Vườn Thơ Thiên Ân
Sợ Mưa
Sợ mưa buồn hạt nắng
Nhem nhúa đường xưa rồi
Của một thuở rong chơi
Kỷ niệm nào quên lối!
Sợ đưa hờn cho nắng
Mưa lặng lẽ trầm tư
Lạnh lòng trong tẻ nhạt
Để nắng ấm trong Thu
Mưa ôm sầu cho nắng
Dấu mình trong mây thôi
Để tia nắng tràn tới
Ong bướm hoa đón mời
Giot lệ buồn tả tơi
Như mưa đùa nắng vậy
Mong người ấy đêm ngày
Nhưng thôi xin đừng thấy!
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 08:09:23 bởi T.A. >
Tình yêu dại khờ
Nhớ ai thơ thẩn hôm nay
Nhớ tình son trẻ của ngày tháng xưa
Thương hoài người hẹn chiều mưa
Thương mi mắt chớp đón đưa tình đầu
Tình yêu say ngủ thật lâu
Tình mơ thành truyện trầu cau đôi mình
Yêu rồi nên hiểu chữ Tình
Yêu là mù quáng quên mình đa mang
Dại cho tình tự đi hoang
Dại đem thơ mộng làm thang tới trời
Khờ nên yêu chín thương mười
Khờ vì thương nhớ tình…khờ năm xưa…
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 08:09:56 bởi T.A. >
TRƯỜNG XA
Nhớ trường xưa ghê lắm
Xa vun vút dặm đường
Hứa lòng vượt sông núi
Tìm lại phút dễ thương
Kỷ niệm chi cho lắm
Để ngỡ ngàng trặng đường
Anh em giờ đã khác
Thà xa để còn vương
Trường giờ thật xa lắm
Lạc lõng giữa không gian
Vì gần mà xung khắc
Ôm bài cũ tiếc thương
Gần mà thật xa lắm
Ghét dai dẳng thêm thương
Con đường về cay đắng
Người xa hẹn thiên đường!
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 08:10:25 bởi T.A. >
ĐÁNH RƠI…
Đánh rơi hoài khi xưa còn bé nhỏ
Rơi nụ cười, lời ngọt giữa chợ đông
Có ai buồn đâu ai mà thèm khóc
Vì kẻ đánh rơi cặp má chưa hồng!
Nay thơ thẩn rơi tìm niềm hy vọng
Rơi trái tim côi, rơi nỗi đợi chờ
Nhưng đời ngoảnh mặt như mình không có
Dù phấn đậm màu, son tím đôi môi!
Oan nghiệt tình đời một lần đánh rơi
Ai lỡ nhặt được xin ôm ngàn đời!
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 08:11:47 bởi T.A. >
CẦU MƯA BẤT CHỢT!
Nắng đã lên rồi, trắng cả phố
Bạc lòng mong đợi, ước chờ ai
Rũ nhạt đơn côi, làm thở dài
Tình yêu không có, nắng màu phai!
Cầu mưa bất chợt cho xao xuyến
Ướt mộng mây mưa, thơ đọng vần
Áo mơ thấm giọt, khoe da biếc
Bất chợt biết yêu, nắng hóa vàng!
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 08:12:19 bởi T.A. >
ĐỒI CÁT MŨI NÉ
Trơ trẽn đồi khoe đống cát vàng
Xác xơ vài ngọn cỏ hoang mang
Sợ mưa cấu xé làn da mịn
Lo gió rủ rê hạt cát sang
Mũi Né thở dài theo luồng gió
Biển đồi quằn quại giữa môi sinh
Gia tài của Mẹ xin tỉnh thức
Gìn giữ hạt châu kẻo muộn màng
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 08:12:52 bởi T.A. >
Sông và Bờ
Sông dài thẫn thờ ôm bờ nhỏ
Xiết vòng tay như tỏ mê say
Nào ngờ dòng nước đọa đầy
Tràn bờ cát trắng làm gầy bến mơ
Sông ngẩn ngơ thu vào con nước
Ôm tương tư lặng bước nhẹ trôi
Xa bờ trong cõi đơn côi
Sông dài nức nở quên bồi bến thơ
Tinh sông đó mặn nhạt sáng tối
Biết sao vừa khỏi rối tơ lòng
Bến mơ có bóng ai không?
Bến thơ rộn rã vần suông cho người!
Sông ơi ôm mãi bờ dài
Người ơi thơ thẩn cho vơi nỗi sầu…
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 08:13:33 bởi T.A. >
BÀI THƠ BUỒN
Bài thơ em đã vượt biên giới
Mưa chân trời, mưa tận lòng tôi
Thơ không luật, hay, nhưng phiền muộn
Vần ngang trái rải rác đơn côi
Bắt đền ai làm vần thơ nhàu
Trời đây nắng khô giọt mưa ngâu
Bắt đền ai nhắc lời thú tội
Tội bao người thèm thú thương đau...
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 08:14:30 bởi T.A. >
Khi yêu...
Khi yêu mới biết chút dỗi hờn
Cho lòng bận rận thấy mà thương
Quay mặt xa nhau thành sầu đắng
Mộng tưởng hôm nao phút thiên đường
Xa nhau mới biết sao đêm dài
Nào còn tia nắng của ban mai
Cho nhau một phút hay hờn dỗi
Chia khổ đồng đều dù gái trai!
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 08:18:44 bởi T.A. >
CÒN KHÔNG
Còn không hận tình đầy ân oán?
Còn không kỷ niệm mộng mơ hoài?
Còn không bóng hình ai vương mãi?
Còn không tình đầu in lệ dài?
Dối lòng quên lãng người tình cũ
Cướp nửa hồn ta đã từ lâu
Tương tư đầy đọa lòng ủ rũ
Nay chớm lửa lòng tận đáy sâu
Tưởng theo ngày tháng rồi chẳng thấy
Không ngờ tình thắm trong mơ màng
Chợt qua cách trở vượt dĩ vãng
Kỷ niệm tình yêu sẽ luôn còn
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 08:19:13 bởi T.A. >
BỎ GÌ!
Chữ yêu canh cánh ai biết gì
Nó đến rồi đi nói năng chi
Trẻ gìa tình non đâu nhất trí
Một ngày xây mộng đủ xuân thì!
Tuyệt tình chi sớm im làm gì!
Chữ thương có cánh làm sao ghì
Đời như thêm đẹp qua mộng ảo
Cây sậy không mơ, nói làm chi?
Bỏ đi rồi tiếc đời nghĩa gì
Ruột gan đã mất cho người si
Một lần sét đánh nay thành chuyện
Yêu đương thương nhớ chẳng lỗi nghì!
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 08:19:42 bởi T.A. >
NGHÈO…
Chưa yêu nên thấy mình nghèo
Nghèo câu tán tỉnh làm bèo vần thơ
Nghèo nàn trong cả mộng mơ
Đời thật “nghèo rớt mồng tơi”! chán phèo!
…
Khi yêu lại thấy thêm nghèo
Nghèo vì tình biếu, không kèo một xu
Nghèo lo nuôi mối tương tư
Nghèo ôm mộng đẹp, ngục tù triền miên
(Thôi thì…)
Cho anh má lúm đồng tiền
Cho xin ánh mắt ngọc châu mỹ miều
Đưa anh tới mỏ tình yêu
Kim cương lấp lánh tim thêu chỉ vàng
Bây giờ biết đã thương nàng
Nghèo thơ, nghèo mộng, chẳng màng tình ai…
T.A.
NGHÈO
Dạ vâng anh ạ tình nghèo
Bỡi chưa bén tiếng nên bèo dòng thơ
Chữ yêu chưa có mộng mơ
Cho nên ngôn ngữ nợ duyên "chán phèo"
Chưa yêu sao thấy mình nghèo
Tơ duyên sao gọi biếu kèo tiền xu
Lo gì sớm đến tương tư
Lời thương chưa ngỏ vội dư chữ phiền
Em đâu má lún đồng tiền
Chỉ mà có nụ cười duyên mỹ miều
Anh ơi đường đến tình yêu
Trái tim chung thủy tốt nhiều hơn kim
Vàng kia lấp lánh chỉ xem
Sao bằng hạt ngọc thật mềm hồng tươi
Tịnh Tâm
Tâm thả nhẹ hồn thơ vào mộng
Im lặng tìm khoảng vắng bình yên
Nét bút nghiêng in lòng giấy mỏng
Hương mực nồng hòa quyện giấy thơm
Trang kỷ niệm ấp ôm từng chữ
Âm ấp tình luyến giữ niềm vui
Mong hạnh phúc nỡ tươi rực rỡ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 08:20:10 bởi T.A. >
Bằng lăng tím…
Bằng lăng tim tím màu mơ
Như vần định họa trong thơ gợi tình
Sợ thẹn bươm bướm nhỏ xinh
Nên vờ làm bộ như mình ngây thơ
Bướm ai đang tuổi đợi chờ
Bướm xinh thả cánh rong chơi bên nhà
Bướm em đẹp nhất vườn hoa
Lại thơm mùi phấn thoảng qua góc trời
Hồn thơ nay chợt chơi vơi
Vần lơ lửng gió, hết lời để trao
Tình thơ dù vẫn nao nao
Ý thơ chợt lịm theo chào bướm mơ
Bướm bay quên kẻ thẫn thờ
Quên bằng lăng tím cuộn mơ tím màu
Lần sau nếu có lần sau
Bằng lăng đổi sắc thành màu bướm yêu…
T.A. 1/7/2009
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.01.2022 09:16:39 bởi T.A. >
Thứ Sáu Không Có Em
Sáng thứ Sáu đông xe đường kẹt
Khách lữ hành đưa mắt làm quen
Chào buổi sáng nhưng lời như nghẹt
Buồn một ngày không có bóng em
Chim ngại hót đón chào thứ Sáu
Sợ oanh vàng hay én chê bai
Giọng thanh thót sao nghe sầu não
Không có em nên giận nắng mai
Tim rung động dục thơ chạy trốn
Vì vắng em mộng bỏ đi hoang
Trưa thứ Sáu vùi đầu bận rộn
Bài thơ tình vương nhịp tóc tang
Quyển sổ hẹn mong chiều thứ Sáu
Để gặp em rảo phố êm đềm
Nay ô trống hồn đau gai góc
Xin ngược về thứ Sáu có em
T.A.
THỨ SÁU VẮNG ANH
Sáng thứ sáu phố phường đông nghẹt
Người tìm người hò hét làm quen
Chỉ riêng em ngồi yên góc kẹt
Mắt dõi tìm giữa chốn bon chen
Một thoáng buồn về len tâm não
Hình dáng anh chao đão nắng mai
Nụ hoa môi biếng cười rạn vỡ
Hóa hồn sầu tình chở chê bai
Giọt lung linh nháy mắt đã tràn
Thơ...ngôn ngữ vội vàn chạy trốn
Bỏ niềm đau giữa chốn mơ hoang
Và lây lất mi loang rung động
Ôi ngày dài nghe lòng hiu quạnh
Cô đơn mình thứ sáu vắng anh
Em cố gắng để tim đừng lạnh
Xin ngược về ngày ấy có anh
Tịnh Tâm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 08:22:20 bởi T.A. >
BỆNH TÌNH ÁI
Bảo nắng nhẹ buông cho em say ngủ
Bảo lá ngừng reo kẻo mộng thêm sầu
Bảo gío đứng im ôm đôi má đỏ
Bảo hoa hồng nhỏ hạ nhiệt cơn đau
Nắng hạ giận hoa làm em cảm lạnh
Hay gió trêu lá để sốt tim gan?
Bài thơ đối vội làm em ngãi ngủ
Hay lời trơ trẽn tạo nỗi khóc than?
Biết em bịnh, thân anh như chết lặng
Nếu em hờn, hồn thật sẽ tả tơi
Gởi nỗi nhớ làm thần y cứu chữa
Hai tâm hồn, bệnh tình ái rã rời
T.A.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2021 08:24:57 bởi T.A. >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: