Bài thơ không ngủ
Thơ trong mạng có bao giờ đi ngủ
Sợ người yêu bất chợt bỏ cuộc chơi
Vần lồng lộn trong hư ảo để rồi
Đêm thức trắng ru ngu ngơ tình tự!
Thơ đơm hạt từ giọt thương ai nhỏ
Trắng đêm đen đánh thức mộng tơ duyên
Vần thơ khóc tình vất vưởng tật nguyền
Thơ không ngủ say tình buồn đọng giọt!
Thơ đan mơ ươm mầm thành trái ngọt
Nhờ nắng hạ, mưa thu, gió xuân nồng
Vần lãng mạn đỏ thắm một trời đông
Thơ quên ngủ nhảy vui nhịp ân ái!
Đến bây giờ trời trong màu nắng mãi
Cả đêm dài sáng trắng sợi trăng mơ
Thơ không cần nhắm mắt tránh dại khờ
Thơ không ngủ theo vòng quay mạng ảo…
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 12:00:24 bởi T.A. >