nhìn ngoài trời sao cứ mưa hoài , làm nó cảm thấy đau nhói , nó đã khóc , khóc thật nhiều . nhưng nó suy nghĩ lại , khóc để làm gì chứ ? dù nó có khóc đến cạn khô nước mắt thì cũng chẳng thể đêm ấy về với nó , nhưng trong lòng nó cảm thấy đau lắm . nó cần ấy lắm , nhưng ấy đâu cần nó nữa , nó dường như chỉ là 1 cái gì đó , chỉ là 1 cái mà khi ấy buồn thì nó ở bên chia sẻ , khi ấy vui thì nó chỉ biết âm thầm 1 mình chờ đợi ấy , nó mong sẽ có 1 ngày nó sẽ là 1 cái gì trong tim của ấy để khi ấy vui thì ấy cung nghĩ về nó . bây giờ suy nghĩ lại thì nó cũng chẳng thể trách ấy được , vì nó và ấy thuộc 2 thế giới hoàn toàn khác nhau . ấy là 1 người con gái dễ thương , nhà giàu . còn nó thi chẳng có gì cả . nhưng dù sao thì nó cũng cảm ơn ấy , ấy đã cho nó biết yêu là thế nào , cho nó biết thế nào là sự đau khổ của tình yêu . nhưng nó hận ấy lắm , nếu không cần nó nữa thì sao ấy lại cứ tỏ ra thương hại nó làm gì ? quan tâm đến nó làm gì ? dù sao thì nó vẫn là 1 thằng con trai mà ? làm sao nó có thể chấp nhận sự thương hại đó chứ . dù gia đình nó có như thế nào đi nữa thì cũng kệ nó đi , ấy quan tâm làm gì ? bây giờ thì nó đâu có cần sự quan tâm đó . ấy có biết bao ngày qua nó đã cố tìm niềm vui trong đau khổ , tim nụ cười trong khi nước mắt nó sắp rơi . nó đã muốn quên tất cả , quên đi cái tình yêu mà nó luôn hi vọng , nhưng tại sao hình bóng , nụ cười ấy cứ hiện lên trong tâm trí nó chứ . nhưng thôi nó sẽ chấp nhận , nó chúc ấy se được hạnh phúc bên người mới , nó sẽ từ xa quan sát cuộc sống của ấy , nó sẽ sẵn sàng chia sẻ với ấy những lúc ấy buồn dù ấy chỉ xem nó như là 1 người thay thế thôi ! và bây giờ tình yêu của nó đã chết rồi , trái tim của nó đã từng rướm máu và bây giờ đó chi như 1 cục sắt thôi ! Chúc ấy hạnh phúc .