HẬN KẺ BẠC TÌNH
Trích đoạn: HKBT138
CHỢ HOA
Ngày xuân tìm đến chợ hoa
Hoa chưa gặp đã lan xa hương vườn
Những năm sống dưới mái trường
Môi lần tết đến lòng thường bâng khuâng
Có bao nỗi nhớ phân vân
Nhớ người xưa ấy lòng lân lân buồn
Đi trên đại lộ đêm buông
Lòng nao nao gặp người thương của lòng
Đến ngã tư lộ chợ hồng
Đã thấy thấp thoáng bóng hồng lướt qua
Bước vào khu chợ xem hoa
Ôi bao sắc đẹp bao hoa khoe màu
Biết bao tiếng nói lời chào
Hân hoan cười giỡn biết bao nhiêu tình
Nhớ sao tiếng ái tiếng tình
Nhớ đôi mắt ấy em nhìn tròn xoe
Mai đi như dáng công xoè
Đào,hồng,thược dược...gánh xe dặt dìu
Ngập ngừng ngắm chọn nâng niu
Tên hoa trùng với tên nhiều người quen
Hôm nay gặp lại người quen
Chợ đêm chớm dứt, gió hoen chớm về
Biết bao lời ngỏ ê chề
Thôi thì hẹn lại ngày về tỏ phân .
HƯƠNG XƯA
Rồi thêm năm mới lại Xuân
Năm nay ta lại dạo lần chợ hoa
Biết đâu lại gặp người ta?
Biết đâu tình ấy chan hoà trong tim?
Chợ đêm giờ đã im lìm
Mà người xưa vẫn chẳng tìm đến đây
Tim buồn tình ấy hây hây
Người ơi người biết nỗi này cho chăng?
Hương xưa tình cũ âm thầm
Yêu người không tỏ lặng trầm xót xa
Sao mình cứ nhớ người ta?
Buồn ơi buồn hãy tránh xa hỡi buồn
Ngọt ngào hương cũ chợt buông
Đành thôi người có nghe nguồn nhớ thương
Một lần gặp đã vấn vương
Hẹn ngày mai nhé đời thường có nhau....
thuỵ du
XUÂN CHỜ !
Rồi mùa xuân nữa lại sang
Bước vào khu chợ lang thang một mình
Em biết không hỡi người tình
Anh nhớ em lắm dẫu tình đã xa.
Năm nay chỉ lại mình ta
Đón xuân về giữa xót xa cõi lòng
Đi trên giữa lộ chợ đông
Người người nô nức... trong lòng trống không.
Hỡi người yêu, nhớ anh không?
Riêng anh vẫn mãi nhớ mong em về
Nhớ sao lòng dạ rối bời
Nhớ sao từng chữ tùng lời của em.
Ứơc gì em biết em đem
Tình thư gởi gió đến đem cho người
Một nụ hoa, một nụ cười
Cũng đủ ấm lại lòng người cố hương.
Xuân nay tôi nhớ tôi thương
Xuân nay tôi lại vấn vương ngóng chờ
Em ơi xin chớ hửng hờ
Quay về đi hỡi, anh chờ đón em.
HKBT138
BUỒN
Tình thơ gửi gió êm êm
Nhắn người phương ấy này đêm thẩn thờ
Phải đâu đem dạ hững hờ
Tình giờ đã trót mong chờ kiếp sau
Chỉ vì hai kẻ thương nhau
Lỗi duyên lỗi nợ cùng đau như người
Làm sao trách được đời ơi
Nếu duyên nếu số được thời chẳng đau
Buồn lòng thức suốt canh thâu
Anh ơi lỡ hẹn tình đầu đau thương
Lòng này cũng vấn cũng vương
Trách mình bạc số nên thương cũng đành
Đau lòng lắm hỡi trời xanh
Gieo chi thương nhớ rồi đành cách chia
Phương này buồn nhớ phương kia
Anh ơi lỡ một kiếp lìa xa nhau......
Em đành hẹn một kiếp sau
Bên anh gắn bó cùng nhau một lời......
thuỵ du
NHỚ
Đêm đêm anh vẫn ngóng chờ
Nhìn về phương ấy biết giờ người sao?
Em ơi có nhớ đến nhau
Xin hãy cố giữ kiếp sau sum vầy
Đành thôi lỡ một chuyến bay
Mắt người nhỏ lệ đắng cay muôn phần
Nhớ em gấp trăm vạn lần
Nhưng biết sao hỡi dẫu gần mà xa
Buồn ơi sao đến với ta
Trong giây phút ấy xót xa lòng buồn
Tình ơi Người đã thả buông
Thuyền tình tôi mãi vấn vương hỡi người
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Nhớ sao những phút cùng người bên nhau
Bây giờ chỉ còn thương đau
Xuân về mà vẫn đớn đau vô cùng
Đành hẹn kiếp sau tương phùng
Lòng anh vẫn muốn đi cùng với em...
dẫu cho chín kiếp mười đời...!
HKBT138.
HẸN ANH
Dẫu cho chín kiếp mười đời
Lòng em hứa sẽ hẹn lời với anh
Tiếc sao tình phải để dành
Cho duyên cho nợ ba sanh cùng người
Buồn buồn nhặt lá rụng rơi
Nhớ người cũng nhớ những lời thở than
Công anh xe cát dã tràng
Sóng làm vỡ mất bắt nàng xa anh
Tiếc thay chút mộng ngày xanh
Trời cao làm mất tình dành cho nhau
Bây giờ cho đến ngàn sau
Tình mình chờ một nhịp cầu bắc sang
Xuân về nghe cảnh trái ngang
Duyên ta đành phải lỡ làng còn đâu
Trách đời sao lắm bể dâu
Đợi chờ Ô thước bắt cầu sông Tương
thuỵ du
ANH SẼ CHỜ
Anh về anh nhớ anh thương
Câu thơ ngày ấy vấn vương trong lòng
Em ơi hãy giứ cánh hồng
Đừng để rơi mất mà lòng anh đau
Tình mình dành trọn cho nhau
Thuỷ chung mãi mãi nhớ nhau trọn đời
Em ơi nhớ giữ lời thề
Ba sinh bảy kiếp hãy về với anh
Đành thôi kỉ niệm ngày xanh
Anh chôn cất giữ xây thành luỹ cao
Chờ ngày có cơn mưa rào
Bắc cầu Ô thước cho tao ngộ lòng
Xuân về em còn nhớ không
Ngày xưa hai đứa trốn trong vườn hồng
Anh vội bẻ một cánh hồng
Cài lên mái tóc tô hồng má em...
XÓT XA
Em còn giữ mãi cành hồng
Một mai có hẹn tình nồng duyên say
Đành thôi đã lỡ kiếp này
Em buồn nghe nặng đắng cay trong hồn
Tình ta đành mãi mãi chôn
Duyên giờ không trọn đừng hờn trách em
Hỡi anh ngày tháng êm đềm
Em còn xin nhớ.... những đêm tủi buồn
Trời còn những giọt mưa tuôn
Lòng em còn những suối nguồn xót xa
Nhớ thương tình nghĩa đậm đà
Giờ đành xa cách lệ oà thương thân
Thương anh ngày ấy ân cần
Một lòng yêu quí chẳng phân vân gì
Giờ thôi hai nẻo chia ly
Tình anh em giữ khắc ghi tròn đời.....
thuỵ du
Trích đoạn: Thuỵ Du
Trích đoạn: HKBT138
CHỢ HOA
Ngày xuân tìm đến chợ hoa
Hoa chưa gặp đã lan xa hương vườn
Những năm sống dưới mái trường
Môi lần tết đến lòng thường bâng khuâng
Có bao nỗi nhớ phân vân
Nhớ người xưa ấy lòng lân lân buồn
Đi trên đại lộ đêm buông
Lòng nao nao gặp người thương của lòng
Đến ngã tư lộ chợ hồng
Đã thấy thấp thoáng bóng hồng lướt qua
Bước vào khu chợ xem hoa
Ôi bao sắc đẹp bao hoa khoe màu
Biết bao tiếng nói lời chào
Hân hoan cười giỡn biết bao nhiêu tình
Nhớ sao tiếng ái tiếng tình
Nhớ đôi mắt ấy em nhìn tròn xoe
Mai đi như dáng công xoè
Đào,hồng,thược dược...gánh xe dặt dìu
Ngập ngừng ngắm chọn nâng niu
Tên hoa trùng với tên nhiều người quen
Hôm nay gặp lại người quen
Chợ đêm chớm dứt, gió hoen chớm về
Biết bao lời ngỏ ê chề
Thôi thì hẹn lại ngày về tỏ phân .
HƯƠNG XƯA
Rồi thêm năm mới lại Xuân
Năm nay ta lại dạo lần chợ hoa
Biết đâu lại gặp người ta?
Biết đâu tình ấy chan hoà trong tim?
Chợ đêm giờ đã im lìm
Mà người xưa vẫn chẳng tìm đến đây
Tim buồn tình ấy hây hây
Người ơi người biết nỗi này cho chăng?
Hương xưa tình cũ âm thầm
Yêu người không tỏ lặng trầm xót xa
Sao mình cứ nhớ người ta?
Buồn ơi buồn hãy tránh xa hỡi buồn
Ngọt ngào hương cũ chợt buông
Đành thôi người có nghe nguồn nhớ thương
Một lần gặp đã vấn vương
Hẹn ngày mai nhé đời thường có nhau....
thuỵ du
XUÂN CHỜ !
Rồi mùa xuân nữa lại sang
Bước vào khu chợ lang thang một mình
Em biết không hỡi người tình
Anh nhớ em lắm dẫu tình đã xa.
Năm nay chỉ lại mình ta
Đón xuân về giữa xót xa cõi lòng
Đi trên giữa lộ chợ đông
Người người nô nức... trong lòng trống không.
Hỡi người yêu, nhớ anh không?
Riêng anh vẫn mãi nhớ mong em về
Nhớ sao lòng dạ rối bời
Nhớ sao từng chữ tùng lời của em.
Ứơc gì em biết em đem
Tình thư gởi gió đến đem cho người
Một nụ hoa, một nụ cười
Cũng đủ ấm lại lòng người cố hương.
Xuân nay tôi nhớ tôi thương
Xuân nay tôi lại vấn vương ngóng chờ
Em ơi xin chớ hửng hờ
Quay về đi hỡi, anh chờ đón em.
HKBT138
BUỒN
Tình thơ gửi gió êm êm
Nhắn người phương ấy này đêm thẩn thờ
Phải đâu đem dạ hững hờ
Tình giờ đã trót mong chờ kiếp sau
Chỉ vì hai kẻ thương nhau
Lỗi duyên lỗi nợ cùng đau như người
Làm sao trách được đời ơi
Nếu duyên nếu số được thời chẳng đau
Buồn lòng thức suốt canh thâu
Anh ơi lỡ hẹn tình đầu đau thương
Lòng này cũng vấn cũng vương
Trách mình bạc số nên thương cũng đành
Đau lòng lắm hỡi trời xanh
Gieo chi thương nhớ rồi đành cách chia
Phương này buồn nhớ phương kia
Anh ơi lỡ một kiếp lìa xa nhau......
Em đành hẹn một kiếp sau
Bên anh gắn bó cùng nhau một lời......
thuỵ du
NHỚ
Đêm đêm anh vẫn ngóng chờ
Nhìn về phương ấy biết giờ người sao?
Em ơi có nhớ đến nhau
Xin hãy cố giữ kiếp sau sum vầy
Đành thôi lỡ một chuyến bay
Mắt người nhỏ lệ đắng cay muôn phần
Nhớ em gấp trăm vạn lần
Nhưng biết sao hỡi dẫu gần mà xa
Buồn ơi sao đến với ta
Trong giây phút ấy xót xa lòng buồn
Tình ơi Người đã thả buông
Thuyền tình tôi mãi vấn vương hỡi người
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Nhớ sao những phút cùng người bên nhau
Bây giờ chỉ còn thương đau
Xuân về mà vẫn đớn đau vô cùng
Đành hẹn kiếp sau tương phùng
Lòng anh vẫn muốn đi cùng với em...
dẫu cho chín kiếp mười đời...!
HKBT138.
HẸN ANH
Dẫu cho chín kiếp mười đời
Lòng em hứa sẽ hẹn lời với anh
Tiếc sao tình phải để dành
Cho duyên cho nợ ba sanh cùng người
Buồn buồn nhặt lá rụng rơi
Nhớ người cũng nhớ những lời thở than
Công anh xe cát dã tràng
Sóng làm vỡ mất bắt nàng xa anh
Tiếc thay chút mộng ngày xanh
Trời cao làm mất tình dành cho nhau
Bây giờ cho đến ngàn sau
Tình mình chờ một nhịp cầu bắc sang
Xuân về nghe cảnh trái ngang
Duyên ta đành phải lỡ làng còn đâu
Trách đời sao lắm bể dâu
Đợi chờ Ô thước bắt cầu sông Tương
thuỵ du
ANH SẼ CHỜ
Anh về anh nhớ anh thương
Câu thơ ngày ấy vấn vương trong lòng
Em ơi hãy giứ cánh hồng
Đừng để rơi mất mà lòng anh đau
Tình mình dành trọn cho nhau
Thuỷ chung mãi mãi nhớ nhau trọn đời
Em ơi nhớ giữ lời thề
Ba sinh bảy kiếp hãy về với anh
Đành thôi kỉ niệm ngày xanh
Anh chôn cất giữ xây thành luỹ cao
Chờ ngày có cơn mưa rào
Bắc cầu Ô thước cho tao ngộ lòng
Xuân về em còn nhớ không
Ngày xưa hai đứa trốn trong vườn hồng
Anh vội bẻ một cánh hồng
Cài lên mái tóc tô hồng má em...
XÓT XA
Em còn giữ mãi cành hồng
Một mai có hẹn tình nồng duyên say
Đành thôi đã lỡ kiếp này
Em buồn nghe nặng đắng cay trong hồn
Tình ta đành mãi mãi chôn
Duyên giờ không trọn đừng hờn trách em
Hỡi anh ngày tháng êm đềm
Em còn xin nhớ.... những đêm tủi buồn
Trời còn những giọt mưa tuôn
Lòng em còn những suối nguồn xót xa
Nhớ thương tình nghĩa đậm đà
Giờ đành xa cách lệ oà thương thân
Thương anh ngày ấy ân cần
Một lòng yêu quí chẳng phân vân gì
Giờ thôi hai nẻo chia ly
Tình anh em giữ khắc ghi tròn đời.....
thuỵ du
TỦI PHẬN
Nhớ em sầu cứ chơi vơi
Nhớ em buồn lại về chơi với sầu
Trời bỗng làm giọt mưa ngâu
Cho mi ướt lệ cho sầu biệt li
Cách chia kẻ ở người đi
Ngóng trông mòn mỏi tình si phải tình
Một cơn gió bỗng giật mình
Thì ra vẫn nhớ bóng hình của ai
Tình sầu chất chứa không phai
Hỡi ơi người biết đắng cay riêng mình
Tình ơi sao vội xa tình
Con tim tôi khóc một mình khổ đau
Bây giờ tôi biết làm sao
Vần thơ chẳng biết tìm trao ai rồi
Đành thôi nuốt lệ ngậm ngùi
Thương đau tủi phận bùi ngùi chỉ tôi.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.01.2009 13:30:17 bởi HKBT138 >
Trích đoạn: HKBT138
CHỢ HOA
Ngày xuân tìm đến chợ hoa
Hoa chưa gặp đã lan xa hương vườn
Những năm sống dưới mái trường
Môi lần tết đến lòng thường bâng khuâng
Có bao nỗi nhớ phân vân
Nhớ người xưa ấy lòng lân lân buồn
Đi trên đại lộ đêm buông
Lòng nao nao gặp người thương của lòng
Đến ngã tư lộ chợ hồng
Đã thấy thấp thoáng bóng hồng lướt qua
Bước vào khu chợ xem hoa
Ôi bao sắc đẹp bao hoa khoe màu
Biết bao tiếng nói lời chào
Hân hoan cười giỡn biết bao nhiêu tình
Nhớ sao tiếng ái tiếng tình
Nhớ đôi mắt ấy em nhìn tròn xoe
Mai đi như dáng công xoè
Đào,hồng,thược dược...gánh xe dặt dìu
Ngập ngừng ngắm chọn nâng niu
Tên hoa trùng với tên nhiều người quen
Hôm nay gặp lại người quen
Chợ đêm chớm dứt, gió hoen chớm về
Biết bao lời ngỏ ê chề
Thôi thì hẹn lại ngày về tỏ phân .
HƯƠNG XƯA
Rồi thêm năm mới lại Xuân
Năm nay ta lại dạo lần chợ hoa
Biết đâu lại gặp người ta?
Biết đâu tình ấy chan hoà trong tim?
Chợ đêm giờ đã im lìm
Mà người xưa vẫn chẳng tìm đến đây
Tim buồn tình ấy hây hây
Người ơi người biết nỗi này cho chăng?
Hương xưa tình cũ âm thầm
Yêu người không tỏ lặng trầm xót xa
Sao mình cứ nhớ người ta?
Buồn ơi buồn hãy tránh xa hỡi buồn
Ngọt ngào hương cũ chợt buông
Đành thôi người có nghe nguồn nhớ thương
Một lần gặp đã vấn vương
Hẹn ngày mai nhé đời thường có nhau....
thuỵ du
XUÂN CHỜ !
Rồi mùa xuân nữa lại sang
Bước vào khu chợ lang thang một mình
Em biết không hỡi người tình
Anh nhớ em lắm dẫu tình đã xa.
Năm nay chỉ lại mình ta
Đón xuân về giữa xót xa cõi lòng
Đi trên giữa lộ chợ đông
Người người nô nức... trong lòng trống không.
Hỡi người yêu, nhớ anh không?
Riêng anh vẫn mãi nhớ mong em về
Nhớ sao lòng dạ rối bời
Nhớ sao từng chữ tùng lời của em.
Ứơc gì em biết em đem
Tình thư gởi gió đến đem cho người
Một nụ hoa, một nụ cười
Cũng đủ ấm lại lòng người cố hương.
Xuân nay tôi nhớ tôi thương
Xuân nay tôi lại vấn vương ngóng chờ
Em ơi xin chớ hửng hờ
Quay về đi hỡi, anh chờ đón em.
HKBT138
BUỒN
Tình thơ gửi gió êm êm
Nhắn người phương ấy này đêm thẩn thờ
Phải đâu đem dạ hững hờ
Tình giờ đã trót mong chờ kiếp sau
Chỉ vì hai kẻ thương nhau
Lỗi duyên lỗi nợ cùng đau như người
Làm sao trách được đời ơi
Nếu duyên nếu số được thời chẳng đau
Buồn lòng thức suốt canh thâu
Anh ơi lỡ hẹn tình đầu đau thương
Lòng này cũng vấn cũng vương
Trách mình bạc số nên thương cũng đành
Đau lòng lắm hỡi trời xanh
Gieo chi thương nhớ rồi đành cách chia
Phương này buồn nhớ phương kia
Anh ơi lỡ một kiếp lìa xa nhau......
Em đành hẹn một kiếp sau
Bên anh gắn bó cùng nhau một lời......
thuỵ du
NHỚ
Đêm đêm anh vẫn ngóng chờ
Nhìn về phương ấy biết giờ người sao?
Em ơi có nhớ đến nhau
Xin hãy cố giữ kiếp sau sum vầy
Đành thôi lỡ một chuyến bay
Mắt người nhỏ lệ đắng cay muôn phần
Nhớ em gấp trăm vạn lần
Nhưng biết sao hỡi dẫu gần mà xa
Buồn ơi sao đến với ta
Trong giây phút ấy xót xa lòng buồn
Tình ơi Người đã thả buông
Thuyền tình tôi mãi vấn vương hỡi người
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Nhớ sao những phút cùng người bên nhau
Bây giờ chỉ còn thương đau
Xuân về mà vẫn đớn đau vô cùng
Đành hẹn kiếp sau tương phùng
Lòng anh vẫn muốn đi cùng với em...
dẫu cho chín kiếp mười đời...!
HKBT138.
HẸN ANH
Dẫu cho chín kiếp mười đời
Lòng em hứa sẽ hẹn lời với anh
Tiếc sao tình phải để dành
Cho duyên cho nợ ba sanh cùng người
Buồn buồn nhặt lá rụng rơi
Nhớ người cũng nhớ những lời thở than
Công anh xe cát dã tràng
Sóng làm vỡ mất bắt nàng xa anh
Tiếc thay chút mộng ngày xanh
Trời cao làm mất tình dành cho nhau
Bây giờ cho đến ngàn sau
Tình mình chờ một nhịp cầu bắc sang
Xuân về nghe cảnh trái ngang
Duyên ta đành phải lỡ làng còn đâu
Trách đời sao lắm bể dâu
Đợi chờ Ô thước bắt cầu sông Tương
thuỵ du
ANH SẼ CHỜ
Anh về anh nhớ anh thương
Câu thơ ngày ấy vấn vương trong lòng
Em ơi hãy giứ cánh hồng
Đừng để rơi mất mà lòng anh đau
Tình mình dành trọn cho nhau
Thuỷ chung mãi mãi nhớ nhau trọn đời
Em ơi nhớ giữ lời thề
Ba sinh bảy kiếp hãy về với anh
Đành thôi kỉ niệm ngày xanh
Anh chôn cất giữ xây thành luỹ cao
Chờ ngày có cơn mưa rào
Bắc cầu Ô thước cho tao ngộ lòng
Xuân về em còn nhớ không
Ngày xưa hai đứa trốn trong vườn hồng
Anh vội bẻ một cánh hồng
Cài lên mái tóc tô hồng má em...
XÓT XA
Em còn giữ mãi cành hồng
Một mai có hẹn tình nồng duyên say
Đành thôi đã lỡ kiếp này
Em buồn nghe nặng đắng cay trong hồn
Tình ta đành mãi mãi chôn
Duyên giờ không trọn đừng hờn trách em
Hỡi anh ngày tháng êm đềm
Em còn xin nhớ.... những đêm tủi buồn
Trời còn những giọt mưa tuôn
Lòng em còn những suối nguồn xót xa
Nhớ thương tình nghĩa đậm đà
Giờ đành xa cách lệ oà thương thân
Thương anh ngày ấy ân cần
Một lòng yêu quí chẳng phân vân gì
Giờ thôi hai nẻo chia ly
Tình anh em giữ khắc ghi tròn đời.....
thuỵ du
TỦI PHẬN
Nhớ em sầu cứ chơi vơi
Nhớ em buồn lại về chơi với sầu
Trời bỗng làm giọt mưa ngâu
Cho mi ướt lệ cho sầu biệt li
Cách chia kẻ ở người đi
Ngóng trông mòn mỏi tình si phải tình
Một cơn gió bỗng giật mình
Thì ra vẫn nhớ bóng hình của ai
Tình sầu chất chứa không phai
Hỡi ơi người biết đắng cay riêng mình
Tình ơi sao vội xa tình
Con tim tôi khóc một mình khổ đau
Bây giờ tôi biết làm sao
Vần thơ chẳng biết tìm trao ai rồi
Đành thôi nuốt lệ ngậm ngùi
Thương đau tủi phận bùi ngùi chỉ tôi.
BUỒN THƯƠNG
Thương ai khóc tủi phận rồi
Thương thân cũng thế người ơi khác nào
Tình đành trả lại trăng sao
Tình này dẫu có ngọt ngào vẫn đau
Giờ như nước chảy qua cầu
Ân tình ngày ấy nghe sầu dâng mi
Tình ơi thấm nghĩa tình si
Trăm năm đã mất còn chi lời thề
Nặng lòng đau chữ tái tê
Người ơi muôn thuở đường về còn đâu
Cùng anh giữ một chữ sầu
Buồn lòng nhau lắm nhịp cầu đón đưa
Nhớ anh nhớ mấy cho vừa
Thuyền tình nay lỡ duyên xưa mất rồi
Hai đường hai ngã rẽ đôi
Hai người hai lối xa xôi thôi đành.....
thuỵ du
Trích đoạn: Thuỵ Du
Trích đoạn: HKBT138
CHỢ HOA
Ngày xuân tìm đến chợ hoa
Hoa chưa gặp đã lan xa hương vườn
Những năm sống dưới mái trường
Môi lần tết đến lòng thường bâng khuâng
Có bao nỗi nhớ phân vân
Nhớ người xưa ấy lòng lân lân buồn
Đi trên đại lộ đêm buông
Lòng nao nao gặp người thương của lòng
Đến ngã tư lộ chợ hồng
Đã thấy thấp thoáng bóng hồng lướt qua
Bước vào khu chợ xem hoa
Ôi bao sắc đẹp bao hoa khoe màu
Biết bao tiếng nói lời chào
Hân hoan cười giỡn biết bao nhiêu tình
Nhớ sao tiếng ái tiếng tình
Nhớ đôi mắt ấy em nhìn tròn xoe
Mai đi như dáng công xoè
Đào,hồng,thược dược...gánh xe dặt dìu
Ngập ngừng ngắm chọn nâng niu
Tên hoa trùng với tên nhiều người quen
Hôm nay gặp lại người quen
Chợ đêm chớm dứt, gió hoen chớm về
Biết bao lời ngỏ ê chề
Thôi thì hẹn lại ngày về tỏ phân .
HƯƠNG XƯA
Rồi thêm năm mới lại Xuân
Năm nay ta lại dạo lần chợ hoa
Biết đâu lại gặp người ta?
Biết đâu tình ấy chan hoà trong tim?
Chợ đêm giờ đã im lìm
Mà người xưa vẫn chẳng tìm đến đây
Tim buồn tình ấy hây hây
Người ơi người biết nỗi này cho chăng?
Hương xưa tình cũ âm thầm
Yêu người không tỏ lặng trầm xót xa
Sao mình cứ nhớ người ta?
Buồn ơi buồn hãy tránh xa hỡi buồn
Ngọt ngào hương cũ chợt buông
Đành thôi người có nghe nguồn nhớ thương
Một lần gặp đã vấn vương
Hẹn ngày mai nhé đời thường có nhau....
thuỵ du
XUÂN CHỜ !
Rồi mùa xuân nữa lại sang
Bước vào khu chợ lang thang một mình
Em biết không hỡi người tình
Anh nhớ em lắm dẫu tình đã xa.
Năm nay chỉ lại mình ta
Đón xuân về giữa xót xa cõi lòng
Đi trên giữa lộ chợ đông
Người người nô nức... trong lòng trống không.
Hỡi người yêu, nhớ anh không?
Riêng anh vẫn mãi nhớ mong em về
Nhớ sao lòng dạ rối bời
Nhớ sao từng chữ tùng lời của em.
Ứơc gì em biết em đem
Tình thư gởi gió đến đem cho người
Một nụ hoa, một nụ cười
Cũng đủ ấm lại lòng người cố hương.
Xuân nay tôi nhớ tôi thương
Xuân nay tôi lại vấn vương ngóng chờ
Em ơi xin chớ hửng hờ
Quay về đi hỡi, anh chờ đón em.
HKBT138
BUỒN
Tình thơ gửi gió êm êm
Nhắn người phương ấy này đêm thẩn thờ
Phải đâu đem dạ hững hờ
Tình giờ đã trót mong chờ kiếp sau
Chỉ vì hai kẻ thương nhau
Lỗi duyên lỗi nợ cùng đau như người
Làm sao trách được đời ơi
Nếu duyên nếu số được thời chẳng đau
Buồn lòng thức suốt canh thâu
Anh ơi lỡ hẹn tình đầu đau thương
Lòng này cũng vấn cũng vương
Trách mình bạc số nên thương cũng đành
Đau lòng lắm hỡi trời xanh
Gieo chi thương nhớ rồi đành cách chia
Phương này buồn nhớ phương kia
Anh ơi lỡ một kiếp lìa xa nhau......
Em đành hẹn một kiếp sau
Bên anh gắn bó cùng nhau một lời......
thuỵ du
NHỚ
Đêm đêm anh vẫn ngóng chờ
Nhìn về phương ấy biết giờ người sao?
Em ơi có nhớ đến nhau
Xin hãy cố giữ kiếp sau sum vầy
Đành thôi lỡ một chuyến bay
Mắt người nhỏ lệ đắng cay muôn phần
Nhớ em gấp trăm vạn lần
Nhưng biết sao hỡi dẫu gần mà xa
Buồn ơi sao đến với ta
Trong giây phút ấy xót xa lòng buồn
Tình ơi Người đã thả buông
Thuyền tình tôi mãi vấn vương hỡi người
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Nhớ sao những phút cùng người bên nhau
Bây giờ chỉ còn thương đau
Xuân về mà vẫn đớn đau vô cùng
Đành hẹn kiếp sau tương phùng
Lòng anh vẫn muốn đi cùng với em...
dẫu cho chín kiếp mười đời...!
HKBT138.
HẸN ANH
Dẫu cho chín kiếp mười đời
Lòng em hứa sẽ hẹn lời với anh
Tiếc sao tình phải để dành
Cho duyên cho nợ ba sanh cùng người
Buồn buồn nhặt lá rụng rơi
Nhớ người cũng nhớ những lời thở than
Công anh xe cát dã tràng
Sóng làm vỡ mất bắt nàng xa anh
Tiếc thay chút mộng ngày xanh
Trời cao làm mất tình dành cho nhau
Bây giờ cho đến ngàn sau
Tình mình chờ một nhịp cầu bắc sang
Xuân về nghe cảnh trái ngang
Duyên ta đành phải lỡ làng còn đâu
Trách đời sao lắm bể dâu
Đợi chờ Ô thước bắt cầu sông Tương
thuỵ du
ANH SẼ CHỜ
Anh về anh nhớ anh thương
Câu thơ ngày ấy vấn vương trong lòng
Em ơi hãy giứ cánh hồng
Đừng để rơi mất mà lòng anh đau
Tình mình dành trọn cho nhau
Thuỷ chung mãi mãi nhớ nhau trọn đời
Em ơi nhớ giữ lời thề
Ba sinh bảy kiếp hãy về với anh
Đành thôi kỉ niệm ngày xanh
Anh chôn cất giữ xây thành luỹ cao
Chờ ngày có cơn mưa rào
Bắc cầu Ô thước cho tao ngộ lòng
Xuân về em còn nhớ không
Ngày xưa hai đứa trốn trong vườn hồng
Anh vội bẻ một cánh hồng
Cài lên mái tóc tô hồng má em...
XÓT XA
Em còn giữ mãi cành hồng
Một mai có hẹn tình nồng duyên say
Đành thôi đã lỡ kiếp này
Em buồn nghe nặng đắng cay trong hồn
Tình ta đành mãi mãi chôn
Duyên giờ không trọn đừng hờn trách em
Hỡi anh ngày tháng êm đềm
Em còn xin nhớ.... những đêm tủi buồn
Trời còn những giọt mưa tuôn
Lòng em còn những suối nguồn xót xa
Nhớ thương tình nghĩa đậm đà
Giờ đành xa cách lệ oà thương thân
Thương anh ngày ấy ân cần
Một lòng yêu quí chẳng phân vân gì
Giờ thôi hai nẻo chia ly
Tình anh em giữ khắc ghi tròn đời.....
thuỵ du
TỦI PHẬN
Nhớ em sầu cứ chơi vơi
Nhớ em buồn lại về chơi với sầu
Trời bỗng làm giọt mưa ngâu
Cho mi ướt lệ cho sầu biệt li
Cách chia kẻ ở người đi
Ngóng trông mòn mỏi tình si phải tình
Một cơn gió bỗng giật mình
Thì ra vẫn nhớ bóng hình của ai
Tình sầu chất chứa không phai
Hỡi ơi người biết đắng cay riêng mình
Tình ơi sao vội xa tình
Con tim tôi khóc một mình khổ đau
Bây giờ tôi biết làm sao
Vần thơ chẳng biết tìm trao ai rồi
Đành thôi nuốt lệ ngậm ngùi
Thương đau tủi phận bùi ngùi chỉ tôi.
BUỒN THƯƠNG
Thương ai khóc tủi phận rồi
Thương thân cũng thế người ơi khác nào
Tình đành trả lại trăng sao
Tình này dẫu có ngọt ngào vẫn đau
Giờ như nước chảy qua cầu
Ân tình ngày ấy nghe sầu dâng mi
Tình ơi thấm nghĩa tình si
Trăm năm đã mất còn chi lời thề
Nặng lòng đau chữ tái tê
Người ơi muôn thuở đường về còn đâu
Cùng anh giữ một chữ sầu
Buồn lòng nhau lắm nhịp cầu đón đưa
Nhớ anh nhớ mấy cho vừa
Thuyền tình nay lỡ duyên xưa mất rồi
Hai đường hai ngã rẽ đôi
Hai người hai lối xa xôi thôi đành.....
thuỵ du
ĐÀNH THÔI
Bây giờ em đã xa anh
Còn chi kỉ niệm ngày xanh hỡi người
Anh giờ chẳng biết khóc cười
Chỉ nghe lệ đắng môi cười mắt rơi.
Tình yêu nào phải trò chơi
Mà em nỡ vứt bỏ rơi mất rồi
Bây giờ tôi chỉ mình thôi
Đơn phương một bóng lẻ loi một hình
Ôi đau đớn quá hỡi tình
Thương sao bốn chữ chúng mình mãi yêu
Mà giờ tôi phải buồn hiu
Vì người chẳng còn chắt chiu cùng người
Đành thôi nuốt lệ ngậm cười
Một lần tan vỡ suốt đời chẳng quên
Đành thôi... chỉ một cái tên
Cho vào quá khứ lãng quên... một lần...
TỪ GIÃ MỘT NIỀM ĐAU Tình chợt đắng, đêm chợt dài thức trắng Men tình say khi tỉnh rượu mệt nhòai yêu dấu cũ cũng theo đó dần phai Người chợt tỉnh sau giấc dài mộng mị Môi khô tím cách gì làm đỏ lại Mắt thâm quầng cách gì làm sáng tươi Cây khô héo cách gì làm đỏ lại Lá thu rơi cách gì gắn lại cành Đời đã khó vày vò chi dĩ vãng Hãy quên mình mọi vật sẽ bình an Đừng lưu luyến một chút nhụy hương tàn Chẳng thể nào cam một giọt sương tan Mình tưởng sống phải cùng nhau để sống Để dìu nhau xây hạnh phúc lâu dài Mình tưởng mộng phải cùng nhau xây mộng Để tương lai đẹp mãi muôn đời Nay tình hết và người cũng chết Thì còn đâu mộng thuở xA xôi Xin gói cho ai làm kỉ niệm Cho một lần từ giã một niềm đau.
HẬN KẺ BẠC TÌNH Tôi không ngờ mối tình tôi là thế
Bởi dại khờ nên đành đánh mất em
Không gian dối nhưng cũng đành lỗi hẹn
Không chia tay nhưng mãi mất nhau rồi . Anh vẫn biết em là lòai hoa lạ
Hoa vô tình chỉ nở ở vườn yêu
Nhưng hoa ơi xin hãy nhớ một điều
Rằng chỉ nở một lần rồi vĩnh viễn . Đời cũng vậy không bao giờ đẹp mãi
Rồi mai này em sẽ nhận ra thôi
Nay anh khóc, ngày mai em sẽ khóc
Khi anh cười, em sẽ khóc cô đơn . Tôi không ngờ mối tình tôi dang dở
Hận muôn đời biết thuở nào quên
Và đến khi nào tôi không còn sống
Mới xóa bỏ những gì tôi hận em ./.
Hận thì cũng có ích gì đâu? Kẻ đổi thay mong tìm chốn giàu Bạc bẽo như vôi đời vốn thế Tình yêu đâu dễ biết nông sâu ! kimrbl
MAI MỐT Mai mốt anh về quê đất Bến Cách bao rừng bao bến cách bao sông Để tưởng mộng, mơ về hình bóng Đã mãi xa nhưng mãi giữ bên lòng. Mai mốt anh về say hoa lá Vui cuộc đời như thuở tuổi hồn nhiên Nhìn muôn dặm suốt ba giờ liền Mơ hình bóng đã xa ngàn dặm. Mai mốt con đường xa lạ quá Phố phường nào thấy bóng em qua Ngồi một mình ngắm ánh trăng tà Nhớ da diết một dáng thiết tha. Mai mốt anh về thôn xóm cũ Bến phà Rạch Miễu chia cách ngăn Anh em hai ngã chia hai lối Hai khỏang trời riêng lặng hư không. Mai mốt anh sầu như gốc cuội Còn em vui vẻ với pháo hồng Xe hoa đưa rước tưng bừng đón Nụ cười tươi trẻ họ hai bên. Mai mốt đời em vui hạnh phúc Bên chồng bên một đứa con ngoan Rồi khi chiều xuống trăng lên ấy Có kẻ âm thầm khóc lang thang. Mai mốt em ơi em có nhớ Cuộc đời em còn nhắc tên tôi Xin hãy thật khẽ mà buông tiếng Đừng để chồng nghe mà lụy phiền. Mai mốt thôi anh về xứ Bến Nói gì em đã của người ta Cầu cho đôi mắt em vui mãi Đừng để rơi chi một giọt buồn. Mai mốt anh về không còn...nữa Dù lòng vẫn gọi cố nhân ơi Nhưng thôi lưu luyến làm chi nữa Anh về!Em đi! Hết... hết rồi...!
CHỢ HOA
Ngày xuân tìm đến chợ hoa
Hoa chưa gặp đã lan xa hương vườn
Những năm sống dưới mái trường
Môi lần tết đến lòng thường bâng khuâng
Có bao nỗi nhớ phân vân
Nhớ người xưa ấy lòng lân lân buồn
Đi trên đại lộ đêm buông
Lòng nao nao gặp người thương của lòng
Đến ngã tư lộ chợ hồng
Đã thấy thấp thoáng bóng hồng lướt qua
Bước vào khu chợ xem hoa
Ôi bao sắc đẹp bao hoa khoe màu
Biết bao tiếng nói lời chào
Hân hoan cười giỡn biết bao nhiêu tình
Nhớ sao tiếng ái tiếng tình
Nhớ đôi mắt ấy em nhìn tròn xoe
Mai đi như dáng công xoè
Đào,hồng,thược dược...gánh xe dặt dìu
Ngập ngừng ngắm chọn nâng niu
Tên hoa trùng với tên nhiều người quen
Hôm nay gặp lại người quen
Chợ đêm chớm dứt, gió hoen chớm về
Biết bao lời ngỏ ê chề
Thôi thì hẹn lại ngày về tỏ phân . HƯƠNG XƯA
Rồi thêm năm mới lại Xuân
Năm nay ta lại dạo lần chợ hoa
Biết đâu lại gặp người ta?
Biết đâu tình ấy chan hoà trong tim?
Chợ đêm giờ đã im lìm
Mà người xưa vẫn chẳng tìm đến đây
Tim buồn tình ấy hây hây
Người ơi người biết nỗi này cho chăng?
Hương xưa tình cũ âm thầm
Yêu người không tỏ lặng trầm xót xa
Sao mình cứ nhớ người ta?
Buồn ơi buồn hãy tránh xa hỡi buồn
Ngọt ngào hương cũ chợt buông
Đành thôi người có nghe nguồn nhớ thương
Một lần gặp đã vấn vương
Hẹn ngày mai nhé đời thường có nhau....
thuỵ du XUÂN CHỜ ! Rồi mùa xuân nữa lại sang Bước vào khu chợ lang thang một mình Em biết không hỡi người tình Anh nhớ em lắm dẫu tình đã xa. Năm nay chỉ lại mình ta Đón xuân về giữa xót xa cõi lòng Đi trên giữa lộ chợ đông Người người nô nức... trong lòng trống không. Hỡi người yêu, nhớ anh không? Riêng anh vẫn mãi nhớ mong em về Nhớ sao lòng dạ rối bời Nhớ sao từng chữ tùng lời của em. Ứơc gì em biết em đem Tình thư gởi gió đến đem cho người Một nụ hoa, một nụ cười Cũng đủ ấm lại lòng người cố hương. Xuân nay tôi nhớ tôi thương Xuân nay tôi lại vấn vương ngóng chờ Em ơi xin chớ hửng hờ Quay về đi hỡi, anh chờ đón em. HKBT138 BUỒN
Tình thơ gửi gió êm êm
Nhắn người phương ấy này đêm thẩn thờ
Phải đâu đem dạ hững hờ
Tình giờ đã trót mong chờ kiếp sau
Chỉ vì hai kẻ thương nhau
Lỗi duyên lỗi nợ cùng đau như người
Làm sao trách được đời ơi
Nếu duyên nếu số được thời chẳng đau
Buồn lòng thức suốt canh thâu
Anh ơi lỡ hẹn tình đầu đau thương
Lòng này cũng vấn cũng vương
Trách mình bạc số nên thương cũng đành
Đau lòng lắm hỡi trời xanh
Gieo chi thương nhớ rồi đành cách chia
Phương này buồn nhớ phương kia
Anh ơi lỡ một kiếp lìa xa nhau......
Em đành hẹn một kiếp sau
Bên anh gắn bó cùng nhau một lời......
thuỵ du
NHỚ Đêm đêm anh vẫn ngóng chờ Nhìn về phương ấy biết giờ người sao? Em ơi có nhớ đến nhau Xin hãy cố giữ kiếp sau sum vầy Đành thôi lỡ một chuyến bay Mắt người nhỏ lệ đắng cay muôn phần Nhớ em gấp trăm vạn lần Nhưng biết sao hỡi dẫu gần mà xa Buồn ơi sao đến với ta Trong giây phút ấy xót xa lòng buồn Tình ơi Người đã thả buông Thuyền tình tôi mãi vấn vương hỡi người Nhớ sao ánh mắt nụ cười Nhớ sao những phút cùng người bên nhau Bây giờ chỉ còn thương đau Xuân về mà vẫn đớn đau vô cùng Đành hẹn kiếp sau tương phùng Lòng anh vẫn muốn đi cùng với em... dẫu cho chín kiếp mười đời...! HKBT138. HẸN ANH
Dẫu cho chín kiếp mười đời
Lòng em hứa sẽ hẹn lời với anh
Tiếc sao tình phải để dành
Cho duyên cho nợ ba sanh cùng người
Buồn buồn nhặt lá rụng rơi
Nhớ người cũng nhớ những lời thở than
Công anh xe cát dã tràng
Sóng làm vỡ mất bắt nàng xa anh
Tiếc thay chút mộng ngày xanh
Trời cao làm mất tình dành cho nhau
Bây giờ cho đến ngàn sau
Tình mình chờ một nhịp cầu bắc sang
Xuân về nghe cảnh trái ngang
Duyên ta đành phải lỡ làng còn đâu
Trách đời sao lắm bể dâu
Đợi chờ Ô thước bắt cầu sông Tương
thuỵ du
ANH SẼ CHỜ Anh về anh nhớ anh thương
Câu thơ ngày ấy vấn vương trong lòng
Em ơi hãy giứ cánh hồng
Đừng để rơi mất mà lòng anh đau
Tình mình dành trọn cho nhau
Thuỷ chung mãi mãi nhớ nhau trọn đời
Em ơi nhớ giữ lời thề
Ba sinh bảy kiếp hãy về với anh
Đành thôi kỉ niệm ngày xanh
Anh chôn cất giữ xây thành luỹ cao
Chờ ngày có cơn mưa rào
Bắc cầu Ô thước cho tao ngộ lòng
Xuân về em còn nhớ không
Ngày xưa hai đứa trốn trong vườn hồng
Anh vội bẻ một cánh hồng
Cài lên mái tóc tô hồng má em...
XÓT XA
Em còn giữ mãi cành hồng
Một mai có hẹn tình nồng duyên say
Đành thôi đã lỡ kiếp này
Em buồn nghe nặng đắng cay trong hồn
Tình ta đành mãi mãi chôn
Duyên giờ không trọn đừng hờn trách em
Hỡi anh ngày tháng êm đềm
Em còn xin nhớ.... những đêm tủi buồn
Trời còn những giọt mưa tuôn
Lòng em còn những suối nguồn xót xa
Nhớ thương tình nghĩa đậm đà
Giờ đành xa cách lệ oà thương thân
Thương anh ngày ấy ân cần
Một lòng yêu quí chẳng phân vân gì
Giờ thôi hai nẻo chia ly
Tình anh em giữ khắc ghi tròn đời.....
thuỵ du
TỦI PHẬN Nhớ em sầu cứ chơi vơi
Nhớ em buồn lại về chơi với sầu
Trời bỗng làm giọt mưa ngâu
Cho mi ướt lệ cho sầu biệt li
Cách chia kẻ ở người đi
Ngóng trông mòn mỏi tình si phải tình
Một cơn gió bỗng giật mình
Thì ra vẫn nhớ bóng hình của ai
Tình sầu chất chứa không phai
Hỡi ơi người biết đắng cay riêng mình
Tình ơi sao vội xa tình
Con tim tôi khóc một mình khổ đau
Bây giờ tôi biết làm sao
Vần thơ chẳng biết tìm trao ai rồi
Đành thôi nuốt lệ ngậm ngùi
Thương đau tủi phận bùi ngùi chỉ tôi.
BUỒN THƯƠNG
Thương ai khóc tủi phận rồi
Thương thân cũng thế người ơi khác nào
Tình đành trả lại trăng sao
Tình này dẫu có ngọt ngào vẫn đau
Giờ như nước chảy qua cầu
Ân tình ngày ấy nghe sầu dâng mi
Tình ơi thấm nghĩa tình si
Trăm năm đã mất còn chi lời thề
Nặng lòng đau chữ tái tê
Người ơi muôn thuở đường về còn đâu
Cùng anh giữ một chữ sầu
Buồn lòng nhau lắm nhịp cầu đón đưa
Nhớ anh nhớ mấy cho vừa
Thuyền tình nay lỡ duyên xưa mất rồi
Hai đường hai ngã rẽ đôi
Hai người hai lối xa xôi thôi đành.....
thuỵ du
ĐÀNH THÔI Bây giờ em đã xa anh Còn chi kỉ niệm ngày xanh hỡi người Anh giờ chẳng biết khóc cười Chỉ nghe lệ đắng môi cười mắt rơi. Tình yêu nào phải trò chơi Mà em nỡ vứt bỏ rơi mất rồi Bây giờ tôi chỉ mình thôi Đơn phương một bóng lẻ loi một hình Ôi đau đớn quá hỡi tình Thương sao bốn chữ chúng mình mãi yêu Mà giờ tôi phải buồn hiu Vì người chẳng còn chắt chiu cùng người Đành thôi nuốt lệ ngậm cười Một lần tan vỡ suốt đời chẳng quên Đành thôi... chỉ một cái tên Cho vào quá khứ lãng quên... một lần... ĐÀNH QUÊN
Nhớ xưa ngày ấy ân cần
Giờ đành hai đứa chẳng gần được nhau
Tim người giờ có khổ đau
Tim này cũng thế trách sao hỡi người
Thuyền tình rời bến một đời
Lang thang nghe nỗi chơi vơi lạc loài
Khổ đau giờ biết trách ai
Sao người chẳng hiểu lòng hoài nhớ thương
Chữ tình luôn vẫn vấn vương
Phải đâu lạc một nẻo đường mà quên
Trách người xoá một cái tên
Buồn thương khóc hận cho nên nỗi này
Thôi rồi vĩnh biệt từ đây
Xa xôi ngày tháng đoạ đày ai mang
Xuân buồn Xuân vẫn cứ sang
Người buồn vẫn cứ lang thang thở dài....
thuỵ du
Trích đoạn: Thuỵ Du
CHỢ HOA
Ngày xuân tìm đến chợ hoa
Hoa chưa gặp đã lan xa hương vườn
Những năm sống dưới mái trường
Môi lần tết đến lòng thường bâng khuâng
Có bao nỗi nhớ phân vân
Nhớ người xưa ấy lòng lân lân buồn
Đi trên đại lộ đêm buông
Lòng nao nao gặp người thương của lòng
Đến ngã tư lộ chợ hồng
Đã thấy thấp thoáng bóng hồng lướt qua
Bước vào khu chợ xem hoa
Ôi bao sắc đẹp bao hoa khoe màu
Biết bao tiếng nói lời chào
Hân hoan cười giỡn biết bao nhiêu tình
Nhớ sao tiếng ái tiếng tình
Nhớ đôi mắt ấy em nhìn tròn xoe
Mai đi như dáng công xoè
Đào,hồng,thược dược...gánh xe dặt dìu
Ngập ngừng ngắm chọn nâng niu
Tên hoa trùng với tên nhiều người quen
Hôm nay gặp lại người quen
Chợ đêm chớm dứt, gió hoen chớm về
Biết bao lời ngỏ ê chề
Thôi thì hẹn lại ngày về tỏ phân .
HƯƠNG XƯA
Rồi thêm năm mới lại Xuân
Năm nay ta lại dạo lần chợ hoa
Biết đâu lại gặp người ta?
Biết đâu tình ấy chan hoà trong tim?
Chợ đêm giờ đã im lìm
Mà người xưa vẫn chẳng tìm đến đây
Tim buồn tình ấy hây hây
Người ơi người biết nỗi này cho chăng?
Hương xưa tình cũ âm thầm
Yêu người không tỏ lặng trầm xót xa
Sao mình cứ nhớ người ta?
Buồn ơi buồn hãy tránh xa hỡi buồn
Ngọt ngào hương cũ chợt buông
Đành thôi người có nghe nguồn nhớ thương
Một lần gặp đã vấn vương
Hẹn ngày mai nhé đời thường có nhau....
thuỵ du
XUÂN CHỜ !
Rồi mùa xuân nữa lại sang
Bước vào khu chợ lang thang một mình
Em biết không hỡi người tình
Anh nhớ em lắm dẫu tình đã xa.
Năm nay chỉ lại mình ta
Đón xuân về giữa xót xa cõi lòng
Đi trên giữa lộ chợ đông
Người người nô nức... trong lòng trống không.
Hỡi người yêu, nhớ anh không?
Riêng anh vẫn mãi nhớ mong em về
Nhớ sao lòng dạ rối bời
Nhớ sao từng chữ tùng lời của em.
Ứơc gì em biết em đem
Tình thư gởi gió đến đem cho người
Một nụ hoa, một nụ cười
Cũng đủ ấm lại lòng người cố hương.
Xuân nay tôi nhớ tôi thương
Xuân nay tôi lại vấn vương ngóng chờ
Em ơi xin chớ hửng hờ
Quay về đi hỡi, anh chờ đón em.
HKBT138
BUỒN
Tình thơ gửi gió êm êm
Nhắn người phương ấy này đêm thẩn thờ
Phải đâu đem dạ hững hờ
Tình giờ đã trót mong chờ kiếp sau
Chỉ vì hai kẻ thương nhau
Lỗi duyên lỗi nợ cùng đau như người
Làm sao trách được đời ơi
Nếu duyên nếu số được thời chẳng đau
Buồn lòng thức suốt canh thâu
Anh ơi lỡ hẹn tình đầu đau thương
Lòng này cũng vấn cũng vương
Trách mình bạc số nên thương cũng đành
Đau lòng lắm hỡi trời xanh
Gieo chi thương nhớ rồi đành cách chia
Phương này buồn nhớ phương kia
Anh ơi lỡ một kiếp lìa xa nhau......
Em đành hẹn một kiếp sau
Bên anh gắn bó cùng nhau một lời......
thuỵ du
NHỚ
Đêm đêm anh vẫn ngóng chờ
Nhìn về phương ấy biết giờ người sao?
Em ơi có nhớ đến nhau
Xin hãy cố giữ kiếp sau sum vầy
Đành thôi lỡ một chuyến bay
Mắt người nhỏ lệ đắng cay muôn phần
Nhớ em gấp trăm vạn lần
Nhưng biết sao hỡi dẫu gần mà xa
Buồn ơi sao đến với ta
Trong giây phút ấy xót xa lòng buồn
Tình ơi Người đã thả buông
Thuyền tình tôi mãi vấn vương hỡi người
Nhớ sao ánh mắt nụ cười
Nhớ sao những phút cùng người bên nhau
Bây giờ chỉ còn thương đau
Xuân về mà vẫn đớn đau vô cùng
Đành hẹn kiếp sau tương phùng
Lòng anh vẫn muốn đi cùng với em...
dẫu cho chín kiếp mười đời...!
HKBT138.
HẸN ANH
Dẫu cho chín kiếp mười đời
Lòng em hứa sẽ hẹn lời với anh
Tiếc sao tình phải để dành
Cho duyên cho nợ ba sanh cùng người
Buồn buồn nhặt lá rụng rơi
Nhớ người cũng nhớ những lời thở than
Công anh xe cát dã tràng
Sóng làm vỡ mất bắt nàng xa anh
Tiếc thay chút mộng ngày xanh
Trời cao làm mất tình dành cho nhau
Bây giờ cho đến ngàn sau
Tình mình chờ một nhịp cầu bắc sang
Xuân về nghe cảnh trái ngang
Duyên ta đành phải lỡ làng còn đâu
Trách đời sao lắm bể dâu
Đợi chờ Ô thước bắt cầu sông Tương
thuỵ du
ANH SẼ CHỜ
Anh về anh nhớ anh thương
Câu thơ ngày ấy vấn vương trong lòng
Em ơi hãy giứ cánh hồng
Đừng để rơi mất mà lòng anh đau
Tình mình dành trọn cho nhau
Thuỷ chung mãi mãi nhớ nhau trọn đời
Em ơi nhớ giữ lời thề
Ba sinh bảy kiếp hãy về với anh
Đành thôi kỉ niệm ngày xanh
Anh chôn cất giữ xây thành luỹ cao
Chờ ngày có cơn mưa rào
Bắc cầu Ô thước cho tao ngộ lòng
Xuân về em còn nhớ không
Ngày xưa hai đứa trốn trong vườn hồng
Anh vội bẻ một cánh hồng
Cài lên mái tóc tô hồng má em...
XÓT XA
Em còn giữ mãi cành hồng
Một mai có hẹn tình nồng duyên say
Đành thôi đã lỡ kiếp này
Em buồn nghe nặng đắng cay trong hồn
Tình ta đành mãi mãi chôn
Duyên giờ không trọn đừng hờn trách em
Hỡi anh ngày tháng êm đềm
Em còn xin nhớ.... những đêm tủi buồn
Trời còn những giọt mưa tuôn
Lòng em còn những suối nguồn xót xa
Nhớ thương tình nghĩa đậm đà
Giờ đành xa cách lệ oà thương thân
Thương anh ngày ấy ân cần
Một lòng yêu quí chẳng phân vân gì
Giờ thôi hai nẻo chia ly
Tình anh em giữ khắc ghi tròn đời.....
thuỵ du
TỦI PHẬN
Nhớ em sầu cứ chơi vơi
Nhớ em buồn lại về chơi với sầu
Trời bỗng làm giọt mưa ngâu
Cho mi ướt lệ cho sầu biệt li
Cách chia kẻ ở người đi
Ngóng trông mòn mỏi tình si phải tình
Một cơn gió bỗng giật mình
Thì ra vẫn nhớ bóng hình của ai
Tình sầu chất chứa không phai
Hỡi ơi người biết đắng cay riêng mình
Tình ơi sao vội xa tình
Con tim tôi khóc một mình khổ đau
Bây giờ tôi biết làm sao
Vần thơ chẳng biết tìm trao ai rồi
Đành thôi nuốt lệ ngậm ngùi
Thương đau tủi phận bùi ngùi chỉ tôi.
BUỒN THƯƠNG
Thương ai khóc tủi phận rồi
Thương thân cũng thế người ơi khác nào
Tình đành trả lại trăng sao
Tình này dẫu có ngọt ngào vẫn đau
Giờ như nước chảy qua cầu
Ân tình ngày ấy nghe sầu dâng mi
Tình ơi thấm nghĩa tình si
Trăm năm đã mất còn chi lời thề
Nặng lòng đau chữ tái tê
Người ơi muôn thuở đường về còn đâu
Cùng anh giữ một chữ sầu
Buồn lòng nhau lắm nhịp cầu đón đưa
Nhớ anh nhớ mấy cho vừa
Thuyền tình nay lỡ duyên xưa mất rồi
Hai đường hai ngã rẽ đôi
Hai người hai lối xa xôi thôi đành.....
thuỵ du
ĐÀNH THÔI
Bây giờ em đã xa anh
Còn chi kỉ niệm ngày xanh hỡi người
Anh giờ chẳng biết khóc cười
Chỉ nghe lệ đắng môi cười mắt rơi.
Tình yêu nào phải trò chơi
Mà em nỡ vứt bỏ rơi mất rồi
Bây giờ tôi chỉ mình thôi
Đơn phương một bóng lẻ loi một hình
Ôi đau đớn quá hỡi tình
Thương sao bốn chữ chúng mình mãi yêu
Mà giờ tôi phải buồn hiu
Vì người chẳng còn chắt chiu cùng người
Đành thôi nuốt lệ ngậm cười
Một lần tan vỡ suốt đời chẳng quên
Đành thôi... chỉ một cái tên
Cho vào quá khứ lãng quên... một lần...
ĐÀNH QUÊN
Nhớ xưa ngày ấy ân cần
Giờ đành hai đứa chẳng gần được nhau
Tim người giờ có khổ đau
Tim này cũng thế trách sao hỡi người
Thuyền tình rời bến một đời
Lang thang nghe nỗi chơi vơi lạc loài
Khổ đau giờ biết trách ai
Sao người chẳng hiểu lòng hoài nhớ thương
Chữ tình luôn vẫn vấn vương
Phải đâu lạc một nẻo đường mà quên
Trách người xoá một cái tên
Buồn thương khóc hận cho nên nỗi này
Thôi rồi vĩnh biệt từ đây
Xa xôi ngày tháng đoạ đày ai mang
Xuân buồn Xuân vẫn cứ sang
Người buồn vẫn cứ lang thang thở dài....
thuỵ du
THẦM MONG EM VỀ Ngày xưa lá ngọc trang đài Sống trong nhung gấm đọa đày biết chi Giờ đây phải sống chia li Người ơi có thấu biệt li đọan trường Một mình tôi nhớ tôi thương Đêm đêm thức trắng vấn vương chữ tình Bài thơ viết tên chúng mình Mà giờ hai đứa bóng hình cách xa Hỡi ơi người ở phương xa Có biết ta vẫn thiết tha đợi chờ? Tình ơi người vẫn hửng hờ Tình tôi tắt lịm dịu mờ tháng năm Đêm thanh tôi ngắm trăng rằm Đón xuân về giữa âm thầm mênh mông Xuân về người có thấy không Đón xuân tôi vẫn thầm mong em về...
Trích đoạn: kimrbl
HẬN KẺ BẠC TÌNH
Tôi không ngờ mối tình tôi là thế
Bởi dại khờ nên đành đánh mất em
Không gian dối nhưng cũng đành lỗi hẹn
Không chia tay nhưng mãi mất nhau rồi .
Anh vẫn biết em là lòai hoa lạ
Hoa vô tình chỉ nở ở vườn yêu
Nhưng hoa ơi xin hãy nhớ một điều
Rằng chỉ nở một lần rồi vĩnh viễn .
Đời cũng vậy không bao giờ đẹp mãi
Rồi mai này em sẽ nhận ra thôi
Nay anh khóc, ngày mai em sẽ khóc
Khi anh cười, em sẽ khóc cô đơn .
Tôi không ngờ mối tình tôi dang dở
Hận muôn đời biết thuở nào quên
Và đến khi nào tôi không còn sống
Mới xóa bỏ những gì tôi hận em ./.
Hận thì cũng có ích gì đâu?
Kẻ đổi thay mong tìm chốn giàu
Bạc bẽo như vôi đời vốn thế
Tình yêu đâu dễ biết nông sâu !
kimrbl
Ô hay quá!!! Rất vui chào đón sự có mặt của Kimrbl trong nhà của HKBT !!! HKBT xin họa lại cùng Kimrbl nhé!!! Hận tình muôn thuở kiếp long đong Kẻ thương người ghét, cách mấy sông Bạc trắng mái đầu còn trông ngóng Tình này vẫn giữ vẹn...cho không.
Trích đoạn: Kha Khả Tú
Trích đoạn: langwenmuathu
Mưa rơi mặc kệ mưa rơi
Em đừng khóc nữa hãy về với anh...
-------------------
Mưa rơi mặc kệ mưa rơi
Em khóc tức tưỡi cũng vì nhớ anh.....ý lộn....nhớ cố nhân....hihihihi
Với anh ước mộng duyên lành
Nơi xa xôi ấy biết anh trông chờ
Em ơi đừng mãi hững hờ
Cho lòng anh mãi ngẩn ngơ nhớ hoài
-kt-
(Hi...hi...ghé thăm bạn tí nhé !)
Xin chào Kha Kha Tu !!! rất vui khi có bạn vào dạo khu vườn của HKBT !!!
Với anh tình mãi lâu dài
Em ơi có hiểu giải bày cùng anh
Đêm về trằn trọc thâu canh
Biết em có thấu lòng thành anh chăng!
HKBT ơi,xin tạm gác LOVE STORY của chúng ta lại nhé......Vì ngày mai thuỵ du phải đi xa rồi....Nên hôm nay gửi lời chào tạm biệt đến HKBT đây.....Tết này không biết có nhà để chúc Tết HKBT không nữa,nên chúc luôn bây giờ nhé
CHÚC HKBT MỘT NĂM MỚI NHIỀU MAY MẮN & SỨC KHOẺ nha...
Nếu tối nay còn thời giờ sẽ hoạ vần thơ này tiếp,nếu không cho thuỵ du khất lại khoảng 20 ngày nhé...Thân chào......
TIM TÌNH Tim tôi chỉ bốn ngăn đầy Bốn ngăn để đựng tình thương dạt dào Một ngăn cha mẹ ở chung Một ngăn anh chị, bạn bè, người thân Hai ngăn còn lại lả tình Bên trái để trống chờ người yêu tôi Bên phải là của riêng tôi Ghép với bên trái một đôi chẳng thừa .
VỠ MỘNG Anh ngồi suy nghĩ đến miên mang Gặp gỡ làm chi để ngỡ ngàng Để lòng mong ước chi người ấy Mọi chuyện sắp thành bỗng chốc tan .
TÔI HẬN TÌNH YÊU Tôi đã xa em bởi phụ lòng Hận tình muôn thuở kiếp long đong Tình yêu dối trá và mù quáng Yêu trọn tấm lòng kẻ bội vong .
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: