Sài Gòn trên bước chân ta
Bao nhiêu nỗi khổ xa nhà đến đây
Ngồi buồn nhìn ngắm trời mây
Đất người xứ lạ bao vây muộn phiền
Vô tình gặp được nàng tiên
Tóc dài trong gió nghiêng nghiêng mái đầu
Tôi nhìn em cũng đã lâu
Thôi thì chết mất còn đâu đường về
Khi đi xa xứ học nghề
Quyết thề quên hết, chẳng hề yêu đương
Thế nhưng em buộc tôi thương
Tiền tôi chẳng có, mà vương mắt nàng
Thân em nhung gấm lụa vàng
Thân tôi xơ xác hai bàn tay không
Chiều chiều dạo bộ long nhong
Chợt đâu ánh mắt má hồng lướt qua
Là tiên hay là quỷ ma
Mà sau ngày đó làm ta thẩn thờ
Ngày thì cứ mộng rồi mơ
Đêm thì lại nhớ làm thơ một mình
Trời ơi cũng lại chữ tình
Vùi đầu lao xuống cực hình chẳng nao !
( Bóng Trăng Đợi Chờ )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2009 13:30:52 bởi HKBT138 >