HẬN KẺ BẠC TÌNH
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 26 của 58 trang, bài viết từ 376 đến 390 trên tổng số 860 bài trong đề mục
Han Bang 19.04.2009 14:19:11 (permalink)
0
VỀ ĐẤT MẸ

Một Vì Tinh Tú Nhỏ Nhoi,
Sao bé nhưng cứ sáng soi dương trần.
Sao băng buồn thảm trung nhân.
Bao lòng lữ khách viễn đông cũng sầu.
Xa gần màu trắng rầu rầu,
Phớt lên ngọn cỏ nhuộm màu tang thương.
Đọc bài thơ tình quê hương,
Người nao cứ nói vần vương cõi lòng.
Âm thầm khóc lệ vạn dòng,
Nước mắt tràn ngập cả dòng tương tư.
Rồi đây một ngày nếu như,
Ta cũng rơi rụng biết chừ ai đau.
Thơ người khóc, lệ ta trào,
Nỗi lòng ta cũng ruột bào héo hon.
Tuổi hồng gót đỏ như son,
Một mai khuất núi lìa non ai buồn.
Thấy người khóc mối tình thương,
Khóc người xa lạ âm dương thảm sầu.
Khóc người tình nhỏ tương cầu,
Thơ văn một khúc hoạ câu tâm đầu.
Hồng xuân tình ước tự câu,
Khắc tình tư tưởng gian đầu gặp nhau.
Không may sao rụng người đau,
Lòng sầu lên tiếng nghẹn ngào thương bi.
Trách gì cái cảnh chia li,
Người đi kẻ ở sầu bi thế này.
Sao băng, ai cũng buồn lây,
Có khi buồn nghĩ cứ ngây là mình.
Chuyện đời có lúc thình lình,
Gặp đấy tan biến vô hình biệt tâm...!
Ai cũng về cõi xa xăm,
Thiên đàng dạo cảnh, cõi âm lạng lùng.
Đời người sướng khổ tận cùng,
Cũng về đất mẹ vui cùng thiên nhiên.

Hàn Băng

 
 
 
TÌNH ĐẦU ANH MANG
 

Giờ đây ta như người điên
Như say như tỉnh nợ duyên hết rồi
Em đi lòng anh rối bời
Nở sao, em nở xa rời anh chăng?
Những đêm ngồi dưới ánh trăng
Ta thấy nàng đó bâng khuâng cúi đầu
Nàng biết ta vẫn nguyện cầu?
Hai ta trọn ước duyên đầu với nhau
Năm tháng dẫu có khổ đau
Làm sao lay chuyển tình nhau hỡi nàng?
Anh vẫn chưa khỏi bàng hoàng
Anh vẫn chưa khỏi nhớ nàng từng đêm
Giấc ngủ dẫu có êm đềm
Không sao xóa đựơc nỗi niềm trong tâm
Biết giờ em đã xa xăm
Con tim chẳng thể chìm đắm vì ai
Mà sao tình vẫn không phai
Mà sao tình chẳng nhạt phai xóa mờ
Ngày xưa lúc bé ngây thơ
Mẹ yêu mẹ hát ầu ơ ví dầu
Nắng mưa nặng hạt trĩu sầu
Em đi em bỏ tình đầu anh mang...
 
HKBT.





TÌNH KHÚC DỞ DANG

Xa nhau tình khúc dở dang
Trách ai làm loãng cung đàn chung đôi
Xa xôi nay đã xa rồi
Người lìa âm cảnh người chờ thế gian
Trách chi duyên kiếp lỡ làng
Tình chàng ý thiếp ngỡ ngàng lòng đau
Xa nhau giờ đã xa nhau
Trầu cau xin hẹn kiếp sau thắm nồng
Bây chừ hồn với hư không
Người về xây mộng bên dòng tình mơ
Quên đi tự ước câu chờ
Người đi không biết tình thơ có người
Vô tư sao rụng sầu rơi
Tạo nên khúc nhạc về nơi tình nào
Yêu thương có lắm dạt dào
Vì sao bé nhỏ biết bao ẩn tình
Vô tư sao rụng thình lình
Nào ngờ có kẻ khóc tình thương đau
Nếu Vì Tinh Tú còn nao
Nghe câu tình tự dạt dào lời thơ
Mơ hoa trở giấc nồng mơ
Có người thổn thức vườn thơ ý tình
Một Vì Tinh Tú nghiêng mình
Tựa trăng ngắm cảnh tự tình sáng soi
Cung đàn ai dạo lẻ loi
Sầu tư than oán tình ơi lỡ làng
Trăng khuya chênh chếch mơ màng
Nghẹn ngào lê nhỏ phím đàn lơi dây
Tình thơ xây mộng lầu mây
Dạo lên tâm khúc ai hay cho cùng
Tiếc thương đôi mắt huyền nhung
Má hồng mộng thắm tình chung đợi chờ
Bao giờ cho đến bây giờ
Ngờ đâu có kẻ tôn thờ thuỷ chung
Xa kia em biết cho cùng
Có anh thầm mến yêu cùng thiên thu...

Hàn Băng
Thuỵ Du 19.04.2009 20:38:13 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: HKBT138


BIẾT TÌM ĐÂU?
 
Tình lỡ xa rồi trách gì đâu
Có trách xin trách đời biển dâu
Ngăn chia hai lối ta xa mãi
Phút cuối ngậm ngùi biết về đâu.
 
Gửi người yêu cũ chốn xa xôi
Nơi đây bờ ghế vẫn cứ ngồi
Ngóng trông người đến xua băng giá
Cái lạnh mỗi chiều đến với tôi.
 
Tình mình dang dở bởi vì sao?
Mối duyên nồng thắm mình đã trao
Thề ước gắn bó nguyền chung thủy
Sông cạn đá mòn vẫn có nhau.
 
Thế mà giờ này em ở đâu
Để tôi nặng gánh ôm nỗi sầu
Từng đêm quạnh quẻ cô đơn quá
Tương tư nhớ người biết tìm đâu.
 
Biết tìm ai để giải nỗi sầu
Biết tìm ai khóc dưới mưa ngâu
Chia sẻ nổi buồn từng đêm thâu
Biết tìm ai? Giờ biết ai tìm?
 
HKBT.



THÌ THÔI
XIN TRẢ HẾT CHO NGƯỜI

Thì thôi giọt máu của buồng tim
Trả hết cho nhau cả nỗi niềm
Trả hết cho người nơi phương ấy
Trả hết cho rồi thôi lặng im......

Giờ xin đừng oán trách chi nhau
Trời gieo sầu khổ gieo buồn đau
Trả hết cho rồi vùng kỷ niệm
Trả hết cho nhau những thu sầu

Cay đắng đừng mang theo người ơi
Giờ thôi xa cách đã xa rồi
Thì những ưu phiền quên cho hết
Nặng nề chi mãi nỗi đơn côi

Xin người đừng thêm nỗi đa mang
Đời trót đau thương trót phủ phàng
Xin rót mạch sầu cho cùng cạn
Thương tiếc làm gì chuyện dở dang

              thuỵ du

HKBT138 21.04.2009 20:40:35 (permalink)
0


Khóc ai mà lệ chứa chan

Có phải người khóc kẻ an tuyền đài
Khóc ai nước mắt đổ dài
Khóc người li biệt cách hai đường trần
Dương gian âm cảnh còn chăng
Gặp nhau những lúc khuya dần giấc mơ
H B
 

Nước mắt nhỏ xuống dòng thơ
Khắc lên hai chữ đợi chờ người ơi
Mà người vẫn cứ xa vời
Để tôi thương nhớ những lời yêu xưa
Trời bỗng trút một cơn mưa
Cho ta thêm một giấc trưa chập chờn
 
HKBT.


Ngước lên Tinh Tú nguyện cầu
Nghìn thu hoá kiếp tương cầu cùng ai
Mong cho tình mộng không phai
Tâm đầu ý hợp duyên mai vững bền
Người ơi thắp nén hương lên
Khấn cầu ô thước mưa ngâu gặp nàng

H B
 
Mùa thu cho lá úa vàng
Gió lay lá rụng, cho nàng xa anh
Mùa thu vẫn mãi còn xanh
Với bao kỉ niệm ngày anh với nàng
Giờ đây em đã vội vàng
Bỏ anh ở lại, cảnh tàn xác xơ
Cưối xuống nhặt lấy vần thơ
Nghe tim quặn thắt bao giờ...hỡi em?
 
HKBT.
HKBT138 21.04.2009 21:49:50 (permalink)
0


TÌNH KHÚC DỞ DANG

Xa nhau tình khúc dở dang
Trách ai làm loãng cung đàn chung đôi
Xa xôi nay đã xa rồi
Người lìa âm cảnh người chờ thế gian
Trách chi duyên kiếp lỡ làng
Tình chàng ý thiếp ngỡ ngàng lòng đau
Xa nhau giờ đã xa nhau
Trầu cau xin hẹn kiếp sau thắm nồng
Bây chừ hồn với hư không
Người về xây mộng bên dòng tình mơ
Quên đi tự ước câu chờ
Người đi không biết tình thơ có người
Vô tư sao rụng sầu rơi
Tạo nên khúc nhạc về nơi tình nào
Yêu thương có lắm dạt dào
Vì sao bé nhỏ biết bao ẩn tình
Vô tư sao rụng thình lình
Nào ngờ có kẻ khóc tình thương đau
Nếu Vì Tinh Tú còn nao
Nghe câu tình tự dạt dào lời thơ
Mơ hoa trở giấc nồng mơ
Có người thổn thức vườn thơ ý tình
Một Vì Tinh Tú nghiêng mình
Tựa trăng ngắm cảnh tự tình sáng soi
Cung đàn ai dạo lẻ loi
Sầu tư than oán tình ơi lỡ làng
Trăng khuya chênh chếch mơ màng
Nghẹn ngào lê nhỏ phím đàn lơi dây
Tình thơ xây mộng lầu mây
Dạo lên tâm khúc ai hay cho cùng
Tiếc thương đôi mắt huyền nhung
Má hồng mộng thắm tình chung đợi chờ
Bao giờ cho đến bây giờ
Ngờ đâu có kẻ tôn thờ thuỷ chung
Xa kia em biết cho cùng
Có anh thầm mến yêu cùng thiên thu...

Hàn Băng
 
 
 
TƯỞNG NHỚ
 
Mùa thu vẫn mãi mùa thu
Nhưng em đã bỏ lời ru anh buồn
Trời làm cho giọt mưa tuôn
Cho mây xuống thấp cho buồn nhớ thương
Em xa tim vấn tim vương
Bao đêm thức trắng đoạn trường đeo mang
Ngồi nhìn ngắm ánh trăng vàng
Mơ mơ tưởng tưởng như nàng kề bên
Cuộc đời số kiếp lênh đênh
Người đi kẻ đến buồn tênh cuộc tình
Ngày nao có bóng có hình
Giờ đây đơn chiếc một mình cô đơn
Dù lòng có hay dỗi hờn
Cũng không quên được nguồn cơn trong lòng
Hết thu rồi đến mùa đông
Cô đơn lạnh giá vẫn không quên người
Ngắm người nét mặt rạng ngời
Như hoa như lá xinh tươi tuyệt vời
Chiều chiều nhìn phía chân trời
Hoàng hôn buông xuống rã rời con tim
Bóng tối bao phủ màn đêm
Lòng ta như thể cánh chim lạc đàn
Hoàng hôn buông xuống chứa chan
Con tim thổn thức hai hàng lệ rơi...
 
HKBT.
Han Bang 21.04.2009 22:28:26 (permalink)
0


Ngước lên Tinh Tú nguyện cầu

Nghìn thu hoá kiếp tương cầu cùng ai
Mong cho tình mộng không phai
Tâm đầu ý hợp duyên mai vững bền
Người ơi thắp nén hương trên
Khấn cầu ô thước mưa lên gặp nàng

H B
 
Mùa thu cho lá úa vàng
Gió lay lá rụng, cho nàng xa anh
Mùa thu vẫn mãi còn xanh
Với bao kỉ niệm ngày anh với nàng
Giờ đây em đã vội vàng
Bỏ anh ở lại, cảnh tàn xác xơ
Cưối xuống nhặt lấy vần thơ
Nghe tim quặn thắt bao giờ...hỡi em?
 
HKBT.





PHƯỢNG ĐỎ QUÊ HƯƠNG

Mỗi mùa lá rụng ru êm
Trông về phương ấy bên thềm trường xưa
Ta cùng chung bước sớm trưa
Cùng nhau cấp sách anh đưa em về
Hôm nay phượng đỏ trường quê
Hương xưa hồng thắm anh về vắng em...
Nhớ xưa phượng đỏ bên thềm
Chúng ta cùng ngắm hoa hiền ước mơ
Ngây thơ em cứ bảo chờ
Hè sang anh hái hoa mơ cuối cành
Cài lên mái tóc em xanh
Hai ta cưới giả bên cành phượng tươi
Nhìn em anh chỉ mỉm cười
Anh trêu ngốc quá trò chơi giả vờ
Bây giờ em lớn làm thơ
Nhớ về quê cũ...giả vờ cưới xưa
Nhớ cành phượng vỹ đung đưa
Nhớ sao là nhớ những trưa cùng chiều
Nhớ anh làm cánh con diều
Thả lên mây trắng em yêu màu trời
Anh thích làm trò em chơi
Ngắt cánh hoa phượng cài nơi tóc thề
Anh bảo khi hè em về
Miền Nam đất Việt hương quê vẫn hồng
Bây giờ phượng trổ đầy bông
Nhớ môi em thắm má hồng ngây thơ
Quê hương anh mãi còn chờ
Mong em từng phút từng giờ em ơi
Nghe anh thúc giục từng lời
Hồng mơ lên mắt em chờ Hè sang
Nắng lên bừng ánh đường quang
Em về đỏ thắm phượng mang sắc hồng
Trường xưa phượng trổ đầy bông
Mỗi ngày mỗi một ngóng trông người về...

Hàn Băng
Han Bang 21.04.2009 22:36:56 (permalink)
0


TÌNH KHÚC DỞ DANG

Xa nhau tình khúc dở dang
Trách ai làm loãng cung đàn chung đôi
Xa xôi nay đã xa rồi
Người lìa âm cảnh người chờ thế gian
Trách chi duyên kiếp lỡ làng
Tình chàng ý thiếp ngỡ ngàng lòng đau
Xa nhau giờ đã xa nhau
Trầu cau xin hẹn kiếp sau thắm nồng
Bây chừ hồn với hư không
Người về xây mộng bên dòng tình mơ
Quên đi tự ước câu chờ
Người đi không biết tình thơ có người
Vô tư sao rụng sầu rơi
Tạo nên khúc nhạc về nơi tình nào
Yêu thương có lắm dạt dào
Vì sao bé nhỏ biết bao ẩn tình
Vô tư sao rụng thình lình
Nào ngờ có kẻ khóc tình thương đau
Nếu Vì Tinh Tú còn nao
Nghe câu tình tự dạt dào lời thơ
Mơ hoa trở giấc nồng mơ
Có người thổn thức vườn thơ ý tình
Một Vì Tinh Tú nghiêng mình
Tựa trăng ngắm cảnh tự tình sáng soi
Cung đàn ai dạo lẻ loi
Sầu tư than oán tình ơi lỡ làng
Trăng khuya chênh chếch mơ màng
Nghẹn ngào lê nhỏ phím đàn lơi dây
Tình thơ xây mộng lầu mây
Dạo lên tâm khúc ai hay cho cùng
Tiếc thương đôi mắt huyền nhung
Má hồng mộng thắm tình chung đợi chờ
Bao giờ cho đến bây giờ
Ngờ đâu có kẻ tôn thờ thuỷ chung
Xa kia em biết cho cùng
Có anh thầm mến yêu cùng thiên thu...

Hàn Băng
 
 
 
TƯỞNG NHỚ
 
Mùa thu vẫn mãi mùa thu
Nhưng em đã bỏ lời ru anh buồn
Trời làm cho giọt mưa tuôn
Cho mây xuống thấp cho buồn nhớ thương
Em xa tim vấn tim vương
Bao đêm thức trắng đoạn trường đeo mang
Ngồi nhìn ngắm ánh trăng vàng
Mơ mơ tưởng tưởng như nàng kề bên
Cuộc đời số kiếp lênh đênh
Người đi kẻ đến buồn tênh cuộc tình
Ngày nao có bóng có hình
Giờ đây đơn chiếc một mình cô đơn
Dù lòng có hay dỗi hờn
Cũng không quên được nguồn cơn trong lòng
Hết thu rồi đến mùa đông
Cô đơn lạnh giá vẫn không quên người
Ngắm người nét mặt rạng ngời
Như hoa như lá xinh tươi tuyệt vời
Chiều chiều nhìn phía chân trời
Hoàng hôn buông xuống rã rời con tim
Bóng tối bao phủ màn đêm
Lòng ta như thể cánh chim lạc đàn
Hoàng hôn buông xuống chứa chan
Con tim thổn thức hai hàng lệ rơi...
 
HKBT.



Sầu tình một khúc buồn ơi
Để sầu nhân thế để rơi lệ lòng
Mưa ngâu người đợi mòn trông
Bao giờ Ô thước xây cầu hồng duyên.

Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2009 00:47:08 bởi Han Bang >
HKBT138 22.04.2009 00:42:38 (permalink)
0
THÌ THÔI
XIN TRẢ HẾT CHO NGƯỜI

Thì thôi giọt máu của buồng tim
Trả hết cho nhau cả nỗi niềm
Trả hết cho người nơi phương ấy
Trả hết cho rồi thôi lặng im......

Giờ xin đừng oán trách chi nhau
Trời gieo sầu khổ gieo buồn đau
Trả hết cho rồi vùng kỷ niệm
Trả hết cho nhau những thu sầu

Cay đắng đừng mang theo người ơi
Giờ thôi xa cách đã xa rồi
Thì những ưu phiền quên cho hết
Nặng nề chi mãi nỗi đơn côi

Xin người đừng thêm nỗi đa mang
Đời trót đau thương trót phủ phàng
Xin rót mạch sầu cho cùng cạn
Thương tiếc làm gì chuyện dở dang

             thuỵ du

ĐOẠN TUYỆT
 
Em trả cho tôi mối tình nồng
Ân tình thề thốt thế là xong
Hai chữ ân ái nay thôi hết
Chỉ còn hư ảo con số không.
 
Rồi mai đây em có lấy chồng
Tình yêu năm cũ theo hư không
Xin em hãy trả tôi hình bóng
Vòng tay ân ái dưới vườn hồng.
 
Giờ đây hai đứa đã hai nơi
Còn chi đâu nữa những hẹn thề
Ngày nào dưới ánh trăng thanh đó
Hai đứa chung đôi sát vai kề.
 
Em ơi! Người yêu của tôi ơi
Em đã ra đi về phương trời
Đầy thơ đầy mộng đầy ân ái
Thì thôi đoạn tuyệt kể từ đây.
 
HKBT.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2009 01:31:44 bởi HKBT138 >
HKBT138 22.04.2009 16:12:03 (permalink)
0

PHƯỢNG ĐỎ QUÊ HƯƠNG

Mỗi mùa lá rụng ru êm
Trông về phương ấy bên thềm trường xưa
Ta cùng chung bước sớm trưa
Cùng nhau cấp sách anh đưa em về
Hôm nay phượng đỏ trường quê
Hương xưa hồng thắm anh về vắng em...
Nhớ xưa phượng đỏ bên thềm
Chúng ta cùng ngắm hoa hiền ước mơ
Ngây thơ em cứ bảo chờ
Hè sang anh hái hoa mơ cuối cành
Cài lên mái tóc em xanh
Hai ta cưới giả bên cành phượng tươi
Nhìn em anh chỉ mỉm cười
Anh trêu ngốc quá trò chơi giả vờ
Bây giờ em lớn làm thơ
Nhớ về quê cũ...giả vờ cưới xưa
Nhớ cành phượng vỹ đung đưa
Nhớ sao là nhớ những trưa cùng chiều
Nhớ anh làm cánh con diều
Thả lên mây trắng em yêu màu trời
Anh thích làm trò em chơi
Ngắt cánh hoa phượng cài nơi tóc thề
Anh bảo khi hè em về
Miền Nam đất Việt hương quê vẫn hồng
Bây giờ phượng trổ đầy bông
Nhớ môi em thắm má hồng ngây thơ
Quê hương anh mãi còn chờ
Mong em từng phút từng giờ em ơi
Nghe anh thúc giục từng lời
Hồng mơ lên mắt em chờ Hè sang
Nắng lên bừng ánh đường quang
Em về đỏ thắm phượng mang sắc hồng
Trường xưa phượng trổ đầy bông
Mỗi ngày mỗi một ngóng trông người về...

HANBANG

CHIỀU HẠ BUỒN

Ngày nào anh giả cánh diều
Tung tăng đùa giỡn mọi điều chẳng suy
Nắm tay hai đứa cùng quỳ
Khấn váy trời đất nguyện thề yêu nhau.

Ngày xưa hai đứa cưới yêu
Ngày nay hai đứa mọi điều chẳng chung
Bước qua thế giới tận cùng
Vui buồn sướng khổ nguyện cùng có nhau.

Giờ đây hai đứa xa nhau
Chẳng thể giải thích vì sao thay lòng
Hai ta chưa thành vợ chồng
Nhưng tim mãi mãi một lòng khắc ghi.

Hạ đến rồi hạ lại đi
Phượng hồng đỏ thắm phân ly cận kề
Giây phút lòng dạ rối bề
Hạ buồn đã đến, phượng về sầu thêm...

HKBT.
HKBT138 22.04.2009 16:14:46 (permalink)
0
PHƯỢNG ĐỎ QUÊ HƯƠNG

Mỗi mùa lá rụng ru êm
Trông về phương ấy bên thềm trường xưa
Ta cùng chung bước sớm trưa
Cùng nhau cấp sách anh đưa em về
Hôm nay phượng đỏ trường quê
Hương xưa hồng thắm anh về vắng em...
Nhớ xưa phượng đỏ bên thềm
Chúng ta cùng ngắm hoa hiền ước mơ
Ngây thơ em cứ bảo chờ
Hè sang anh hái hoa mơ cuối cành
Cài lên mái tóc em xanh
Hai ta cưới giả bên cành phượng tươi
Nhìn em anh chỉ mỉm cười
Anh trêu ngốc quá trò chơi giả vờ
Bây giờ em lớn làm thơ
Nhớ về quê cũ...giả vờ cưới xưa
Nhớ cành phượng vỹ đung đưa
Nhớ sao là nhớ những trưa cùng chiều
Nhớ anh làm cánh con diều
Thả lên mây trắng em yêu màu trời
Anh thích làm trò em chơi
Ngắt cánh hoa phượng cài nơi tóc thề
Anh bảo khi hè em về
Miền Nam đất Việt hương quê vẫn hồng
Bây giờ phượng trổ đầy bông
Nhớ môi em thắm má hồng ngây thơ
Quê hương anh mãi còn chờ
Mong em từng phút từng giờ em ơi
Nghe anh thúc giục từng lời
Hồng mơ lên mắt em chờ Hè sang
Nắng lên bừng ánh đường quang
Em về đỏ thắm phượng mang sắc hồng
Trường xưa phượng trổ đầy bông
Mỗi ngày mỗi một ngóng trông người về...

HANBANG



[CHIỀU HẠ BUỒN

Ngày nào anh giả cánh diều
Tung tăng đùa giỡn mọi điều chẳng suy
Nắm tay hai đứa cùng quỳ
Khấn váy trời đất nguyện thề yêu nhau.

Ngày xưa hai đứa cưới yêu
Ngày nay hai đứa mọi điều chẳng chung
Bước qua thế giới tận cùng
Vui buồn sướng khổ nguyện cùng có nhau.

Giờ đây hai đứa xa nhau
Chẳng thể giải thích vì sao thay lòng
Hai ta chưa thành vợ chồng
Nhưng tim mãi mãi một lòng khắc ghi.

Hạ đến rồi hạ lại đi
Phượng hồng đỏ thắm phân ly cận kề
Giây phút lòng dạ rối bề
Hạ buồn đã đến, phượng về sầu thêm...

HKBT.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2009 16:53:22 bởi HKBT138 >
HKBT138 22.04.2009 16:50:05 (permalink)
0
BẤT CHỢT


Bất chợt một ngày tôi đi trên đường vắng
Giữa mùa thu xao xác lá vàng rơi
Thoảng quanh tôi khoảng không trống lặng lờ
Nghe nhè nhẹ lá vàng rơi khe khẽ.

Bất chợt một ngày tôi đi trên tưổi trẻ
Giữa cưộc đời muôn ngàn ánh sao rơi
Xung quanh tôi bao nốt nhạc đợi chờ
Nhiều dấu lặng khiến hồn tôi lịm tắt.

Bất chợt một ngày tôi đi trong vườn nắng
Lá vàng ngừng rơi tuổi trẻ bỗng tuôn trào
Xung quanh tôi như sóng vỗ mưa rào
Tôi dồn dập - bước chân như cuồng dại.

Bất chợt một ngày tôi đi rồi ngoảnh lại
Thấy nốt nhạc buồn đang réo gọi hồn tôi
Chân bước đi nhưng dạ chợt bồi hồi
Tôi mới biết cuộc đời vô vọng tưởng!?

HKBT.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.04.2009 16:54:58 bởi HKBT138 >
Thuỵ Du 22.04.2009 23:10:44 (permalink)
0
quote:

Trích đoạn: HKBT138



ĐOẠN TUYỆT
 
Em trả cho tôi mối tình nồng
Ân tình thề thốt thế là xong
Hai chữ ân ái nay thôi hết
Chỉ còn hư ảo con số không.
 
Rồi mai đây em có lấy chồng
Tình yêu năm cũ theo hư không
Xin em hãy trả tôi hình bóng
Vòng tay ân ái dưới vườn hồng.
 
Giờ đây hai đứa đã hai nơi
Còn chi đâu nữa những hẹn thề
Ngày nào dưới ánh trăng thanh đó
Hai đứa chung đôi sát vai kề.
 
Em ơi! Người yêu của tôi ơi
Em đã ra đi về phương trời
Đầy thơ đầy mộng đầy ân ái
Thì thôi đoạn tuyệt kể từ đây.
 
HKBT.


CÁCH NGĂN

Đã đành đoạn tuyệt kể từ đây
Thôi xót xa chi mảnh tình này
Vòng tay kỷ niệm xin chôn chặt
Một thuở ân tình nay trắng tay

Những hẹn thề xưa đã trôi mau
Cầm bằng như nước chảy qua cầu
Câu nhớ câu thương thôi đừng nói
Để dạ thêm buồn tim thêm đau

Trả lại cho anh những hoa hồng
Những ngày ôm ấp mộng hư không
Vòng tay ảo ảnh giờ quên hết
Cả những giọt buồn của mênh mông

Ngày mai em cất bước sang ngang
Đừng trách chi em nỗi bẽ bàng
Đã là đoạn tuyệt thôi người hỡi
Chuyện của đôi mình đã sang trang

                thuỵ du
HKBT138 23.04.2009 21:41:31 (permalink)
0
CÁCH NGĂN

Đã đành đoạn tuyệt kể từ đây
Thôi xót xa chi mảnh tình này
Vòng tay kỷ niệm xin chôn chặt
Một thuở ân tình nay trắng tay

Những hẹn thề xưa đã trôi mau
Cầm bằng như nước chảy qua cầu
Câu nhớ câu thương thôi đừng nói
Để dạ thêm buồn tim thêm đau

Trả lại cho anh những hoa hồng
Những ngày ôm ấp mộng hư không
Vòng tay ảo ảnh giờ quên hết
Cả những giọt buồn của mênh mông

Ngày mai em cất bước sang ngang
Đừng trách chi em nỗi bẽ bàng
Đã là đoạn tuyệt thôi người hỡi
Chuyện của đôi mình đã sang trang

                thuỵ du



LỜI CUỐI

Từ nay đôi lứa cách xa rồi
Đành ôm một thuở kiếp đơn côi
Vĩnh biệt người nhé nay hai lối
Hạnh phúc xa rồi chớ tiếc thương!!!

Đành thôi thương nhớ giờ giấu kín
Hai chữ ân tình giờ lặng thinh
Cho nhau lời cuối lời thương nhớ
Chúc phúc cho em được trọn bền

HKBT.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2009 11:04:08 bởi HKBT138 >
HKBT138 23.04.2009 21:44:19 (permalink)
0
BẾN TRE, MÃI VẮNG MỘT BÓNG NGƯỜI

Bến Tre trời chiều buồn man mác
Dưới những hàng cây xanh ngát mộng mơ
Lối cũ ta về chừ đã nên thơ
Mà hoang vắng nghe sầu đau trĩu nặng.

Bến Tre trời mưa buồn giọt nhớ
Giọt nặng dài, giọt trăn trở bơ vơ
Tháng ngày qua ôm chất chứa mong chờ
Nay nặng gánh nghe hồn buồn da diết.

Bến Tre giờ đây có ai biết
Có người ngồi tưởng nhớ tương tư
Một hình bóng, giờ chưa rõ thực hư
Giữa muôn tiếng côn trùng ríu rít.

Bến Tre ơi giờ người xa mù mịt
Bỏ lại trên đời bao hụt hẩng cô đơn
Bến Tre ơi xin chớ có trách hờn
Vì vắng mãi một bóng người... nên thế...

HKBT.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.04.2009 10:30:55 bởi HKBT138 >
HKBT138 24.04.2009 10:58:24 (permalink)
0


Sầu tình một khúc buồn ơi
Để sầu nhân thế để rơi lệ lòng
Mưa ngâu người đợi mòn trông
Bao giờ Ô thước xây cầu hồng duyên.

Hàn Băng



Bao giờ cho đến tháng giêng
Người cùng ta lại đoàn duyên sum vầy
Hai đứa hẹn ước ngày mai
Se tơ kết tóc tương lai mặn nồng

HKBT.
HKBT138 24.04.2009 17:43:00 (permalink)
0
ĐỪNG VÌ THẾ MÀ CHÁN NẢN

Trên đời có ngàn việc phải lo
Suy nghĩ làm chi cho ốm o
Thân xác còn gì khi thắng bại
Chỉ là danh vọng chút thơm tho.

Hãy như tưổi trẻ chút ngây thơ
Vui chơi thỏa thích ngày mộng mơ
Tháng tháng ngày ngày trôi nhanh lắm
Đừng để buồn chi chút dại khờ .

Một lần thất bại quá ngỡ ngàng
Hai ba lần sau quá gian nan
Thì thôi người nhé đừng chán nản
Hãy cố vững tin ánh hồng quang…!

HKBT.
Thay đổi trang: << < 252627 > >> | Trang 26 của 58 trang, bài viết từ 376 đến 390 trên tổng số 860 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Commercial Version 3.9