Nắng quê tôi không có mùi hoa sữa
Cũng chẳng thể nào ngan ngát hơi may
Chẳng đặc quánh.Chẳng mộng mơ
Như sắc nắng hạ,thu
mọi miền đất nước
Mà lại có sự hanh hao đến lạ
Mỗi sáng bừng lên mằn mặn vị phù sa
Cái vị mặn muôn đời luôn gắn bó
Với mỗi "sống nhà"
bàng bạc bóng hoàng hôn.
Dấu thời gian in hằn trên mái lá
Như thủ thỉ kể lại chuyện ngày xưa
Nắng, đã từng ,tinh nghịch, mộng mơ
Làm đất bạc, cỏ cây cháy xém
Rồi ân hận...
.... muộn màng
Nắng trở về trầm tư và tĩnh lặng.
Nắng đã thực sự là nắng của quê hương
Biết yêu thương những con người sứ sở
Biết ươm mầm những hạt giống mùa sau
Nắng trở thành bất tử....