Vườn Thơ Thiên Ân
Bài Thơ
Bài thơ ru mộng của mình
Lỡ gieo hạt lệ, lụy tình trào dâng
Thơ ngân câu hát bâng khuâng
Thơ đâu có lỡ dở dang tình buồn
Bài thơ khởi hứng gợi nguồn
Mộng mơ một thuở thả luồng khói lam
Vô tình thơ thấm lệ tràn
Hai hàng chia cách nhòe tan trời hồng
Bài thơ khởi phát từ lòng
Vu vơ thương nhớ phập phồng trái tim
Ngày chia trằn trọc của đêm
Thơ mong hoa nở nụ mềm hương mơ
Bài thơ thả chữ hững hờ
Cho sầu thêm mộng dại khờ tương tư
Ngôn từ rên xiết vần hư
Bài thơ nào lỡ làm nhừ tâm can
Bài thơ lơ lửng đôi đàng
Thật hư giữa ánh trăng vàng đêm thanh
Nếu em ưa giấc mộng xanh
Bài thơ yên dạ biến thành tình ca…
T.A.
TRỜI THU
Cây buồn lá rụng chia ly
Thu buồn mây xám che đi bầu trời
Ngày buồn phút lặng lẽ trôi
Thơ buồn người viết buông lời đắng cay
Lá đau đứt ruột lìa cây
Mây đau xám mặt trời đầy mùa thu
Phút đau rên rỉ đêm mù
Người đau tê tái bài thơ trật vần
Nghe không em tiếng kêu van?
Nghe lòng rạo rực tiếng vang của đời?
Buồn đau của mối tình đôi
Có bằng chua xót của người đơn côi?
Cho nhau xin một bầu trời
Mây hong nắng ấm che đồi ngập hoa
Rừng xanh cành lá mượt mà
Thời gian ngưng đọng trong bài thơ yêu…
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 12:49:42 bởi T.A. >
Anh sẽ làm em buồn
Ngóng trông mỏi mắt nai tơ
Tương tư khắc nét dại khờ đuôi mi
Giận hờn tím tuổi xuân thì
Khổ đau đưa lệ sầu bi cắt lòng
Thương chi bóng cõi hư không
Đôi câu tình tự bông lông, hão huyền
Nhớ chi tơ ảo giả duyên
Lưới giăng mạng nối, rối điên cả người!
Trăng hoa đâu chỉ một lời
Yêu thương đâu phải gọi mời mình em
Sói lang anh thả qua đêm
Săn hồn lạc bước bên thềm ngây thơ
Nếu vô tình gặp trong mơ
Mắt em xin mãi làm lơ…kẻo buồn
Hồn anh chịu lạc trời đông
Săn nai tròn mắt giữa đồng vu vơ…
T.A.
Nhớ Em
Bắt ngọn gió chiều thả ước mong
Tô thương vẽ nhớ điểm cành hồng
Hương thơm âu yếm đôi môi mọng
Màu thắm ru mơ ánh mắt trong
Gửi nỗi tương tư cầu dáng ngọc
Trao vần thơ họa dịu lòng trông
Tình si chết lặng trong xa cách
Ngọn gió gửi em đượm nhớ mong…
T.A.
quote:
Trích đoạn: T.A.
Nhớ Đàlạt
Đà lạt chiều nay có nhớ mong
Bên cây phượng tím trái tim hồng
Cánh hoa rơi nhẹ vương trên tóc
Nước mắt tràn mi ngược lại trong
Hai ngả đường đi lòng nặng trĩu
Chia đôi lối cũ dạ hoài trông
Từ khi xa cách không tin tức
Đà lạt chiều nay liệu có mong?
T.T.K.26.2.2009
Nhớ Em
Bắt ngọn gió chiều thả ước mong
Tô thương vẽ nhớ điểm cành hồng
Hương thơm âu yếm đôi môi mọng
Màu thắm ru mơ ánh mắt trong
Gửi nỗi tương tư cầu dáng ngọc
Trao vần thơ họa dịu lòng trông
Tình si chết lặng trong xa cách
Ngọn gió gửi em đượm nhớ mong…
T.A.
Mênh mông Vần thơ dịu ngọt ấm nơi lòng Tháng tháng ngày ngày ước vọng trông Hương ngát vườn mơ trong bến mộng Luôn làm mê đắm trái tim hồng Bình minh thức dậy đã chờ mong Câu chữ người thương Có viết không Đối hoạ từng vần cho đẹp ý Câu thương lời nhớ gửi mênh mông… T.T.K.28.2.2009
NẾU CÓ
Nếu có một ngày vương mắt em
Vần thơ ngớ ngẩn hạt sương đêm
Lung linh màu nhung của tình ái
Thơ lạc trong em, giấc mộng êm
Nếu có một ngày hư ảo xa
Vần thơ cạn chữ tình thiết tha
Lãng mạn chết dần theo ngôn ngữ
Thơ rũ theo em, giọt lệ nhòa
Nếu có một ngày thơ nghẹn câu
Yêu đương dấu ái được bao lâu
Tri âm, tri kỷ là tâm sự
Ngâm lại thơ em, thuở thương đau
Nếu có một ngày hư ảo tim
Rung động trong nhau dẫu lặng im
Hai đầu thế giới, xa ngàn dặm
Thơ sống trong em, trái tim hiền
Thơ mong một ngày thơ sẽ là…
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 12:50:25 bởi T.A. >
Anh sẽ làm em buồn
Ngóng trông mỏi mắt nai tơ
Tương tư khắc nét dại khờ đuôi mi
Giận hờn tím tuổi xuân thì
Khổ đau đưa lệ sầu bi cắt lòng
Thương chi bóng cõi hư không
Đôi câu tình tự bông lông, hão huyền
Nhớ chi tơ ảo giả duyên
Lưới giăng mạng nối, rối điên cả người!
Trăng hoa đâu chỉ một lời
Yêu thương đâu phải gọi mời mình em
Sói lang anh thả qua đêm
Săn hồn lạc bước bên thềm ngây thơ
Nếu vô tình gặp trong mơ
Mắt em xin mãi làm lơ…kẻo buồn
Hồn anh chịu lạc trời đông
Săn nai tròn mắt giữa đồng vu vơ…
MẮT NAI
Mắt nai chẳng biết mộng mơ
Mắt nai là mắt ơ thờ chẳng chi
Mọi việc mắt nhìn hồ nghi
Mắt nai chẳng hiểu chút gì người ơi
Mắt nai ngớ ngẩn trông thôi
Mắt nai chẳng hiểu chuyện tôi chuyện người
Mắt nai ngơ ngác mà thôi
Lạc vào mây trắng vùng trờ ngẩn ngơ
Mắt nai là mắt ngây thơ
Không biết chờ đợi chi mô hỡi người
Mắt nai ngơ ngác trông thôi
Mắt nai là cả vùng trời ngẩn ngơ
Mắt nai chẳng chịu làm thinh
Hỏi hoài hỏi mãi chuyện mình chuyện ta
Mắt nai trông gần trông xa
Mắt nai cứ mở hỏi xa hỏi gần
Mắt nai cứ mở tần ngần
Hổng hiểu gì hết chuyện gần chuyện xa
Mắt nai chỉ thấy sáng loà
Một vùng biển lớn trời xa màu hồng
Mắt nai chan chứa trong lòng
Ước mơ hiểu biết trời hồng xa xa
Mắt nai ước mộng sáng loà
Vùng trời cao ngất sáng loà tương lai
Mắt nai ước vọng ngày mai
Tương lai rực sáng nắng mai màu hồng
Hàn Băng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2009 08:09:36 bởi Han Bang >
Bỗng vui
Bỗng vui gặp phải bài thơ
Của người son trẻ ôm mơ vào lòng
Bỗng vui tưởng tượng má hồng
Của nàng thi sĩ đương không đậm màu
Bỗng vui ai lại giả đau
Giận yêu nên thả vạn câu thất tình
Bỗng vui vẽ vội bóng hình
Của người e thẹn khép mình trong đêm
Bỗng vui trong giấc mộng êm
Cùng nàng tiên nữ uống mềm môi say
Bỗng vui hư ảo đôi tay
Đan tình ân ái cho ngày thêm tươi
…
Giật mình tỉnh giấc lả lơi
Bỗng vui được họa với người yêu thơ…
T.A.
quote:
Trích đoạn: T.A.
Bỗng vui
Bỗng vui khi đọc vần thơ
Gửi trong giấc mộng vuờn mơ đẹp lòng
Bỗng vui khi thấy nắng hồng
Hoàng hôn buông xuống vẫn không nhạt màu
Bỗng vui khi những niềm đau
Có người chia sẻ những câu thâm tình
Bỗng vui dù chẳng bóng hình
Mà chờ mà đợi thơ tình mỗi đêm
Bỗng vui bởi giấc ngủ êm
Dòng thơ kê dưới gối mềm ru say
Dù cho duyên phận trắng tay
Tình thơ vẫn ngọt bao ngày xanh tươi
Dòng thơ đưa gió Chơi vơi
Bỗng vui vì được cùng người hoạ thơ
T.T.K.3.3.2009
Bỗng vui
Bỗng vui gặp phải bài thơ
Của người son trẻ ôm mơ vào lòng
Bỗng vui tưởng tượng má hồng
Của nàng thi sĩ đương không đậm màu
Bỗng vui ai lại giả đau
Giận yêu nên thả vạn câu thất tình
Bỗng vui vẽ vội bóng hình
Của người e thẹn khép mình trong đêm
Bỗng vui trong giấc mộng êm
Cùng nàng tiên nữ uống mềm môi say
Bỗng vui hư ảo đôi tay
Đan tình ân ái cho ngày thêm tươi
…
Giật mình tỉnh giấc lả lơi
Bỗng vui được họa với người yêu thơ…
T.A.
Yêu thơ Yêu thơ mượn bút hoạ vần Gửi niềm tâm sự mỗi lần buồn vui Yêu thơ nhớ bóng chơi vơi Gửi vào câu chữ tìm người tri âm Yêu thơ ngan ngát duyên thầm Gửi vào tình mộng ôm cầm bến mơ Yêu thơ cho chút ngu ngơ Gửi về quá khứ xoá mờ tháng năm Yêu thơ –thương kiếp con tằm Gửi vào trong dạ ngàn năm tơ lòng Yêu thơ ngày nhớ đêm trông Mà tình thơ đến sao không …viết bài Yêu thơ ngòi bút cạn lời Vẫn mong được hoạ với người yêu thơ T.T.K.5.3.2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.03.2009 11:43:57 bởi ThanhThanhKhiet >
Người Yêu Thơ
Người yêu thơ đã bao lần
Thả hồn mơ mộng qua vần thơ yêu
Ngọt ngào đôi chữ diễm kiều
Cho ong say mật tình yêu lỗi lầm
Người yêu thơ vẫn âm thầm
Ươm hoa thơm ngát hương trầm vu vơ
Cho nai mỏi mắt dại khờ
Lạc đường theo tiếng lá mơ reo mời
Người yêu thơ học lả lơi
Mượn vần lưu luyến để khơi cuộc tình
Thơ yêu giăng bẫy vô hình
Cột thuyền phiêu bạt bồng bềnh bến mơ
…
Còn đâu ngày tháng đơn sơ
Một chiều vào mạng yêu thơ tình buồn…
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2022 09:28:38 bởi T.A. >
quote:
Trích đoạn: T.A.
Hờn trách
Em gửi vào thơ chút mộng đầy
Như trăng mười sáu sáng ngất ngây
Nửa vòng trái đất nên trăng tối
Hay tự lòng anh chẳng đắm say?
Em gửi vào thơ chút niềm tây
Dòng thơ bay bổng chin tầng mây
Gió đưa tơi tả trong mưa nắng
Nét chữ nhoè đi đắng tim này
……..
T.T.K.5.3.2009
Dỗi Hờn
Em mớm vần thơ chút đọa đầy
Đưa làn sương trắng lạnh trời đây
Nửa vầng trăng sáng, nay mờ lối
Tối cả trời thơ, tội kẻ say
Say mộng trăng tròn rơi hạt nhớ
Tơ hờn lấp lánh giữa ngàn mây
Trời đông rực sáng vần thơ mộng
Có chữ yêu đương xóa đắng cay
……..
T.A.
Trăng tròn
Trăng muời lăm rất sáng
Soi bóng những hàng cây
Tình yêu em tràn đầy
Tìm anh sao không thấy
Em tặng anh men say
Em vẫn đợi đây này
Giữa trời rơi mưa bay
Tìm anh đâu không thấy
Tình yêu là rất thật
Em uống cạn từng ngày
Tình yêu cho ngọt mật
Hồn thơ luôn say say
Dù chắc trong tương lai
Không có anh thật đấy
Em vẫn viết thơ say
Với tình anh sáng mãi T.T.K.7.3.2009
Thơ nghẹn lời…
Thơ nghẹn lời cuối cho nhau
Ướt giọt lệ sầu, lem tím nhịp đau
Vu vơ che trang giấy nhàu
Bài thơ mực trắng hòa màu chia ly
Thơ đang nuốt vội tình si
Tìm đâu lời cuối che đi ngỡ ngàng
Vĩ dầu thơ vẽ tơ vàng
Mơ đan ảo tưởng, mộng tràn hư không
Tình thơ nghẹn lời viễn vông
Thuở đầu ngây dại ướp hồng đôi môi
Cho thơ xin lại những lời
Viễn vông lỡ thả ru người trong mơ
Thơ ôm lời cuối thẫn thờ
Khóc vần ly biệt bên bờ lặng câm…
T.A.
Ghét…
Ghét ghê giọt lệ xanh xanh
Ghét mê nét mặt ma lanh ghẹo đời
Ghét mơ hơi thở bồi hồi
Ghét em bé qúa đã khơi chữ tình
Ghét ghê ánh mắt xinh xinh
Ghét khờ môi mím làm thinh trêu người
Ghét thơ thẩn một nụ cười
Ghét em mới lớn học đòi chữ yêu
Ghét ghê tóc ngắn kiêu kiêu
Ghét yêu cổ trắng ra điều ta đây
Ghét lờ đờ dáng thon gầy
Ghét em thích lớn làm say bao hồn…
Ghét thơ sao mãi dập dồn
Bóng hình son trẻ hao mòn nhớ mong
Ghét xua tình ái long đong
Ghét ghi lại mộng ai mong sáng chiều
Ghét em xuân thật bao nhiêu
Ghét anh giả dối để chiều vần thơ…
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2009 05:34:09 bởi T.A. >
quote:
Trích đoạn: T.A.
Hẹn
Mấy ngày chẳng đến vườn xuân
Để hoa nhỏ lệ khóc vần nhớ thương
Biết rằng bướm vẫn dỗi hờn
Làm sao cho bướm hết buồn được đây
Nắng về trải mộng vườn cây
Trời xanh cũng đã xua mây đi rồi
Mật say còn được mấy mươi
Mà anh lại nỡ buông lơi tháng ngày
Nghe em anh nhé …chiều nay
Bay về vườn mộng ta say …ngọt ngào
T.T.K.11.3.2009
Quên
Hoa duyên nở thắm trời xuân
Quên sương đọng lá thở luồng yêu thương
Hoa mơ cánh bướm xa trường
Quên hạt kề cận tô hường nụ say
Hoa xuân thả giấc mơ ngày
Quên xanh màu lá thấm dầy giọt tươi
Hoa em son trẻ đôi mươi
Hẹn chi sầu đắng, chơi vơi đọa đày
Bướm quên thả cánh chốn này
Cho hoa thấm giọt tình cay thuở đầu…
T.A.
Bướm quên Vô tình cánh bướm ngưng bay Hoa thơm mời gọi hương say ngọt ngào Lao xao giọt mật duyên đầu Gừng cay khế ngọt trao nhau mặn nồng Trời xanh mây trắng tim hồng Dạt dào đằm thắm bềnh bồng hồn bay Vô tình cánh bướm ngưng say Lòng hoa uống đủ đắng cay mất rồi Người đi về nẻo xa xôi Đất trời mưa xuống sụt sùi cùng hoa T.T.K.12.3.2009
ANH BIẾT…
Anh chỉ biết làm thơ ươm sợi nhớ
Thả mộng mơ chung nhịp thở cùng em
Tội mắt nâu đọng giọt mềm chực đổ
Lệ âm thầm làm thơ tím màu thêm
Anh mới biết cơn mưa đêm đang chảy
Giọt ân tình lay động mối tình riêng
Giữa hưu quạnh mưa lòng rơi giọt gẫy
Lệ cảm sầu làm hồn anh chao nghiêng
Anh không biết đời em sao nặng gánh
Phận má hồng tơ nguyệt ép tình duyên
Hay đưa mộng vu vơ tình cay đắng
Lời đớn đau vàng mái tóc dịu hiền
Anh chỉ biết đón chờ bên cửa sổ
Đợi cụm mây em thả giữa trời mơ
Có hình bóng yêu kiều người mong nhớ
Cho vần thơ lãng mạn dẫu vẩn vơ
Anh cũng biết chữ yêu như bất tận
Trêu hững hờ, ghẹo nhung nhớ thật lâu
Thú thương đau cho thiên thu dài thêm nữa
Rồi một ngày sỏi đá cũng cần nhau…
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 12:51:42 bởi T.A. >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: