THƠ LƯU - NHA UYEN
HOÀI XUÂN Lối cũ giờ đây đã vắng người Tàn y xếp lại để dành hơi Ta nghe trong gió lời cay đắng Tình đã bay xa tận cuối trời Xuân đi xuân đến vẫn là xuân Dẫu muốn quên đi chốn bụi trần Chân mãi ngập ngừng không dám bước Nơi nào vang vọng tiếng chuông ngân Chiều nay mưa gió phủ quanh trời Mưa sầu buốt giá trái tim côi Tình như mây khói,như sương khói Tan biến về đâu giấc mộng đời Ta ở phương này với gió đông Người nơi phương ấy ngập hoa hồng Nghìn năm ta với sầu vạn cổ Trọn kiếp mong người mãi mãi xuân ! nha uyen Xuân buồn
Tha thiết yêu chi, tội lắm người!
Ngày ôm kỷ niệm, tối tìm hơi
Dư hương giường chiếu đầy cô quạnh
Tình quẩn, xanh xao, nát giữa trời!
Xuân đến sao lòng đau hỡi Xuân
Yêu lây lất giữa cõi phong trần
Ta ru sầu lắng dòng tâm sự
Nghe tiếng chuông buồn thánh thót ngân!
Nhớ lắm quê xa, khuất cuối trời
Thương em chất ngất giữa tim côi
Em đi đâu để tình sương gió
Phai nhạt trăm năm, vỡ mộng đời!
Tết hoa đua nở, phố người đông
Phải áo em bay giữa nắng hồng
Đắm đuối hương lòng, quên dĩ vãng
Để tình anh chẳng có mùa Xuân!
Thanh Huy XUÂN VẮNG ! Lòng mãi thầm mong nhớ một người Nửa chăn nửa chiếu ủ dành hơi Đèn khêu tim đợi từng đêm vắng Hiu hắt chờ trông nhạn cuối trời Mùa nối tiếp mùa xuân đến xuân Lắt lay dáng liễu giữa bụi trần Trăng khuya lơ lửng ru câu nhớ Sương chiều vời vợi tiếng chuông ngân Nửa trái tim đau tận cuối trời Bèo trôi mây dạt mảnh tình côi Tim yêu ngày ấy mình sẻ nửa Nào biết mờ xa giấc mộng đời Chiều nay ai trỗi khúc tàn đông Thầm nhớ thầm thương áo lụa hồng Của buổi chia tay chiều đông ấy Ai hỡi phương này đã vắng xuân ! nha uyen
Vị Đắng
Người đã đi qua cuộc đời ta
giấc mộng ân tình chẳng phôi pha
thời gian lắng trầm trong mong đợi
nhớ nhung bốn mùa cứ trôi qua
Hiu hắc vào đông trong giá băng
xuân về chờ một đoá mai vàng
hạ từng xác ve trên lối củ
cuối đường thu trải những lá bàng
Cuộc đời ai qua khỏi cuộc tình?
Thượng Đế trao ban kiếp nhân sinh
hương vị tình yêu là cay đắng
phần thưởng cho ai - kẻ đa tình.
Nghinh Nguyên MỘT CHỮ TÌNH Lặng thầm đêm vắng một mình ta Nồng say buổi ấy đã phôi pha Người xa từ ấy là xa mãi Để mặc dòng đời lặng lẽ qua Xuân đẹp mà sao lòng giá băng Biết gửi về đâu bụi cúc vàng Biết gửi về đâu nhành phượng cũ Và những chiều thu đỏ lá bàng Nặng nỗi đeo mang một chữ tình Nặng lòng câu ước hẹn ba sinh Mỗi lúc xuân về thêm day dứt Chua xót lòng nhau một chữ tình ! nha uyen U tìm nhà bạn nhưng kg thấy,lúc trước U hay đọc thơ bạn ở Kim Giang,bây giờ muốn tìm nhà để thăm mà tìm chẳng được,U đành để ở đây ,chúc bạn luôn vui,NU
TÌM EM Gom sợi nắng xuân về trên khắp nẻo Hong khô vàng, chẻ nhuyễn tìm hương Tóc em thơm hoa bưởi hoa hường Pha lẫn với tình anh dại khờ vụng trộm Đời dọc ngang rừng xanh, biển mặn Ánh sao trời gởi gắm những hương hoa Chút hoang dại của rừng quen, núi lạ Chút mặn mà biển trải dọc quê em Thái Bình sớm đông muôn tia hồng mới vỡ Hôn Trường Sơn mơn mởn lá rừng xuân Tình biển bạc với rừng vàng chung thủy Anh Đứng bên đời mơ ước giá như...! Ngày tháng dài mài miệt vô tư Trôi trôi chảy theo dòng đảo điên hối hả Lúc dịu êm, lúc bảo táp cuồng phong Bào mòn, dày xéo, xé vụn tình nhau Mỗi xuân về biết nắng có nhạt màu? Mà hương thắm tình hoa chỉ nghe thoang thỏang Và đong đưa hờ hững dưới ánh sao đêm Anh lặng lẽ mơ mờ huyền hoặc bóng hình em. Nguyên Hải 30012009
XUÂN THIẾT THA Nàng xuân hơi thở thiết tha sao Nắng nhạt mây xanh mượt sắc chào Nhàn hạ dòng đời trôi lịch lãm Yên bình non nước đẹp thanh tao Xóm thôn đầm ấm vang lời chúc Phường phố êm đềm rộn ý trao Nguyên Đán tết về vui hội nhập Người người thanh thản dạ nao nao. Nguyên Hải HOA LAN
Hoa màu tím biếc đẹp làm sao
Xuân hạ thu đông vẫn nở chào
Sắc dẫu có thua hồng rực rỡ
Nhưng lan hơn hẳn nét thanh tao
Hoa rơi hương ngọt theo làn gió
Hoa chọn văn nhân để gởi trao
Lan được xếp hàng hoa quý, đẹp
Ngắm hoa ta thấy dạ nao nao !
nha uyen
Thân mến chào Nguyên Hải,nha uyen. Thi Nang rất vui khi được gặp các bạn,chúc các bạn vui,khỏe,hồn thơ lai láng XUÂN SON SẮT Hoa xuân tươi thắm mượt mà sao! E lệ đóa mai khép nép chào Ngan ngát hương thơm lời dịu ngọt Mặn mà sắc đẹp nét thanh tao Đàn ong ve vãn mơ tình gửi Lũ bướm rập rờn mộng nghĩa trao Mai vẫn đợi chờ trang tuấn kiệt Ong vờn bướm lượn chẳng hề nao Thi Nang "Trả bài" cho NU nè, tết nhất bận rộn quá nên không có ý để hoạ thơ trữ tình NU ạ
ĐỢI XUÂN Chầm chậm xuân về muôn ánh sao Môi em tươi ngát nụ cười chào Niềm thương tha thiết xe đôi sợi Nỗi nhớ bềnh bồng kết mấy tao Mặc khách văn nhân câu hoạ gửi Trai thanh gái lịch nụ hôn trao Có người cô lẻ trông xuân đến Thầm hỏi người xưa khuất nẻo nao Hàn Phong
THƠ NGÂY Tại sao mơ mộng ở nơi đây Nước mắt bao năm đã nhỏ đầy Thương nhớ gửi theo cùng lệ đắng U buồn giữ lại với men say Năm canh trằn trọc trông trăng úa Sáng tối vẩn vơ ngắm lá bay Vẫn tự nhủ lòng đừng có mộng Khi nào mới hết được thơ ngây? kimrbl KHÔNG CHỘT, CŨNG NGÂY Kim-rờ-bờ-lờ hởi, gì đây? Nguyên cớ vì sao nước... chảy đầy? Thương gởi làm chi ba thứ đắng Sầu buồn nhắp thử mấy chung say Sao còn nướng trở cho lòng úa Rồi lại luộc xào để sắc bay Hay quý vị chơi hai chọi một Người ta không chột cũng thành ngây Nguyên Hải NGỚ NGÂY
Chẳng có chuyện gì phải nói đây.
Trăng còn khi khuyết lại khi đầy.
Nhớ thương là chuyện lòai người ước.
Đau sót việc thường bá tánh say.
Hỉ, ái luôn luôn trong hạnh phúc
Giận, hờn mãi mãi chốn cuồng bay.
Có ai hiểu được tình yêu nhỉ???
Nếu hiểu làm sao nói ngớ ngây...
Trần Mạnh Hùng
VẪN THƠ NGÂY ! Người thăm sao lại hỏi gì đây ? Ngày tết mời nhau chén rượu đầy Sầu muộn sẻ san cùng bạn hữu Thơ ca rộn rã với nồng say Chúc nhau vạn sự đều như ý Biển rộng trời cao thỏa chí bay Tình bạn muôn đời tươi thắm mãi Hồn thơ muôn tuổi vẫn thơ ngây! nha uyen
THƯƠNG CHÚC
Nỗi nhớ mênh mông, nỗi nhớ đầy
Gởi người câu chúc với cành mai
Trăm năm hạnh phúc trong tươi, trẻ.
Vạn thuở an khang trọn lộc, tài.
Trân quý mối tình xin khép kín
Thiết tha yêu dấu hẹn sinh lai
Yêu người thầm nguyện xin phù hộ
Thương chúc người vui giấc mộng dài
Vương Gia/Trần Mạnh Hùng
01-17-2007 , 08:19 PM
Nhuyễn A thân mến
Cám ơn bạn những lời hỏi thăm an ủi.
Mỗi lần xuân về là mỗi lần quay quắt chờ mong.
Bạn đọc bài "Thương chúc" chắc đã hiểu được nỗi lòng
Bài này đã lâu rồi, nhưng tưởng chừng ngày hôm nay.
Thân
Trần Mạnh Hùng
GIẤC MỘNG DÀI Tình mãi nghìn năm vẫn nặng đầy Trắng trong tinh khiết giọt sương mai Thầm mong tình mãi tình nồng thắm Chẳng ước chẳng mơ phúc lộc tài Nhen chút lửa hương dù đã muộn Vun trồng trái ngọt ở tương lai Trời xuân rực rỡ hoa xuân mãi Ru khúc trăm năm giấc mộng dài ! Nhuyễn A hihi,tưởng huynh du xuân rùi chứ,thôi đừng bùn nữa,thơ thẩn đi cứ lang thang tìm hoa wài dzậy,tìm đựợc cái nào mụi cũng rinh bỏ ở đây hết à nha

nhuyễn A 
CHÚC XUÂN
Dừng chân năm mới quán Thi Viên
Mến chúc thi gia một kỷ liền
Nội ngoại an khang hồng phúc phận
Trong ngoài may mắn thắm tơ duyên
Vui nơi xướng họa vui bằng hữu
Quý chốn thâm giao quý bạn hiền
Kỷ Sửu câu chào chưa trọn nghĩa
Chúc Người văn đẹp mộng như Tiên
Mông 3 tết Kỷ Sửu
MỪNG XUÂN
Mừng xuân vui cạn chén đoàn viên
Chúc lộc tài mau chạy tới liền
Phúc lớn chức to hồ hỡi phúc
Duyên tròn mộng đẹp thỏa thuê duyên
Thơ văn suối cả ào ào chảy
Thi họa thanh cao chữ thánh hiền
Kỷ Sửu mang về muôn hạnh phúc
Vườn thơ thơm ngát ngỡ non tiên !
nha uyen
Chúc Nhã uyên vui vẻ Tết, cám ơn đã hoạ và viết những bài thơ ý tưởng dồi dào và màu chữ đẹp.TTH.
Xuân lẻ
Thèm ngày hạnh phúc cảnh đoàn viên
Xuân đến bao năm khổ nối liền
Đất khách não nùng câu ân ái
Trời quê cay đắng mối tơ duyên
Đàn kêu tích tịch tìm tri kỷ
Thơ viết thân thương gởi bạn hiền
Kỷ Sửu năm tròn thương nhớ mãi
Bóng hình em gái đẹp như tiên
Thanh Huy LỠ THÀNH TIÊN! Ta người cùng cạn chén đoàn viên Thắm thiết tình thân mãi gắn liền Xin chúc cho ai tròn ước nguyện Chỉ hồng se kết mối lương duyên Trong nhà rộn rã chim oanh hót Ngoài ngõ xôn xao tiếng bạn hiền Cầu được ước đầy gì cũng có Đừng quên Uyên nhé lỡ thành tiên ! nha uyen
Chiêm bao
Đêm qua một chút mong manh
Gửi từ sâu thẳm duyên lành mộng mơ
Hồn đang phiêu dạt vu vơ
Đậu ngay xuống bến …tình thơ ngọt ngào
Trái tim mở lối định vào
Dấu chân xưa cũ rạch cào nhói đau
Vội vàng lui bước trở mau
Giật mình tỉnh giấc chiêm bao…hết hồn…
T.T.K.30.1.2009
NHỚ XUÂN ! Em hỡi mùa xuân lại trở về ! Nhớ sao cái tết cuối xa quê Bên nhau ta sửa bày mâm cỗ Ríu rít vui vai tựa má kề Chẳng biết bây giờ mai có thắm Quýt cam mùa tết có xum xuê Xa xôi nhớ lắm mùa xuân ấy Dù mấy lần xuân đã trở về ! nha uyen
Xuân đất khách 2. Trôi đi biền biệt tận phương trời
Chỉ thấy mình tôi với chính tôi
Tối tối chong đèn tìm bóng dáng
Ngày ngày mở ảnh kiếm vành môi
Nắng mưa dặn để pha màu tóc
Sương gió nhờ đem kể chuyện đời
Tâm sự riêng mình còn ấp ủ
Thời gian đâu ! nhắc mộng ngàn khơi Nguyễn Gia Linh MỘT KHÚC RU Nhớ cánh chim bay tận cuối trời Đêm dài héo hắt một mình tôi Tìm đâu một chút dư hương cũ Mờ nhạt lâu rồi một nét môi Tháng lại ngày qua ,sầu đẫm tóc tóc Người đi kẻ đến , xót thương đời Chợt nghe trong khoảng mênh mông ấy Một khúc ru tình vọng biển khơi ! nha uyen
Nợ Tình
Nợ tình
khó trả
dễ vay
đã vương vấn phải
đoạ đày hồn ta
thành sầu bể khổ bao la
thời gian đâu dễ xoá nhoà dấu yêu
mười lăm năm phận Thuý Kiều
sông Tiền Đường tưởng đã tiêu nợ trần...!
. . . . . . . . . . . . . . . . . .
Biết rằng yêu chỉ một lần
Sống
tình đời biết mấy lần đi qua
buồn vui
cay đắng
xót xa
ai người yêu chẳng đi qua lối này ?
Nợ tình
cáng trút càng đầy
biết tu cõi phúc
nhưng đây cõi trần
rằng đời là chốn phù vân
nhưng ta sống giữa gian trần như ai
. . . . . . . . . . . . . . . . .
Bao nhiêu tình sử nối dài
Chàng Trương thác xuống Tuyền Đài chưa tan.
Nghinh Nguyên NỢ TÌNH Nợ tình vay trả trả vay Lỡ vương vấn phải đọa đày thân ta Hồng trần bể khổ bao la Sa chân lỡ bước nhạt nhòa lệ yêu Gẫm xưa thương phận nàng Kiều Tiền Đường muốn rũ sạch tiêu nợ trần . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Sợi tình vương chỉ một lần Đường tình dù mới một lần bước qua Cũng là trăm nỗi xót xa Cũng là chẳng dám lại qua chốn này ! Sóng tình muôn thưở vơi đầy Vĩnh hằng cội phúc bóng mây cõi trần Đời người như áng phù vân Đừng sinh vào chốn hồng trần hỡi ai ! Đêm sâu giọt vắn giọt dài Nỗi niềm thác xuống tuyền đài chưa tan ! nha uyen
ĐÓN NGUYỆT Nàng Xuân xúng xính sắp đi rồi Sắm sửa cổ bàn đón Nguyệt thôi Trăng mới dậy thì trinh tiết sáng Làng văn đủng đỉnh mộng hồn rơi Nguyên Tiêu vành vạnh Hằng soi bóng Trời đất mơ màng Khách họa thơ Nay xướng mấy vần Giêng Kỷ sửu Kính mời thi hữu ghé vào chơi. Nguyên Hải LẼ ĐỜI ! Còn Xuân người vội đuổi đi rồi Tình thắm hương nồng chỉ thế thôi Đón rước tưng bừng vui chốc lát Rồi thì tống cổ lệ buồn rơi Xuân chưa tàn lụn mà người đã Vọng Nguyệt nồng nàn muôn ý thơ Gẫm lại cuộc đời buồn muốn khóc Lẽ dời là một cuộc rong chơi ! nha uyen
TƯNG ! Men đời chưa cạn hảy còn tưng Đất rộng trời cao với chẳng dừng Đêm xuống tím lòng hương gió thỏang Chiều tà nhạt sợi nắng tơ rưng Mây trôi nước gợn sao trời rụng Lá khép cành đưa ong bướm trừng Nhắm ánh Hồng - Đào tê đắng họng Mềm môi cháy ruột với người dưng! Nguyên Hải TƯNG ! Bận lòng chi lắm hỡi người dưng Hãy ngắm nhìn nhau chớ có trừng Sương rớt ngoài song là tiếng hát Sầu rơi trong dạ ấy đàn rưng Tâm an tức cảnh an người hỡi Dòng chãy thời gian mãi chẳng dừng Sác tức thị không ,không tức sắc Men đời nếm mãi ắt đời tưng ! nha uyen
Phiền muộn..
Than ôi! Phiền muộn của đời ta
Nhân thế nào ai khám phá ra..
Chén rượu chưa say đời đã cạn
Câu thơ kịp viết tuối vừa già
Thu còn chập chững ...lá vàng rụng
Tóc đã vội vàng ...sương trắng pha
Môt kiếp tương tư đành xếp lại
Chỉ còn thơ rượu bóng chiều tà..!
dp NẮNG NHẠT! Một cốc một bình với một ta Nhà còn gì nhắm hãy mang ra Uống mừng ta vẫn còn tôn tại Uống chúc nàng xuân mãi chẳng già Một khắc tri âm lòng mãi nhớ Trăm năm danh lợi cũng phôi pha Cuộc đời dòng chảy không ngơi nghỉ Nhìn lại đời ta nhạt nắng tà ! nha uyen
TƯNG Lại cứ thờ ơ với dững dưng Bầm gan tím ruột bảo không trừng Sương muối mặn lòng xuân giá lạnh Phùn thưa tê má mắt nhòe rưng ! Bờ mê còn đắm trong trần thế Bến giác vời xa giữa bể dừng Không-sắc lẽ đời ai chẳng biết Còn duyên tình hởi hảy vui tưng Nguyên Hải TƯNG TƯNG ! Thôi thì xin lỗi nhé người dưng Nhắm mắt lại đi chớ có trừng Im lặng nghe hoa lên tiếng hát Lắng lòng thưởng thức nhạc trăng rưng Trăm năm giấc mộng nơi trần thế Bể khổ trầm luân hãy cố dừng Mở cửa hồn thơ vui xướng họa Cho lòng thanh thản bớt tưng tưng ! nha uyen
CHIỀU XUÂN HỘI NGỘ Xuân vui không ngại những đường xa
Vẫn đến thăm nhau mới thật là...!
Tay bắt nôn nao lòng mở hội
Mặt mừng rạng rỡ ý khai hoa
Mấy lời thăm hỏi trao lưu luyến
Dăm phút chuyện trò gởi thiết tha
Muốn giữ chiều xuân đừng vội tối
Để bàn hội ngộ sáng tình ta
(Đạm Thanh)
XUÂN CHÚNG TA !
Kết mối thâm tình chẳng ngại xa
Đôi câu chào hỏi có chi là
Tình sâu đâu bỡi quyền chức trọng
Nghĩa nặng nào do lụa gấm hoa
Hợp ý dù xa luôn nhớ đến
Khác lòng chung vách cũng xin tha
Những mong tình mãi như xuân mới
Ngào ngạt hương tình xuân chúng ta !
nha uyen
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: