BẤT....AN..
Bềnh bồng thơ thẩn vào ra,
Nhìn quanh, nhìn quẩn,chỉ ta với nhà..
Tinh sương rời khỏi xá gia,
Nửa đêm mới có về nhà nghĩ ngơi.
Lắm lời, lắm tiếng để rời,
Tà tâm, ác khầu đời đời thế gian.
Chuyện làm dơ bẩn rỏ ràng..
Trăm mưu, ngàn kế,quấn quàng thê nhi.
Người còn lưu luyến làm gì ??.
Đời là thế ấy, vô nghì khỏi chê.
Bày tuồng chỉ để làm hề
Cố tâm che dấu xấu huề,tốt chê
Ngày tàn nay đã gần kề
Không lo dưỡng tánh, đi mê ta bà.
Ra đường khua múa ba hoa,
Cho mình là tốt ,thê nhà xấu xa.
Thối, thời gây chuyện bất hòa,
Đã không an phận, la cà phong sương.
Lòng người, thật khó đo lường,
Trưa, chiều, tối, sáng,hận, thù, ghét, thương.....
Lều bều mang ách tai ương,
Chữ thương, chữ nhớ vấn vương làm gì !!.
Ngẫm đời,quái lạ ly kỳ,
Trong tay của quý, níu ghì xuống sông.
Con người một dạ, hai lòng,
TỪ...Xa...xa tít chớ hòng kiếp sau.
Thế đời nghĩ lại mà đau,
Lắm người gian xảo, tự hào ta đây.
Bất kể,tốt,xầu, sau nầy!!.
An thân thủ phận, chắc.. ngày hoàn gia.!!!..
MD