Lãng đãng
Sang độ đông rồi, lạnh chớm giăng
Giăng đường xưa ấy cánh hoa vàng
Vàng thêm ánh mắt sầu dài nối
Nối mãi cơn buồn lệ đẫm chan
Chan chứa tâm tư trong dạ mỏng
Mỏng manh tơ tóc với duyên trần
Trần gian ai nỡ gây ly biệt
Biệt cách muôn trùng mỗi tiết sang
Chilan 8.12.08
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2008 12:40:44 bởi chilan >