HẬN KẺ BẠC TÌNH
LỜI ĐẮNG CHO CUỘC TÌNH
Lời cảm tạ nghe sao ôi rất lạ
Khi quanh đây kỉ niệm mãi dần xa
Giờ chỉ còn chiếc bóng mỗi mình ta
Thì đau buốt biết cùng ai chia sẽ . Gió vi vu ngàn năm vẫn thổi
Thổi dạt dào nát cõi lòng tôi
Giọt sầu rơi nghe đắng mặn môi
Tình lỡ trót sao còn lấy lại . Thời gian qua mau sẽ phủ lòng
Phủ vết thương cũ vào hư không
Và lòng sẽ còn trông với ngóng
Nhưng ngóng cùng trông chẳng bận lòng . Ngày mai! Tương lai! Giờ xa quá
Hương tình cho ai tóc đã dài
Như giấc liêu trai thời xưa ấy
Như thuở trang đài lòng ngất ngây ./. HẬN KẺ BẠC TÌNH Tôi không ngờ mối tình tôi là thế
Bởi dại khờ nên đành đánh mất em
Không gian dối nhưng cũng đành lỗi hẹn
Không chia tay nhưng mãi mất nhau rồi . Anh vẫn biết em là lòai hoa lạ
Hoa vô tình chỉ nở ở vườn yêu
Nhưng hoa ơi xin hãy nhớ một điều
Rằng chỉ nở một lần rồi vĩnh viễn . Đời cũng vậy không bao giờ đẹp mãi
Rồi mai này em sẽ nhận ra thôi
Nay anh khóc, ngày mai em sẽ khóc
Khi anh cười, em sẽ khóc cô đơn . Tôi không ngờ mối tình tôi dang dở
Hận muôn đời biết thuở nào quên
Và đến khi nào tôi không còn sống
Mới xóa bỏ những gì tôi hận em ./.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.12.2008 13:49:38 bởi HKBT138 >
Tôi không ngờ mối tình tôi dang dở
Hận muôn đời biết thuở nào quên
Và đến khi nào tôi không còn sống
Mới xóa bỏ những gì tôi hận em ./.
--------------HKBT138-------------------- Đường tình ai chưa từng đau khổ Ai bảo rằng tình muôn liếp không phai Có hôm nay rồi tiếp nối ngày mai Có duyên không nợ thôi đành chia tay Trong tình yêu đừng mang thù hận Cười lên đi tiễn biệt mối tình đầu Mang quá khứ coi như bài toán học Con đường sau sẽ bước vững bền Nếu thù mãi là tình đó chưa phai Nếu một mai hận thù tan biến mất Tình yêu đó cũng tàn theo mây khói Tình là thế hưởng ngọt ít hay chua Bài thơ buồn quá chúc người bạn mới dzui heng. langwenmuathu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2008 13:04:08 bởi langwenmuathu >
Đường tình ai chưa từng đau khổ
Ai bảo rằng tình muôn liếp không phai
Có hôm nay rồi tiếp nối ngày mai
Có duyên không nợ thôi đành chia tay
Trong tình yêu đừng mang thù hận
Cười lên đi tiễn biệt mối tình đầu
Mang quá khứ coi như bài toán học
Con đường sau sẽ bước vững bền
Nếu thù mãi là tình đó chưa phai
Nếu một mai hận thù tan biến mất
Tình yêu đó cũng tàn theo mây khói
Tình là thế hưởng ngọt ít hay chua
-------------o0o-------------
Đã biết khi yêu là đau khổ
Là buồn rầu là hận mãi trong tim
Là đau thương là nước mắt đong đầy
Là căn bệnh kéo dài của thế kỷ.
Thế nhưng sao ai cũng phải bị
Một lần đau một lần khổ để yêu
Vậy hỏi ai đã từng yêu nhiều
Xin cho hỏi bao nhiêu thì mới đủ.
Tâm hồn tôi còn yêu hình bóng cũ
Thế làm sao nở dứt bỏ cho đành
Và làm sao dám yêu người kế tiếp
Nên cuối cùng vẫn mang "kẻ hận tình".
Cảm ơn langwenmuathu đã cùng đối ẩm với HKBT138! Àh mà đã cố quên bao nhiêu mùa thu rồi vậy? hihi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2008 17:30:54 bởi HKBT138 >
Đã biết khi yêu là đau khổ
Là buồn rầu là hận mãi trong tim
Là đau thương là nước mắt đong đầy
Là căn bệnh kéo dài của thế kỷ.
Thế nhưng sao ai cũng phải bị
Một lần đau một lần khổ để yêu
Vậy hỏi ai đã từng yêu nhiều
Xin cho hỏi bao nhiêu thì mới đủ.
Tâm hồn tôi còn yêu hình bóng cũ
Thế làm sao nở dứt bỏ cho đành
Và làm sao dám yêu người kế tiếp
Nên cuối cùng vẫn mang "kẻ hận tình".
Cảm ơn langwenmuathu đã cùng đối ẩm với HKBT138! Àh mà đã cố quên bao nhiêu mùa thu rồi vậy? hihi
____________000______________ Yêu là khổ còn không yêu thì lỗ Hãy yêu đi để biết được niềm đau Để hưởng lấy mật ngọt của tình Dù một lần yêu cuồn si anh nhé! Trong tình yêu bao nhiêu mới đủ? Suốt cuộc đời vẫn chưa đủ yêu Em muốn hỏi sao trời cắt cớ Cho bao người khổ lụy vì yêu Cũng trách mình yêu quá thủy chung Cho người đi còn ta đơn lẽ Ôm thương đau trong đêm thanh vắng Muốn quên người càng lại nhớ thêm Em cố quên mới một mùa thôi nhưng vẫn chưa quên được ,hihihihi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2008 12:10:33 bởi langwenmuathu >
Yêu là khổ còn không yêu thì lỗ Hãy yêu đi để biết được niềm đau Để hưởng lấy mật ngọt của tình Dù một lần yêu cuồn si anh nhé! Trong tình yêu bao nhiêu mới đủ? Suốt cuộc đời vẫn chưa đủ yêu Em muốn hỏi sao trời cắt cớ Cho bao người khổ lụy vì yêu Cũng trách mình yêu quá thủy chung Cho người đi còn ta đơn lẽ Ôm thương đau trong đêm thanh vắng Muốn quên người càng lại nhớ thêm Em cố quên mới một mùa thôi nhưng vẫn chưa quên được ,hihihihi
Yêu thì khổ không yêu thì lỗ Yêu thật nhiều khổ biết bao nhiêu Vậy tại sao lại chọn lấy tình yêu Khi đã biết khổ thật nhiều em hỡi! Yêu là hết, là chết một đời KHổ là nhớ, là nhung trọn kiếp Đừng trách chi trời ngăn li biệt Anh và em chia cách bởi con đường. Có những đêm một mình với đêm trường Thương nhớ mãi ngày đầu ta hẹn ước MÀ giờ sao trên nhịp cầu em bước Chẳng phải anh dìu dắt bước em qua! Chúc em sớm tìm được một niềm vui mới !!!
Xin lỗi HKBT138 nhé,vì TD đi tìm hoài,tìm những 3,4 lần mà vẫn không tìm được trang thơ lần trước đã sang thăm đáp lễ HKBT138,cho nên đành phải post bài lên trang thơ này với lời xin lỗi rất thật lòng...Vì nếu không sang thì sợ rằng mang tiếng thất lễ với bạn....Thật lòng xin lỗi......................... CÕI ĐỜI
Ngày tháng trôi đi rất vội vàng
Xuân qua Hạ đến lại Thu sang
Trên đỉnh mùa Đông nghe lạnh giá
Tình nghĩa người ơi quá phủ phàng
Ta đi,đi mãi giữa hư vô
Ai ngóng trông ta để ta chờ?
Hoàng hôn màu tím vương trong mắt
Một thoáng ngày thơ bỗng hững hờ
Trần gian còn lắm chuyện long đong
Chợt bước ưu tư bỗng chạnh lòng
Dâu bể cuộc đời làm sao biết?
Thân người giữa biển cả mênh mông
Một mai về nơi chốn xa xôi
Người với tôi & tôi với người
Cõi đời một nắm tay không hết
Lưu lạc cõi đời cũng thế thôi.....
thuỵ du
--------------------(((o0o)) ---------------------
Trên cõi đời được mấy ai yêu
Mà chung thủy với thủy chung trọn kiếp
Chỉ mình ta trên đỉnh sầu da diết
Tình nghĩa nào cũng chỉ thóang qua.
Người đi đi mãi với hư vô
Ta đây vẫn mãi ngóng trông chờ
Dẫu cho hòang hôn buông sắc tím
Ta vẫn còn đây , vẫn nhớ mong.
Trần gian quả lắm chuyện long đong
Vương vấn làm chi chút bận lòng
Ngày mai người đi còn khoảng trống
Bỏ lại cho ta nỗi sầu đông.
Ừ nhé mai về chốn xa xăm
Ta với người chỉ là kiếp con tằm
Cùng là giăng tơ dệt mộng thắm
Cho tình đẹp mãi với trăm năm ./.
HKBT138.
Tình đến tình đi một chữ tình
Tiếc làm chi mãi kiếp nhân sinh
Tơ lòng giăng phủ màn sương trắng
Vương vấn làm chi chỉ một mình
Đời đến rồi đi một chữ đời
Khúc nhạc buồn réo rắc chơi vơi
Dâng mãi hồn ta từng cơn sóng
Nhặt nhặt khoan khoan cũng một lời
Người đến người đi cũng con người
Trời thu bàng bạc lá thu rơi
Đông đến xuân qua hè lại tới
Trần thế còn chi chỉ một đời
Ngày mai khi ta lại rong chơi
Phiêu lãng trăm năm trọn một đời
Tơ còn vương lại nơi trần thế
Xong một kiếp tằm chốn xa xôi.....
thuỵ du
GIỌT NƯỚC MẮT MUỘN MÀNG Khi cuộc sống cai trị bởi đồng tiền Nàng lọ lem phút chốc trở thành tiên Trái tim yêu bị xứ phiền đày đọa Thân yếu mềm rỉ máu bởi do ai? Người con gái cười run bờ vai Bên đồng lúa cày sâu cuốc bẫm Thoáng phút chốc má hồng môi thắm Tôi thì nghèo nên đành lặng câm. Tình dâng em, em chối bỏ lạnh lùng Để chạy theo tiếng nhịp nhàng đô thị Người con gái chỉ xòe tay mộng mị Tình chân thật tôi biết phải tìm đâu. Từng ngày qua tôi chìm trong men rượu Trong điệu nhạc rộn ràng đèn trên cao Làn tóc em vàng đỏ đủ rực màu Đang đốt cháy phẩm chất người con gái. Hoàng hôn xuống nắng chiều nhạt phai Và rồi em cũng chẳng còn ai Khi quay lại tình chỉ là quá khứ Đã muộn màng giọt nước mắt yêu thương ./. HKBT138.
Trích đoạn: Thuỵ Du
Xin lỗi HKBT138 nhé,vì TD đi tìm hoài,tìm những 3,4 lần mà vẫn không tìm được trang thơ lần trước đã sang thăm đáp lễ HKBT138,cho nên đành phải post bài lên trang thơ này với lời xin lỗi rất thật lòng...Vì nếu không sang thì sợ rằng mang tiếng thất lễ với bạn....Thật lòng xin lỗi.........................
CÕI ĐỜI
Ngày tháng trôi đi rất vội vàng
Xuân qua Hạ đến lại Thu sang
Trên đỉnh mùa Đông nghe lạnh giá
Tình nghĩa người ơi quá phủ phàng
Ta đi,đi mãi giữa hư vô
Ai ngóng trông ta để ta chờ?
Hoàng hôn màu tím vương trong mắt
Một thoáng ngày thơ bỗng hững hờ
Trần gian còn lắm chuyện long đong
Chợt bước ưu tư bỗng chạnh lòng
Dâu bể cuộc đời làm sao biết?
Thân người giữa biển cả mênh mông
Một mai về nơi chốn xa xôi
Người với tôi & tôi với người
Cõi đời một nắm tay không hết
Lưu lạc cõi đời cũng thế thôi.....
thuỵ du
--------------------(((o0o)) ---------------------
Trên cõi đời được mấy ai yêu
Mà chung thủy với thủy chung trọn kiếp
Chỉ mình ta trên đỉnh sầu da diết
Tình nghĩa nào cũng chỉ thóang qua.
Người đi đi mãi với hư vô
Ta đây vẫn mãi ngóng trông chờ
Dẫu cho hòang hôn buông sắc tím
Ta vẫn còn đây , vẫn nhớ mong.
Trần gian quả lắm chuyện long đong
Vương vấn làm chi chút bận lòng
Ngày mai người đi còn khoảng trống
Bỏ lại cho ta nỗi sầu đông.
Ừ nhé mai về chốn xa xăm
Ta với người chỉ là kiếp con tằm
Cùng là giăng tơ dệt mộng thắm
Cho tình đẹp mãi với trăm năm ./.
HKBT138.
Tình đến tình đi một chữ tình
Tiếc làm chi mãi kiếp nhân sinh
Tơ lòng giăng phủ màn sương trắng
Vương vấn làm chi chỉ một mình
Đời đến rồi đi một chữ đời
Khúc nhạc buồn réo rắc chơi vơi
Dâng mãi hồn ta từng cơn sóng
Nhặt nhặt khoan khoan cũng một lời
Người đến người đi cũng con người
Trời thu bàng bạc lá thu rơi
Đông đến xuân qua hè lại tới
Trần thế còn chi chỉ một đời
Ngày mai khi ta lại rong chơi
Phiêu lãng trăm năm trọn một đời
Tơ còn vương lại nơi trần thế
Xong một kiếp tằm chốn xa xôi.....
thuỵ du
Tình đến rồi đi một chữ tình
Qua bao ngày tháng kiếp mưu sinh
Giờ đây chỉ còn trong trống vắng
Một hơi thở buồn chỉ mình ta.
Sầu đến rồi đi một chữ sầu
Bao đêm thức trắng với canh thâu
Hồn sầu da diết tình nín chết
Hỡi ơi tôi biết phải làm sao.
Buồn đến buồn đi cũng lại buồn
Sao đeo bám mãi chẳng hề buông
Cho người khô héo xanh vàng vọt
Ôi chút buồn vương, chút buồn vương.
Ngày mai, tương lai ta chỉ biết
Sống sao cho chẳng tiếc một thời
Dẫu có vui buồn hay sướng khổ
Hãy cứ cười lên đời mới tươi./.
HKBT138.
Ồ hay đó bạn của tôi ơi
Thật ra tôi mong bạn một lời
Hãy cứ cười lên cho quên hết
Hận mãi làm gì chỉ khổ thôi....
Cuộc đời ngẫm ra được bao năm?
Ngoảnh đi ngoảnh lại hết kiếp tằm
Hãy cứ vui dù tình không trọn
Đời biết bao người dạ sắt son?
Cuộc sống phù du ở quanh ta
Sống sao bạn chẳng tiếc rằng là
Đã phí thời gian thời xuân sắc
Cho kẻ bạc tình,chuyện đã qua.....
Cuộc đời tươi đẹp vẫn cho ta
Mộng ước bao nhiêu những ngọc ngà
Buông tay tất cả vào hư ảo
Cuộc sống chỉ cần ta biết ta..........
thuỵ du
HKBT138 ơi,xin thứ lỗi cho thuỵ du vì những câu thơ này nhé,có lẽ mình đã hơi nhiều chuyện quá rồi,nhưng mình thật lòng thấy xót xa....mình xin lỗi,nhưng cái mà mình mong mỏi ở nơi bạn,bạn đã nói giúp mình rồi....Bạn ơi,cuộc sống tươi đẹp luôn chờ ta ở phía trước,rồi bạn sẽ tìm được điều mà bạn muốn tìm..........Tha lỗi cho mình vì những chia sẻ quá thật lòng này nhé!Chúc bạn tìm được niềm tin trong cuộc sống & đừng giận mình nha! ____Thân mến : thuỵ du
quote: Trích đoạn: HKBT138
CĂN BỆNH CỦA TÌNH YÊU Mùa đông bao phủ nổi cô đơn
Mùa thu lá buồn bay vô hồn
Tan tác chiều hôm tình chết lặng
Trăng khuya vô nghĩa thiếu môi hôn. Chôn một tình yêu khóc than van
Trái tim đau khổ đi lang thang
Đêm đêm vãng lại hình xưa cũ
Tương tư để giấc ngủ muộn màng. Hoàng hôn hờ hửng rơi trên đường
Tôi nhặt nắng vàng xóa đau thương
Một chút tình yêu trong lá rụng
Chẳng hề chữa hết bệnh yêu đương. Sương đêm giá lạnh thấm hồn đau
Lang thang mờ khuất lạc chốn nào
Cô đơn dưới bóng đời vô vọng
Căn bệnh tình yêu đã xé cào . Chỉ vì vương vấn một chữ tình
Liều thuốc tôi tìm chữa con tim
Tìm người chữa bệnh hoài không thấy
Đành phải dừng chân dưới ngục tình ./
HKBT138. Chỉ vì vương vấn một chữ tình
Con tim đành ôm trọn linh đinh
Một thương hai nhớ ba thương nhớ
Đó chẳng qua là kiếp ba sinh
Tình yêu người đã trót khát khao
Mà có mấy ai được vẹn nào?
Người hỡi tình trường luôn khổ ải
Đã biết thế rồi vẫn xuyến xao.........
Chữ tình mấy khi trọn người ơi!
Trăm cuộc xót xa nửa hơn rồi
Bạc trắng tình đời giờ vẫn muộn
Thu về lá rơi rụng tả tơi...........
Đừng trách người ơi một chữ tình
Bởi đó là chữ của trời sinh
Nhân nghĩa đâu phải ai cũng có
Căn bệnh tình yêu thật khổ mình.....
thuỵ du
BƯỚC CHÂN LỞ LẦM Sợ đường yêu thề không vào đó nữa Chẳng bao lâu tôi lại dấn thân vào Đi càng lâu tôi vô tình vấp ngã Thả dây cương nên tôi lạc lối về . Lao vun vút theo ngàn hoa ngọn cỏ Nhởn nhơ hoài theo bóng gió xa xăm Tưởng rằng đời mình chẳng tối tăm Nào ngờ hôm nay tôi đã lầm . Rồi mai này khi đã chia ly Tên tôi chìm vào trăm ngàn tên khác Như vật vô thừa em vô tình đánh mất Trong cuộc đời không thiếu sự lở tay . Rồi mai này, ừ mai này đây Tôi sẽ cố quên em trong nỗi nhớ Quên hết những gì em đã hứa với tôi Cùng niềm nhớ sẽ tan vào kỉ niệm ./. HKBT138.
Chỉ vì vương vấn một chữ tình
Con tim đành ôm trọn linh đinh
Một thương hai nhớ ba thương nhớ
Đó chẳng qua là kiếp ba sinh
Tình yêu người đã trót khát khao
Mà có mấy ai được vẹn nào?
Người hỡi tình trường luôn khổ ải
Đã biết thế rồi vẫn xuyến xao.........
Chữ tình mấy khi trọn người ơi!
Trăm cuộc xót xa nửa hơn rồi
Bạc trắng tình đời giờ vẫn muộn
Thu về lá rơi rụng tả tơi...........
Đừng trách người ơi một chữ tình
Bởi đó là chữ của trời sinh
Nhân nghĩa đâu phải ai cũng có
Căn bệnh tình yêu thật khổ mình.....
thuỵ du
Đã lâu tôi chẳng còn vương vấn Nhưng sao tôi lại vẫn cứ cần Một thứ tình yêu từ quá khứ Chôn chặt trong tôi mãi không phai. Lòng tôi giờ đã trót trao ai Nhưng tôi vẫn cứ nhớ người hoài Không sao quên được hình bóng cũ Ngự trị trong tôi ba thu dài. Trăm năm chữ tình trói buộc tôi Làm sao dứt bỏ đây để rồi Chôn đi tất cả vào sâu lắng Để lá thu về chẳng nhớ ai. Tôi chỉ trách mình năm tháng dài Mà chẳng trói buộc được tim ai Cho đến phút cuối cùng hơi thở Tôi chỉ trách mình chẳng trách ai....... HKBT138.
Trích đoạn: HKBT138
Chỉ vì vương vấn một chữ tình
Con tim đành ôm trọn linh đinh
Một thương hai nhớ ba thương nhớ
Đó chẳng qua là kiếp ba sinh
Tình yêu người đã trót khát khao
Mà có mấy ai được vẹn nào?
Người hỡi tình trường luôn khổ ải
Đã biết thế rồi vẫn xuyến xao.........
Chữ tình mấy khi trọn người ơi!
Trăm cuộc xót xa nửa hơn rồi
Bạc trắng tình đời giờ vẫn muộn
Thu về lá rơi rụng tả tơi...........
Đừng trách người ơi một chữ tình
Bởi đó là chữ của trời sinh
Nhân nghĩa đâu phải ai cũng có
Căn bệnh tình yêu thật khổ mình.....
thuỵ du
Đã lâu tôi chẳng còn vương vấn
Nhưng sao tôi lại vẫn cứ cần
Một thứ tình yêu từ quá khứ
Chôn chặt trong tôi mãi không phai.
Lòng tôi giờ đã trót trao ai
Nhưng tôi vẫn cứ nhớ người hoài
Không sao quên được hình bóng cũ
Ngự trị trong tôi ba thu dài.
Trăm năm chữ tình trói buộc tôi
Làm sao dứt bỏ đây để rồi
Chôn đi tất cả vào sâu lắng
Để lá thu về chẳng nhớ ai.
Tôi chỉ trách mình năm tháng dài
Mà chẳng trói buộc được tim ai
Cho đến phút cuối cùng hơi thở
Tôi chỉ trách mình chẳng trách ai.......
HKBT138.
Quá khứ buồn lùi vào dĩ vãng
Còn ta vui hướng tới tương lai
Đừng trách mình cũng chẳng trách ai
Nhân thế...thế thời thời phải thế...........
Ba thu sống mãi bóng một người
Cũng đủ rồi kỷ niệm đầy vơi
Buông dây tơ cũ chùng lạc phím
Cắt đứt cho rồi mối tình côi........
Bảo chẳng vương gì nhưng cứ vương
Giữ mãi làm chi khúc đoạn trường
Tình người đã phụ thôi quên lãng
Phơi cho khô héo cùng nắng sương......
Rồi ta sẽ vẫn mãi là ta
Rong chơi cùng ngày tháng ngọc ngà
Vứt đi sầu muộn mà vui sống
Tiếc nuối làm gì chuyện đã qua.......
thuỵ du
Quá khứ buồn lùi vào dĩ vãng
Còn ta vui hướng tới tương lai
Đừng trách mình cũng chẳng trách ai
Nhân thế...thế thời thời phải thế...........
Ba thu sống mãi bóng một người
Cũng đủ rồi kỷ niệm đầy vơi
Buông dây tơ cũ chùng lạc phím
Cắt đứt cho rồi mối tình côi........
Bảo chẳng vương gì nhưng cứ vương
Giữ mãi làm chi khúc đoạn trường
Tình người đã phụ thôi quên lãng
Phơi cho khô héo cùng nắng sương......
Rồi ta sẽ vẫn mãi là ta
Rong chơi cùng ngày tháng ngọc ngà
Vứt đi sầu muộn mà vui sống
Tiếc nuối làm gì chuyện đã qua.......
thuỵ du ----------(((000)))----------
Em nói làm chi quá khứ buồn Để lòng tôi mãi phút nhớ thương Tìm trong kỉ niệm tiềm ẩn thức Để rồi nhận ra ... tình chưa mất . Nhưng thôi từ nay sẽ chấm dứt một mối tình tôi, một mỗi tôi Đàn xưa đã mất dây cũng đứt Tiếc nuối hoài không, cũng thế thôi. Người chẳng phụ tôi chỉ bỏ tôi Vì trong nghịch cảnh an bày rồi Nên tôi còn xót thương nhiều lắm Một cuộc tình côi, một mỗi tôi. Rồi tôi vẫn sẽ mãi là tôi Như ngày đầu tiên biết bồi hồi Tôi sẽ quên hết rồi dứt bỏ Thì nhé Du ơi, đừng có lo. HKBT138.
MỘT NGƯỜI ĐI Đêm vắng lặng trải nỗi buồn trước mặt Em ra đi tìm về chốn bình yên Chiếc lá rơi anh vô tình cúi nhặt Chợt nậhn ra lòng vẫn mãi triền miên. Yêu và nhớ ôi những ngày hạnh phúc Thế mà nay chia hai ngã âm dương Em và anh chia hai đường cách biệt Đối mặt nhau mà mãi mãi xa rồi. Anh yêu em chưa một lần dám tỏ Giữ trong lòng bao lời ngỏ khó trao Giờ gào thét em đã mãi nơi nao Còn đâu nữa nỗi xót thương nghiền nát. Gió vi vu ngàn năm vẫn thổi Xé tim tôi quặn thắt lòng đau Đây bạn bè nhiều đứa nông nổi Đứng ở đây cùng tiễn em về. HKBT138.
NHỚ MÃI NHƯ IN Anh hãy còn nhớ mãi như in Phút đầu tiên anh được em nhìn Anh ngượng ngùng cúi đầu mặt ửng Tay run run tim đập liên hồi. Anh nhớ mãi hàng cây gốc phố Hôm nào hai đứa cố tìm nhau Khi gặp gỡ ai lặng im bốn phía MÀ để thời gian cứ lặng trôi. Em đẹp quá mắt anh không thấy Ở trên đời ai đẹp bằng em Ôi thôi nụ cười sao duyên dáng Đã hớp hồn anh tự buổi nào. Và vì ngày xưa ta yêu quá Ân tình chất chứa tựa bằng non Ôi sao ngày tháng trôi vội vã Như em vội vã bỏ anh đi. HKBT138
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: