Góc Riêng Của Mưa !
Raindrop 15.12.2008 07:37:46 (permalink)


Mới chạy qua trang thơ đọc sao nhiều Bác làm thơ hay rứa??? tại cùng tâm trạng hay tại các bác là máu thi sĩ nên cảm được tâm tư của người khác mà sao đọc nhiều khi giật mình như người ta nói dùm mình í, giá biết làm thơ sẽ đối lại chắc vui lắm hah thôi mình nói đã hổng xong làm sao đủ chữ để làm thơ văn...lại mộng mơ nữa gùi thôi chạy về đây mở quyển... nhật ký ra viết vu vơ cho vui vậy...cuối tuần nì dui lại vì thi xong thấy nhẹ cả người chứ hổm rày bị stress quá, chẳng hỉu phải tới tuổi ko mà đầu óc hay nghĩ vẩn vơ cả ngày thẫn thờ học hoài hổng thấy nhớ ngĩ cái gì đâu thôi, cũng may gánh nặng qua giờ sắp Noel được nghĩ dài nghĩ tới mình thích rồi thích nhất là được ngủ dậy trễ ...có thời giờ thử viết cứ viết nhiều chắc khá thôi, thật ra cũng có lần mình đã viết nhật ký rùi nhưng chỉ được viết trong lúc có tâm trạng thôi buồn quá chẳng biết nói với ai phải viết thôi, lần đó viết cũng nhiều lắm nhưng chẳng hiểu sao mình khờ thiệt sao khi nớ đừng giẹn quá liệng bỏ thùng rác...chừ dám đóng thành cuốn sách nhỏ à nghen, ko biết chừ đọc lại còn cảm giác í ko nhi???? Dạo ni trời lạnh lẽo dễ bùn quá chẳng mún ra ngoài cũng chẳng  dám nghe nhạc chỉ thích chùm mền ôm đọc sách thui...vã lại nữa nhưng tự hứa sẽ không...nhất định mà... chẳng thèm nhớ đến nữa đâu nghĩ đến là ....
#1
    Raindrop 16.12.2008 07:07:58 (permalink)

    Úi choa ui ông chời bít ý wá ta mới ngày đầu vừa mới nghĩ xã hơi là được nằm nhà ngém ngía mưa rơi thít thật! Sáng ni lúc mưa nặng hột mình nhìn ngém mơ màng nhiều điều lãng mạn lắm tính sẽ viết hít vào nhật ký làm kỹ niệm nhưng chừ ngồi vào bàn gỏ thì ý tưởng biến đâu mất tiêu gùi...chắc sự khác biệt của 1 văn sĩ và người thường là chỗ đó...nhưng thôi vì là nhật ký...online nên dẫu muốn viết như mình nghĩ chắc cũng khó... ko thể được...vì...thôi chỉ viết vu vơ cho vui trong thời gian nghĩ lễ...níu hổng biết viết được văn chương bóng bẫy thì cứ nghĩ sao viết vậy ...viết cho riêng mình cho chính mình mà! Nhanh quá chỉ còn 2 ngày nữa là giỗ đầy năm của Bà rồi, 1 bà cụ hoàn toàn xa lạ mình gặp cách đây khá lâu, rất tình cờ lại trở thành 1 trong những người thân của mình ...cuộc đời nhiều nhân duyên lắm khi ko hỉu nổi, nhiều chiện tưởng ko thể xãy ra nhưng lại đưa đến như có sự sắp đặt????

    Mới đó thế mà sắp 1 năm Bà bỏ mọi người đi... Khi nãy có nói chuyện với nhỏ bạn là cuối tuần bận ăn giỗ ko đi được shopping ...cô bạn thấy lạ bảo đáng lẽ làm lớn birthday thì ok chứ khi mất người thân là buồn bã nhớ thương lại làm party vui mừng như vậy sao??? Nghe vậy mình cải liền ngày giỗ là họp mặt gia đình để tưởng nhớ người thân đã khuất chứ đâu phải ăn mừng vì mất người thân yêu...tuy nói thế nhưng trong tâm mình cũng thấy nhỏ bạn nói có phần ...đúng vì mình thường nghe mọi khuyên bảo nên sống với nhau thật vui thật hết lòng khi còn sống chứ đã vĩnh viễn ra đi thì có làm gì thì người thân yêu cũng ko quay về... thôi nhắc đến thấy buồn quá...nhớ Bà nhiều mình chẳng muốn viết tiếp nữa đâu....
    #2
      Raindrop 28.12.2008 05:52:48 (permalink)



      Cứ mở rồi đóng mà đã gần 2 tuần chẳng có chữ nào cả ...nhật ký là viết hàng ngày vậy kí nì gọi là gì hén??? dịp lễ năm nay không có gì đặt biệt vì Ba Mẹ vắng nhà, ngoài trời thì lạnh lẽo... Chris lúc nào cũng chương trình ngập đầy, cứ rủ theo mình chán chẳng muốn join với nó tí nào..đi theo g/đ Chị Hai thì hổng thích vì sợ lạnh ...theo cousin đi Las Vegas mà ko đánh bài cũng chẳng ham mà vào diễn đàn viết thì cũng...ít chiện viết...ruốt cuột vào chỗ nì thì thầm ta với ta ( copy câu này ở nhà Cô 7).  Chỉ có Christmas Eve gặp nhau cũng vui nhưng lại ...chạnh lòng ...tức thiệt làm sao kiểm soát được đây?? đã vay còn bị chọc...thiệt dễ ghét sao í... mình cần thêm thời gian ...chứ ko rồi cũng sẽ thế thôi..ko hôm nay thì ngày mai cũng kó thoát ...chẵng biết si nghĩ vậy có quá đáng ko hỉ nhưng bít làm sao hơn??

       .... dạo ni đi chơi với tụi bạn cũng ko vui nhiều nữa...tụi nó bão tánh thay đổi nhiều lại còn bị chê ...già trước tuổi...mà thật dạo ni mình cũng thấy "lớn" hơn nhiều, kí gì cũng lo xa nghĩ hoài đặt đủ câu hỏi cứ thắc mắc mà chẳng biết tìm đâu ra câu trả lời rồi tự trả lời lấy...ruốt cuộc ai mời ai gọi ai rũ cũng hông thèm gặp ai nữa rồi cũng chẳng tin vào ai nữa ...nhiều khi chẳng biết đi tìm như nào ra chính con người cũa mình nữa, với cùng người Việt thì mình bị chọc... lai căng, với người khác thì cãm thấy có khoãng cách ko perfectly hạp lắm vì lối thẳng quá của họ nói chung cũng hay đó nhưng ko hiểu mà nhạy cãm quá dễ cư xử vụng về sao í. Họ thực tế hơn, như nhỏ Jen đó tưởng rất mộng mơ nhưng hiểu biết rõ về nhỏ thì hình như ko co chiều sâu lắm đâu, đến đó đi đó chẳng thấy nó bận tâm ray rức như mình đâu...dân mình tình cãm hơn, thí nặng nề lắm cũng hay đó chứ nhưng đôi khi kó hiễu rắc rối làm mình bị confused chẳng biết thuộc giòng máu nào trong người...Ba Mẹ bão thế hệ chuyển tiếp luôn là vấn đề nhưng nếu biết lọc ra điều hay để giữ thì ở đâu hay thời nào cũng thích hợp và tốt cho mình hơn...thế sao vẫn thấy lạc lõng...mình còn cãm vậy chắc người lớn khỗ tâm lắm nhi?? thôi vu vơ vài hàng cho khỏi tội ngịp trang... nhật ký...ta hứa mờ thỉnh thoãng rãnh sẽ vào gõ cho mi đỡ bùn hen!
      #3
        Raindrop 29.12.2008 23:26:20 (permalink)
        Vào nhà thí 2 quán coi...bói cũng thí thít ...muốn tạt ngang xin quẽ...tuy hổng tin lắm lắm, cộng tính lại nhác nghe noí điều...xấu sợ nghe mà ko đổi được cái số thì ám ãnh cã đời. Từ bé nghe hoài riết vào sâu luôn theo Tây là bò rừng mà Ta thì mạng con số cao...níu đi hướng mô cũng ko trọn vẹn thì ở goá cho khoẻ thui....
        #4
          Raindrop 30.12.2008 04:42:29 (permalink)
          Vừa post bài về Hà Tĩnh quay lại trang NK chợt nhớ đến Bà...sau cả tuần mưa gió thê thãm nay có tí nắng thấy lòng ấm áp hơn...vào viết cho NK khõi giẹn ta nghen rùi ta đi chơi đó, ra ngoài park gặp tụi nó cho đỡ buồn, chiều thì đi movie nó nói sẽ có surprise cho mình nữa...hơn 6 năm trước mình cũng gặp Bà ở park đó, mình còn nhớ khi vừa dứt nói chuyện cell phone thì có 1 bác lại hỏi cháu có phải người VN ko? Í sao bác hỏi lạ hén "Dạ thưa Bác (bởi Mẹ dạy cứ người ...lớn thì gọi là bác) dạ cháu là người Việt ạ, vậy Bác không thấy cháu mũi tẹt da vàng sao". Bà vẫn nhìn nghi ngờ nói " Nghe cháu nói ...ngọng qúa nếu là Việt Lam thì cháu phải đi học thêm tiếng Việt còn là người nước ngoài thì bà khen cháu nói tiếng Việt khá đấy! Nghe chữ "Lam" của Bà mình không thấy lạ lắm vì có nghe rồi và Mẹ cũng dạy mỗi miền có những từ địa phương rât đặc biệt cũng như khi mình nói răng chi mô tê nớ vv..nhiều người cũng ko hiểu và nói nghe sao kỳ kỳ.... Nhưng vì tò mò nên hỏi tiếp "Giọng cháu nghe khó lắm hả Bác?" "Chẳng phải giọng ngọng thôi đâu mà nại nói sai nữa nên bà đoán thế" Chỉ bắt đầu vài câu chuyện hỏi thăm mà mình thấy thích nói chuyện với Bà và Bà cũng thích nghe cái giọng lớ lớ của mình lắm rồi bà hỏi đủ thứ khi hiểu nhiều thì bà hết ...chê mà khen nức nở bảo mình nói giõi tiếng Việt, nghe thế mình thật vui. Kể từ ngày đó bà trở thành người thân của gia đình, Mẹ bảo với tuổi Bà thì ko được gọi Bác hỗn lắm, từ đó Bác thành...Bà luôn....ôi sao mà khó wá hỉ??? nhưng nay thì Bà không còn nữa ngày giỗ con nhớ Bà lắm, nhớ những câu Bà hay...la con lói thế sai dồi và nhớ những lời Bà khuyên con gái phải thế này phải thế kia... Bà ơi còn nhiều điều Bà dạy bảo con nhớ rỏ lắm không biết Bà đang ở một nơi xa xăm nào đó Bà còn nhớ cái giọng....gọng ngịu cũa con không chứ con không bao giờ quên Bà và nhất là câu Bà hay nói "gớm giọng... đớt của mày Bà còn hiểu chứ người Lam nói Bà chẳng hiểu gì...". Bà ơi chúc nữa con ra lại chỗ mà con quen Bà chắc con sẽ ngậm ngùi nhớ về Bà nhiều lắm...

          Bà yên ngũ bình an nha!


          #5
            Chuyển nhanh đến:

            Thống kê hiện tại

            Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
            Kiểu:
            2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9