riêng em nữa. Em cảm thấy cô đơn lạnh lẽo trong thế giới ánh trăng chứa đầy kỉ niệm ngày xưa.
                Anh, em không thể chờ anh nữa đâu, bởi vì em biết khi anh đến, em sẽ không đủ can đảm để ra đi. Em gửi lại cho anh niềm hạnh phúc nhỏ nhoi mà em đã chắt chiu từ những ngày tháng yêu nhau, chỉ xin giữ lại nỗi khổ đau cho riêng mình em mà thôi.
                Anh hãy coi đây là lá thư từ biệt anh và vĩnh biệt tình yêu của em. Em phải ra đi vì đó là con đường duy nhất của em để vầng trăng trong kí ức của anh không bao giờ nguyệt thực.


                #8
                  nh0c 16.12.2008 21:23:37 (permalink)

                  một lá thư hay và có ý nghĩa !


                  Hôm nay mình tình cờ đọc lá thư của Tổng thống Abraham Lincoln gửi thầy giáo của con trai, được dịch và đăng trên Tuổi trẻ online cũng như nhiều trang khác. Thấy có cảm hứng nên mình tìm bản tiếng anh và dịch lại nhiều đoạn mà mình thấy là hợp hơn. Cũng có ý kiến cho rằng bức thư này ko phải do Abraham Lincoln viết. Nhưng cho dù thế nào thì đây cũng là một lá thư hay và có ý nghĩa. Rất đáng đọc và suy nghĩ.

                  --------------------------------------------------

                  “Thưa thầy,
                  Con tôi sẽ phải học điều này, tôi biết, rằng không phải ai cũng đều công bằng, và không phải ai cũng đều chân thật. Nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biết bên cạnh những kẻ vô lại thì ở đâu đó sẽ có những người anh hùng; bên cạnh những chính trị gia ích kỷ, thì ở đâu đó cũng có những nhà lãnh đạo tận tâm. Xin thầy hãy dạy cho cháu biết rằng ngoài những kẻ ghét bỏ ta thì ta cũng có những người bạn.
                  Bài học này sẽ mất nhiều thời gian, tôi biết; nhưng xin thầy hãy dạy cho cháu biết rằng một đồng đôla kiếm được do công sức lao động của mình còn quí giá hơn nhiều so với năm đồng đôla nhặt được.
                  Xin thầy dạy cho cháu biết cách chấp nhận thất bại và cũng biết cách tận hưởng niềm vui chiến thắng.

                  Nếu có thể, xin hãy dạy cháu tránh xa sự đố kỵ.
                  Xin thầy dạy cháu hiểu được sự ẩn ý bên trong những nụ cười thầm lặng. Dạy cho cháu biết được rằng những kẻ hay bắt nạt người khác nhất là những kẻ dễ bị đánh bại nhất.
                  Nếu có thể, xin thầy hãy giúp cháu nhìn thấy thế giới kỳ diệu của sách... nhưng cũng cho cháu có thời gian tĩnh lặng để suy nghĩ về sự bí ẩn muôn thuở của thiên nhiên, của những đàn chim trên bầu trời, những đàn ong dưới ánh mặt trời và những bông hoa ngát hương trên đồi xanh.
                  Ở trường, thầy hãy dạy cho cháu biết thà rằng thi rớt vẫn còn hơn là gian lận trong thi cử.
                  Xin giúp cháu có niềm tin vào ý kiến riêng của bản thân mình, dù tất cả mọi người xung quanh đều cho rằng ý kiến đó là sai.
                  Xin hãy dạy cho cháu biết cách đối xử dịu dàng với những người hiền lành và cứng rắn với những kẻ thô bạo.
                  Xin giúp cho cháu có sức mạnh để không chạy theo đám đông khi tất cả mọi người đều chạy theo thời thế.
                  Xin hãy dạy cho cháu biết lắng nghe tất cả mọi người nhưng cũng dạy cho cháu biết cần phải sàng lọc những gì nghe được qua một tấm lưới của sự thật để cháu chỉ đón nhận những gì tốt đẹp.
                  Xin hãy dạy cho cháu biết cách mỉm cười ngay cả khi buồn bã. Và dạy cháu biết rằng không có gì phải xấu hổ khi ta khóc. Xin hãy dạy cho cháu biết cách chế giễu những kẻ vô liêm sĩ và cẩn trọng trước sự ngọt ngào.
                  Xin hãy dạy cho cháu rằng có thể bán sức lực và trí tuệ cho người trả giá cao nhất, nhưng không bao giờ cho phép bán trái tim và tâm hồn mình.
                  Xin hãy dạy cho cháu biết ngoảnh tai trước một đám đông đang gào thét....,đứng thẳng người và bảo vệ những gì cháu cho là đúng.
                  Xin hãy đối xử dịu dàng với cháu nhưng đừng nuông chiều cháu bởi vì chỉ có sự thử thách mới giúp cháu trưởng thành.
                  Xin hãy giúp cháu có được lòng can đảm để không yên lòng khi chứng kiến những điều sai trái nhưng thầy cũng hãy giúp cháu có được lòng kiên nhẫn để có thể trở thành một người dũng cảm. Xin hãy dạy cho cháu luôn có niềm tin vào bản thân mình, bởi vì khi đó cháu mới có niềm tin vào nhân loại.
                  Tôi biết đây là một yêu cầu quá lớn. Nhưng hãy xem những gì thật ý nghĩa mà thầy có thể làm cho cháu, một chàng trai bé nhỏ thật tốt bụng, con trai của tôi
                  #9
                    nh0c 16.12.2008 21:26:41 (permalink)

                    Đừng *

                    Ðừng nên thờ ơ với những gì đã quá quen thuộc với bạn. Hãy giữ chắc lấy chúng như những gì quan trọng nhất, vì sẽ có lúc bạn cảm thấy tiếc nuối khi những điều thân thuộc ấy mất đi.

                    Ðừng hạ thấp giá trị của mình bằng cách so sánh bản thân mình với người khác. Mỗi chúng ta là một con người khác nhau và đều có những giá trị khác nhau.

                    * Ðừng mãi mê theo đuổi những mục tiêu mà người khác cho là quan trọng, vì chỉ có bạn mới hiểu rõ những mục tiêu nào là tốt cho mình.

                    * Ðừng ngại học hỏi. Kiến thức là một tài sản vô hình và sẽ là hành trang vô giá theo bạn suốt cuộc đời.

                    * Ðừng ngại mạo hiểm để làm những điều tốt. Ít nhất bạn cũng học được cách sống dũng cảm với những lần mạo hiểm.

                    * Ðừng nên phí phạm thời gian hoặc những lời nói thiếu suy nghĩ. Cả hai thứ ấy một khi đã qua đi hay thốt ra thì không thể nào bắt lại được.

                    * Đừng để cuộc sống đi qua mắt bạn chỉ vì bạn đang sống trong quá khứ hay tương lai. bằng cách sống cuộc sống của mình ngày hôm nay, vào lúc này, bạn đang sống tất cả mọi ngày trong cuộc đời.

                    * Đừng quên hy vọng, sự hy vọng cho bạn sức mạnh để tồn tại ngay khi bạn đang bị bỏ rơi.

                    * Đừng đánh mất niềm tin vào bản thân mình, chỉ cần tin là mình có thể làm được và bạn lại có lý do để cố gắng thực hiện điều đó.

                    * Đừng lấy của cải vật chất để đo lường thành công hay thất bại, chính tâm hồncủa mỗi con người mới xác định được mức độ " giàu có" trong cuộc sống của mình.

                    * Đừng để những khó khăn đánh gục bạn, hãy kiên nhẫn rồi bạn sẽ vượt qua.

                    * Đừng do dự khi đón nhận sự giúp đỡ, tất cả chúng ta đều cần được giúp đỡ ở bất kỳ khoảng thời gian nào trong cuộc đời.

                    * Đừng chạy trốn mà hãy tìm đến tình yêu, đó là niềm hạnh phúc nhất của bạn.

                    * Đừng chờ đợi những gì bạn muốn mà hãy đi tìm kiếm chúng.

                    * Đừng từ chối nếu bạn vẫn còn cái để cho.

                    * Đừng ngần ngại thừa nhận rằng bạn chưa hoàn hảo.

                    * Đừng e dè đối mặt thử thách. Chỉ khi thử sức mình, bạn mới học được can đảm.

                    * Đừng đóng cửa trái tim và ngăn cản tình yêu đến chỉ vì bạn nghĩ không thể nào tìm ra nó.

                    * Cách nhanh nhất để nhận tình yêu là cho, cách mau lẹ để mất tình yêu là giữ nó quá chặt, cách tốt nhất để giữ gìn tình yêu là cho nó đôi cánh tự do.

                    * Đừng đi qua cuộc sống quá nhanh đến nỗi bạn quên mất mình đang ở đâu và thậm chí quên mình đang đi đâu.

                    * Đừng quên nhu cầu cảm xúc cao nhất của một người là cảm thấy được tôn trọng.

                    * Đừng ngại học hỏi. Kiến thức là vô bờ, là một kho báu mà ta luôn có thể mang theo dễ dàng.

                    * Đừng sử dụng thời gian hay ngôn từ bất cẩn. Cả hai thứ đó đều không thể lấy lại.

                    * Cuộc sống không phải là một cuộc chạy đua, nó là một cuộc hành trình mà bạn có thể tận hưởng từng bước khám phá...

                    * Đừng bao giờ cho là bạn đã thất bại khi những kế hoạch và giấc mơ của bạn đã sụp đổ, vì biết được thêm một điều mới mẻ thì đó là lúc bạn tiến bộ rồi.

                    * Đừng quên mỉm cười trong cuộc sống.

                    * Đừng quên tìm cho mình một người bạn thực sự, bởi bạn bè chính là điều cần thiết trong suốt cuộc đời.

                    * Và cuối cùng đừng quên ơn những người đã cho bạn cuộc sống hôm nay với tất cả những gì bạn cần. Bởi vì con cháu đời sau của bạn sẽ xem bạn như tấm gương của chúng.
                    Source: Story Love blog ^^
                    #10
                      nh0c 16.12.2008 21:31:02 (permalink)
                      Hôn - Có Nhiều Ý Nghĩa


                      Hôn - Có Nhiều Ý Nghĩa


                      (Www.HoangClub.Hapi.Vn) Hôm qua con ngập ngừng hỏi ba: "Ở giai đoạn nào thì người ta có thể hôn?". Nếu trả lời ngay, ba có thể nói rằng, đó là khi hai người yêu nhau và muốn biểu lộ tình yêu của mình. Nhưng để đến giai đoạn ấy là cả một quá trình khi họ đã cảm nhau, hiểu nhau và chấp nhận tình yêu của nhau. Cho nên qua mỗi giai đoạn, mỗi nụ hôn có ý nghĩa khác nhau.


                      Mỗi nụ hôn có ý nghĩa khác nhau..

                      Nụ hôn đầu tiên của một người con trai dành cho một người con gái rất quan trọng, và có ý nghĩa như một lời tỏ tình, cô gái nhận nó là chấp nhận và đồng thời biểu lộ tình yêu của mình cho nên người con gái tự trọng không bao giờ phung phí nụ hôn của mình khi chưa biết rõ tình cảm của đối tượng hay của chính mình.


                      Khi một chàng trai thật sự yêu quý tôn trọng con, họ sẽ rất hạnh phúc khi hôn con. Với những kẻ đùa vui giả trá sau khi hôn một người con gái dễ dãi người ta sẽ xem thường và hay suy diễn: người con gái ấy ai cũng có thể hôn được. Cho nên nụ hôn là ngôn ngữ đặc biệt của tình yêu, hơn thế nữa nó là cả một nghi thức.


                      Chỉ những người yêu nhau mới hôn môi còn những người thân thiết khác thì hôn ở những vị trí khác và nhìn cách hôn người ta biết quan hệ giữa họ với nhau. Bạn bè anh em thì chỉ hôn ở má.


                      Cho nên nụ hôn chỉ thật sự mang lại niềm hân hoan, là kỉ niệm đẹp khó quên khi nó xuất phát từ tình cảm chân thành và đúng nơi đúng lúc, nếu không sẽ là một nỗi ray rức hoặc hạ thấp bản thân mình...


                      Cho nên con gái ạ, nếu chưa yêu ai, con cứ giữ nụ hôn ấy để trao cho một người xứng đáng.
                      #11
                        nh0c 16.12.2008 21:33:13 (permalink)
                        Hôm nay tôi nhận được một lá thư rất cảm động từ ông PL, cựu chánh án tòa án tối cao của Úc. Ông PL nói là thấy tôi trên đài truyền hình số 9 nói về ung thư tiền liệt tuyến và loãng xương, nên liên lạc để hỏi thêm và … cho tiền. Ông năm nay đã 81 tuổi, cao 1.8 m, nặng 75 kg, chưa có tiền sử gãy xương, PSA ở độ “nguy hiểm”, sử dụng ADT. Ông hỏi tôi như vậy cần phải làm gì để giảm nguy cơ gãy xương. Câu cuối cùng ông viết là: “Tôi biết giáo sư rất bận, và có thể ông không trả lời thư của tôi. Nhưng dù ông có trả lời hay không trả lời thì tôi vẫn đóng góp một số tiền cho dự án nghiên cứu của ông”. Ông không cho biết số tiền đó bao nhiêu, nhưng dù bao nhiêu thì tôi vẫn rất vui mà cảm động. Tôi viết ngay một thư trả lời khuyên ông nên đi đo DXA và cho tôi xem kết quả để bàn tiếp. Thật ra, nguy cơ gãy xương của ông ta rất thấp, nhưng ở độ tuổi này thì vẫn đề phòng tốt hơn là đến khi có chuyện mới lo.

                        Một ngày vui đầu tuần của tôi.
                        #12
                          nh0c 17.12.2008 11:08:56 (permalink)
                          Mới ghé qua Blog của nh0c thấy bài này hay hay nên post lại cho các anh em học tập để viết thư tình tặng người iu(^_^)!
                          Một ngày buồn như con chuồn chuồn , tháng chán như con cá rán, năm đen như con mèo hen. Em yêu dấu, người em như cái đấu, tóc em xù như lông gấu, tuy em hơi cá sấu nhưng anh vẫn yêu em nung nấu. Ðêm nay trăng cao tít mít, anh ngồi cong đít viết thư cho em, không gian bốn bề im ắng chỉ có tiếng ếch kêu và âm thanh như tiếng đàn violon du dương nhẹ nhàng của đàn muỗi đang vây quanh anh.
                          Em có biết rằng anh nhớ em nhiều lắm không? Anh ăn không ngon nhưng ngủ như điên, anh đi giầy quên đi tất, ăn sáng quên đánh răng, anh dùng xăng vo gạo, anh khờ khạo cũng chỉ vì yêu em đó.
                          Khổ thân anh khi chúng bạn toàn là những đứa không có nhà phải ở trong biệt thự, không có xe đạp mà phải ngồi lăncuđơ, không có tiền mà phải xài card.
                          Anh thì cái gì cũng có chỉ không có mỗi tiền. Anh xin tình nguyện dâng hiến cho em tấm thân trong trắng như tờ giấy than của anh cho em. Tấm thân của anh tuy đang mang trong người hai dòng máu nhưng vẫn còn là hàng xài được một số thứ.
                          Anh chỉ muốn những gì của em là của anh và những gì của anh là của riêng, ủa nhầm là của chung. Em có biết rằng anh yêu em từ khi anh thấy em lon ton như con chó con cùng mấy đứa bạn cùng là lũ quỷ cái đánh 1 thằng bạn nhỏ xíu. Anh sẽ làm tất cả để cho em vui...
                          Ranh ngôn có câu : "Không có việc gì khó, chỉ sợ tiền không nhiều, đào cống và lấp bể, cố làm cũng thành không". Em đừng buồn vì những lời bạn anh nói nhé, nó nói em :" Nhìn xa cứ tưởng con người, nhìn gần mới biết đười ươi xổng chuồng". Anh đau lắm nhưng không sao, bôi cao sẽ khỏi , không khỏi ăn tỏi sẽ hết, không hết chờ chết là vừa. Về nhà anh không nuốt trôi cơm cố gắng lắm mới chỉ có 6 bát phở...
                          Một lần và mãi mãi anh muốn nói với em rằng anh yêu em như que kem mút dở, như dưa bở với đường, như lọ tương ngâm cà pháo, như con báo với cánh rừng, như muối vừng với lạc, như lão Hạc với con chó vàng...
                          Thôi mệt quá rồi anh đành phanh bút ở đây. Chào em và yêu em nhiều, chúc em gặp nhiều ác mộng, anh sẽ hiện ra để cùng em chạy trốn.
                          #13
                            nh0c 17.12.2008 11:12:42 (permalink)
                            hôm nay rảnh ngồi lướt web,nhặt đc cái này cũng vui vui,tặng gia đình và chúc gia đình có một ngày nghỉ cúi tuần thật vui nghen
                            ----------------------------------------------------------------------------------
                            Một chàng trai viết thư tỏ tình với bạn gái:

                            Thành phố Mặt Trời - Ngày buồn, tháng nhớ, năm cô đơn, thế kỷ sầu...

                            Em thương mến!

                            Hôm nay trời thật đẹp, mây đen kéo đến mây trắng bay đi. Anh ngồi co cẳng viết cho em yêu của mình bức thư tình hay nhất thế kỉ 22. Đầu thư, anh chúc em nhiều calo để em mạnh khoẻ. Em à! Chỉ mới gặp em thôi mà anh ngỡ như đã quen nhau từ kiếp trước. Xa em vài giây thôi mà ngỡ đã bao năm. Em ơi ,ánh mắt em làm cả miền Nam chìm trong băng giá. Em cất tiếng cười làm cả miền Bắc ngủ quên còn khi những giọt lệ em rơi làm 7 tỉnh miền Trung chìm trong lũ lụt... Ôi thôi! Quái vật!.... Em à em đến với anh trong ngày đông băng giá. Em sưởi ấm con tim anh tựa lò vi sóng nướng con mực khô. Mỗi khi anh khát, em là vại bia hơi dịu đi cái khát khủng khiếp của mùa hè.... Ôi em tôi là vô địch...

                            Thôi, thư đã dài dù chỉ là một chút trái tim anh. Em thấy không? Nếu em yêu anh thì anh nguyện dâng trái tim mình đem nấu cháo cho em bồi bổ. Hàng VN chất lượng cao đó em...

                            Yêu em nhiều...
                            #14
                              nh0c 17.12.2008 11:16:08 (permalink)
                              Có lẽ em cho rằng còn quá sớm để nhận được lá thư này-bức thư tình đầu tiên của anh!-Nhưng em ạ,Tố Hữu đã từng nói:


                              "Có gì đẹp trên đời hơn thế
                              Người với người sống để yêu nhau"

                              Anh cũng là con người làm sao thoát khỏi qui luật của tự nhiên ấy.Huống chi anh đang là một chàng trai 18,đang mang trong mình dòng máu của thần tình yêu.Chính vì thế ngay từ khi gặp em,anh đã bị ánh mắt,nụ cười và tất cả những gì thuộc về em chinh phục.Lúc ấy anh chỉ nghĩ đơn giản đó chỉ là những rung động nhẹ nhàng của lứa tuổi mới lớn nhưng anh đã lầm,sau lần gặp gỡ định mệnh ấy,số phận dường như đã gắn chặt em với anh,ánh mắt ấy đã khiến anh hòan toàn trở nên yếu đuối,đứng trước em anh cảm thấy mình rất nhỏ bé như đứa trẻ đang khát khao một vòng tay yêu thương.Anh đã kịp nhận ra có một nỗi nhớ đang đầy lên trong tim mình .Từng giờ từng khắc anh nhớ em âm thầm và da diết,nỗi nhớ ấy không dồn dập đổ về nhưng nó cứ chầm chậm đều đều lan tỏa đến từng tế bào trong cơ thể anh khiến anh như thấy rõ một xúc cảm xôn xao trong lòng đang tỏa rộng như giọt nước loang dần trên miếng vải.Những lúc như thế anh chỉ muốn được nhìn em muốn được đắm mình vào cảm giác yên bình êm ả.Những lúc nhớ em anh muốn làm tất cả những gì liên quan đến em bằng cách đó anh xoa dịu nỗi nhớ đang khao khát trong lòng.Thời gian cứ thế trôi đi đã bồi đắp nỗi nhớ trong anh thành một tình yêu thầm lặng như viên ngọc trai hóa thân từ hạt cát buồn đau.Anh chẳng thể hiểu được từ bao giờ và như thế nào tình yêu ấy đã hình thành nữa.Chỉ biết nó đang hiện hữu trong lòng thật rõ ràng và sắc cạnh.Anh luôn nghĩ về em luôn cảm thấy bồn chồn và khao khát nhưng anh phai cố lên lòng bắt trái tim phải im tiếng ôm chặt ngực mỗi khi nhìn thấy em bởi lúc ấy anh thấy tim mình như nghẹn lại một cảm giác xao xuyến khôn cùng nhưng anh vẫn không dám bày tỏ.Có lẽ anh quá nhút nhát nhưng cũng có thể là do em quá vô tâm.Em biết không một ngày không gặp em anh cảm thấy thất vọng và đau đớn bởi biết như thế là linh cảm của mình không sai mà anh thì yêu em nhiều lắm!Đã bao nhiêu lần anh đã tự hứa với mình sẽ lãng quên em nhưng cũng bấy nhiêu lần anh cảm thấy mình bất lực.Anh không đủ tự tin để bước đi một mình trên đường đời mà không có em bên cạnh và có lẽ là không còn mạnh mẽ để che dấu một tình yêu đang hừng hực cháy trong lòng. Anh không muốn tim khờ lỡ một nhịp yêu,chính vì thế anh đã viết lá thư này. Anh biết cuộc sống không bao giờ chỉ là một đường thẳng như tình yêu không thể chỉ là một nụ hoa hồng hay một bức thư.
                              Anh cũng hiểu thời gian đã chứng kiến sự khởi nguồn của vạn vật thì cũng chính vạn vật sẽ chìm dần dưới lớp bụi của thời gian nhưng cho dù thế chăng nữa thì tình yêu của anh dành cho em vẫn đầy ắp trong tim anh suốt cuộc hành trình về tận chân dốc cuộc đời ! :crying:

                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 21 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9