bao giờ lại đến ngày xưa
ta cùng trẻ lại ngây thơ, vụng về.
Vô tư tôi hát- em nghe,
em hồn nhiên đến ngây thơ dại khờ.
Bao giờ lại đến ngày xưa,
buồn đau chưa có, nắng mưa chưa từng
em trong trắng đến vô cùng,
tôi trai tráng, tôi trẻ trung bất ngờ.
Bao giờ lại đến ngày xưa,
em xinh đẹp lắm mà chưa có chồng
để cho tôi ước, tôi mong
rằng em để ý mình không...mà chờ.
Bao giờ lại đến ngày xưa....
Tác giả: Đặng Vương Hưng.