Trích đoạn: nguyễn thế duyên
Bên giếng Ngọc nghĩ về Mị Châu
Chiều nay tôi về lại Cổ loa
Đứng lặng im soi mình trong giếng Ngọc "1"
Thấy Mị châu hiện lên bật khóc
Nước mắt rơi ướt đẫm đền Hùng
Tôi ngẩng lên hỏi trời
Em có tội hay không?
Trời im lặng
Nước giếng Ngọc trở thành mầu đỏ
Ôi đất nước trải bao sóng gió
Vẫn thương em cô gái dại khờ
Tình yêu
Là một giấc mơ
Không có tội!
Tình yêu không có tội!
Nếu có thể cho em làm lại
Em vẫn yêu người đó phải không em?
Thuỷ chung
Hi sinh
Và cả tin
Ba đức tính của người đàn bà Việt
Như ngọn lửa cháy lên bất diệt
Soi sáng em, một huyền thoại ngàn đời
Nhưng em ơi
Hạnh phúc đâu chỉ có tình yêu
Yêu mãnh liệt nhưng em không hạnh phúc
Khi thiếu đi một cái đầu sáng suốt
Máu em loang trong sóng biếc biển đông
Em có tội hay không?
Bên giếng Ngọc tôi băn khoăn tự hỏi
Một hương trầm từ đền xa bay tới "2"
Khiến trong tôi vững chắc một niềm tin
Em không có tội đâu
Tôi tự nhủ với lòng
Không như thế em không là gái Việt
Cái tội ngàn đời kẻ kia gánh hết
Em vẫn trong tôi
Chói sáng một tình yêu
Cổ loa 17-12-2008
"1" Giếng Ngọc nơi Trọng Thuỷ tự tử nằm ở thành Cổ Loa hà nội
"2" Trong thành cổ loa hiện có một miếu thờ Mị Châu
Chào bạn Nguyễn Thế Duyên, Bài thơ bạn viết đọc thật bùi ngùi,chuyện ngàn đời xưa bây giờ vẫn rung động lòng người bạn ạ
QM xin viết gởi vào trang thơ ban dòng suy nghĩ của mình, ch83ang biết có ai cùng đồng cảm không,nhưng nghĩ là cứ viết.
Thân ái chào bạn
MỐI TÌNH CHUNG THUỶ
Có một mối tình khắc ghi huyền thoại
Trọng Thuỷ Mỵ Châu danh gọi ngàn đời
Danh xưng nầy không tách khỏi làm đôi
Cứ nhắc Mỵ Châu liền theo tên Trọng Thuỷ
Chuyện tình yêu ấy dẫu không bền bỉ
Mà truyền lưu hoài khắp cỏi dân gian
Hai thiên niên kỷ bao thế hệ ngàn ngàn
Chuyện Cổ Loa thành vang danh lịch sử
An Dương Vương cũng còn lầm quỉ kế
Vẫn tự tin: - Ta đã có nỏ thần
Giặc đến gần kề vẫn không đáng kể
Trách làm chi cho tội một Mỵ Châu
Dãy non sông quyện gió núi mây ngàn
Một Cổ Loa thành uy nghi ngày ấy
Bao đời người thương một lần sóng dậy
Trách lỗi lầm khờ dại của Mỵ Châu
Yêu thật lòng Em làm sao hiểu nỗi
Từ Cổ Loa thành chứa một âm mưu
Trọng Thuỷ Mỵ Châu hai con cờ định mệnh Trong tình yêu có khói lửa chiến chinh chờ
Chẳng biết được đâu vì em quá ngây thơ
Vì em yêu vì trọn lòng chung thuỷ
Hết lòng yêu, em luôn luôn nghĩ
Trọng Thuỷ cùng em chung dạ chung lòng
………….. Vận mệnh đất nước đặt lên vai quằng nặng Yêu Mỵ Châu thuỷ chung nào có khác Mà đặt bước chân trên đất trời Âu Lạc Nợ với non sông, nợ lời hứa với cha mình Nên Trọng Thuỷ cũng từng ngày đêm trăn trở Biết binh biến làm ngàn đời cách trở Tìm Mỵ Châu đâu? trời Âu lạc mênh mông! Nên bày chuyện tìm nhau bằng lông ngỗng Trong khói lửa quân Triệu Đà vây kín Cùng vua cha em tìm lối bôn đào Lông ngỗng bay bay, hoà tiếng thét gào quân Triệu Giết con thơ Thục Phán có lòng đau? Chỉ Trọng Thuỷ mới hiểu được vì sao Yêu chung thuỷ mà đóng vai tuồng phản bội Cùng Mỵ Châu cả hai nào có tội Bên Giếng ngọc trầm mình tìm lại Mỵ Châu yêu….
Nhật Quỳnh
___________________________
Ta không thể làm đổi thay hướng gió Nhưng ta có thể điều khiển được cánh buồm ! Gởi tình theo gió ngàn bay :
http://diendan.vnthuquan.net/tm.aspx?m=311311&mpage=35 QM thân chúc bạn Nguyên Thế Duyên và gia đình một mùa Giáng sinh và một năm mới vui tươi , an bình và hạnh phúc
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2008 12:39:49 bởi Quỳnh Muội >