HẬN KẺ BẠC TÌNH
Thay đổi trang: << < 525354 > >> | Trang 53 của 58 trang, bài viết từ 781 đến 795 trên tổng số 860 bài trong đề mục
nhabe 11.04.2010 21:15:06 (permalink)
0

Trích đoạn: chuonggio_ngaytrove0


Trích đoạn: HKBT138

LỜI ĐẮNG CHO CUỘC TÌNH
 


Lời cảm tạ nghe sao ôi rất lạ
Khi quanh đây kỉ niệm mãi dần xa
Giờ chỉ còn chiếc bóng mỗi mình ta
Thì đau buốt biết cùng ai chia sẽ .

 
Gió vi vu ngàn năm vẫn thổi
Thổi dạt dào nát cõi lòng tôi
Giọt sầu rơi nghe đắng mặn môi
Tình lỡ trót sao còn lấy lại .

 
Thời gian qua mau sẽ phủ lòng
Phủ vết thương cũ vào hư không
Và lòng sẽ còn trông với ngóng
Nhưng ngóng cùng trông chẳng bận lòng .

 
Ngày mai! Tương lai! Giờ xa quá
Hương tình cho ai tóc đã dài
Như giấc liêu trai thời xưa ấy
Như thuở trang đài lòng ngất ngây ./.







HẬN KẺ BẠC TÌNH



Tôi không ngờ mối tình tôi là thế
Bởi dại khờ nên đành đánh mất em
Không gian dối nhưng cũng đành lỗi hẹn
Không chia tay nhưng mãi mất nhau rồi .

 
Anh vẫn biết em là lòai hoa lạ
Hoa vô tình chỉ nở ở vườn yêu
Nhưng hoa ơi xin hãy nhớ một điều
Rằng chỉ nở một lần rồi vĩnh viễn .

 
Đời cũng vậy không bao giờ đẹp mãi
Rồi mai này em sẽ nhận ra thôi
Nay anh khóc, ngày mai em sẽ khóc
Khi anh cười, em sẽ khóc cô đơn .

 
Tôi không ngờ mối tình tôi dang dở
Hận muôn đời biết thuở nào quên
Và đến khi nào tôi không còn sống
Mới xóa bỏ những gì tôi hận em ./.







 
 
                               LÁ THƯ CUỐI CÙNG
 



 Gửi Tuấn tình yêu của tôi:
chúc anh hạnh phúc bên người anh yêu
 
o0o

 
      Đêm nay nếm trải nỗi buồn
Tình mình dấu hết... em tuôn giọt sầu
     Chia tay chẳng nói một câu
Để lòng thanh thản... vơi sầu tim em
     Đắng đau dày xéo nguyên đêm
Tìm đâu lại dấu yêu quên hỡi người
     Anh hứa yêu em cả đời
Sao giờ em phải nói lời chia tay?
     Hồn mất em nhỏ giọt cay
Chia xa để lại tìm này... vết đau.


 
           Viễn xứ hôm nay trời bắt đầu vào hè rồi, đứng giữa biển người không phải quê hương của mình, em cảm thấy trống vắng cô đơn. Em chợt nhớ tới anh, ngày thật dài khi ta rảnh rỗi, hàng ngày em bận rộn lắm chẳng có thời gian để mà thở, để mà nghĩ tới những chuyện riền tư, nhưng hôm nay thì khác, em nghỉ ở nhà, em nghĩ về anh, tự đặt ra câu hỏi không biết anh đang làm gì? anh có nghĩ và nhớ về em không? Nhưng em đặt ra câu hỏi làm gì, em cầm điện thoại và gọi cho anh, em muốn chia sẻ với anh nhiều thứ, mà trí ít anh cũng giúp em bớt đi nỗi cô đơn trong lòng em muốn có anh an ủi lúc này. Em cầm điện thoại lên chuông đổ rất lâu, không ai bắt máy em gọi đi gọi lại nhiều lần rồi cũng có người bắt máy, không phải anh mà là một cô gái họ chuyển máy cho anh, anh nghe với vài lời nhạt nhẽo, bỗng điện thoại bị ngưng hoạt động, rồi lần thứ hai em gọi lại vẫn là con gái nghe điện thoại, vẫn giọng nói ấy, đều đều nhè nhẹ, cảm giác có gì đó bất an lúc ấy em cũng không thể hiểu được vì đó chỉ là cảm giác của một người con gái, em nghe máy mà như gọi nhầm số, không thể tin vào tai mình, cảm giác bàng hoàng. Rồi lần thứ ba chỉ vì thấy em sau khi gọi điện thoại về cho anh mà cứ ngồi thẫn thờ em cầm dao  gọt hoa qua mà cắt cả vào tay máu chảy ra nhiều mà em vẫn không biết cho tới khi Linh Phương hỏi 'chị  sao vậy Khánh Ngọc?' Em mới giật mình, em cắt vào tay nhiều lần như vậy lắm vậy mà đây là lần đầu tiên em cắt vào tay mà không có cái cảm giác đau như mọi lần khác, đau làm sao được chứ, bởi lòng em đang quá đau rồi, mọi cảm giác quanh em giờ vô vị. Linh Phương nó cũng nhận ra sự khác biệt đang diễn ra trong em. Nó cầm điện thoại gọi vào số máy của anh chuông đổ một giọng con gái nói vọng qua, nó cố tình bật loa cho em nghe thấy, nó hình như cũng thoảng thốt chẳng nói lên lời, hàng ngày nó nhanh nhẹn tháo vát vậy mà hôm nay nó cứ ấp a ấp úng, người con gái ấy nói anh đi ra ngoài và để quên điện thoại ở nhà có gì người ta sẽ nhắn lại khi anh về, Linh Phương nói, 'Khi nào anh Tuấn về nhờ chị nhắn giúp em là em gái của người yêu anh ấy em tên là Linh Phương gọi nhé!' 'Chị có nhầm không? Em mới là người yêu của anh Tuấn' Linh Phương nghĩ minh nghe nhầm nó hỏi lại: ' Chị nói gì cơ?' Người con gái ấy lập lại: 'Em mới là người yêu của anh Tuấn'... Ôi nhiều lắm lúc đó tai em ù đi có nghe được gì thêm nữa đâu, em lặng lẽ vào phòng đóng cửa lại để xua bớt đi phần nào cảm giác vừa rồi.
 
         Cả tuổi trẻ em đã yêu nhiều người rồi nhưng riêng với anh em mới cảm nhận được sự chân thành tha thiết, em cần có anh và muốn tình cảm của chúng ta đơm hoa kết trái, chỉ vì sự e dè ái ngại về con số sáu thôi mà đâm ra chúng ta đã xa lại càng cách xa.
 
           Những ngày tháng tha hương cô đơn giá lạnh ý nghĩ về anh làm em thấy mình trở nên mạnh mẽ ấm hơn trong mùa đông em yêu cuộc sống hơn bao giờ hết.
 
            Rất nhiều lần em gọi điện thoại về anh không nghe điện thoại, hoặc nhiều khi điện thoại của anh tắt máy không liên lạc được khi em hỏi anh có giải thích với nhiều lý do em tin tưởng ở anh, khi yêu cho dù người mình yêu nói gì cũng tin " Khi yêu người ta tôn trọng và tin yêu như vậy mới gọi là mình yêu chân thành, yêu là phải tin người mình yêu đó mới gọi là tình yêu" Chính vì thế em tin anh là chuyện bình thường, như vậy cũng là một cách để em bày tỏ tình cảm chân thành của em mà, anh có công nhận điều đó không anh? Vậy mà em tin yêu để rồi lòng tin ấy bị suy sụp như ngày hôm nay sau lời người con gái ấy nói. không lẽ mất tất cả rồi lòng tin, trái tim yêu thương, mất tất cả rồi anh ơi!
 
           Anh cứ trách em không quan tâm, không gọi điện thoại về cho anh, nhưng mỗi lúc em gọi về điện thoại tắt máy không liên lạc được, nếu có mở máy đổ chuông thì anh lại không nghe máy, anh bảo em phải làm gì bây giờ? ( Anh có nhiều lý do lắm ) Giờ thì em đã hiểu là vì đâu.
 
o0o
 
           Đêm nay em thấy cô đơn, nỗi buồn man mác cảm thấy nhớ anh vô cùng, nỗi nhớ dày vò cào xát vào ruột gan em, cào cấu tâm trí em cũng như mọi ngày thôi nhưng hôm nay khác quá, mọi ngày em nhớ anh một nỗi nhớ êm dịu tràn đầy hương sắc tươi vui còn đêm nay chưa có ý nghĩ nào làm cho em ngớt rơi bao giọt lệ, cứ tuôn chào như con thác đầu nguồn đang sối xả, vì sao thế nhỉ, có một lý do làm em như vậy anh ơi nỗi nhớ đêm nay làm lòng em một hố sâu khoảng trống mênh mông đến tận cùng con tim đang nức nở em không ghen, không gì cả. Giá như anh hiểu em yêu anh và cần anh như thế nào. Em đang lo lắng cho khoảng cách của chúng ta như thế nào, khoảng cách về địa lý, về tâm hồn, về con số ''sáu'' của chúng ta, điều này chỉ có anh mới hiểu mà thôi...
 
          Anh yêu của em! Hãy cho em được phép lần cuối cùng gọi anh bằng lời yêu thương ấy cuộc sống thì nhiều mặt còn tình yêu thì muôn mầu, tình yêu thì nhiều khía cạnh đôi khi chúng ta ngộ nhận tình yêu của chính con tim, tình yêu đích thực chỉ có một còn cái na na tình yêu thì nhiều vô kể anh ạ! Còn tình yêu của hai đứa mình phải chăng cũng xếp vào vị trí ấy, vị trí na na của tình yêu?
 
          Em cũng đã yêu nhiều lắm, cả đời người trong tuổi trẻ ai chẳng nếm vị ngọt đắng của tình yêu một vài ba lần gì đó, như vậy mới gọi là cuộc sống chứ.
 
          Em cũng giống như vậy, yêu nhiều lắm nhưng hình như chỉ là những cảm giác  dối lừa mà thôi họ cũng đến bên em nhẹ nhàng và khi xa em họ cũng nhẹ nhàng như vậy, từ từ chầm chậm, rất êm ả bước đến rồi bước ra khỏi cuộc đời em chứ không như anh mượn một người con gái làm em bị tổn thương, làm em đau, em đã bàng hoàng biết bao.
 
         o0o
 
           Đêm nay em cố gắng lắm mà không sao ngủ được mọi ám ảnh về anh cứ hoài ngự trị trong ý nghĩ của em không làm sao dứt ra được. Em cầm điện thoại lên định gọi cho anh để nghe lời anh giải thích cho lòng em nhẹ bớt nhưng thiết nghĩ để làm gì? em đã bấm số điện thoại của anh nhưng trong ý nghĩ trí nhớ chợt ùa về giọng của cô gái ấy " Chị có nhầm không em mới là người yêu của anh Tuấn" Em không cầm nổi chiếc điện thoại nữa, em run lên nhè nhẹ, mọi thứ xung quanh em trở nên mơ hồ, suy nghĩ hỗn độn, em cảm nhận được niềm đau, mắt nhòa đi rồi cả đêm đó em ngồi bất động. Bàn tay đặt nhẹ vào tường, thay vào lời nói chúc anh ngủ ngon hay anh hãy cố gắng lên anh của em là "Chúc anh hạnh phúc bên người anh yêu" Em nhớ người ta bảo: 'Tình chỉ đẹp khi còn dang dở' Em bật cười một điệu cười điên dại mơn man như nó không phải là của em, em yêu anh thật nhiều nên ngược lại em cũng hận chính em cũng nhiều, bởi em không biết cách chăm sóc vun vén gìn giữ tình yêu của hai đứa một tình yêu mà đối với em nó là tất cả. Em gục ngã suy sụp hẳn.
 
             Rồi một mai trong ngày lễ vu quy của anh bên cạnh bước xong xong là một cô gái khác không phải em như lời anh đã hứa 'sẽ bên em mãi'. Em không biết rằng tình yêu nó mong manh dễ vỡ, đầy giả dối đến mức nào, với người khác em có thể hình dung nhưng còn với anh từ khi yêu anh em chưa một lần nghĩ tới điều ấy. ( Phải chăng em đã sai?)
 
           Bây giờ em đã thật sự hiểu được tại sao nhiều lần anh không nghe điện thoại của em khi em gọi về, những lý do anh đưa ra giờ là bằng chứng để em nhận ra chính con người anh một con người dối gian trong tình yêu hai đứa vậy mà em đã tin anh biết bao nhiêu và cho đến bây giờ em đã tự tìm ra được câu trả lời "Vì sao anh hết còn yêu em?" Anh không trả lời nhưng em cũng đã hiểu rồi, hiểu tất cả rồi! Tại sao sau khi em hỏi anh câu hỏi ấy giá như anh chỉ cần nói một câu thôi, 'Anh không còn yêu em nữa, đừng làm phiền anh' chỉ cần nói như vậy là đủ dõ dàng, em sẽ hiểu ngay mà đâu cần đưa một người con gái ra để làm em đau, làm em rơi lệ nhiều thêm em chua chát, trong tình cảm vừa vỡ vụn. Hết thật rồi chẳng níu kéo để làm chi (Mất anh đã là một nỗi đau, một nỗi buồn rồi, nhưng anh làm vậy chỉ để kỷ niệm của chúng ta không còn đẹp nữa, và làm em buồn đau nhiều hơn, anh nỡ nào làm vậy với người mà anh đã nói yêu thương?)
 
           Mắt em cay quá, cay như ai đó vừa rắc vào đấy cả lọ muối tiêu, em nhắm mắt thật chặt, cảm giác tái tê  ùa về mặn đắng bờ môi vì có gì đó vừa tan chảy vào.
 
             Em không nghĩ khi yêu người ta lại dễ dàng quên đến thế, dễ dàng quên đi tất cả, từ bỏ, hắt hủi... Em muốn nghe một lời anh nói hay chỉ là hơi thở qua điện thoại thôi cũng được nhưng anh đã không nghe điện thoại mặc dù em gọi đi gọi lại nhiều lần. Em tự hiểu đó là cách anh từ bỏ em tốt nhất, cách chia tay không một lời nói im lặng, âm thầm trối bỏ đi em, em ngốc thật cứ gọi cho anh làm chi, tin anh làm chi. Xin anh lần cuối cùng hãy thay số điện thoại khác anh nhé đừng để cho tình yêu nỗi nhớ và ý nghĩ của em vô tình nhớ tới anh để rồi cầm điện thoại bấm số gọi đi, xin anh nhé!!!


"Nếu không cần em trong tình yêu trong cuộc sống này nữa hãy nói một lời đi anh, hãy nói lời chia tay thẳng thắn, hãy nhìn vào sự thật cho dù nó có phũ phàng đến đâu đi nữa, để cho khi chúng ta có xa nhau mọi thứ cũng trở nên đẹp và lưu lại một chút gì đó chứ không phải tan nhanh như bọt biển, như vậy anh mới là người cao thượng trong mắt em, trong mắt người mà anh đang yêu, trong mắt mọi người" Mặc dù em chẳng là ai, chẳng là gì cả. Hiểu không anh? ''Nhắn người con gái đến với anh, nếu ngày hôm nay tôi là người ra đi thì bạn hãy nghĩ đi và chuẩn bị tâm lý bởi chắc chắn một ngày nào đó bạn cũng sẽ giốn như tôi rơi vào hoàn cảnh như vậy, bởi định lý thì luôn luôn lập lại mà. Tiếc thưởng cho bạn và cũng tiếc thương cho tôi, người ta từ bỏ được tôi rồi họ cũng sẽ từ bỏ được bạn mà thôi..."
 
o0o 

 
           Anh xa! Đây cũng là lần cuối cùng em còn dành chút tình cảm xót lại để viết lên những dòng chữ này, rất chân thật trọn vẹn gửi đến anh. Có lẽ sẽ chẳng có bài thơ hay lá thư nào viết về anh, sẽ chẳng còn vần thơ nào nhắc đến tên anh, lá thư tình nào gửi cho anh kèm theo những câu hỏi nữa, sẽ chẳng còn em quấy dầy đến cuộc sống của anh nữa, em hứa từ phút này sẽ không làm phiền anh. Từ nay mình mãi mãi là hai kẻ xa lạ chắc hẳn anh vui nhiều lắm, còn em vui làm sao được khi bị phụ tình chứ phải không anh?
 
          Em luôn có nghĩa cả cao đẹp sau tình yêu không phải là kẻ thù mà sau tình yêu chúng ta còn tình bạn nhưng nếu anh không muốn thì thôi coi như mình chưa từng quen biết nhau. Em muốn nói một lời này cho dù vẫn biết là nói ra cũng chẳng để làm gì thậm trí là quá muộn bởi em đã được đặt vào vị trí của một kẻ bị bỏ rơi ''Níu giữ hay lưu luyến làm chi một người muốn rời xa em chứ THÔI CHÚNG TA ĐÀNH CHIA TAY''
 
           Em xin lỗi anh một vạn lần nếu em có làm điều gì sai, em nhớ một câu anh nói: hãy bỏ qua cho nhau những gì có thể là gì! Và lời cuối xin gửi tới anh " EM XIN LỖI VỀ TẤT CẢ " 
 
         Đêm nay sẽ là một đêm cuối cùng em còn đặt bàn tay lên tường. Có lẽ  từ mai mọi thứ sẽ cố quên đi. 
          "Chúc anh hạnh phúc bên người anh yêu".

     Đêm nay trống vắng một mình
Không anh lòng tựa lục bình chơi vơi
         Tình ta giờ mãi xa rồi!!!...
Chúc anh hạnh phúc bên người anh yêu.

Em một thời đã xa!
09/04/2010
Sanit Petersburg đêm cô đơn rơi lệ ai có thể chia sẻ cùng tôi...?
 
 



Chào Chuông gió ngày trở về,  nhabe xin chia sẻ với Khánh Ngọc...theo nb tình yêu không còn đẹp là do lỗi cả hai KN à...mất tình yêu dĩ nhiên chúng ta sẽ buồn...nhưng nb giống  KN chỉ giữ lại những gì đẹp...ít ra chúng ta đã yêu...đã có một thời gian hạnh phúc...hạnh phúc có kéo dài hay ngắn cũng là hạnh phúc...cũng đáng quý...
chuonggio_ngaytrove0 16.04.2010 06:12:42 (permalink)
0
 




          

          Anh làm 

       Anh làm, tan vỡ giấc mơ 
Để bao năm tháng đợi chờ nhạt phai 
       Anh làm, em bước nhịp sai
Trái tim run đập  lòng này đớn đau
       Anh làm, xuân trẻ rơi mau 
Trôi theo năm tháng tình đầu bể dâu
        Anh làm, má thắm nhạt mầu
Bờ môi lạnh ngắt tim sầu vì anh. 
         Anh làm, ngấn lệ vòng quanh
Chảy theo hơi thở sẵn dành vì yêu !
         Anh làm, em đứng giữa chiều 
Ấp ôm dĩ vãng bao điều đã qua!...
         Anh làm, hồn lạc xứ xa
Chỉ vì những phút _ trăng hoa ái tình.
        Anh làm, lòng thoáng giật mình
Khi yêu - anh chỉ vô tình mà thôi
          Anh làm, em lỡ một thời
Chữ trinh trong trắng ở đời mất đi 
         Anh làm, tình hết còn gì
Trả anh trả cả bờ mi giận hờn
         Anh làm, khoảng đợi cô đơn
Tự em trót dại - giờ hờn chi đây?!
         Anh làm, buồn vướng vào mây
Bỗng dưng lệ đỗ lòng đầy vết thương
         Anh làm, hai đứa tơ vương 
Còn đâu hò hẹn yêu thương nồng nàn.
          Anh làm, hy vọng vỡ tan
Vì bao lời hứa ngập tràn ngày qua
          Anh làm, năm tháng trôi xa
Trái tim rỉ máu thế mà còn yêu...
         Ngày nay em đứng giữa chiều
Còn đây hằn lại nỗi đau anh làm.
_____________________________

                                            Phong Linh cg
                                                        30/07/09
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2010 06:54:45 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
HKBT138 16.04.2010 14:27:54 (permalink)
0



          Anh làm


       Anh làm, tan vỡ giấc mơ
Làm cho năm tháng đợi chờ nhạt phai 
       Anh làm, em bước nhịp sai
Trái tim run đập / lòng mài bờ đau
       Anh làm, xuân trẻ rớt mau
Đi theo năm tháng tình đầu bể dâu
        Anh làm, má đỏ nhạt mầu
Bờ môi nhạt lạnh / tim sầu vì anh (!)
         Anh làm, ngấn lệ vòng quanh
Chảy trong tan vỡ, yên lành, vì yêu !
         Anh làm, em đứng giữa chiều
Đang ôm dĩ vãng bao điều đã qua !...
         Anh làm, hồn lạc xứ xa
Chỉ vì những phút _ chăng hoa ái tình
        Anh làm, lòng thoáng giật mình
Khi yêu _ anh chỉ vô tình mà thôi
          Anh làm, em lỡ một thời
Chữ "Nguyên" trinh trắng ở đời mất đi
          Anh làm, tình hết còn gì
Thôi trả anh đấy bờ mi giận hờn
         Anh làm, khoảng đợi cô đơn
Tự em chót dại / giờ hờn chi đây?!
         Anh làm, buồn vướng vào mây
Bỗng dưng khóc vì lòng đầy vết thương
         Anh làm, hai đứa ''tan trường''
Không còn hò hẹn yêu thương nồng nàn.
          Anh làm, hy vọng vỡ tan
Vì bao lời hứa ngập tràn ngày qua
          Anh làm, năm tháng xứ xa
Trái tim khứa vết thế mà còn yêu...
         Ngày nay em đứng giữa chiều
Còn đây hằn lại nỗi đau anh làm.

                                            Phong Linh cg
                                                        30/07/09



Còn thương đôi chút tình qua
Còn yêu năm tháng dẫu đà chia xa
Còn thương áo mới thướt tha
Còn yêu em lắm nhưng mà sẽ quên
Còn thương còn nhắc đến tên
Còn yêu còn nhớ không quên đâu người
Còn thương ánh mắt nụ cười
Còn yêu nhiều lắm nhưng đời trớ trêu
Còn thương nhưng lại sợ điều
Còn yêu nhưng lại sợ nhiều dối gian .

HKBT
chuonggio_ngaytrove0 17.04.2010 07:14:16 (permalink)
0
 


Trích đoạn: HKBT138


Duyên chưa dứt thời còn vương vấn
Tình đầu môi sớm nắng chiều mưa
Hoa thấy bướm, vờn đẩy đưa
Ta với em chắc cũng chưa là gì ?

Minh Tuấn



 
Lời Hứa Còn Đâu

Đã từ lâu mình chẳng là gì
Em sầu em khóc nhẹp bờ mi
Trách hờn vu vơ qua nhanh vội
Em buồn đang đứng giữa ngày đi
 
Vì đâu hai đứa lại chia ly?
Xa nhau anh còn nhớ những gì?
Hay cũng chỉ là hoa với bướm!
Giờ anh trách cứ để làm chi...?
 
Hai đứa yêu tình trong gian dối
Lời hứa lạc mãi tận xa xôi
Vầng trăng tháng tám thành lỗi hẹn
Lòng đau - tim thắt lỗi một đời
 
Anh hãy vui bên người vừa đến
Rồi một ngày em sẽ cố quên
Bóng anh cùng bao lời đã hứa
Chúc anh hạnh phúc bên người.
17/04/2010
 


<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2010 07:16:32 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
chuonggio_ngaytrove0 18.04.2010 01:42:14 (permalink)
0
 
 
BẢN TÌNH CA BUỒN
Gửi T  lời hứa dối gian:
 
Em, anh, bản tình ca buồn
Mới gặp đó mà đã hờn chia tay
Tình kia chớm độ chưa say
Đã làm cho khoé mắt cay nhạt nhòa.
 
Bao lời hứa hẹn đã qua
Bao cung yêu dấu vậy mà dối gian
Bao nhiêu khát vọng vỡ tan
Bao nhiêu lời nói gửi ngàn gió lay.
 
Hôm nay vết nhựa tim đầy
Niềm đau, nỗi nhớ còn dày vò tâm
Hận anh đêm xuống lặng câm
Trách mình sao lại tin lầm tình ai
 
Chẳng còn quá khứ tương lai
Em khóc cho tình mãi mãi không quên.
Phong Linh cg
17/04/2010
 

 
HKBT138 18.04.2010 12:10:32 (permalink)
0

Chẳng còn quá khứ tương lai
Em khóc cho tình mãi mãi không quên.
Phong Linh cg
17/04/2010
 




Chẳng còn quá khứ tương lai
Thì thôi em nhé đắng cay làm gì!
Anh đâu có khác em chi
Ngoài miệng vui vẻ, giấu gì trong tim?
Màn sương nước mắt trong đêm
Âm thầm nhỏ lệ êm đềm trôi qua


chuonggio_ngaytrove0 19.04.2010 17:49:38 (permalink)
0

Trích đoạn: HKBT138

Chẳng còn quá khứ tương lai
Em khóc cho tình mãi mãi không quên.
Phong Linh cg
17/04/2010
 




Chẳng còn quá khứ tương lai
Thì thôi em nhé đắng cay làm gì!
Anh đâu có khác em chi
Ngoài miệng vui vẻ, giấu gì trong tim?
Màn sương nước mắt trong đêm
Âm thầm nhỏ lệ êm đềm trôi qua


 
 
      HẬN TÌNH DỐI GIAN
 
      Đêm nay em đặt bàn tay
Bước tường khô lạnh bên này lòng đau
      Niềm đau nào cũng như nhau
Tình yêu đa dạng muôn mầu thế gian
      Tim thắt đang chảy hai làn
Giọt dài giọt ngắn ngập chàn hồn mơ
       Còn đâu câu hứa hẹn chờ
Và còn đâu nữa vần thơ cho người
       Còn đâu giọng nói tiếng cười
Tan đi hạnh phúc sau lời dối gian
       Hứa yêu theo đám gió ngàn
Bao lời anh ngỏ từng đàn bay đi
        Còn đây lệ úa bờ mi
Khi mà em hiểu chi ly đến rồi!
 
         Giờ em còn lại đơn côi
Bàn tay đơn lạnh - suốt đời '' hận anh ''!
 
19/04/2010
Phong Linh cg

 
HKBT138 20.04.2010 14:16:50 (permalink)
0

[         Giờ em còn lại đơn côi
Bàn tay đơn lạnh - suốt đời '' hận anh ''!
 
19/04/2010
Phong Linh cg


Tình duyên sâu nặng nghĩa ân
Những lời gian dối... không cần nghĩ suy

Quay mặt anh cố bước đi
Nghe tim rướm máu sầu bi cao vời
Anh trai trẻ, suốt một đời
Chưa từng say đắm, ngọt lời ái ân.

Cũng chưa từng được một lần
Yêu đương thề thốt, kề gần phấn son
Em- cô gái đã một con
Anh- nghe nặng câu sắt son đợi chờ.

Lãng tử thường thích làm thơ
Nhưng anh lãng tử... bơ vơ một mình
Anh không màng chữ tuyết trinh
Chỉ cần hai đứa chung tình với nhau.

Dù cho sầu khổ thương đau
Anh cũng chẳng ngại núi cao thác ghềnh
Vì duyên ta còn bấp bênh
Vì em còn có .....

HKBT







chuonggio_ngaytrove0 21.04.2010 06:34:15 (permalink)
0
 
 
Anh Yêu Em Tình Yêu Trẻ Con
 
 
Phải lòng từ độ mới quen
Vì sao gian dối từ lần đầu tiên
Những gì chóng vánh mau quên
Hai ta xa cách giờ hờn bởi đâu
Môi cười chua xót tim dầu
Vì anh cậu bé lần đầu học yêu
Bao lời ước hẹn thành điêu
Bao ngày yêu dấu như diều vút bay
Nắng vương còn lạnh tim gầy
Mùa đông còn ẩn giữa mùa hè oi
Anh em hai phía bầu trời
Ân tình xa cách tuổi đời càng xa...!
Chuyện tình online đã qua
Giờ em mới hiểu anh là trẻ con
Anh luôn giận dỗi hay hờn
Bởi em người lớn nhiều điều phải lo
Ôi lời đứa trẻ hẹn hò
Mau quên như khách qua đò chiều qua.
20/04/2010
 

 
 
HKBT138 22.04.2010 14:46:55 (permalink)
0
YÊU EM CÂU HÒ




Gái Miền Tây nụ cười yêu quá
Đẹp lạ lùng chiếc áo bà ba
Ra ngắm dòng sông lòng thương nhớ
Nhớ mãi câu hò khúc dân ca.


Em cười duyên dáng tuổi hồn nhiên
Vẻ đẹp trắng trong nét dịu hiền
Như lúa dậy thì xanh thắm biếc
Lay theo chiều gió gợi tình duyên.

Về đến quê mình nhìn dừa xanh
Bạt ngàn đồng lúa uốn quanh quanh
Phù sa mát ngọt dòng sữa mẹ
Nuôi em khôn lớn đẹp tuyệt trần.

Anh sẽ trao em cả cuộc đời
Dù là gian khổ chẳng buông lơi
Chỉ cần em cái gật đầu đồng ý
Anh yêu em lắm! lắm em ơi !


Bao mùa lúa chín ngồi đợi mong
Dòng sông xanh mát nước mênh mông
Thương sao ngập ngừng em không nỏi
Buồn cho đồng lúa đã trổ bộng


( Bóng Trăng Đợi Chờ
)
chuonggio_ngaytrove0 27.04.2010 10:48:14 (permalink)
0
Tuấn, anh hãy nghe những bài hát này rất hay và ý nghĩa
THẬT KHÓ NÓI LỜI CHIA TAY
 
http://www.youtube.com/watch?v=eccG1vxyi18&NR=1
 
Tình đã nhạt mờ
 
http://www.youtube.com/watch?v=4Fc-Girg3-I
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.04.2010 10:57:47 bởi chuonggio_ngaytrove0 >
HKBT138 28.04.2010 14:01:09 (permalink)
0
ĐÔI MẮT


Trong đôi mắt có bao điều muốn noi
Nhưng ngập ngừng, e ấp mãi không thôi
Cớ vì sao em lại đến bên đời
Ta như kẻ hóa điên rồi ngu dại.

Em điềm nhiên, em thẩn thờ cứ bước
Ngày lại ngày ta mỏi mắt trông theo
Ước ao chi dệt mộng những đêm dài
Để mãi mãi, kiếm tìm hoài vô vọng.

Gặp làm chi ánh mắt với nụ cười
Dáng hình nhỏ, đôi chân dài lơ đãng
Em bước qua, ta thấy đời quên lãng
Sống là chi, chết cũng có nghĩa gì!?

Ôi đôi mắt, đôi mắt đẹp lạ kì
Để mơ tưởng những điều không có thực
Ôi đôi mắt, đôi mắt có chân thật
Cũng chẳng nói được điều gì khi em quá cao sang.


HKBT
HKBT138 28.04.2010 14:09:06 (permalink)
0
KHỜ KHẠO



Có một ngày như thế
Em vừa mới qua đây
Ta ngồi đợi bao ngày
Sao em hoài không đến.

Có một ngày ngọn nến
Lập lòe trong bóng đêm
Em bước đến bên thềm
Mở cửa, ta mừng đón.

Có một ngày đưa đón
Có vạn ngày đón đưa
Rồi trời đổ cơn mưa
Ta được lần ân ái.

Có một ngày chẳng ngại
Đem cau quả cầu xin
Ta đưa em về dinh
Xây lâu đài tình ái.

Có một ngày ta thấy
Em khác lạ vô cùng
ta yêu đến điên khùng
Nên vẫn hoài say đắm.

Có một ngày buồn lắm
Khi biết ta đã sai
rằng đã biết bao ngày
Ta- trẻ thơ khờ dại.

Có một ngày anh ngại
Nhưng anh phải nói ra
Xin em hãy thứ tha
Và đừng hờn buồn tủi.

Có một ngày hắt hủi
Em đã dối gạt anh
Hạnh phúc giờ tan tành
Anh- kẻ đến sau khờ khạo.
HKBT138 28.04.2010 14:17:07 (permalink)
0
HÃY DỪNG CHÂN EM NHÉ!



Thỏa nguyện không em khi duyên đầu lở hẹn
Câu ân tình giờ đã vút bay cao
Cưộc tình mới có đẹp như những gì anh ước ao
Hay lại phải nếm thêm điều ngang trái.

Đừng buồn em nhé nếu như điều em nếm trải
Có thật xót xa, có chua chát vạn lần
Đó cũng chính là con đường em đã chọn
Đối với anh, nó không thể dần quên!

Sẽ có một ngày, một ngaỳ em nhìn lại
Rồi một ngày, em sẽ biết dừng chân
Sẽ thấy tình yêu em đánh mất bao nhiêu lần
Em sẽ tiếc, sẽ nhớ anh nhiều lắm!

Nhưng dù thế nào anh vẫn chính là anh
Nhưng còn em sẽ không còn như ngày trước
Dẫu xót lại chút hương thầm ao ước
Của bưổi đầu...nhưng cũng chẳng ngát hương./.


HKBT
HKBT138 28.04.2010 14:38:14 (permalink)
0
CHUYỆN TÌNH TA




Chuyện tình hai chúng ta
Giờ đâu còn gì nữa?
Sao vẫn hoài lần lựa
Không chịu nói với nhau!


Khẽ gặp nhau câu chào
Rồi vô tình quyến luyến
Đôi lần ta trò chuyện
Bỗng chợt thấy nhớ nhau!

Đêm về ta ước ao
Dệt bao mộng xuân thắm
Em dịu dàng đầm ấm
Cho lòng anh ngất ngây.

Rồi trái đất cứ xoay
Không gian dần biến đổi
Tình yêu ta lên ngôi
Thời gian dài hay ngắn?

Tình yêu bao mật đắng
Ta nếm trải bao giờ
Hiện thực giống như mơ
Ta yêu điên cuồng quá!

Trái tim ta thật thà
Nên chung tình một dạ
Nào đâu có kẻ lạ
Chen vào giữa đôi ta.

Anh ngỡ ngàng nhận ra
từ lâu em đã giấu
Con tim anh khôn thấu
Biết làm thế nào đây?

Anh muốn được tỏ bày
Với em nguồn cơ sự
Nhưng anh lại tư lự
Bởi lẽ sợ mất em!

Lần đầu tiên anh đem
Trái tim đặt nhầm chỗ
Đau buồn trong khốn khổ
Nhưng anh vẫn yêu em!

Còn trái tim của em
Hiểu điều anh lo sợ
Nên em nào có ngờ
Vô tình em giẫm nát.

Vết thương giờ tan tác
Sao vẫn cứ yêu em?
Thôi ta ơi hãy xem
Chuyện tình xưa dĩ vãng.

Anh thời gian xao lãng
Bởi công việc, gia đình
Em bỗng chốc thình lình
Biết bao điều giận dỗi.

Rồi tình ta chia đôi
Như lời em vội thốt
" Anh trẻ con dại dột"
Đến giờ vẫn đeo mang.

Tình yêu có vội vàng
Nhưng đong đầy chân thật
Giờ đây bỗng vụt mất
Ta hụt hẫng chơi vơi.

Rồi thời gian đổi dời
Bao nhiêu điều khó xử
Đầu tiên việc thi cử
Ta tụt mất cơ duyên.

Kế đến lại việc riêng
Ông bà nhà đau bệnh
Sức khoẻ như ngọn nến
Leo lét giữa trời đêm.

Ta tất bật ngày đêm
Bến Tre lên Thành Phố
Xe lăn rồi xe đổ
Mấy lượt đi đi về.

Rồi một lần về quê
Ta gặp một tai nạn
Trên đường chẳng bình an
Tay chân đầy máu sẹo.

Ta thấy mình nhỏ nhoi
Một mình bước tập tễnh
Giữa cuộc đời bấp bênh
Ta thèm một tiếng nói.

Em ơi đâu đến nỗi
Chỉ một câu hỏi thăm
" Anh bây giờ sao rồi?"
Rồi cứ thế biệt tăm.

Đêm tay gối ta nằm
Chợt thấy buồn nhỏ giọt
Tình yêu bao mật ngọt
Sao giờ hoá trái ngang?

Duyên ta hoá lở làng
Anh buộc lời nói khẽ
Tình ta giờ chia rẽ
Anh quyết sẽ quên em!

Trái tim khao khát thèm
Một tình yêu nồng thắm
Mái gia đình đầm ấm
Thôi cũng cố mà quên!

Dẫu biết rằng cái tên
Đã khắc ghi nỗi nhớ
Bao ân tình một thuở
Khó thể nào nhạt phai.

Giờ đây em với ai
Chắc vui mừng hớn hở?
Anh nghe nặng niềm nhớ
Mỗi lúc trời về đêm.

Ta cố lặng ... im lìm
Không một lời động tiếng
Em vội vàng cay nghiến
Sao anh hết yêu em?


Anh không trả lời em
Hôm nay và mãi mãi
Đừng như thế em hãy
Hỏi giúp- hỡi thời gian!!!


HKBT
Thay đổi trang: << < 525354 > >> | Trang 53 của 58 trang, bài viết từ 781 đến 795 trên tổng số 860 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9