TIẾNG LÒNG
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 24 bài trong đề mục
phan thanh minh 10.02.2005 02:50:32 (permalink)
0

Đàn chim thả sợi nắng xuân
cúc thay áo lụa trong ngần sắc hoa
hương quỳnh lấp loáng ngân xa
tim xuân nở đóa hoàng hoa môi cười...

Hồn nhiên mái tóc rẽ ngôi
nụ e ấp ngậm tinh khôi yếm đào
tiếng thơm rụng trắng hương cau
tiếng hôn đợi lá chạm màu tháng giêng !

Tiếng tình đong giọt uyên nguyên
tiếng yêu hóa đá ước nguyền trước sau
dù đi khắp nẻo địa cầu
tiếng ru...vẫn mẹ ngọt ngào nhớ thương !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2005 02:10:05 bởi phan thanh minh >
#1
    phan thanh minh 15.02.2005 05:22:04 (permalink)
    0
    Riêng tặng Kiều nữ Hellomy 9 bài thơ này, không biết đàng ấy đã đọc chưa?
    " Cố ý trồng hoa, hoa chẳng nở
    vô tình cắm liễu, liễu nên cây..."
    Khối tình tri âm, bất tri diện như Bá Nha -Tử Kỳ thời nay quả là khó
    tìm, chỉ khi mình thật tình nhất với lòng mình thì tình cảm mới chắp cánh thăng hoa...
    Bắt đầu kể với bạn một chuyện tình ngày xưa ấy nhé :

    DÒNG DÔNG TUỔI THƠ

    Sông vẫn chảy trôi qua huyền thoại
    phía phù sa tôi bồi lở đời mình
    cánh diều nhỏ lãng quên-ngày con gái
    hoa đợi mùa, lâu lắm...thuở bình minh !

    Để làn môi cười còn chút hồn nhiên
    chao-má lúm đồng tiền-ơi, dễ ghét
    thu rắm rối cả mùa màng diễm tuyệt
    cúc hanh hao đợi nắng mơ vàng !

    Răng khễnh ngày xưa, giỏi tiếng Chơi Quan
    hay tính nhẩm...thường ăn nhiều ô cách
    chỉ có hai quan mà em bắt hết
    tôi vụng về...thương nắm sỏi từ bi !

    Sương trắng giăng mùng gói lụa tình si
    đêm trong vắt nhưng nhìn sao tận đáy ?
    em hiền thục đi qua miền thơ ấu
    tiếng đàn tôi quạnh vắng cung trầm...
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2005 00:52:09 bởi phan thanh minh >
    #2
      heartbreaker 25.02.2005 08:21:05 (permalink)
      0
      đoạn tình, người đã thay ta
      câm lặng, câu chúc hạnh phúc cho ai
      người cười trên nỗi đau thương
      như trái tim chưa từng nhỏ lệ thầm

      ở bên người ấy, cho ta hỏi
      người có vui ko, hạnh phúc ko?
      sao ta ngồi đây lại khóc thầm
      cho mối tình si, cho sầu thiên thu.

      thôi, ta chấp nhận người đi
      để ta quên hết nụ cười hình nhân
      thời gian thoi thả đong đưa
      trái tim ta lỡ in sâu tình đầu
      #3
        hellomy9 04.03.2005 01:17:54 (permalink)
        0
        Mãi đến khi tỷ Ly nhắn offline, mới biết mình được tiền bối phan thanh minh viết tặng một bài, thật là thất lễ, thất lễ quá!

        "Cố ý trồng hoa, hoa chẳng nở
        Vô tình cắm liễu, liễu nên cây..."
        Mắt ngừng đọc, lòng chưa thôi dậy sóng
        Hai câu thơ tâm đắc nhất đây mà!
        Cám ơn lắm, một tâm hồn đồng điệu..
        Khách tri âm hiểu khách tri âm

        Khối tình Bá Nha - Tử Kỳ đúng là khó có, huống gì là cuộc sống thời đại, khó lại càng khó. Đúng là chỉ khi mình thật tình nhất với lòng mình, thì tình cảm mới chấp cánh thăng hoa...

        Cũng chấp bút gửi tặng thi sĩ phan thanh minh một bài thơ, nhưng trước giờ hellomy làm thơ phóng khoáng, không vần, không điệu.. thi sĩ xin chớ cười chê nhé!
        Lại là chủ đề tình yêu muôn thuở hi hi

        Nếu ai đó hỏi em tình yêu người phụ nữ,
        Có đậm đà, sâu sắc lắm hay không?
        Em sẽ mượn hình dung của biển
        Trên có sóng ồn ào, giận dữ
        Có bão táp, phong ba gào thét điên cuồng
        Nhưng biển cả lại rộng mênh mông
        Đáy đại dương sâu thẳm, yên bình
        Càng ra xa, biển lại càng xanh mãi
        Tình yêu người phụ nữ cũng thế thôi...
        Yêu thật nhiều, rộn rã mới là yêu
        Đằm thắm thay khi tình bày tỏ
        Tình yêu nàng mãi mãi tận đáy tim
        Nên đôi lúc anh thờ ơ không biết
        Mất đi rồi hối tiếc cũng nhiều khi..
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2005 01:48:55 bởi hellomy9 >
        #4
          phan thanh minh 04.03.2005 13:09:32 (permalink)
          0
          Hello Hellomy 9,
          Quả thật tình yêu của phụ nữ thường là thế, như biển...âm thầm chỉ để nhận sự bão giông trong tâm tưởng...để rồi tự dằn vặt mình, tự oán trách vu vơ...
          Đành thôi :

          HÓA THÂN

          Hóa thân con nhạn mùa đông
          là san sẻ bớt bão giông với người

          Hóa thân mây trắng giữa vời
          để nghe em bé...gọi mời ông Trăng !

          Phố cười rực rỡ hoa đăng
          hóa thân ngọn lửa...trở trăn bếp nghèo !

          Sông xa lánh lánh mưa chiều
          hóa thân bến tạm...ít nhiều heo may

          Dỗi hờn một chút men say
          hóa thân quán rượu trả vay nợ người...
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2005 00:52:57 bởi phan thanh minh >
          #5
            hellomy9 05.03.2005 03:29:24 (permalink)
            0
            Hóa thân con sứa ngủ li bì
            Để em nghe sóng ru hòai ngàn năm

            Hóa thân giọt nắng cuối chiều
            Để em nhảy nhót trên vai một người

            Biển người ôi rộng mênh mông
            Hóa thân bèo dạt mây trôi.. kiếm tìm !

            Ngân hà lấp lánh ánh sao
            Hóa thân đom đóm.. mong lưu chút gì !

            Núi cao trùng điệp ngất trời
            Hóa thân trạm gác.. đợi người nghỉ chân !

            Yêu nhau một chút ý tình
            Hóa thân giọt nước long lanh mắt người...
            #6
              phan thanh minh 06.03.2005 13:39:22 (permalink)
              0
              Vâng, thì em hãy cứ đi đi...Đi về với non cao biển rộng, với dải ngân hà xa tít ngàn xa...Hãy hóa thân thành sứa để ngủ vùi trong lòng yêu thương của biển tình ấm áp...( nhưng đừng phát triển quá nhiều sứa con thì khổ ải cho nhân loại lắm lắm em ơi )
              .........

              VỀ ĐÂU SƠN NỮ

              Em đi trĩu gánh bao mùa
              hương phai tóc biếc gió đùa môi son
              dặm dài, thương gót chân bon
              hồn hoa thảo dã ngát thơm hương rừng...

              Mây đan phố núi chập chùng
              gánh thu bảng lảng một vùng ước mơ
              Em về gió hạc vàng xưa
              rừng hiu hiu nhạt...non mờ sương phai
              ........
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2005 00:54:27 bởi phan thanh minh >
              #7
                hellomy9 08.03.2005 03:25:57 (permalink)
                0
                Nếu em đi xa và khuất vào dĩ vãng, nếu em rời khỏi nơi này và lẫn trong những giọt sương đêm buổi sáng, nếu em hóa thành tia nắng cuối chiều vội vàng tắt lịm, nếu em nguyện làm ánh sao băng chợt sáng một lần rồi rơi xuống thành những mảnh thiên thạch, nếu em như lòai hoa rực rỡ nhiều ngày rồi cũng đến lúc vỡ toang.. từng cánh... liệu áng thơ ngày hôm nay có còn du dương, thánh thót bên tai?

                Một mùa nắng đẹp em đi
                Gửi anh chút ý, chút tình vấn vương
                Bước nào em bước cũng nhanh
                Anh sao thấy được lệ tràn khóe mi...

                Thôi thì để mặc em đi
                Ta quên những tháng, những ngày bên nhau
                Em về dệt nỗi u hòai
                Nhớ một lần đã có anh bên mình
                #8
                  phan thanh minh 09.03.2005 11:26:49 (permalink)
                  0
                  Vâng, nếu em đi...Ngày mai hay ngày kia và mãi mãi tháng năm dài sau đó những câu thơ vang vọng ân tình một thời sẽ còn mãi ấm lòng nhau...
                  Vì chỉ một điều đơn giản : ta nợ em một cốc nhân tình, trên cõi đời này !như nhân gian nợ lời thơ bằng những hạnh khúc réo rắt...nợ ái ân ngọt ngào những vòng tay một cõi riêng trăng, nợ tiếng đàn đêm giấu nỗi buồn kinh khổ...thương mẹ giấc nghìn năm bia mộ...thương em lặng thầm đêm dung nhan bên gối xuân thì...

                  GIẤC TRỊNH

                  Lặng thầm tiếng nói của hương
                  ru ngón xuân nồng hư không cõi sắc
                  ghé quán Trịnh nhâm nhi cốc nhạc
                  ngậm nỗi buồn...giọt đắng Khánh Ly

                  Về với cội nguồn trốn nắng tình si
                  thương giấc mẹ nghìn năm bia mộ
                  tiếng đàn đêm giấu nỗi buồn kinh khổ
                  một cõi riêng trăng nồng ấm ca từ...

                  Cát bụi trở về cát bụi phù hư
                  thương nhớ núi sầu mắt nai ngơ ngác
                  hạnh khúc nhân gian...lời thơ réo rắt
                  ta nợ em một cốc nhân tình !
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2005 00:56:35 bởi phan thanh minh >
                  #9
                    hellomy9 10.03.2005 03:18:13 (permalink)
                    0
                    A! Đêm.. đêm sẽ thế nào nếu đêm không còn trăng nữa? Em sẽ thế nào khi chẳng còn anh? Em ghét anh chỉ biết trân trọng, tôn thờ... mà không biết khát khao, gìn giữ..

                    Lặng thầm một tiếng thở dài
                    Trong đêm lạnh giá, cái nhìn... buồn thay!
                    Nợ chi một cốc ân tình?
                    Xin anh, anh hãy sống ngày hôm nay!

                    Lạ gì nhạc Trịnh nữa đâu,
                    Khi chân quen lối "Cõi riêng" mất rồi
                    Im nghe từng tiếng phân trần..
                    Em nghe, nghe tiếng cà phê tự tình...

                    Quá khứ là quá khứ của mình
                    Yêu thương, hụt hẫng, đợi chờ nhiều khi
                    Tình không vay, trả trọn tình
                    Thờ cha, kính mẹ, đạo kia chưa tròn...

                    Giọt cà phê tự dưng đăng đắng?
                    Ánh mắt nào bỗng thấy chua cay?
                    Ân tình kia sao cứ ùa về?
                    Ôi lòng mình... trống rỗng.. em nghe!


                    click here
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.03.2005 03:23:02 bởi hellomy9 >
                    #10
                      phan thanh minh 11.03.2005 03:17:47 (permalink)
                      0
                      Đêm, đêm không còn trăng, đêm sẽ rất hạnh phúc
                      em, em không còn anh em sẽ rất dịu dàng...trong tình yêu anh thấy chỉ
                      có các cô gái là thường ăn hiếp bạn tình mình thôi, chí ít điều này cũng đúng tới...99 % chứ bộ.
                      Thật khao khát em ạ, nhưng chỉ là khao khát trong mơ...
                      Có cách nào để nhốt người tình ảo vào vòng tay của mình không em ?
                      Khó quá khó quá..!

                      MUỘN MÀNG

                      tôi về đây chiều đã lạnh rồi
                      hàng phượng vĩ gối mùa thay áo mới
                      con chuồn kim tưởng người quen vẫy gọi
                      thẩn thơ bay theo lối cũ hoa vàng...

                      Tôi về đây chiều đã dần tàn
                      sương phố núi níu hoàng hôn tím tái
                      mộng ngày xưa...đã xa rồi xa mãi
                      thoáng giận hờn...thoáng chốc đã...ngày xưa !

                      Sắc hoa hồng neo cánh bướm ngẩn ngơ
                      như bụi lấm bước chân quê lạ lẫm
                      ai trao em nụ xuân tình tươi thắm
                      cho ngập ngừng bối rối tím hương xoan..?

                      Tôi về đây chiều đã muộn màng
                      như vạt nắng...nuối lưng đồi xa ngái
                      như chút gió níu hương mùa...sót lại
                      để nghe rừng tíu tít gọi ngày xưa...
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2005 01:02:40 bởi phan thanh minh >
                      #11
                        hellomy9 11.03.2005 03:44:15 (permalink)
                        0
                        Đêm không còn trăng, đêm tối một màu, đêm hạnh phúc hay đêm buồn thảm.. người đời đâu biết được, bởi đâu còn nhìn thấy mặt đêm.
                        Em không còn anh, em sợ mình hóa vô tâm, dịu dàng hay chỉ là tiếng đắng không thể thốt ra từ đôi môi, hay chỉ là vị mặn không thể hòa tan trong khóe mắt?
                        Khao khát mà làm gì, mơ để mà làm chi...
                        Yêu là dâng hiến, là hi sinh... nhốt người hay nhốt chính mình hở anh? Người tình ảo cũng như ánh trăng dưới đáy nước, ôm lấy rồi cũng lạnh lẽo mà thôi...

                        Anh còn về đây chi nữa, hỡi anh?
                        Trái mùa tìm mãi đóa Phượng à?
                        Khắc khỏai đợi chờ, cánh chuồn kim chấp chới?
                        Lang thang lối cũ hoa vàng kia đó sao?

                        Anh về đây chiều tàn rồi, tàn rồi
                        Sương phố núi cũng nhạt nhòa khuất mây
                        Mộng ngày xưa như Nam Kha giấc mộng
                        Thoáng giận hờn, thôi.. quá khứ rồi anh!

                        Đóa hoa hồng đâu còn hương thơm cũ
                        Bước chân quê nay lạ lẫm dị kỳ
                        Em xa rồi nơi chốn thân thương ấy
                        Từng hờn giận, đợi chờ anh quay quắt...

                        Anh còn về đây làm gì, làm gì nữa?
                        Tất cả muộn màng, tất cả đã đổi thay
                        Ngay vạt nắng cũng lắc đầu than khóc
                        Gió chiều bay cũng đau lòng diệu vợi...
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2005 03:46:49 bởi hellomy9 >
                        #12
                          phan thanh minh 12.03.2005 05:44:22 (permalink)
                          0
                          Lá rụng về cội em ạ...
                          .........
                          "Về nghe em lửa hạ bén rồi
                          trăng hoài nhớ những chuyến đò sông Hậu
                          mưa xuyên suốt những cung đường mười sáu
                          bùn lấm chân ngà...ngại lúc lang thang..!"

                          Sao không về với em được chứ, về để nghe tiếng lòng của đêm rả rích,
                          nghe tiếng con tim rạo rực một thuở yêu người
                          Hoa còn biết nhớ, trăng vẫn mãi đăm chiêu về một khung trời xa xăm
                          nào đó đấy thôi, biển âm thầm nằm đợi sóng vỗ về...
                          Chắc chắn rồi con thuyền sẽ quay lại
                          với bến bờ năm tháng yêu thương...

                          ĐÓA HƯ VÔ

                          Hoa biết nhớ từ lúc đầu môi chạm
                          trăng đăm chiêu từ độ gió giao mùa
                          em óng ả từ lần nghiêng tóc gội
                          anh lặng thầm thương nhớ vu vơ...

                          Xin chút nắng gửi mây tình xa tắp
                          biển cô liêu nằm đợi sóng hoàng hôn
                          em để nhớ trôi qua miền thơ dại
                          ngẩn ngơ tôi...đêm lặng lẽ u buồn !

                          Lá sẽ rụng từ mùa thay áo mới
                          mưa sang sông còn giữ nhịp đợi chờ ?
                          thuyền xa cách sẽ có ngày trở lại
                          nụ ân tình xin nở đóa...hư vô
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2005 01:00:21 bởi phan thanh minh >
                          #13
                            hellomy9 15.03.2005 02:38:40 (permalink)
                            0
                            Lá rụng về cội, nước chảy về nguồn
                            Nhưng than ôi...
                            Nào có ai tắm hai lần trên cùng một dòng sông?
                            Nào có ai đi hai lần trên cùng một con đường?
                            Mọi thứ đổi thay
                            Là đổi thay mãi mãi

                            Hãy nhìn chiếc lá kia đi,
                            Mai nó vẫn là chiếc lá...
                            Nhưng nó úa tàn rồi, phải không anh?
                            Hãy nhìn con người kia đi,
                            Mai cô gái ấy vẫn là cô gái ấy...
                            Nhưng tuổi xuân đã lại qua một ngày, phải không anh?

                            Luyến tiếc quá khứ, ta luyến tiếc cuộc tình
                            Luyến tiếc tháng năm, ta luyến tiếc kỷ niệm
                            Tỉnh lại đi ta ơi, quá khứ đâu còn nữa...
                            Mỗi một ngày, ta vẽ thêm vào đấy
                            Những giấc mơ, những phút giây thần kỳ
                            Để làm gì, chỉ luyến tiếc nhiều hơn!
                            #14
                              phan thanh minh 22.03.2005 05:35:43 (permalink)
                              0
                              Mầm chồi thức
                              mở rộng
                              đường nhân quả
                              xanh chín vàng
                              rụng
                              mọc
                              đóa luân hồi
                              con nhộng giấu mình trong kén nhung vất vả
                              rút ruột dâng tơ trả lụa cho người...

                              Hồn nhiên trăng...thả câu hát nửa vời
                              xâu chuỗi tiếng chim ngọt miền ký ức
                              sông vẫn lở bồi phiêu du ghềnh thác
                              mưa gió bù trừ : lũ lụt-phù sa

                              Đồng hạn hanh khô mơ bão táp phong ba
                              tột đỉnh cao sang ngộ vì Yên Tử
                              mầm chồi thức
                              mở rộng
                              đường nhân quả
                              xanh chín vàng
                              rụng
                              mọc
                              kiếp luân hồi
                              ..........
                              Ai bảo yêu chi cho khổ, cho nhớ mong. Vẫn biết yêu là khổ nhưng không yêu không thể...

                              Đò đời lắm nẻo dọc ngang
                              sóng xô chìm nổi vỗ vàng sông ơi
                              chưa vừa chớp mắt đôi mươi
                              đã cay phiền muộn, đắng lời phù hoa

                              Chưa là gác bướm lầu hoa
                              đã hay nguyệt khuyết sông xa lở bồi ?
                              " này em lối rẽ vào đời
                              có bông bưởi trắng ngậm ngùi màu mây ! "



                              thì không thể
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.03.2005 04:08:59 bởi phan thanh minh >
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 24 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9